古诗词

歌赠大宗伯袁公抑之七十

王世贞

尚书自起东山卧,三月三台衮衣过。shàng shū zì qǐ dōng shān wò,sān yuè sān tái gǔn yī guò。
冶城独湛冰壶色,大桁不受风尘涴。yě chéng dú zhàn bīng hú sè,dà héng bù shòu fēng chén wò。
烟花二月明堂深,是时君王在左个。yān huā èr yuè míng táng shēn,shì shí jūn wáng zài zuǒ gè。
未悬大夫东郡车,且隐常伯南宫坐。wèi xuán dà fū dōng jùn chē,qiě yǐn cháng bó nán gōng zuò。
忆昔金闺并通籍,汝鸣朝阳谁敢和。yì xī jīn guī bìng tōng jí,rǔ míng cháo yáng shuí gǎn hé。
龙颜乍为尺疏回,鼠胆惊从一时破。lóng yán zhà wèi chǐ shū huí,shǔ dǎn jīng cóng yī shí pò。
青衫举国望风彩,绛帐诸生承咳唾。qīng shān jǔ guó wàng fēng cǎi,jiàng zhàng zhū shēng chéng ké tuò。
不斋偶成大常醉,没齿已分首阳饿。bù zhāi ǒu chéng dà cháng zuì,méi chǐ yǐ fēn shǒu yáng è。
相君耽耽日虎视,安能使汝终轗轲。xiāng jūn dān dān rì hǔ shì,ān néng shǐ rǔ zhōng kǎn kē。
天上征书凡几下,眼前遗直唯一个。tiān shàng zhēng shū fán jǐ xià,yǎn qián yí zhí wéi yī gè。
岂惟公望重耆硕,予亦婆娑成老大。qǐ wéi gōng wàng zhòng qí shuò,yǔ yì pó suō chéng lǎo dà。
鹏扶鴳息夸各适,蝇利蜗名爱偏挫。péng fú yàn xī kuā gè shì,yíng lì wō míng ài piān cuò。
二十四考今甫始,万八千岁谁独柰。èr shí sì kǎo jīn fǔ shǐ,wàn bā qiān suì shuí dú nài。
投分窃比松柏坚,有诗肯随燕雀贺。tóu fēn qiè bǐ sōng bǎi jiān,yǒu shī kěn suí yàn què hè。
异时真有抑之篇,为箴百岁武公惰。yì shí zhēn yǒu yì zhī piān,wèi zhēn bǎi suì wǔ gōng duò。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

塞鸿秋

王世贞

月昏昏,罢转霓裳队。yuè hūn hūn,bà zhuǎn ní shang duì。
漏沈沈,忽呀铜龙闭。lòu shěn shěn,hū ya tóng lóng bì。
冷清清,暗滴梨花泪。lěng qīng qīng,àn dī lí huā lèi。
懒丕丕,绣出鸳鸯翅。lǎn pī pī,xiù chū yuān yāng chì。
流苏七宝围,破玉千金赐。liú sū qī bǎo wéi,pò yù qiān jīn cì。
猛追寻,认做了前生事。měng zhuī xún,rèn zuò le qián shēng shì。

水仙子

王世贞

日轮踅住下坡车。rì lún xué zhù xià pō chē。
风伯吹开障眼花。fēng bó chuī kāi zhàng yǎn huā。
天公放下单身赦,猛回头,都弄咱。tiān gōng fàng xià dān shēn shè,měng huí tóu,dōu nòng zán。
告蜂王,且散昏衙。gào fēng wáng,qiě sàn hūn yá。
争刘项,摊场戏耍。zhēng liú xiàng,tān chǎng xì shuǎ。
走仪秦,儿童斗哗。zǒu yí qín,ér tóng dòu huā。
谈周孔,故纸生涯。tán zhōu kǒng,gù zhǐ shēng yá。

折桂令二首

王世贞

问先生酒后如何。wèn xiān shēng jiǔ hòu rú hé。
潦倒模糊,偃蹇婆娑。lǎo dào mó hú,yǎn jiǎn pó suō。
枕底烟霞,杖头日月,门外风波。zhěn dǐ yān xiá,zhàng tóu rì yuè,mén wài fēng bō。
尽皇都、眼眶瞧破。jǐn huáng dōu yǎn kuàng qiáo pò。
仗青天、信脚胡过。zhàng qīng tiān xìn jiǎo hú guò。
好也由他。hǎo yě yóu tā。
歹也由他。dǎi yě yóu tā。
便做公卿,当甚么么。biàn zuò gōng qīng,dāng shén me me。

折桂令二首

王世贞

问先生不饮何如。wèn xiān shēng bù yǐn hé rú。
一点篝灯,数卷残书。yī diǎn gōu dēng,shù juǎn cán shū。
冷却扁舟,闷他五柳,淡杀三闾。lěng què biǎn zhōu,mèn tā wǔ liǔ,dàn shā sān lǘ。
太行路、都来胸腹。tài xíng lù dōu lái xiōng fù。
帝京尘、满上头颅。dì jīng chén mǎn shàng tóu lú。
睡也忧虞。shuì yě yōu yú。
醒也忧虞。xǐng yě yōu yú。
不得酕醄,怎便糊涂。bù dé máo táo,zěn biàn hú tú。

