古诗词

昆溟歌赠楚人曾生麟兆

王世贞

我闻西有昆仑山,山高不可测,天地垂欲合。wǒ wén xī yǒu kūn lún shān,shān gāo bù kě cè,tiān dì chuí yù hé。
又闻东有大溟海,海深不可测,日月所出没。yòu wén dōng yǒu dà míng hǎi,hǎi shēn bù kě cè,rì yuè suǒ chū méi。
元始丈人窍鸿蒙,搏揣两气为两雄。yuán shǐ zhàng rén qiào hóng méng,bó chuāi liǎng qì wèi liǎng xióng。
上有玉京下三酆,真仙灵皇之所封。shàng yǒu yù jīng xià sān fēng,zhēn xiān líng huáng zhī suǒ fēng。
神鳌背负玫瑰柱,烛龙口作玻璃宫。shén áo bèi fù méi guī zhù,zhú lóng kǒu zuò bō lí gōng。
嗟嗟,丈夫乃在世间,龌龊那能言。jiē jiē,zhàng fū nǎi zài shì jiān,wò chuò nà néng yán。
我欲抗手如鸟奋笼,我欲振足如兽触藩。wǒ yù kàng shǒu rú niǎo fèn lóng,wǒ yù zhèn zú rú shòu chù fān。
飘然凌虚出紫垣,八景玉舆三素幡。piāo rán líng xū chū zǐ yuán,bā jǐng yù yú sān sù fān。
章亥为向导,造父为乘轩。zhāng hài wèi xiàng dǎo,zào fù wèi chéng xuān。
白鹄血腥岂足洗,苍虬翼在时腾翻。bái gǔ xuè xīng qǐ zú xǐ,cāng qiú yì zài shí téng fān。
焉知身所诣,但见历历千白榆,举头若可扪昆仑。yān zhī shēn suǒ yì,dàn jiàn lì lì qiān bái yú,jǔ tóu ruò kě mén kūn lún。
城何森切,光彩一何凌乱。chéng hé sēn qiè,guāng cǎi yī hé líng luàn。
时听嘈嘈声,天门漏银汉。shí tīng cáo cáo shēng,tiān mén lòu yín hàn。
玉女碧绡冠芙蓉,粲然半启含桃红。yù nǚ bì xiāo guān fú róng,càn rán bàn qǐ hán táo hóng。
为言此水既东逝,划作双带横寰中。wèi yán cǐ shuǐ jì dōng shì,huà zuò shuāng dài héng huán zhōng。
一月一书附赤鲤,但逝不返如秋蓬,咄哉恨杀扶桑公。yī yuè yī shū fù chì lǐ,dàn shì bù fǎn rú qiū péng,duō zāi hèn shā fú sāng gōng。
殷勤语王叟,掉头忽东去。yīn qín yǔ wáng sǒu,diào tóu hū dōng qù。
下见扶桑公,其居半云雾。xià jiàn fú sāng gōng,qí jū bàn yún wù。
醉我玄霞浆,三日不得语。zuì wǒ xuán xiá jiāng,sān rì bù dé yǔ。
一语一泪零,泪下如悬河。yī yǔ yī lèi líng,lèi xià rú xuán hé。
天老吝相假,遂无西逝波。tiān lǎo lìn xiāng jiǎ,suì wú xī shì bō。
扶桑公,可柰何,曷不学王叟,耿耿径寸间,挥霍宇宙若弹指。fú sāng gōng,kě nài hé,hé bù xué wáng sǒu,gěng gěng jìng cùn jiān,huī huò yǔ zhòu ruò dàn zhǐ。
五岳五拳石,四渎四杯水。wǔ yuè wǔ quán shí,sì dú sì bēi shuǐ。
道逢楚狂人,自称昆溟子。dào féng chǔ kuáng rén,zì chēng kūn míng zi。
问余何方来,又复问所以。wèn yú hé fāng lái,yòu fù wèn suǒ yǐ。
昆溟子,汝亦知南溟有鱼名曰鲲,鲲之大不知几千里。kūn míng zi,rǔ yì zhī nán míng yǒu yú míng yuē kūn,kūn zhī dà bù zhī jǐ qiān lǐ。
化为鹏,鹏之大亦不知几千里。huà wèi péng,péng zhī dà yì bù zhī jǐ qiān lǐ。
鲛宫水击白波立,羊角风抟黑云起。jiāo gōng shuǐ jī bái bō lì,yáng jiǎo fēng tuán hēi yún qǐ。
朝从南溟游,夕宿昆仑阯。cháo cóng nán míng yóu,xī sù kūn lún zhǐ。
噫吁戏,男儿变化竟如此。yī xū xì,nán ér biàn huà jìng rú cǐ。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

