古诗词

高克明溪山雪霁图歌

王世贞

丹青笔长意苦短,帝遣营丘写清远。dān qīng bǐ zhǎng yì kǔ duǎn,dì qiǎn yíng qiū xiě qīng yuǎn。
范宽老死克明在,与乞天公旧时腕。fàn kuān lǎo sǐ kè míng zài,yǔ qǐ tiān gōng jiù shí wàn。
三绝亲教圣人赞,七尺不吓侏儒饭。sān jué qīn jiào shèng rén zàn,qī chǐ bù xià zhū rú fàn。
玉堂供奉寒葳蕤,瑶花片片堕瑶池。yù táng gōng fèng hán wēi ruí,yáo huā piàn piàn duò yáo chí。
朝回小阁昼拄笏,却忆溪山初霁时。cháo huí xiǎo gé zhòu zhǔ hù,què yì xī shān chū jì shí。
羲和鞭轮逐滕六,飘瞥嵯峨压茅屋。xī hé biān lún zhú téng liù,piāo piē cuó é yā máo wū。
摆脱千枝万枝白,洗出三峰五峰绿。bǎi tuō qiān zhī wàn zhī bái,xǐ chū sān fēng wǔ fēng lǜ。
阴崖犹冒太古絮,阳壑争倾片时玉。yīn yá yóu mào tài gǔ xù,yáng hè zhēng qīng piàn shí yù。
枯槎顶秃瘦骨愁,小艇不蔽风飕飗。kū chá dǐng tū shòu gǔ chóu,xiǎo tǐng bù bì fēng sōu liú。
长年袖手唤不起,疑是兴阑王子猷。zhǎng nián xiù shǒu huàn bù qǐ,yí shì xīng lán wáng zi yóu。
狐帽蒙头看山坐,榾柮煨垆酒权大。hú mào méng tóu kàn shān zuò,gǔ duò wēi lú jiǔ quán dà。
纵无灞陵驴背诗,肯作长安被中饿。zòng wú bà líng lǘ bèi shī,kěn zuò zhǎng ān bèi zhōng è。
乾坤舄奕扬清辉,万象贾勇精神飞。qián kūn xì yì yáng qīng huī,wàn xiàng jiǎ yǒng jīng shén fēi。
兴来毛颖纵横出,一点一缀皆天机。xīng lái máo yǐng zòng héng chū,yī diǎn yī zhuì jiē tiān jī。
欲知真宰愁绝处,此翁盘礴初解衣。yù zhī zhēn zǎi chóu jué chù,cǐ wēng pán bó chū jiě yī。
吾家爱弟饶画癖,购得图看三叹息。wú jiā ài dì ráo huà pǐ,gòu dé tú kàn sān tàn xī。
毋论骨格超马夏,胜代何人办焦墨。wú lùn gǔ gé chāo mǎ xià,shèng dài hé rén bàn jiāo mò。
虚堂把玩六月寒,指端秀色来眉端。xū táng bǎ wán liù yuè hán,zhǐ duān xiù sè lái méi duān。
便欲移家此中住,遍踏琼瑶天地残。biàn yù yí jiā cǐ zhōng zhù,biàn tà qióng yáo tiān dì cán。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

戏呈王佥宪入贺

王世贞

故人相见时相及,但道嵇生懒自如。gù rén xiāng jiàn shí xiāng jí,dàn dào jī shēng lǎn zì rú。
囊里俸钱沽酒尽,不须重草绝交书。náng lǐ fèng qián gū jiǔ jǐn,bù xū zhòng cǎo jué jiāo shū。

于鳞慰余哭子有答

王世贞

读罢新诗涕暗垂,朱帘愁对月如圭。dú bà xīn shī tì àn chuí,zhū lián chóu duì yuè rú guī。
自来天上无知已,虚怨庭前玉树枝。zì lái tiān shàng wú zhī yǐ,xū yuàn tíng qián yù shù zhī。

于鳞慰余哭子有答

王世贞

十年空抱两麒麟,依旧天涯一病身。shí nián kōng bào liǎng qí lín,yī jiù tiān yá yī bìng shēn。
欲付五车王粲去,蓟门犹有受书人。yù fù wǔ chē wáng càn qù,jì mén yóu yǒu shòu shū rén。