水仙子

王世贞

蚩尤遍插五方旗。chī yóu biàn chā wǔ fāng qí。
饕餮平添八面威。tāo tiè píng tiān bā miàn wēi。
於菟长出漫天翅,骂张翁,都是你。yú tú zhǎng chū màn tiān chì,mà zhāng wēng,dōu shì nǐ。
搅乾坤,任意胡为。jiǎo qián kūn,rèn yì hú wèi。
老龙呵,睡眠多日。lǎo lóng hē,shuì mián duō rì。
螃蟹呵,横行几时。páng xiè hē,héng xíng jǐ shí。
神龟呵,曳尾涂泥。shén guī hē,yè wěi tú ní。

画眉序

王世贞

丝雨殢东风。sī yǔ tì dōng fēng。
点透流苏问残梦。diǎn tòu liú sū wèn cán mèng。
道衾儿闲半,冷暖谁同。dào qīn ér xián bàn,lěng nuǎn shuí tóng。
红将亸,唤转簧,莺香欲散,收回么凤。hóng jiāng duǒ,huàn zhuǎn huáng,yīng xiāng yù sàn,shōu huí me fèng。
倩他新织双鱼带,争信我,玉减珠松。qiàn tā xīn zhī shuāng yú dài,zhēng xìn wǒ,yù jiǎn zhū sōng。

画眉序

王世贞

纤玉上虾须。xiān yù shàng xiā xū。
起唤银钩挂秋树。qǐ huàn yín gōu guà qiū shù。
恨龙沙天远,雁足无书。hèn lóng shā tiān yuǎn,yàn zú wú shū。
铜壶冷,泪滴清,铅金剪涩,脂蔫红絮。tóng hú lěng,lèi dī qīng,qiān jīn jiǎn sè,zhī niān hóng xù。
浓霜断角辽阳道,知他梦里何如。nóng shuāng duàn jiǎo liáo yáng dào,zhī tā mèng lǐ hé rú。

杨柳枝

王世贞

西蜀竹枝君莫听,且听东吴杨柳枝。xī shǔ zhú zhī jūn mò tīng,qiě tīng dōng wú yáng liǔ zhī。
是处春阴堪画舫,何村树杪不青旗。shì chù chūn yīn kān huà fǎng,hé cūn shù miǎo bù qīng qí。

杨柳枝

王世贞

杨柳吴阊千万枝,横塘风绾曲尘丝。yáng liǔ wú chāng qiān wàn zhī,héng táng fēng wǎn qū chén sī。
不缘游子无攀折,总为情人少别离。bù yuán yóu zi wú pān zhé,zǒng wèi qíng rén shǎo bié lí。

杨柳枝

王世贞

飞花欲卷翠蛾颦,浪打萍飘恼杀人。fēi huā yù juǎn cuì é pín,làng dǎ píng piāo nǎo shā rén。
犹胜洛阳东陌上,北风吹作马蹄尘。yóu shèng luò yáng dōng mò shàng,běi fēng chuī zuò mǎ tí chén。

杨柳枝

王世贞

十月寒轻叶未凋,淡黄疏绿短长条。shí yuè hán qīng yè wèi diāo,dàn huáng shū lǜ duǎn zhǎng tiáo。
无情有态堪怜处,日脚云头雨半腰。wú qíng yǒu tài kān lián chù,rì jiǎo yún tóu yǔ bàn yāo。

两山竹枝歌

王世贞

橘绿橙黄香满校,瓮头篘玉鲙鱼丝。jú lǜ chéng huáng xiāng mǎn xiào,wèng tóu chōu yù kuài yú sī。
山中历日由来少,知是江南九月时。shān zhōng lì rì yóu lái shǎo,zhī shì jiāng nán jiǔ yuè shí。

两山竹枝歌

王世贞

白雪缫成茧子绵,黄云剪就稻花天。bái xuě sāo chéng jiǎn zi mián,huáng yún jiǎn jiù dào huā tiān。
千家村里无开市,二尺溪头有系船。qiān jiā cūn lǐ wú kāi shì,èr chǐ xī tóu yǒu xì chuán。

两山竹枝歌

王世贞

短短钗银压鬓鸦,围腰群捉木绵花。duǎn duǎn chāi yín yā bìn yā,wéi yāo qún zhuō mù mián huā。
莫嫌村坞行人少,夫婿经商不在家。mò xián cūn wù xíng rén shǎo,fū xù jīng shāng bù zài jiā。

两山竹枝歌

王世贞

峨舸大艑碧波间,遍截玲珑稛载还。é gě dà biàn bì bō jiān,biàn jié líng lóng kǔn zài hái。
最是三吴多好事,家家分得洞庭山。zuì shì sān wú duō hǎo shì,jiā jiā fēn dé dòng tíng shān。
68361234567»