古诗词

临江仙·清明前一日种海棠

顾太清

万点猩红将吐萼,嫣然迥出凡尘。wàn diǎn xīng hóng jiāng tǔ è,yān rán jiǒng chū fán chén。
移来古寺种朱门。yí lái gǔ sì zhǒng zhū mén。
明朝寒食了,又是一年春。míng cháo hán shí le,yòu shì yī nián chūn。
细干柔条才数尺,千寻起自微因。xì gàn róu tiáo cái shù chǐ,qiān xún qǐ zì wēi yīn。
绿云蔽日树轮囷。lǜ yún bì rì shù lún qūn。
成阴结子后,记取种花人。chéng yīn jié zi hòu,jì qǔ zhǒng huā rén。
顾太清

顾太清

顾太清(1799-1876),名春,字梅仙。原姓西林觉罗氏,满洲镶蓝旗人。嫁为贝勒奕绘的侧福晋。她为现代文学界公认为“清代第一女词人”。晚年以道号“云槎外史”之名著作小说《红楼梦影》,成为中国小说史上第一位女性小说家。其文采见识,非同凡响,因而八旗论词,有“男中成容若(纳兰性德),女中太清春(顾太清)”之语[1] 。顾太清不仅才华绝世,而且生得清秀,身量适中,温婉贤淑。令奕绘钟情十分。虽为侧福晋一生却诞育了四子三女,其中几位儿子都有很大作为。 顾太清的作品>>

猜您喜欢

金缕曲·自题听雪小照

顾太清

兀对残灯读。wù duì cán dēng dú。
听窗前、萧萧一片,寒声敲竹。tīng chuāng qián xiāo xiāo yī piàn,hán shēng qiāo zhú。
坐到夜深风更紧,壁暗灯花如菽。zuò dào yè shēn fēng gèng jǐn,bì àn dēng huā rú shū。
觉翠袖、衣单生粟。jué cuì xiù yī dān shēng sù。
自起钩帘看夜色,厌梅梢、万点临流玉。zì qǐ gōu lián kàn yè sè,yàn méi shāo wàn diǎn lín liú yù。
飞霰急,响高屋。fēi xiàn jí,xiǎng gāo wū。
乱云堆絮迷空谷。luàn yún duī xù mí kōng gǔ。
入苍茫、冰花冷蕊,不分林麓。rù cāng máng bīng huā lěng ruǐ,bù fēn lín lù。
多少诗情频到耳,花气薰人芬馥。duō shǎo shī qíng pín dào ěr,huā qì xūn rén fēn fù。
特写入、生绡横幅。tè xiě rù shēng xiāo héng fú。
岂为平生偏爱雪,为人间、留取真眉目。qǐ wèi píng shēng piān ài xuě,wèi rén jiān liú qǔ zhēn méi mù。
栏干曲,立幽独。lán gàn qū,lì yōu dú。

一剪梅·闻云姜渡河信

顾太清

闻道行程已渡黄。wén dào xíng chéng yǐ dù huáng。
江北淮南,云树苍茫。jiāng běi huái nán,yún shù cāng máng。
锦书春信远相将。jǐn shū chūn xìn yuǎn xiāng jiāng。
嗟我怀人,实彼周行。jiē wǒ huái rén,shí bǐ zhōu xíng。
两岸青山客梦长。liǎng àn qīng shān kè mèng zhǎng。
千里之思,一日难忘。qiān lǐ zhī sī,yī rì nán wàng。
绿杨城郭近雷塘。lǜ yáng chéng guō jìn léi táng。
所谓伊人,在水一方。suǒ wèi yī rén,zài shuǐ yī fāng。

杏花天·同游南谷,云林妹先返,怅然赋此

顾太清

倚楼目送人归去。yǐ lóu mù sòng rén guī qù。
望不尽、杏花深处。wàng bù jǐn xìng huā shēn chù。
香车转过山前路。xiāng chē zhuǎn guò shān qián lù。
苦被垂杨遮住。kǔ bèi chuí yáng zhē zhù。
方七日、唱予和汝。fāng qī rì chàng yǔ hé rǔ。
匆匆返、去而不顾。cōng cōng fǎn qù ér bù gù。
虽云小别愁难诉。suī yún xiǎo bié chóu nán sù。
彼此相思情互。bǐ cǐ xiāng sī qíng hù。

乳燕飞挽许金桥侄,呈珊枝嫂

顾太清

日暮忽闻讣。rì mù hū wén fù。
蓦传来、金桥厌世,痛心惊仆。mò chuán lái jīn qiáo yàn shì,tòng xīn jīng pū。
三日云何成长往,莫是庸医耽误。sān rì yún hé chéng zhǎng wǎng,mò shì yōng yī dān wù。
廿八岁、摧残玉树。niàn bā suì cuī cán yù shù。
母老家贫情特惨,况安人、年少娇儿孺。mǔ lǎo jiā pín qíng tè cǎn,kuàng ān rén nián shǎo jiāo ér rú。
伤心事,竟难诉。shāng xīn shì,jìng nán sù。
箪瓢陋巷安其素。dān piáo lòu xiàng ān qí sù。
最难忘、音容笑貌,翩翩风度。zuì nán wàng yīn róng xiào mào,piān piān fēng dù。
断简残篇零落散,渺渺钱塘归路。duàn jiǎn cán piān líng luò sàn,miǎo miǎo qián táng guī lù。
何日葬、半山坟墓。hé rì zàng bàn shān fén mù。
哭不成声心已醉,挽斯人、未尽斯人苦。kū bù chéng shēng xīn yǐ zuì,wǎn sī rén wèi jǐn sī rén kǔ。
权当作,招魂赋。quán dāng zuò,zhāo hún fù。

