古诗词

歌赠大宗伯袁公抑之七十

王世贞

尚书自起东山卧,三月三台衮衣过。shàng shū zì qǐ dōng shān wò,sān yuè sān tái gǔn yī guò。
冶城独湛冰壶色,大桁不受风尘涴。yě chéng dú zhàn bīng hú sè,dà héng bù shòu fēng chén wò。
烟花二月明堂深,是时君王在左个。yān huā èr yuè míng táng shēn,shì shí jūn wáng zài zuǒ gè。
未悬大夫东郡车,且隐常伯南宫坐。wèi xuán dà fū dōng jùn chē,qiě yǐn cháng bó nán gōng zuò。
忆昔金闺并通籍,汝鸣朝阳谁敢和。yì xī jīn guī bìng tōng jí,rǔ míng cháo yáng shuí gǎn hé。
龙颜乍为尺疏回,鼠胆惊从一时破。lóng yán zhà wèi chǐ shū huí,shǔ dǎn jīng cóng yī shí pò。
青衫举国望风彩,绛帐诸生承咳唾。qīng shān jǔ guó wàng fēng cǎi,jiàng zhàng zhū shēng chéng ké tuò。
不斋偶成大常醉,没齿已分首阳饿。bù zhāi ǒu chéng dà cháng zuì,méi chǐ yǐ fēn shǒu yáng è。
相君耽耽日虎视,安能使汝终轗轲。xiāng jūn dān dān rì hǔ shì,ān néng shǐ rǔ zhōng kǎn kē。
天上征书凡几下,眼前遗直唯一个。tiān shàng zhēng shū fán jǐ xià,yǎn qián yí zhí wéi yī gè。
岂惟公望重耆硕,予亦婆娑成老大。qǐ wéi gōng wàng zhòng qí shuò,yǔ yì pó suō chéng lǎo dà。
鹏扶鴳息夸各适,蝇利蜗名爱偏挫。péng fú yàn xī kuā gè shì,yíng lì wō míng ài piān cuò。
二十四考今甫始,万八千岁谁独柰。èr shí sì kǎo jīn fǔ shǐ,wàn bā qiān suì shuí dú nài。
投分窃比松柏坚,有诗肯随燕雀贺。tóu fēn qiè bǐ sōng bǎi jiān,yǒu shī kěn suí yàn què hè。
异时真有抑之篇,为箴百岁武公惰。yì shí zhēn yǒu yì zhī piān,wèi zhēn bǎi suì wǔ gōng duò。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

偶书

王世贞

郁郁桓魋墓,白石何嶙峋。yù yù huán tuí mù,bái shí hé lín xún。
惜哉三年力,不能葬其身。xī zāi sān nián lì,bù néng zàng qí shēn。
空见抚琴士,千载悲斯人。kōng jiàn fǔ qín shì,qiān zài bēi sī rén。

偶书

王世贞

黄雀拟螳螂,下乃见弹射。huáng què nǐ táng láng,xià nǎi jiàn dàn shè。
古来奸雄辈,颇复遇其敌。gǔ lái jiān xióng bèi,pǒ fù yù qí dí。
祸败徇所常,胜者亦焉得。huò bài xùn suǒ cháng,shèng zhě yì yān dé。

偶书

王世贞

邯郸倡家女,巧笑倩红妆。hán dān chàng jiā nǚ,qiǎo xiào qiàn hóng zhuāng。
如无好颜色,何以结不忘。rú wú hǎo yán sè,hé yǐ jié bù wàng。
借谓鲜所私,何以得为倡。jiè wèi xiān suǒ sī,hé yǐ dé wèi chàng。

偶书

王世贞

长安狭邪客,片语黄金千。zhǎng ān xiá xié kè,piàn yǔ huáng jīn qiān。
归来但壁立,四座称豪贤。guī lái dàn bì lì,sì zuò chēng háo xián。
称者渐不识,零落一身偏。chēng zhě jiàn bù shí,líng luò yī shēn piān。

偶书

王世贞

贾客狎风波,黄金如山积。jiǎ kè xiá fēng bō,huáng jīn rú shān jī。
人云贵明珠,遂适海外国。rén yún guì míng zhū,suì shì hǎi wài guó。
垂老鲸鲵身,呜呼竟何惜。chuí lǎo jīng ní shēn,wū hū jìng hé xī。