送表兄出居

王世贞

中庭桃李树,蓁蓁夹庭阶。zhōng tíng táo lǐ shù,zhēn zhēn jiā tíng jiē。
枝枝交荫带,叶叶互相依。zhī zhī jiāo yīn dài,yè yè hù xiāng yī。
雨露方齐润,东风亦均吹。yǔ lù fāng qí rùn,dōng fēng yì jūn chuī。
何必同根蒂,然后乃宜家。hé bì tóng gēn dì,rán hòu nǎi yí jiā。
此树本无言,移者自为蹊。cǐ shù běn wú yán,yí zhě zì wèi qī。
昔合尚有分,今分合何时。xī hé shàng yǒu fēn,jīn fēn hé hé shí。
送子出门去,挥泪不成辞。sòng zi chū mén qù,huī lèi bù chéng cí。

送表兄出居

王世贞

今夕高宴会,登歌含惨吁。jīn xī gāo yàn huì,dēng gē hán cǎn xū。
借问何为尔,送子以离居。jiè wèn hé wèi ěr,sòng zi yǐ lí jū。
离居多苦辛,歌浅思有馀。lí jū duō kǔ xīn,gē qiǎn sī yǒu yú。
忆昔童冠时,朝暮两相于。yì xī tóng guān shí,cháo mù liǎng xiāng yú。
胡为向康庄,改辙行自驱。hú wèi xiàng kāng zhuāng,gǎi zhé xíng zì qū。
比邻固匪遥,疏者曰以疏。bǐ lín gù fěi yáo,shū zhě yuē yǐ shū。
但令心期迩,踪迹岂必俱。dàn lìng xīn qī ěr,zōng jì qǐ bì jù。
再拜与子别,四望野踟蹰。zài bài yǔ zi bié,sì wàng yě chí chú。

过维扬有怀子相

王世贞

淮南万木落,蒹葭鸿雁秋。huái nán wàn mù luò,jiān jiā hóng yàn qiū。
回瞻大江水,极眺黄河流。huí zhān dà jiāng shuǐ,jí tiào huáng hé liú。
念此区中士,天翰阻同游。niàn cǐ qū zhōng shì,tiān hàn zǔ tóng yóu。
岩岩丽神京,英俊满宾帱。yán yán lì shén jīng,yīng jùn mǎn bīn chóu。
岂乏携手好,抗志乃绸缪。qǐ fá xié shǒu hǎo,kàng zhì nǎi chóu móu。
浮沉众自睹,安测衷所由。fú chén zhòng zì dǔ,ān cè zhōng suǒ yóu。
奈何各分离,徽音邈以修。nài hé gè fēn lí,huī yīn miǎo yǐ xiū。
子如宵行烛,分辉均道周。zi rú xiāo xíng zhú,fēn huī jūn dào zhōu。
予如汀际鸳,哀鸣望其俦。yǔ rú tīng jì yuān,āi míng wàng qí chóu。

淮阳署中早起作

王世贞

九衢晨钟竞,千门秋色扃。jiǔ qú chén zhōng jìng,qiān mén qiū sè jiōng。
隐隐赴人语,稍稍迫稀星。yǐn yǐn fù rén yǔ,shāo shāo pò xī xīng。
虚户渐舒白,条松尚蒙青。xū hù jiàn shū bái,tiáo sōng shàng méng qīng。
光华迥一照,暝晦失千灵。guāng huá jiǒng yī zhào,míng huì shī qiān líng。
感彼狴中士,凛慄向严刑。gǎn bǐ bì zhōng shì,lǐn lì xiàng yán xíng。
伊予奉明役,薄劣敢遑宁。yī yǔ fèng míng yì,báo liè gǎn huáng níng。

为子与赠吴生

王世贞

朋友天地间,斯途日荆棘。péng yǒu tiān dì jiān,sī tú rì jīng jí。
吴生山海人,雅好在朱剧。wú shēng shān hǎi rén,yǎ hǎo zài zhū jù。
十六游燕市,颇与酒徒昵。shí liù yóu yàn shì,pǒ yǔ jiǔ tú nì。
一诺倾市中,寒榛回生色。yī nuò qīng shì zhōng,hán zhēn huí shēng sè。
徐子幸见知,握手为莫逆。xú zi xìng jiàn zhī,wò shǒu wèi mò nì。
徐子无一钱,英贤罗宾席。xú zi wú yī qián,yīng xián luó bīn xí。
生也辍朝餔,力为助其啬。shēng yě chuò cháo bù,lì wèi zhù qí sè。
生也无一钱,大笑秋云白。shēng yě wú yī qián,dà xiào qiū yún bái。
千金或再至,心知恐遂失。qiān jīn huò zài zhì,xīn zhī kǒng suì shī。
营卫未掩身,于人计长溢。yíng wèi wèi yǎn shēn,yú rén jì zhǎng yì。
呜呼岂有要,浮云愧变易。wū hū qǐ yǒu yào,fú yún kuì biàn yì。
不见扰扰者,原申无上客。bù jiàn rǎo rǎo zhě,yuán shēn wú shàng kè。

