古诗词

临江仙·清明前一日种海棠

顾太清

万点猩红将吐萼,嫣然迥出凡尘。wàn diǎn xīng hóng jiāng tǔ è,yān rán jiǒng chū fán chén。
移来古寺种朱门。yí lái gǔ sì zhǒng zhū mén。
明朝寒食了,又是一年春。míng cháo hán shí le,yòu shì yī nián chūn。
细干柔条才数尺,千寻起自微因。xì gàn róu tiáo cái shù chǐ,qiān xún qǐ zì wēi yīn。
绿云蔽日树轮囷。lǜ yún bì rì shù lún qūn。
成阴结子后,记取种花人。chéng yīn jié zi hòu,jì qǔ zhǒng huā rén。
顾太清

顾太清

顾太清(1799-1876),名春,字梅仙。原姓西林觉罗氏,满洲镶蓝旗人。嫁为贝勒奕绘的侧福晋。她为现代文学界公认为“清代第一女词人”。晚年以道号“云槎外史”之名著作小说《红楼梦影》,成为中国小说史上第一位女性小说家。其文采见识,非同凡响,因而八旗论词,有“男中成容若(纳兰性德),女中太清春(顾太清)”之语[1] 。顾太清不仅才华绝世,而且生得清秀,身量适中,温婉贤淑。令奕绘钟情十分。虽为侧福晋一生却诞育了四子三女,其中几位儿子都有很大作为。 顾太清的作品>>

猜您喜欢

南柯子·咏香串效唐人体

顾太清

宝串垂襟软,温香著体柔。bǎo chuàn chuí jīn ruǎn,wēn xiāng zhù tǐ róu。
青丝贯取意绸缪。qīng sī guàn qǔ yì chóu móu。
只要心心相应、总无愁。zhǐ yào xīn xīn xiāng yīng zǒng wú chóu。
步月难寻梦,临风怕倚楼。bù yuè nán xún mèng,lín fēng pà yǐ lóu。
江皋玉佩为谁留。jiāng gāo yù pèi wèi shuí liú。
又惹一番牵挂、在心头。yòu rě yī fān qiān guà zài xīn tóu。

浪淘沙·送珊枝归武林

顾太清

归计太匆匆。guī jì tài cōng cōng。
难写离衷。nán xiě lí zhōng。
孤帆双桨趁秋风。gū fān shuāng jiǎng chèn qiū fēng。
肠断天涯从此去,甚日重逢。cháng duàn tiān yá cóng cǐ qù,shén rì zhòng féng。
相别各西东。xiāng bié gè xī dōng。
浪迹萍踪。làng jì píng zōng。
怜君多病况龙钟。lián jūn duō bìng kuàng lóng zhōng。
一纸青书劳怅望,须付征鸿。yī zhǐ qīng shū láo chàng wàng,xū fù zhēng hóng。

伊州三台·七夕夜雨,次日立秋戏题

顾太清

秋声先到芭蕉。qiū shēng xiān dào bā jiāo。
阶下秋虫絮叨。jiē xià qiū chóng xù dāo。
生受鹊填桥。shēng shòu què tián qiáo。
渡银河、夜凉路遥。dù yín hé yè liáng lù yáo。
洗车丝雨飘萧。xǐ chē sī yǔ piāo xiāo。
冷落星娥翠翘。lěng luò xīng é cuì qiào。
云气湿轻绡。yún qì shī qīng xiāo。
愿来年、莫同这遭。yuàn lái nián mò tóng zhè zāo。

迷神引题徐廷昆画

顾太清

叠叠银涛翻雪浪。dié dié yín tāo fān xuě làng。
黯黯冷云飞涨。àn àn lěng yún fēi zhǎng。
垂藤古木,石壁高无量。chuí téng gǔ mù,shí bì gāo wú liàng。
望蓬莱,三山远,长风荡。wàng péng lái,sān shān yuǎn,zhǎng fēng dàng。
日月双丸小,来复往。rì yuè shuāng wán xiǎo,lái fù wǎng。
天地渺无涯,窈空旷。tiān dì miǎo wú yá,yǎo kōng kuàng。
忽有仙舟,一叶乘波放。hū yǒu xiān zhōu,yī yè chéng bō fàng。
看鬓眉纤,霞裾敞。kàn bìn méi xiān,xiá jū chǎng。
满盘花果,玉瓶贮,蒲桃酿。mǎn pán huā guǒ,yù píng zhù,pú táo niàng。
是广寒宫,霓裳舞,月中样。shì guǎng hán gōng,ní shang wǔ,yuè zhōng yàng。
白兔守筠笼,随竹舫。bái tù shǒu yún lóng,suí zhú fǎng。
猿子采蟠桃,亲呈上。yuán zi cǎi pán táo,qīn chéng shàng。