除夜有感

王世贞

此岁尽此夕,此夕不再得。cǐ suì jǐn cǐ xī,cǐ xī bù zài dé。
大化何心去,流光长自惜。dà huà hé xīn qù,liú guāng zhǎng zì xī。
明日更明年,明年重可怜。míng rì gèng míng nián,míng nián zhòng kě lián。
花迷上林月,梦落楚江烟。huā mí shàng lín yuè,mèng luò chǔ jiāng yān。
相逢半游子,陆沉金门里。xiāng féng bàn yóu zi,lù chén jīn mén lǐ。
朝典苏季裘,暮乞侏儒米。cháo diǎn sū jì qiú,mù qǐ zhū rú mǐ。
千岁递相送,那能屡禁此。qiān suì dì xiāng sòng,nà néng lǚ jìn cǐ。

斋日作

王世贞

兹辰方致斋,况乃停推剖。zī chén fāng zhì zhāi,kuàng nǎi tíng tuī pōu。
无事卧起迟,日色在杨柳。wú shì wò qǐ chí,rì sè zài yáng liǔ。
瓢壶盈豆粥,煮茗用当酒。piáo hú yíng dòu zhōu,zhǔ míng yòng dāng jiǔ。
诸君勿复言,予祷亦已久。zhū jūn wù fù yán,yǔ dǎo yì yǐ jiǔ。

阻风下邳南待发有作

王世贞

积风见日色,久客见容颜。jī fēng jiàn rì sè,jiǔ kè jiàn róng yán。
翳翳昏黄交,桑柘自生烟。yì yì hūn huáng jiāo,sāng zhè zì shēng yān。
惝恍一飞凫,乃是天际帆。chǎng huǎng yī fēi fú,nǎi shì tiān jì fān。
倏焉过舷际,欲挽不得言。shū yān guò xián jì,yù wǎn bù dé yán。
去者日以去,还者何时还。qù zhě rì yǐ qù,hái zhě hé shí hái。

天津道中述怀

王世贞

宛然天津树,一夜风吹索。wǎn rán tiān jīn shù,yī yè fēng chuī suǒ。
停耳多哀音,寓目寡鲜泽。tíng ěr duō āi yīn,yù mù guǎ xiān zé。
况乃淹道途,脉焉芳华铄。kuàng nǎi yān dào tú,mài yān fāng huá shuò。
浩浩四序交,天地为常格。hào hào sì xù jiāo,tiān dì wèi cháng gé。
忧欢生殊态,岂必当摇落。yōu huān shēng shū tài,qǐ bì dāng yáo luò。
阮公回车恸,虑生诚不薄。ruǎn gōng huí chē tòng,lǜ shēng chéng bù báo。
陶令爱沉酣,中怀何能度。táo lìng ài chén hān,zhōng huái hé néng dù。

德州渡口

王世贞

月细仅如钩,疑升复疑没。yuè xì jǐn rú gōu,yí shēng fù yí méi。
美人沙间坐,白露湿罗袜。měi rén shā jiān zuò,bái lù shī luó wà。
低头怨去船,举头愁残月。dī tóu yuàn qù chuán,jǔ tóu chóu cán yuè。

初拜使命抵家作

王世贞

去家未十载,结绶始言还。qù jiā wèi shí zài,jié shòu shǐ yán hái。
惝恍梦寤间,历历陌与阡。chǎng huǎng mèng wù jiān,lì lì mò yǔ qiān。
耆老揖且疑,安识众少年。qí lǎo yī qiě yí,ān shí zhòng shǎo nián。
昔别犹髫龀,今来室家完。xī bié yóu tiáo chèn,jīn lái shì jiā wán。
酒炙争慰劳,陆博夜喧阗。jiǔ zhì zhēng wèi láo,lù bó yè xuān tián。
解带著庭树,改席临后轩。jiě dài zhù tíng shù,gǎi xí lín hòu xuān。
离合诚欲轻,焉睹鬒及前。lí hé chéng yù qīng,yān dǔ zhěn jí qián。

初拜使命抵家作

王世贞

乍出城东门,秋禾郁离离。zhà chū chéng dōng mén,qiū hé yù lí lí。
池塘渐为窞,鸡犬亦声微。chí táng jiàn wèi dàn,jī quǎn yì shēng wēi。
冠者五六人,不能具裳衣。guān zhě wǔ liù rén,bù néng jù shang yī。
庐舍虽如昨,亦复少光辉。lú shě suī rú zuó,yì fù shǎo guāng huī。
借问何所因,何以不成辞。jiè wèn hé suǒ yīn,hé yǐ bù chéng cí。
摇手长吏嗔,恻怆涕交颐。yáo shǒu zhǎng lì chēn,cè chuàng tì jiāo yí。

