古诗词

歌赠大宗伯袁公抑之七十

王世贞

尚书自起东山卧,三月三台衮衣过。shàng shū zì qǐ dōng shān wò,sān yuè sān tái gǔn yī guò。
冶城独湛冰壶色,大桁不受风尘涴。yě chéng dú zhàn bīng hú sè,dà héng bù shòu fēng chén wò。
烟花二月明堂深,是时君王在左个。yān huā èr yuè míng táng shēn,shì shí jūn wáng zài zuǒ gè。
未悬大夫东郡车,且隐常伯南宫坐。wèi xuán dà fū dōng jùn chē,qiě yǐn cháng bó nán gōng zuò。
忆昔金闺并通籍,汝鸣朝阳谁敢和。yì xī jīn guī bìng tōng jí,rǔ míng cháo yáng shuí gǎn hé。
龙颜乍为尺疏回,鼠胆惊从一时破。lóng yán zhà wèi chǐ shū huí,shǔ dǎn jīng cóng yī shí pò。
青衫举国望风彩,绛帐诸生承咳唾。qīng shān jǔ guó wàng fēng cǎi,jiàng zhàng zhū shēng chéng ké tuò。
不斋偶成大常醉,没齿已分首阳饿。bù zhāi ǒu chéng dà cháng zuì,méi chǐ yǐ fēn shǒu yáng è。
相君耽耽日虎视,安能使汝终轗轲。xiāng jūn dān dān rì hǔ shì,ān néng shǐ rǔ zhōng kǎn kē。
天上征书凡几下,眼前遗直唯一个。tiān shàng zhēng shū fán jǐ xià,yǎn qián yí zhí wéi yī gè。
岂惟公望重耆硕,予亦婆娑成老大。qǐ wéi gōng wàng zhòng qí shuò,yǔ yì pó suō chéng lǎo dà。
鹏扶鴳息夸各适,蝇利蜗名爱偏挫。péng fú yàn xī kuā gè shì,yíng lì wō míng ài piān cuò。
二十四考今甫始,万八千岁谁独柰。èr shí sì kǎo jīn fǔ shǐ,wàn bā qiān suì shuí dú nài。
投分窃比松柏坚,有诗肯随燕雀贺。tóu fēn qiè bǐ sōng bǎi jiān,yǒu shī kěn suí yàn què hè。
异时真有抑之篇,为箴百岁武公惰。yì shí zhēn yǒu yì zhī piān,wèi zhēn bǎi suì wǔ gōng duò。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

寄赠武林施翁施名经故将军也

王世贞

隐囊班几恣清游,最讳人间说故侯。yǐn náng bān jǐ zì qīng yóu,zuì huì rén jiān shuō gù hóu。
菊胜东陵瓜五色,家输荆楚橘千头。jú shèng dōng líng guā wǔ sè,jiā shū jīng chǔ jú qiān tóu。
降心只傍禅僧语,信足那妨醉尉留。jiàng xīn zhǐ bàng chán sēng yǔ,xìn zú nà fáng zuì wèi liú。
若问弇园何所似,六桥西去藕花洲。ruò wèn yǎn yuán hé suǒ shì,liù qiáo xī qù ǒu huā zhōu。

题画寄寿黄都督

王世贞

一剑仍霜十四州,鹳鹅千队肃清秋。yī jiàn réng shuāng shí sì zhōu,guàn é qiān duì sù qīng qiū。
毋烦更借君王箸,见说新添海屋筹。wú fán gèng jiè jūn wáng zhù,jiàn shuō xīn tiān hǎi wū chóu。
飞去尺书为属国,颁来斗印是通侯。fēi qù chǐ shū wèi shǔ guó,bān lái dòu yìn shì tōng hóu。
还闻幕府风流事,白袷单褣狎钓钩。hái wén mù fǔ fēng liú shì,bái jiá dān róng xiá diào gōu。

自昆城还茂俭携尊同伯龙无美见送

王世贞

秋山隐隐别归桡,赖尔诸贤破寂寥。qiū shān yǐn yǐn bié guī ráo,lài ěr zhū xián pò jì liáo。
未必林宗多似许,还应茂世兴偏饶。wèi bì lín zōng duō shì xǔ,hái yīng mào shì xīng piān ráo。
行厨浣露青丝润,小榼倾霞紫珀骄。xíng chú huàn lù qīng sī rùn,xiǎo kē qīng xiá zǐ pò jiāo。
不为野夫眠思发,乘潮还向玉龙桥。bù wèi yě fū mián sī fā,chéng cháo hái xiàng yù lóng qiáo。