如梦令·送春

顾太清

昨日送春归了,枝上残红渐少。zuó rì sòng chūn guī le,zhī shàng cán hóng jiàn shǎo。
帘外绿阴多,满地落花谁扫。lián wài lǜ yīn duō,mǎn dì luò huā shuí sǎo。
休扫,休扫,一任东风吹老。xiū sǎo,xiū sǎo,yī rèn dōng fēng chuī lǎo。

伊州三台·题云林扇头弹琴仕女

顾太清

西风吹入梧桐。xī fēng chuī rù wú tóng。
半卷珠帘露浓。bàn juǎn zhū lián lù nóng。
独坐月明中。dú zuò yuè míng zhōng。
正闲阶、几声暗虫。zhèng xián jiē jǐ shēng àn chóng。
人间天上情踪。rén jiān tiān shàng qíng zōng。
泛以冰丝细通。fàn yǐ bīng sī xì tōng。
一曲特愁侬。yī qū tè chóu nóng。
态憨憨、似终未终。tài hān hān shì zhōng wèi zhōng。

探春慢·题顾螺峰女史韶画寻梅仕女,用张玉田韵

顾太清

寒浦藏烟,小桥堆絮,人与花分清淡。hán pǔ cáng yān,xiǎo qiáo duī xù,rén yǔ huā fēn qīng dàn。
竹压低梢,松培老干,簌簌琼英霏霰。zhú yā dī shāo,sōng péi lǎo gàn,sù sù qióng yīng fēi xiàn。
才试着花气,早望见、朱栏一半。cái shì zhe huā qì,zǎo wàng jiàn zhū lán yī bàn。
若非群玉山头,月明林下香散。ruò fēi qún yù shān tóu,yuè míng lín xià xiāng sàn。
可是汉家宫苑。kě shì hàn jiā gōng yuàn。
又不似唐昌,树底忽见。yòu bù shì táng chāng,shù dǐ hū jiàn。
黄鹤楼中,玉门关外,休付笛声吹怨。huáng hè lóu zhōng,yù mén guān wài,xiū fù dí shēng chuī yuàn。
留待东风至,却还怕、绿阴争暖。liú dài dōng fēng zhì,què hái pà lǜ yīn zhēng nuǎn。
笑捻花枝,归来香满庭院。xiào niǎn huā zhī,guī lái xiāng mǎn tíng yuàn。

浣溪沙·谢云林妹见赠自画樱笋团扇

顾太清

芍药将开卸海棠。sháo yào jiāng kāi xiè hǎi táng。
最怜樱笋好年光。zuì lián yīng sǔn hǎo nián guāng。
落花庭院绿阴长。luò huā tíng yuàn lǜ yīn zhǎng。
写就新图颜色嫩,书成小令墨痕香。xiě jiù xīn tú yán sè nèn,shū chéng xiǎo lìng mò hén xiāng。
也凭红翠竞春芳。yě píng hóng cuì jìng chūn fāng。

江城子·题孙子勤西溪纪游图

顾太清

西溪溪水拍长天。xī xī xī shuǐ pāi zhǎng tiān。
放游船。fàng yóu chuán。
足留连。zú liú lián。
一片芦梢飞雪满前滩。yī piàn lú shāo fēi xuě mǎn qián tān。
仙侣同舟归去晚,夕阳下,起寒烟。xiān lǚ tóng zhōu guī qù wǎn,xī yáng xià,qǐ hán yān。
乘流欲上白云间。chéng liú yù shàng bái yún jiān。
小桥边。xiǎo qiáo biān。
浪花圆。làng huā yuán。
只有忘机鸥鹭对人闲。zhǐ yǒu wàng jī ōu lù duì rén xián。
回首茅庵红叶里,僧遥客,倚栏干。huí shǒu máo ān hóng yè lǐ,sēng yáo kè,yǐ lán gàn。

栏千万里心听雨忆云林

顾太清

窗前新种绿芭蕉。chuāng qián xīn zhǒng lǜ bā jiāo。
夜雨声声枕上敲。yè yǔ shēng shēng zhěn shàng qiāo。
困不处眠转寂寥。kùn bù chù mián zhuǎn jì liáo。
耐清宵。nài qīng xiāo。
有美人兮不可招。yǒu měi rén xī bù kě zhāo。