初拜使命抵家作

王世贞

道逢皤然叟,罄折前揖之。dào féng pó rán sǒu,qìng zhé qián yī zhī。
叟顾何官宦,姓名尔为谁。sǒu gù hé guān huàn,xìng míng ěr wèi shuí。
光彩溢闾里,于职竟焉宜。guāng cǎi yì lǘ lǐ,yú zhí jìng yān yí。
罄折前谢叟,汗洽失陈辞。qìng zhé qián xiè sǒu,hàn qià shī chén cí。
天子衠明圣,叵测异威施。tiān zi zhūn míng shèng,pǒ cè yì wēi shī。
小臣实微贱,三尺安能持。xiǎo chén shí wēi jiàn,sān chǐ ān néng chí。

初拜使命抵家作

王世贞

出户明星薄,隐隐见苍黄。chū hù míng xīng báo,yǐn yǐn jiàn cāng huáng。
稻禾集若云,杵臼捣为霜。dào hé jí ruò yún,chǔ jiù dǎo wèi shuāng。
东邻呼看社,西邻馈酒浆。dōng lín hū kàn shè,xī lín kuì jiǔ jiāng。
鸡犬随亦喧,况乃童稚行。jī quǎn suí yì xuān,kuàng nǎi tóng zhì xíng。
挂我新时冠,着我旧时裳。guà wǒ xīn shí guān,zhe wǒ jiù shí shang。
居然一田父,岂必言庙廊。jū rán yī tián fù,qǐ bì yán miào láng。

朱象玄太史册封楚藩云将取道南游太岳诗以送之

王世贞

于皇展亲睦,宗子介樊襄。yú huáng zhǎn qīn mù,zōng zi jiè fán xiāng。
玉圭黄金册,炜晔出尚方。yù guī huáng jīn cè,wěi yè chū shàng fāng。
伊余同门友,洵美清而扬。yī yú tóng mén yǒu,xún měi qīng ér yáng。
诏其辍史幄,尔往钦哉将。zhào qí chuò shǐ wò,ěr wǎng qīn zāi jiāng。
天都辟阊阖,九奏何锵锵。tiān dōu pì chāng hé,jiǔ zòu hé qiāng qiāng。
莲烛际宸晖,星裾搴御芳。lián zhú jì chén huī,xīng jū qiān yù fāng。
前呼薄崇椒,后饯塞津桥。qián hū báo chóng jiāo,hòu jiàn sāi jīn qiáo。
白茅仍拥节,班马重横镳。bái máo réng yōng jié,bān mǎ zhòng héng biāo。
雪里蓟门树,花前汉江桡。xuě lǐ jì mén shù,huā qián hàn jiāng ráo。
汉江一千里,方城暮烟紫。hàn jiāng yī qiān lǐ,fāng chéng mù yān zǐ。
鸣钲荡鱼龙,解缆采兰芷。míng zhēng dàng yú lóng,jiě lǎn cǎi lán zhǐ。
荜路捧霓旌,从价蹑珠履。bì lù pěng ní jīng,cóng jià niè zhū lǚ。
帝命尊若天,王封固于砥。dì mìng zūn ruò tiān,wáng fēng gù yú dǐ。
此时雍堤柳,柔条尽抽绿。cǐ shí yōng dī liǔ,róu tiáo jǐn chōu lǜ。
上客金马姿,小儿铜鞮曲。shàng kè jīn mǎ zī,xiǎo ér tóng dī qū。
山问诸葛龙,门访庞公鹿。shān wèn zhū gé lóng,mén fǎng páng gōng lù。
羊碑摩绝翠,鲛渚泛明玉。yáng bēi mó jué cuì,jiāo zhǔ fàn míng yù。
壮游重茫然,弭节太和巅。zhuàng yóu zhòng máng rán,mǐ jié tài hé diān。
挥手弄日月,荡胸拂云烟。huī shǒu nòng rì yuè,dàng xiōng fú yún yān。
中有两仙童,跪捧琅函编。zhōng yǒu liǎng xiān tóng,guì pěng láng hán biān。
奇字不可识,閟之二千年。qí zì bù kě shí,bì zhī èr qiān nián。
今遇蓬莱客,始宣至人传。jīn yù péng lái kè,shǐ xuān zhì rén chuán。
归上紫皇寿,珥笔长周旋。guī shàng zǐ huáng shòu,ěr bǐ zhǎng zhōu xuán。