古诗词

太宰梦山杨公谓不佞为作桃花岭歌未有以应也今年春以书来云客至吴中册有子二诗然而非子诗也能竟恝然乎哉适晨起行药小径落红狼籍忽有斐然之思因遂成一歌寄公不知其能胜二赝诗否要之落句狂语彼固不肯道也公以为何如

王世贞

寂莫探武陵,原喧莫游玄都观。jì mò tàn wǔ líng,yuán xuān mò yóu xuán dōu guān。
武陵渔翁不再入,玄都道士倏凋散。wǔ líng yú wēng bù zài rù,xuán dōu dào shì shū diāo sàn。
谁能衷此喧寂间,大隐小隐居其半。shuí néng zhōng cǐ xuān jì jiān,dà yǐn xiǎo yǐn jū qí bàn。
关西夫子卫水滨,自言避宦非避秦。guān xī fū zi wèi shuǐ bīn,zì yán bì huàn fēi bì qín。
亲从青帝借元气,要与黔黎共此春。qīn cóng qīng dì jiè yuán qì,yào yǔ qián lí gòng cǐ chūn。
生憎蔷薇好齰指,肯学河阳斗侈靡。shēng zēng qiáng wēi hǎo zé zhǐ,kěn xué hé yáng dòu chǐ mí。
开时高岭绣成幄,落处清波剪为绮。kāi shí gāo lǐng xiù chéng wò,luò chù qīng bō jiǎn wèi qǐ。
露井毋令僵李疑,渡江不用团扇辞。lù jǐng wú lìng jiāng lǐ yí,dù jiāng bù yòng tuán shàn cí。
无谷何劳神处守,有露从宽么凤栖。wú gǔ hé láo shén chù shǒu,yǒu lù cóng kuān me fèng qī。
落落条风散初燠,主人卯睡酣意足。luò luò tiáo fēng sàn chū yù,zhǔ rén mǎo shuì hān yì zú。
上树猱轻一百回,流霞鲸吸三千斛。shàng shù náo qīng yī bǎi huí,liú xiá jīng xī sān qiān hú。
君王束帛贲丘园,葵藿倾阳奉至尊。jūn wáng shù bó bēn qiū yuán,kuí huò qīng yáng fèng zhì zūn。
忍但无言向蹊路,宁容手植满私门。rěn dàn wú yán xiàng qī lù,níng róng shǒu zhí mǎn sī mén。
方朔西来踵龟坼,揖余分赠瑶池核。fāng shuò xī lái zhǒng guī chè,yī yú fēn zèng yáo chí hé。
欲识它年结子心,功成拂衣种即得。yù shí tā nián jié zi xīn,gōng chéng fú yī zhǒng jí dé。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

青阳度

王世贞

欢爱二月风,吹枯作红紫。huān ài èr yuè fēng,chuī kū zuò hóng zǐ。
侬爱五月风,吹花结成子。nóng ài wǔ yuè fēng,chuī huā jié chéng zi。

青阳度

王世贞

玉勒紫丝缰,是郎果下騧。yù lēi zǐ sī jiāng,shì láng guǒ xià guā。
到门不肯走,识侬双桃花。dào mén bù kěn zǒu,shí nóng shuāng táo huā。

上声歌

王世贞

闻郎好新变,缓歌为上声。wén láng hǎo xīn biàn,huǎn gē wèi shàng shēng。
危弦依柱走,犹是故时情。wēi xián yī zhù zǒu,yóu shì gù shí qíng。

上声歌

王世贞

百层黄蜂蜡,里有苏合油。bǎi céng huáng fēng là,lǐ yǒu sū hé yóu。
不得郎手擘,芬芳中自愁。bù dé láng shǒu bāi,fēn fāng zhōng zì chóu。

欢闻歌

王世贞

感欢千金赠,亦拟报千金。gǎn huān qiān jīn zèng,yì nǐ bào qiān jīn。
数尽人间物,无如侬寸心。shù jǐn rén jiān wù,wú rú nóng cùn xīn。

懊侬歌

王世贞

布帆珂峨头,飞花自在流。bù fān kē é tóu,fēi huā zì zài liú。
欢饮宜城酒,那得忆扬州。huān yǐn yí chéng jiǔ,nà dé yì yáng zhōu。

懊侬歌

王世贞

手插桃李树,先祝嫁东风。shǒu chā táo lǐ shù,xiān zhù jià dōng fēng。
欢将盛年去,留衰掷与侬。huān jiāng shèng nián qù,liú shuāi zhì yǔ nóng。

石城乐

王世贞

欢来迎石城,欢去送石城。huān lái yíng shí chéng,huān qù sòng shí chéng。
生憎竟陵水,解作两般声。shēng zēng jìng líng shuǐ,jiě zuò liǎng bān shēng。

长乐佳

王世贞

南州翡翠鸟,雄来太液池。nán zhōu fěi cuì niǎo,xióng lái tài yè chí。
得鱼不肯食,衔著待其雌。dé yú bù kěn shí,xián zhù dài qí cí。

长乐佳

王世贞

十二金凤皇,一一衔明珰。shí èr jīn fèng huáng,yī yī xián míng dāng。
八角合欢带,欢不在中央。bā jiǎo hé huān dài,huān bù zài zhōng yāng。

三洲歌

王世贞

龙须编作席,象牙装作床。lóng xū biān zuò xí,xiàng yá zhuāng zuò chuáng。
不用侬双腕,那得稳著郎。bù yòng nóng shuāng wàn,nà dé wěn zhù láng。

欢闻变歌

王世贞

不知欢心变,约侬月出时。bù zhī huān xīn biàn,yuē nóng yuè chū shí。
欢自知月晚,要接侬家鸡。huān zì zhī yuè wǎn,yào jiē nóng jiā jī。

欢闻变歌

王世贞

耶婆不肯睡,呼侬到五更。yé pó bù kěn shuì,hū nóng dào wǔ gèng。
欢如树头鹘,侬似韝中鹰。huān rú shù tóu gǔ,nóng shì gōu zhōng yīng。

欢闻变歌

王世贞

小妹笑大姊,结欢莫作侬。xiǎo mèi xiào dà zǐ,jié huān mò zuò nóng。
东垞鸳鸯桥,不见双飞虹。dōng chá yuān yāng qiáo,bù jiàn shuāng fēi hóng。

华山畿

王世贞

华山畿,天地为情转,生人作鬼妻。huá shān jī,tiān dì wèi qíng zhuǎn,shēng rén zuò guǐ qī。
上有石莲花,是侬洗头池。shàng yǒu shí lián huā,shì nóng xǐ tóu chí。