相思引·云林妹见赠雁足书灯,以小令申谢

顾太清

雁字分飞思不禁。yàn zì fēn fēi sī bù jìn。
听风听雨梦难寻。tīng fēng tīng yǔ mèng nán xún。
露华庭院,灯影照清心。lù huá tíng yuàn,dēng yǐng zhào qīng xīn。
赠我不须长夜饮,感君聊赋短檠吟。zèng wǒ bù xū zhǎng yè yǐn,gǎn jūn liáo fù duǎn qíng yín。
荧荧一点,应惜寸光阴。yíng yíng yī diǎn,yīng xī cùn guāng yīn。

鹊桥仙

顾太清

琅玕一径,瑶琴三弄,人在清凉极处。láng gān yī jìng,yáo qín sān nòng,rén zài qīng liáng jí chù。
萧萧疑雨又疑风,倚怪石、苍苔珠树。xiāo xiāo yí yǔ yòu yí fēng,yǐ guài shí cāng tái zhū shù。
云中仙鹤,花间雏凤,万里丹山平步。yún zhōng xiān hè,huā jiān chú fèng,wàn lǐ dān shān píng bù。
更邀明月照幽篁,消受这、满身香雾。gèng yāo míng yuè zhào yōu huáng,xiāo shòu zhè mǎn shēn xiāng wù。

贺新凉夏日余季瑛招饮绿净山房作

顾太清

小宴神仙宅。xiǎo yàn shén xiān zhái。
坐苍茫、回廊曲折,高槐如幄。zuò cāng máng huí láng qū zhé,gāo huái rú wò。
海上荔支枝头杏,玉斗香斟云液。hǎi shàng lì zhī zhī tóu xìng,yù dòu xiāng zhēn yún yè。
爱雪藕、冰盘清洁。ài xuě ǒu bīng pán qīng jié。
卜筑山房成大隐,羡主人、潇洒能留客。bo zhù shān fáng chéng dà yǐn,xiàn zhǔ rén xiāo sǎ néng liú kè。
尽一日,花间酌。jǐn yī rì,huā jiān zhuó。
地偏心远无尘迹。dì piān xīn yuǎn wú chén jì。
倒清樽、群贤咸集,骋怀游目。dào qīng zūn qún xián xián jí,chěng huái yóu mù。
西下夕阳云乍起,一霎电雷交作。xī xià xī yáng yún zhà qǐ,yī shà diàn léi jiāo zuò。
风过处、新凉如沐。fēng guò chù xīn liáng rú mù。
雨后沿阶芳草色,映冰绡雾縠衣裳碧。yǔ hòu yán jiē fāng cǎo sè,yìng bīng xiāo wù hú yī shang bì。
归未晚,不须烛。guī wèi wǎn,bù xū zhú。

意难忘自题梅竹双清图

顾太清

一径幽香。yī jìng yōu xiāng。
傍猗猗修竹,疏影扶将。bàng yī yī xiū zhú,shū yǐng fú jiāng。
横斜深院宇,冷艳小池塘。héng xié shēn yuàn yǔ,lěng yàn xiǎo chí táng。
才雪后,乍芬芳。cái xuě hòu,zhà fēn fāng。
尽无语持觞。jǐn wú yǔ chí shāng。
向夜阑、巡檐索句,特费思量。xiàng yè lán xún yán suǒ jù,tè fèi sī liàng。
相思难话衷肠。xiāng sī nán huà zhōng cháng。
想佳人空谷,一样情伤。xiǎng jiā rén kōng gǔ,yī yàng qíng shāng。
帘栊灯黯淡,篱落月昏黄。lián lóng dēng àn dàn,lí luò yuè hūn huáng。
多少事,意难忘。duō shǎo shì,yì nán wàng。
似不自禁当。shì bù zì jìn dāng。
更怕他、新愁旧梦,虚度年光。gèng pà tā xīn chóu jiù mèng,xū dù nián guāng。

碧芙蓉雨后由三官殿同云林、纫兰过尺五庄看荷花作

顾太清

一带小红桥,同倚画栏,池面荷靓。yī dài xiǎo hóng qiáo,tóng yǐ huà lán,chí miàn hé jìng。
飐飐芦梢,立蜻蜓不定。zhǎn zhǎn lú shāo,lì qīng tíng bù dìng。
新雨过、琼珠万点,荡流霞、妙莲香冷。xīn yǔ guò qióng zhū wàn diǎn,dàng liú xiá miào lián xiāng lěng。
听垂杨岸,几树鸣蝉,催起游人兴。tīng chuí yáng àn,jǐ shù míng chán,cuī qǐ yóu rén xīng。
虚亭萦曲沼,望不尽、绿叶千柄。xū tíng yíng qū zhǎo,wàng bù jǐn lǜ yè qiān bǐng。
隔水盈盈,似美人临镜。gé shuǐ yíng yíng,shì měi rén lín jìng。
雪冰藕、凉生罗袂,泛清樽、风吹酒醒。xuě bīng ǒu liáng shēng luó mèi,fàn qīng zūn fēng chuī jiǔ xǐng。
断云残照,渐花外、天光向瞑。duàn yún cán zhào,jiàn huā wài tiān guāng xiàng míng。