古诗词

昆溟歌赠楚人曾生麟兆

王世贞

我闻西有昆仑山,山高不可测,天地垂欲合。wǒ wén xī yǒu kūn lún shān,shān gāo bù kě cè,tiān dì chuí yù hé。
又闻东有大溟海,海深不可测,日月所出没。yòu wén dōng yǒu dà míng hǎi,hǎi shēn bù kě cè,rì yuè suǒ chū méi。
元始丈人窍鸿蒙,搏揣两气为两雄。yuán shǐ zhàng rén qiào hóng méng,bó chuāi liǎng qì wèi liǎng xióng。
上有玉京下三酆,真仙灵皇之所封。shàng yǒu yù jīng xià sān fēng,zhēn xiān líng huáng zhī suǒ fēng。
神鳌背负玫瑰柱,烛龙口作玻璃宫。shén áo bèi fù méi guī zhù,zhú lóng kǒu zuò bō lí gōng。
嗟嗟,丈夫乃在世间,龌龊那能言。jiē jiē,zhàng fū nǎi zài shì jiān,wò chuò nà néng yán。
我欲抗手如鸟奋笼,我欲振足如兽触藩。wǒ yù kàng shǒu rú niǎo fèn lóng,wǒ yù zhèn zú rú shòu chù fān。
飘然凌虚出紫垣,八景玉舆三素幡。piāo rán líng xū chū zǐ yuán,bā jǐng yù yú sān sù fān。
章亥为向导,造父为乘轩。zhāng hài wèi xiàng dǎo,zào fù wèi chéng xuān。
白鹄血腥岂足洗,苍虬翼在时腾翻。bái gǔ xuè xīng qǐ zú xǐ,cāng qiú yì zài shí téng fān。
焉知身所诣,但见历历千白榆,举头若可扪昆仑。yān zhī shēn suǒ yì,dàn jiàn lì lì qiān bái yú,jǔ tóu ruò kě mén kūn lún。
城何森切,光彩一何凌乱。chéng hé sēn qiè,guāng cǎi yī hé líng luàn。
时听嘈嘈声,天门漏银汉。shí tīng cáo cáo shēng,tiān mén lòu yín hàn。
玉女碧绡冠芙蓉,粲然半启含桃红。yù nǚ bì xiāo guān fú róng,càn rán bàn qǐ hán táo hóng。
为言此水既东逝,划作双带横寰中。wèi yán cǐ shuǐ jì dōng shì,huà zuò shuāng dài héng huán zhōng。
一月一书附赤鲤,但逝不返如秋蓬,咄哉恨杀扶桑公。yī yuè yī shū fù chì lǐ,dàn shì bù fǎn rú qiū péng,duō zāi hèn shā fú sāng gōng。
殷勤语王叟,掉头忽东去。yīn qín yǔ wáng sǒu,diào tóu hū dōng qù。
下见扶桑公,其居半云雾。xià jiàn fú sāng gōng,qí jū bàn yún wù。
醉我玄霞浆,三日不得语。zuì wǒ xuán xiá jiāng,sān rì bù dé yǔ。
一语一泪零,泪下如悬河。yī yǔ yī lèi líng,lèi xià rú xuán hé。
天老吝相假,遂无西逝波。tiān lǎo lìn xiāng jiǎ,suì wú xī shì bō。
扶桑公,可柰何,曷不学王叟,耿耿径寸间,挥霍宇宙若弹指。fú sāng gōng,kě nài hé,hé bù xué wáng sǒu,gěng gěng jìng cùn jiān,huī huò yǔ zhòu ruò dàn zhǐ。
五岳五拳石,四渎四杯水。wǔ yuè wǔ quán shí,sì dú sì bēi shuǐ。
道逢楚狂人,自称昆溟子。dào féng chǔ kuáng rén,zì chēng kūn míng zi。
问余何方来,又复问所以。wèn yú hé fāng lái,yòu fù wèn suǒ yǐ。
昆溟子,汝亦知南溟有鱼名曰鲲,鲲之大不知几千里。kūn míng zi,rǔ yì zhī nán míng yǒu yú míng yuē kūn,kūn zhī dà bù zhī jǐ qiān lǐ。
化为鹏,鹏之大亦不知几千里。huà wèi péng,péng zhī dà yì bù zhī jǐ qiān lǐ。
鲛宫水击白波立,羊角风抟黑云起。jiāo gōng shuǐ jī bái bō lì,yáng jiǎo fēng tuán hēi yún qǐ。
朝从南溟游,夕宿昆仑阯。cháo cóng nán míng yóu,xī sù kūn lún zhǐ。
噫吁戏,男儿变化竟如此。yī xū xì,nán ér biàn huà jìng rú cǐ。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