过靳八公题壁

王世贞

纵横风雨尚如新,下马摩挲读未真。zòng héng fēng yǔ shàng rú xīn,xià mǎ mó sā dú wèi zhēn。
此际靳公应大笑,笑余虚是谪仙人。cǐ jì jìn gōng yīng dà xiào,xiào yú xū shì zhé xiān rén。

过靳八公题壁

王世贞

虬书昼隐薜萝寒,石髓如粳绝可餐。qiú shū zhòu yǐn bì luó hán,shí suǐ rú jīng jué kě cān。
但得长生似王烈,不须重索秘文看。dàn dé zhǎng shēng shì wáng liè,bù xū zhòng suǒ mì wén kàn。

李宪使示蜀中诸诗率尔酬答

王世贞

芙蓉万仞插天寒,乐府新传蜀道难。fú róng wàn rèn chā tiān hán,lè fǔ xīn chuán shǔ dào nán。
把向风流贺宾客,不知还拟谪仙看。bǎ xiàng fēng liú hè bīn kè,bù zhī hái nǐ zhé xiān kàn。

答吴峻伯

王世贞

李生华岳吾岱岳,各有新诗在上头。lǐ shēng huá yuè wú dài yuè,gè yǒu xīn shī zài shàng tóu。
不散星辰南北极,未交风雨占中州。bù sàn xīng chén nán běi jí,wèi jiāo fēng yǔ zhàn zhōng zhōu。

答吴峻伯

王世贞

才看鸣镝破垂杨,又报金城一叶霜。cái kàn míng dī pò chuí yáng,yòu bào jīn chéng yī yè shuāng。
为问佽飞诸恶少,何人先缚左贤王。wèi wèn cì fēi zhū è shǎo,hé rén xiān fù zuǒ xián wáng。

答吴峻伯

王世贞

峰回天目柱天南,千尺飞流百尺潭。fēng huí tiān mù zhù tiān nán,qiān chǐ fēi liú bǎi chǐ tán。
奉使相如曾不到,却教秋兴属卢楠。fèng shǐ xiāng rú céng bù dào,què jiào qiū xīng shǔ lú nán。

道得蓟门书舍弟生一子口号

王世贞

银箭初调玉露零,乍啼开府试来听。yín jiàn chū diào yù lù líng,zhà tí kāi fǔ shì lái tīng。
不知奎壁光多少,添得荀家最小星。bù zhī kuí bì guāng duō shǎo,tiān dé xún jiā zuì xiǎo xīng。

雪后有怀数君子率尔相问李太守

王世贞

听罢塞鸿愁更少,梦回池草思偏多。tīng bà sāi hóng chóu gèng shǎo,mèng huí chí cǎo sī piān duō。
疏笼雪堕惊鹦鹉,误报风流刺史过。shū lóng xuě duò jīng yīng wǔ,wù bào fēng liú cì shǐ guò。

雪后有怀数君子率尔相问李太守

王世贞

小径端为二仲开,至今篮舆不曾来。xiǎo jìng duān wèi èr zhòng kāi,zhì jīn lán yú bù céng lái。
山阴最好乘舟夜,怕遣王猷兴尽回。shān yīn zuì hǎo chéng zhōu yè,pà qiǎn wáng yóu xīng jǐn huí。

雪后有怀数君子率尔相问李太守

王世贞

为问萋迷金谷地,可能推倒玉山无。wèi wèn qī mí jīn gǔ dì,kě néng tuī dào yù shān wú。
轻弦莫度思归引,自写新词付绿珠。qīng xián mò dù sī guī yǐn,zì xiě xīn cí fù lǜ zhū。

雪后有怀数君子率尔相问李太守

王世贞

虚劳从事青州暖,任遣梁园白雪寒。xū láo cóng shì qīng zhōu nuǎn,rèn qiǎn liáng yuán bái xuě hán。
一自主人莲社后,冷家庭馆胜袁安。yī zì zhǔ rén lián shè hòu,lěng jiā tíng guǎn shèng yuán ān。

十五夜梦中作

王世贞

落日长穿虎豹群,鸊鹈初淬五星文。luò rì zhǎng chuān hǔ bào qún,pì tí chū cuì wǔ xīng wén。
羞言尺八专诸铁,不挂徐卿墓上云。xiū yán chǐ bā zhuān zhū tiě,bù guà xú qīng mù shàng yún。