寄徐郎中文通

王世贞

修途岐交踪,遐慕并夙轨。xiū tú qí jiāo zōng,xiá mù bìng sù guǐ。
伊昔沐休遘,西游徐与李。yī xī mù xiū gòu,xī yóu xú yǔ lǐ。
彳亍时名外,违心不复已。chì chù shí míng wài,wéi xīn bù fù yǐ。
结佩遗所欢,要之相终始。jié pèi yí suǒ huān,yào zhī xiāng zhōng shǐ。
斯道多苦心,勇者竟其止。sī dào duō kǔ xīn,yǒng zhě jìng qí zhǐ。
君行在何所,乃在剑门里。jūn xíng zài hé suǒ,nǎi zài jiàn mén lǐ。
层空削蛾眉,悬索仅度指。céng kōng xuē é méi,xuán suǒ jǐn dù zhǐ。
下临千仞壑,回湍浩无底。xià lín qiān rèn hè,huí tuān hào wú dǐ。
周营戒一失,那能不涉此。zhōu yíng jiè yī shī,nà néng bù shè cǐ。

赠俞山人允文

王世贞

束发慕姣服,远媾托幽燕。shù fā mù jiāo fú,yuǎn gòu tuō yōu yàn。
名都富奇娼,入门各自妍。míng dōu fù qí chāng,rù mén gè zì yán。
何意南威子,晦迹厕通廛。hé yì nán wēi zi,huì jì cè tōng chán。
烂若朝霞际,濯若澄露鲜。làn ruò cháo xiá jì,zhuó ruò chéng lù xiān。
蕴步肌芳发,黛粉出天然。yùn bù jī fāng fā,dài fěn chū tiān rán。
璞璧铲光辉,何悟天质完。pú bì chǎn guāng huī,hé wù tiān zhì wán。
惜哉狎游客,口观失朱颜。xī zāi xiá yóu kè,kǒu guān shī zhū yán。
葹杜满中洲,兰芬竟何言。shī dù mǎn zhōng zhōu,lán fēn jìng hé yán。

赠俞山人允文

王世贞

冠盖罗长道,畸人困偃仰。guān gài luó zhǎng dào,jī rén kùn yǎn yǎng。
极眺六合间,浮云何惝恍。jí tiào liù hé jiān,fú yún hé chǎng huǎng。
焉睹槁与壤,含露发清响。yān dǔ gǎo yǔ rǎng,hán lù fā qīng xiǎng。
浩浩沧溟流,珊瑚罥其网。hào hào cāng míng liú,shān hú juàn qí wǎng。
虽靡任公力,躧步思泱漭。suī mí rèn gōng lì,xǐ bù sī yāng mǎng。
相顾及千载,时好忽以往。xiāng gù jí qiān zài,shí hǎo hū yǐ wǎng。
灼灼中园华,畴能无欢赏。zhuó zhuó zhōng yuán huá,chóu néng wú huān shǎng。
不因凉飔候,宁知同草莽。bù yīn liáng sī hòu,níng zhī tóng cǎo mǎng。

赠俞山人允文

王世贞

伊予际微遘,素短应人略。yī yǔ jì wēi gòu,sù duǎn yīng rén lüè。
冠佩婴其躬,容颜为时作。guān pèi yīng qí gōng,róng yán wèi shí zuò。
鸿鹄渐华阶,虽重非所托。hóng gǔ jiàn huá jiē,suī zhòng fēi suǒ tuō。
贵贱当岐趣,念欲两居薄。guì jiàn dāng qí qù,niàn yù liǎng jū báo。
人生非根株,取愿谁能博。rén shēng fēi gēn zhū,qǔ yuàn shuí néng bó。
华卿縻好爵,管生蹈丘壑。huá qīng mí hǎo jué,guǎn shēng dǎo qiū hè。
龙质既以殊,低昂成虚度。lóng zhì jì yǐ shū,dī áng chéng xū dù。
慨然革余往,从子甘藜藿。kǎi rán gé yú wǎng,cóng zi gān lí huò。

别李于鳞

王世贞

今日别我友,还望之故乡。jīn rì bié wǒ yǒu,hái wàng zhī gù xiāng。
故乡岂无欢,我友安得将。gù xiāng qǐ wú huān,wǒ yǒu ān dé jiāng。
行者惨不辉,居者以彷徨。xíng zhě cǎn bù huī,jū zhě yǐ páng huáng。
肉骨虽摎拊,既析亦相忘。ròu gǔ suī jiū fǔ,jì xī yì xiāng wàng。
惟有肝与胆,委照差可方。wéi yǒu gān yǔ dǎn,wěi zhào chà kě fāng。
焉顾非日月,东西扬景光。yān gù fēi rì yuè,dōng xī yáng jǐng guāng。
情知谐亲遘,乃在媒慨慷。qíng zhī xié qīn gòu,nǎi zài méi kǎi kāng。
虽有绸缪泪,何以写中肠。suī yǒu chóu móu lèi,hé yǐ xiě zhōng cháng。

