古诗词

太宰梦山杨公谓不佞为作桃花岭歌未有以应也今年春以书来云客至吴中册有子二诗然而非子诗也能竟恝然乎哉适晨起行药小径落红狼籍忽有斐然之思因遂成一歌寄公不知其能胜二赝诗否要之落句狂语彼固不肯道也公以为何如

王世贞

寂莫探武陵,原喧莫游玄都观。jì mò tàn wǔ líng,yuán xuān mò yóu xuán dōu guān。
武陵渔翁不再入,玄都道士倏凋散。wǔ líng yú wēng bù zài rù,xuán dōu dào shì shū diāo sàn。
谁能衷此喧寂间,大隐小隐居其半。shuí néng zhōng cǐ xuān jì jiān,dà yǐn xiǎo yǐn jū qí bàn。
关西夫子卫水滨,自言避宦非避秦。guān xī fū zi wèi shuǐ bīn,zì yán bì huàn fēi bì qín。
亲从青帝借元气,要与黔黎共此春。qīn cóng qīng dì jiè yuán qì,yào yǔ qián lí gòng cǐ chūn。
生憎蔷薇好齰指,肯学河阳斗侈靡。shēng zēng qiáng wēi hǎo zé zhǐ,kěn xué hé yáng dòu chǐ mí。
开时高岭绣成幄,落处清波剪为绮。kāi shí gāo lǐng xiù chéng wò,luò chù qīng bō jiǎn wèi qǐ。
露井毋令僵李疑,渡江不用团扇辞。lù jǐng wú lìng jiāng lǐ yí,dù jiāng bù yòng tuán shàn cí。
无谷何劳神处守,有露从宽么凤栖。wú gǔ hé láo shén chù shǒu,yǒu lù cóng kuān me fèng qī。
落落条风散初燠,主人卯睡酣意足。luò luò tiáo fēng sàn chū yù,zhǔ rén mǎo shuì hān yì zú。
上树猱轻一百回,流霞鲸吸三千斛。shàng shù náo qīng yī bǎi huí,liú xiá jīng xī sān qiān hú。
君王束帛贲丘园,葵藿倾阳奉至尊。jūn wáng shù bó bēn qiū yuán,kuí huò qīng yáng fèng zhì zūn。
忍但无言向蹊路,宁容手植满私门。rěn dàn wú yán xiàng qī lù,níng róng shǒu zhí mǎn sī mén。
方朔西来踵龟坼,揖余分赠瑶池核。fāng shuò xī lái zhǒng guī chè,yī yú fēn zèng yáo chí hé。
欲识它年结子心,功成拂衣种即得。yù shí tā nián jié zi xīn,gōng chéng fú yī zhǒng jí dé。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

幽州马行客歌

王世贞

女郎初嫁时,日日称阿母。nǚ láng chū jià shí,rì rì chēng ā mǔ。
女郎抱儿归,日日称儿父。nǚ láng bào ér guī,rì rì chēng ér fù。

幽州马行客歌

王世贞

郎赠倭堕髻,妾报倭堕髻。láng zèng wō duò jì,qiè bào wō duò jì。
知郎非女娘,郎无男儿气。zhī láng fēi nǚ niáng,láng wú nán ér qì。

幽州马行客歌

王世贞

阿母不嫁女,阿母故相恼。ā mǔ bù jià nǚ,ā mǔ gù xiāng nǎo。
教作绣鸳鸯,鸳鸯是何鸟。jiào zuò xiù yuān yāng,yuān yāng shì hé niǎo。

捉搦歌

王世贞

阿母三十育五女,长作南邻北邻妇。ā mǔ sān shí yù wǔ nǚ,zhǎng zuò nán lín běi lín fù。
野雌遗壳伏雌乳,总为他人劳阿母。yě cí yí ké fú cí rǔ,zǒng wèi tā rén láo ā mǔ。

捉搦歌

王世贞

黄絺作衫绣作里,贫家驱犊当驹使。huáng chī zuò shān xiù zuò lǐ,pín jiā qū dú dāng jū shǐ。
儿郎饱饭坐屋底,万事不理问女子。ér láng bǎo fàn zuò wū dǐ,wàn shì bù lǐ wèn nǚ zi。

捉搦歌

王世贞

当门种葵棘盖井,卷毛生睫项垂瘿。dāng mén zhǒng kuí jí gài jǐng,juǎn máo shēng jié xiàng chuí yǐng。
成长二十不得逞,招将倩郎生作梗。chéng zhǎng èr shí bù dé chěng,zhāo jiāng qiàn láng shēng zuò gěng。

捉搦歌

王世贞

销金中裙翡翠鬌,千钱衬僧结因果。xiāo jīn zhōng qún fěi cuì tuǒ,qiān qián chèn sēng jié yīn guǒ。
愿奴生身勿再堕,负心儿郎行作我。yuàn nú shēng shēn wù zài duò,fù xīn ér láng xíng zuò wǒ。

折杨柳歌

王世贞

懊恼杨柳枝,窣地黄金丝。ào nǎo yáng liǔ zhī,sū dì huáng jīn sī。
门前不种尔,那得管别离。mén qián bù zhǒng ěr,nà dé guǎn bié lí。

折杨柳歌

王世贞

妾肠如车轮,日日千万转。qiè cháng rú chē lún,rì rì qiān wàn zhuǎn。
闻郎发咸阳,妾已在沙苑。wén láng fā xián yáng,qiè yǐ zài shā yuàn。

折杨柳歌

王世贞

可怜孟诸岸,春草绿芊芊。kě lián mèng zhū àn,chūn cǎo lǜ qiān qiān。
羌儿骑汉马,牵著上床眠。qiāng ér qí hàn mǎ,qiān zhù shàng chuáng mián。

折杨柳歌

王世贞

莫作中女郎,懊憹不可言。mò zuò zhōng nǚ láng,ào náo bù kě yán。
大姊得蚤嫁,小妹得娘怜。dà zǐ dé zǎo jià,xiǎo mèi dé niáng lián。

折杨柳歌

王世贞

下马绣盘龙,上马金裲裆。xià mǎ xiù pán lóng,shàng mǎ jīn liǎng dāng。
男儿好光彩,只是耀他乡。nán ér hǎo guāng cǎi,zhǐ shì yào tā xiāng。

折杨柳歌

王世贞

牝马接神龙,生儿尚为驹。pìn mǎ jiē shén lóng,shēng ér shàng wèi jū。
娇女嫁仆夫,生儿唤作奴。jiāo nǚ jià pū fū,shēng ér huàn zuò nú。

折杨柳歌

王世贞

桃花二三月,故爱东风吹。táo huā èr sān yuè,gù ài dōng fēng chuī。
阿母不嫁女,忘取少年时。ā mǔ bù jià nǚ,wàng qǔ shǎo nián shí。

折杨柳歌

王世贞

桃花八九月,树头无一枝。táo huā bā jiǔ yuè,shù tóu wú yī zhī。
女儿作阿母,不作阿母痴。nǚ ér zuò ā mǔ,bù zuò ā mǔ chī。