张助甫自陜西参议迁按察开府于池久之不至乃闻仍移陜西按察赋此寄之

王世贞

候吏江头黯尽还,依然真气向函关。hòu lì jiāng tóu àn jǐn hái,yī rán zhēn qì xiàng hán guān。
自来河内无如寇,又道征西只一班。zì lái hé nèi wú rú kòu,yòu dào zhēng xī zhǐ yī bān。
露冕再行三辅雨,除书虚摄九华山。lù miǎn zài xíng sān fǔ yǔ,chú shū xū shè jiǔ huá shān。
只愁沙塞黄尘色,渐入麒麟画里颜。zhǐ chóu shā sāi huáng chén sè,jiàn rù qí lín huà lǐ yán。

看仲德与张子予轰饮作

王世贞

小阮时时酒债多,况逢江左步兵过。xiǎo ruǎn shí shí jiǔ zhài duō,kuàng féng jiāng zuǒ bù bīng guò。
相看只解呼红友,半醉犹能卷白波。xiāng kàn zhǐ jiě hū hóng yǒu,bàn zuì yóu néng juǎn bái bō。
百斛从倾银凿落,两山旋对玉傀俄。bǎi hú cóng qīng yín záo luò,liǎng shān xuán duì yù guī é。
欲投客辖翻愁住,将耻吾罍柰若何。yù tóu kè xiá fān chóu zhù,jiāng chǐ wú léi nài ruò hé。

屠长卿使君见过弇园与曹子念同登缥缈楼分韵得云楼字

王世贞

促膝相夸惬所闻,不须呼酒便能醺。cù xī xiāng kuā qiè suǒ wén,bù xū hū jiǔ biàn néng xūn。
高情已是倾中散,奇字那能敌子云。gāo qíng yǐ shì qīng zhōng sàn,qí zì nà néng dí zi yún。
谈到湖山如得色,坐来天地尽成文。tán dào hú shān rú dé sè,zuò lái tiān dì jǐn chéng wén。
还怜解媾西京远,牛耳于今渐属君。hái lián jiě gòu xī jīng yuǎn,niú ěr yú jīn jiàn shǔ jūn。

屠长卿使君见过弇园与曹子念同登缥缈楼分韵得云楼字

王世贞

倚酒仍登百尺楼,欲将风物供吟眸。yǐ jiǔ réng dēng bǎi chǐ lóu,yù jiāng fēng wù gōng yín móu。
未规虞岭披云出,如练娄江抱郭流。wèi guī yú lǐng pī yún chū,rú liàn lóu jiāng bào guō liú。
八咏汝应推沈约,一觞吾可废曹丘。bā yǒng rǔ yīng tuī shěn yuē,yī shāng wú kě fèi cáo qiū。
莫疑三老催呼棹,恐有精光犯女牛。mò yí sān lǎo cuī hū zhào,kǒng yǒu jīng guāng fàn nǚ niú。

寿陈封君提学久升父也

王世贞

鹇袍鹤发雅相当,况有黄鸡谱寿章。xián páo hè fā yǎ xiāng dāng,kuàng yǒu huáng jī pǔ shòu zhāng。
谢院芝兰时自好,鲤庭桃李更谁强。xiè yuàn zhī lán shí zì hǎo,lǐ tíng táo lǐ gèng shuí qiáng。
身偏四圣舒长日,地是三吴快乐乡。shēn piān sì shèng shū zhǎng rì,dì shì sān wú kuài lè xiāng。
一盏一筹应莫厌,与君还醉十千场。yī zhǎn yī chóu yīng mò yàn,yǔ jūn hái zuì shí qiān chǎng。

故将李弃官学道垂九十矣而参方不休赋此赠之

王世贞

垂杨左肘莫生悲,老树新荑也未迟。chuí yáng zuǒ zhǒu mò shēng bēi,lǎo shù xīn tí yě wèi chí。
塞外只知摧万骑,身中可晓杀三尸。sāi wài zhǐ zhī cuī wàn qí,shēn zhōng kě xiǎo shā sān shī。
五千文是君家祖,八百名元李氏儿。wǔ qiān wén shì jūn jiā zǔ,bā bǎi míng yuán lǐ shì ér。
会得黄庭一句意,不须天际觅钟期。huì dé huáng tíng yī jù yì,bù xū tiān jì mì zhōng qī。