别汪仲淹一章

王世贞

阳鸟北回翔,西南厉其翅。yáng niǎo běi huí xiáng,xī nán lì qí chì。
岂不恋比翼,群生各有制。qǐ bù liàn bǐ yì,qún shēng gè yǒu zhì。
衔草未遑食,顾巢焉能憩。xián cǎo wèi huáng shí,gù cháo yān néng qì。
念子乃从兄,怆予偏别弟。niàn zi nǎi cóng xiōng,chuàng yǔ piān bié dì。
置祖荐大烹,行留各有味。zhì zǔ jiàn dà pēng,xíng liú gè yǒu wèi。
子其珍尔璞,毋为贱工弃。zi qí zhēn ěr pú,wú wèi jiàn gōng qì。

赠徐子之楚臬二章凡三入矣

王世贞

委蛇问南征,结束戒明发。wěi shé wèn nán zhēng,jié shù jiè míng fā。
方舟指江汉,竹马遵沙汭。fāng zhōu zhǐ jiāng hàn,zhú mǎ zūn shā ruì。
蔚蔚棠树阴,君鬒幸未雪。wèi wèi táng shù yīn,jūn zhěn xìng wèi xuě。
无情犹思御,有情宁无悦。wú qíng yóu sī yù,yǒu qíng níng wú yuè。
二南将嗣徽,四履日以阔。èr nán jiāng sì huī,sì lǚ rì yǐ kuò。
为君起深叹,功成在三折。wèi jūn qǐ shēn tàn,gōng chéng zài sān zhé。

赠徐子之楚臬二章凡三入矣

王世贞

使君何翩翩,五马一马骢。shǐ jūn hé piān piān,wǔ mǎ yī mǎ cōng。
后乘艳春花,前旌拂南鸿。hòu chéng yàn chūn huā,qián jīng fú nán hóng。
士女日袨装,矫首兰台宫。shì nǚ rì xuàn zhuāng,jiǎo shǒu lán tái gōng。
万木森变青,窃因被雄风。wàn mù sēn biàn qīng,qiè yīn bèi xióng fēng。
镃基既逮时,黍稌当遂丰。zī jī jì dǎi shí,shǔ tú dāng suì fēng。
庶希弹冠侣,非复泣车穷。shù xī dàn guān lǚ,fēi fù qì chē qióng。

南明卷为刺史封中丞孙翁题

王世贞

有凤含灵文,五色正葳蕤。yǒu fèng hán líng wén,wǔ sè zhèng wēi ruí。
矫翼西南天,流彩于滇池。jiǎo yì xī nán tiān,liú cǎi yú diān chí。
政成感神雀,荣名垂碧鸡。zhèng chéng gǎn shén què,róng míng chuí bì jī。
非无圣人德,为祥不逮时。fēi wú shèng rén dé,wèi xiáng bù dǎi shí。
歌舞乐尧年,梧竹表馀栖。gē wǔ lè yáo nián,wú zhú biǎo yú qī。
有子字鹓雏,阿阁朝见仪。yǒu zi zì yuān chú,ā gé cháo jiàn yí。
出者庆来章,处者颂黄离。chū zhě qìng lái zhāng,chù zhě sòng huáng lí。
请看罗施国,处处生光辉。qǐng kàn luó shī guó,chù chù shēng guāng huī。

次俞仲蔚题赵吴兴画陶元亮归去来辞

王世贞

陶令罢彭泽,正及黄花开。táo lìng bà péng zé,zhèng jí huáng huā kāi。
有酒不辞浊,长歌归去来。yǒu jiǔ bù cí zhuó,zhǎng gē guī qù lái。
千载义熙波,谁能溯其洄。qiān zài yì xī bō,shuí néng sù qí huí。
学士返吴天,椎发白毰毸。xué shì fǎn wú tiān,chuí fā bái péi sāi。
回首感宗周,掷国一婴孩。huí shǒu gǎn zōng zhōu,zhì guó yī yīng hái。
篮舆蹇柴桑,紫骝捷蓬莱。lán yú jiǎn chái sāng,zǐ liú jié péng lái。
时睽迹更殊,畴能不见猜。shí kuí jì gèng shū,chóu néng bù jiàn cāi。
惜哉丹青美,托尚隔云埃。xī zāi dān qīng měi,tuō shàng gé yún āi。

萧懋建户部弃官后游杭以西湖诸长歌见寄赋此为赠

王世贞

当时萧次公,不受后曹诘。dāng shí xiāo cì gōng,bù shòu hòu cáo jí。
幞被归去来,秋风卧石室。fú bèi guī qù lái,qiū fēng wò shí shì。
尽橐买一船,钱塘比湘汩。jǐn tuó mǎi yī chuán,qián táng bǐ xiāng gǔ。
壮气黯不收,虹霓缠其笔。zhuàng qì àn bù shōu,hóng ní chán qí bǐ。
两峰斗嵯峨,千秋写萧瑟。liǎng fēng dòu cuó é,qiān qiū xiě xiāo sè。
诧谓官不贫,珠玉纵横出。chà wèi guān bù pín,zhū yù zòng héng chū。
地留西湖胜,天与山人日。dì liú xī hú shèng,tiān yǔ shān rén rì。
纵有䱬文鳐,勿疗敬微疾。zòng yǒu xū wén yáo,wù liáo jìng wēi jí。