别李于鳞

王世贞

韦布走四海,万乘失一畸。wéi bù zǒu sì hǎi,wàn chéng shī yī jī。
悬知势分剧,心各有所施。xuán zhī shì fēn jù,xīn gè yǒu suǒ shī。
踯躅生人间,含悃将向谁。zhí zhú shēng rén jiān,hán kǔn jiāng xiàng shuí。
夫子绝俦匹,吾道幸不疑。fū zi jué chóu pǐ,wú dào xìng bù yí。
出门各有好,谓为媚予私。chū mén gè yǒu hǎo,wèi wèi mèi yǔ sī。
矫矫孤凤皇,翩翩向豳岐。jiǎo jiǎo gū fèng huáng,piān piān xiàng bīn qí。
鸱枭喧中野,鹪鹩骇卑枝。chī xiāo xuān zhōng yě,jiāo liáo hài bēi zhī。
山鸡学仪羽,举世安可欺。shān jī xué yí yǔ,jǔ shì ān kě qī。

别李于鳞

王世贞

置酒前为别,炙笙治哀丝。zhì jiǔ qián wèi bié,zhì shēng zhì āi sī。
中有艳明珰,二八绝代姿。zhōng yǒu yàn míng dāng,èr bā jué dài zī。
轻裾回芬发,自然成蛾眉。qīng jū huí fēn fā,zì rán chéng é méi。
色授不能道,婉娈心所知。sè shòu bù néng dào,wǎn luán xīn suǒ zhī。
弹作双鸳鸯,流飙忽间之。dàn zuò shuāng yuān yāng,liú biāo hū jiān zhī。
含辛上车去,引领涕沾衣。hán xīn shàng chē qù,yǐn lǐng tì zhān yī。
时俗慕朱颜,朱颜识为谁。shí sú mù zhū yán,zhū yán shí wèi shuí。

赠谢榛

王世贞

脱屣平原客,振衣燕昭台。tuō xǐ píng yuán kè,zhèn yī yàn zhāo tái。
吾人实龙矫,白日天崔嵬。wú rén shí lóng jiǎo,bái rì tiān cuī wéi。
广陆奏清商,悲风四垂来。guǎng lù zòu qīng shāng,bēi fēng sì chuí lái。
俯仰狎世观,一二当中怀。fǔ yǎng xiá shì guān,yī èr dāng zhōng huái。
极厄不顾知,中介有馀谐。jí è bù gù zhī,zhōng jiè yǒu yú xié。
亲者无愧亲,排者任其排。qīn zhě wú kuì qīn,pái zhě rèn qí pái。
萧索一韦裳,傲睨千古才。xiāo suǒ yī wéi shang,ào nì qiān gǔ cái。
扰扰冠盖徒,零落青门埃。rǎo rǎo guān gài tú,líng luò qīng mén āi。

古意寄李于鳞

王世贞

幄中有奇质,拟是吴宫姝。wò zhōng yǒu qí zhì,nǐ shì wú gōng shū。
腰间瑰瑜佩,耳缀大秦珠。yāo jiān guī yú pèi,ěr zhuì dà qín zhū。
宛若惊鸿度,灼如舜华敷。wǎn ruò jīng hóng dù,zhuó rú shùn huá fū。
动摇幽芬发,行止宫商俱。dòng yáo yōu fēn fā,xíng zhǐ gōng shāng jù。
游徒非古欢,枉盼意相驱。yóu tú fēi gǔ huān,wǎng pàn yì xiāng qū。
礼乱并一身,千金在须臾。lǐ luàn bìng yī shēn,qiān jīn zài xū yú。
明誓指秋天,谁能信不渝。míng shì zhǐ qiū tiān,shuí néng xìn bù yú。
临当相诀绝,抱此尽区区。lín dāng xiāng jué jué,bào cǐ jǐn qū qū。

古意寄李于鳞

王世贞

黄鹄辞天池,周游于中土。huáng gǔ cí tiān chí,zhōu yóu yú zhōng tǔ。
秋禾郁如绣,徘徊能无下。qiū hé yù rú xiù,pái huái néng wú xià。
所顾充口腹,当眸失罘?。suǒ gù chōng kǒu fù,dāng móu shī fú jù。
斑斑原中雉,踯躅同鼎俎。bān bān yuán zhōng zhì,zhí zhú tóng dǐng zǔ。
以此唳霄质,俯首凡禽伍。yǐ cǐ lì xiāo zhì,fǔ shǒu fán qín wǔ。