读于泽州致于鳞所著诗选遗珠有感

王世贞

历下孤坟已黯然,郢中高倡世争传。lì xià gū fén yǐ àn rán,yǐng zhōng gāo chàng shì zhēng chuán。
犹疑紫气占难尽,更得青箱手自编。yóu yí zǐ qì zhàn nán jǐn,gèng dé qīng xiāng shǒu zì biān。
一梦可能忘李白,诸生真见守杨玄。yī mèng kě néng wàng lǐ bái,zhū shēng zhēn jiàn shǒu yáng xuán。
空斋欲读先挥泪,为忆论文倚树年。kōng zhāi yù dú xiān huī lèi,wèi yì lùn wén yǐ shù nián。

子厚宗侯贻书及诗见赠赋此奉答

王世贞

结得双缄学鲤形,商歌欲读更愁听。jié dé shuāng jiān xué lǐ xíng,shāng gē yù dú gèng chóu tīng。
龙当倦雨须名伏,鸿不高空可字冥。lóng dāng juàn yǔ xū míng fú,hóng bù gāo kōng kě zì míng。
纵许平原求自试,宁如中垒罢传经。zòng xǔ píng yuán qiú zì shì,níng rú zhōng lěi bà chuán jīng。
当年却悔无休汝,谁似君家眼代青。dāng nián què huǐ wú xiū rǔ,shuí shì jūn jiā yǎn dài qīng。

李先生□以诗集见委序草次奉答

王世贞

征君亭馆傍嵩丘,一字吟安傲五侯。zhēng jūn tíng guǎn bàng sōng qiū,yī zì yín ān ào wǔ hóu。
不向汝南夸月旦,还从江左问阳秋。bù xiàng rǔ nán kuā yuè dàn,hái cóng jiāng zuǒ wèn yáng qiū。
骥能伏枥宁嗟老,蚌始成珠可暗投。jì néng fú lì níng jiē lǎo,bàng shǐ chéng zhū kě àn tóu。
莫倚阳春轻索和,千年孤调使人愁。mò yǐ yáng chūn qīng suǒ hé,qiān nián gū diào shǐ rén chóu。

孙状元册封南阳便道还里索赠

王世贞

金吾小队出天阊,为拥文星指豫方。jīn wú xiǎo duì chū tiān chāng,wèi yōng wén xīng zhǐ yù fāng。
桐柏水回龙是节,毗陵花发锦为乡。tóng bǎi shuǐ huí lóng shì jié,pí líng huā fā jǐn wèi xiāng。
香同奉倩余鸡舌,赋似相如有鹔鹴。xiāng tóng fèng qiàn yú jī shé,fù shì xiāng rú yǒu sù shuāng。
试问词坛诸大将,江东谁不怕孙郎。shì wèn cí tán zhū dà jiāng,jiāng dōng shuí bù pà sūn láng。

奉和大宗伯董公返棹之作

王世贞

初疑兴尽子猷还,咫尺清苕未可攀。chū yí xīng jǐn zi yóu hái,zhǐ chǐ qīng sháo wèi kě pān。
日暮碧云离合际,江秋紫气有无间。rì mù bì yún lí hé jì,jiāng qiū zǐ qì yǒu wú jiān。
劳公郢里歌中雪,念我祗园梦里山。láo gōng yǐng lǐ gē zhōng xuě,niàn wǒ zhī yuán mèng lǐ shān。
莫笑野人虚拥彗,至今犹自扫柴关。mò xiào yě rén xū yōng huì,zhì jīn yóu zì sǎo chái guān。

陈子吉应东阁之辟蜚声燕中久矣今年遇余娄水知尚困公车出徐李二相公林尚书诗见示因继其后

王世贞

握手江湖意悄然,辟书羔雁记游燕。wò shǒu jiāng hú yì qiāo rán,pì shū gāo yàn jì yóu yàn。
宫花可自翘才馆,袖草犹余应制篇。gōng huā kě zì qiào cái guǎn,xiù cǎo yóu yú yīng zhì piān。
丞相总知还有命,公车虽晚不论年。chéng xiāng zǒng zhī hái yǒu mìng,gōng chē suī wǎn bù lùn nián。
却怜吾似邹长倩,扑满投君贮几钱。què lián wú shì zōu zhǎng qiàn,pū mǎn tóu jūn zhù jǐ qián。