华员外改南司马部分韵

王世贞

忆昔岁在癸,我发初就弁。yì xī suì zài guǐ,wǒ fā chū jiù biàn。
不以阿戎少,俾托阮公宴。bù yǐ ā róng shǎo,bǐ tuō ruǎn gōng yàn。
以兹一分手,长思奉颜面。yǐ zī yī fēn shǒu,zhǎng sī fèng yán miàn。
金闺幸同籍,未得展婉嬿。jīn guī xìng tóng jí,wèi dé zhǎn wǎn yàn。
胡然重离别,翻令恨相见。hú rán zhòng lí bié,fān lìng hèn xiāng jiàn。
归帆逐新水,落日在河县。guī fān zhú xīn shuǐ,luò rì zài hé xiàn。
殷勤戒尺素,愿将南归燕。yīn qín jiè chǐ sù,yuàn jiāng nán guī yàn。

次陆太宰全卿题戴文进画卷七首浣溪春行

王世贞

朝出锦官城,暮投浣花渡。cháo chū jǐn guān chéng,mù tóu huàn huā dù。
步步花媚人,那能舍花去。bù bù huā mèi rén,nà néng shě huā qù。
但使有酒沽,不妨花下住。dàn shǐ yǒu jiǔ gū,bù fáng huā xià zhù。

次陆太宰全卿题戴文进画卷七首浣溪春行

王世贞

谡谡松际风,泠泠涧底泉。sù sù sōng jì fēng,líng líng jiàn dǐ quán。
宫商偶时合,来搅幽人眠。gōng shāng ǒu shí hé,lái jiǎo yōu rén mián。
恍然梦中境,洞庭奏钧天。huǎng rán mèng zhōng jìng,dòng tíng zòu jūn tiān。

次陆太宰全卿题戴文进画卷七首浣溪春行

王世贞

维梢傍村坞,黯黯天地绿。wéi shāo bàng cūn wù,àn àn tiān dì lǜ。
忽有渔歌来,悠然逗深竹。hū yǒu yú gē lái,yōu rán dòu shēn zhú。
不知月出否,稍见玲珑玉。bù zhī yuè chū fǒu,shāo jiàn líng lóng yù。

次陆太宰全卿题戴文进画卷七首浣溪春行

王世贞

西风不酿雨,东雷空自疾。xī fēng bù niàng yǔ,dōng léi kōng zì jí。
莲女叶盖头,相将委花出。lián nǚ yè gài tóu,xiāng jiāng wěi huā chū。
但采了不妨,请看塔尖日。dàn cǎi le bù fáng,qǐng kàn tǎ jiān rì。

次陆太宰全卿题戴文进画卷七首浣溪春行

王世贞

十五团团月,当已离海岛。shí wǔ tuán tuán yuè,dāng yǐ lí hǎi dǎo。
立残双莲瓣,夜色犹未好。lì cán shuāng lián bàn,yè sè yóu wèi hǎo。
非关月出晚,应是侬来早。fēi guān yuè chū wǎn,yīng shì nóng lái zǎo。

次陆太宰全卿题戴文进画卷七首浣溪春行

王世贞

似传西湖霁,西子初赐沐。shì chuán xī hú jì,xī zi chū cì mù。
宛尔碧髻鸦,娟然青曼睩。wǎn ěr bì jì yā,juān rán qīng màn lù。
欲住听晓莺,吴王忌人宿。yù zhù tīng xiǎo yīng,wú wáng jì rén sù。

次陆太宰全卿题戴文进画卷七首浣溪春行

王世贞

英英篱边菊,不与青阳遇。yīng yīng lí biān jú,bù yǔ qīng yáng yù。
芳意终有合,宁为叹迟暮。fāng yì zhōng yǒu hé,níng wèi tàn chí mù。
百卉各竞时,葳蕤今何处。bǎi huì gè jìng shí,wēi ruí jīn hé chù。

嘉靖丁未夏四月余以进士隶大理得左寺凡九人朝夕甚乐也又明年六月则八人者以次授去独予在晨候大吏升揖散步空馆顾影凄然为赋一章

王世贞

棘署同试政,濯濯多清佳。jí shǔ tóng shì zhèng,zhuó zhuó duō qīng jiā。
亮匪平生亲,忽成一朝谐。liàng fěi píng shēng qīn,hū chéng yī cháo xié。
本为转蓬枝,愿申松柏怀。běn wèi zhuǎn péng zhī,yuàn shēn sōng bǎi huái。
衡晷乍改岁,捷羽各分飞。héng guǐ zhà gǎi suì,jié yǔ gè fēn fēi。
松柏谅靡他,转蓬飘何依。sōng bǎi liàng mí tā,zhuǎn péng piāo hé yī。
昔者偶然合,今者为谁乖。xī zhě ǒu rán hé,jīn zhě wèi shuí guāi。
零落山葵花,犹然媚空阶。líng luò shān kuí huā,yóu rán mèi kōng jiē。
茕茕顾流影,戚戚有馀悲。qióng qióng gù liú yǐng,qī qī yǒu yú bēi。