江城梅花引·雨中接云姜信

顾太清

故人千里寄书来。gù rén qiān lǐ jì shū lái。
快些开。kuài xiē kāi。
慢些开。màn xiē kāi。
不知书中,安否费疑猜。bù zhī shū zhōng,ān fǒu fèi yí cāi。
别后炎凉时序改,江南北,动离愁,自徘徊。bié hòu yán liáng shí xù gǎi,jiāng nán běi,dòng lí chóu,zì pái huái。
徘徊。pái huái。
徘徊。pái huái。
渺予怀。miǎo yǔ huái。
天一涯。tiān yī yá。
水一涯。shuǐ yī yá。
梦也梦也,梦不见、当日裙钗。mèng yě mèng yě,mèng bù jiàn dāng rì qún chāi。
谁念碧云,凝伫费肠回。shuí niàn bì yún,níng zhù fèi cháng huí。
明岁君归重见我,应不似,别离时,旧形骸。míng suì jūn guī zhòng jiàn wǒ,yīng bù shì,bié lí shí,jiù xíng hái。

步虚词中秋

顾太清

玉剪燕归秋社,木犀香浸云屏。yù jiǎn yàn guī qiū shè,mù xī xiāng jìn yún píng。
连阴初霁月华清。lián yīn chū jì yuè huá qīng。
恼煞碧天风劲。nǎo shā bì tiān fēng jìn。
细露凉生池阁,流云暗度瑶京。xì lù liáng shēng chí gé,liú yún àn dù yáo jīng。
羽衣纤指学吹笙。yǔ yī xiān zhǐ xué chuī shēng。
不许人间偷听。bù xǔ rén jiān tōu tīng。

燕归梁自题画杏

顾太清

得意东风快马蹄。dé yì dōng fēng kuài mǎ tí。
细草沙堤。xì cǎo shā dī。
几枝丰艳照清溪。jǐ zhī fēng yàn zhào qīng xī。
垂杨外,小桥西。chuí yáng wài,xiǎo qiáo xī。
写来还恐神难似,肥和瘦。xiě lái hái kǒng shén nán shì,féi hé shòu。
要相宜。yào xiāng yí。
碧纱窗下倩君题。bì shā chuāng xià qiàn jūn tí。
聊记取、旧游时。liáo jì qǔ jiù yóu shí。

风入松·题王叔明听松图

顾太清

乱山深处有人家。luàn shān shēn chù yǒu rén jiā。
细路欹斜。xì lù yī xié。
长松万树围茅屋,响寒涛、天际青霞。zhǎng sōng wàn shù wéi máo wū,xiǎng hán tāo tiān jì qīng xiá。
曲涧平铺略约,飞泉高挂檐牙。qū jiàn píng pù lüè yuē,fēi quán gāo guà yán yá。
幽人肥遁厌烦哗。yōu rén féi dùn yàn fán huā。
云水生涯。yún shuǐ shēng yá。
携筇来有谈经客,露疏窗、萝薜周遮。xié qióng lái yǒu tán jīng kè,lù shū chuāng luó bì zhōu zhē。
陋室居之何陋,满堂金玉无加。lòu shì jū zhī hé lòu,mǎn táng jīn yù wú jiā。

凌波曲孙媖如女士嘱题吹笛仕女团扇

顾太清

西风露零。xī fēng lù líng。
高楼笛声。gāo lóu dí shēng。
无端吹起离情。wú duān chuī qǐ lí qíng。
落梧桐叶轻。luò wú tóng yè qīng。
三更四更。sān gèng sì gèng。
云窗未扃。yún chuāng wèi jiōng。
小蟾斜影分明。xiǎo chán xié yǐng fēn míng。
挂栏干正平。guà lán gàn zhèng píng。

东风齐着力水波,得平字

顾太清

燕子来时,回塘向暖,野水烟生。yàn zi lái shí,huí táng xiàng nuǎn,yě shuǐ yān shēng。
刚胜弱絮,初泛落花轻。gāng shèng ruò xù,chū fàn luò huā qīng。
漫漫垂杨曲沼,才添了、几点浮萍。màn màn chuí yáng qū zhǎo,cái tiān le jǐ diǎn fú píng。
鱼苗长,生机浩荡,恰趁新晴。yú miáo zhǎng,shēng jī hào dàng,qià chèn xīn qíng。
雾縠太轻盈。wù hú tài qīng yíng。
波细细、参差碧浪纵横。bō xì xì cān chà bì làng zòng héng。
遥天倒影,渺渺动柔清。yáo tiān dào yǐng,miǎo miǎo dòng róu qīng。
好是东风消息,吹不定、似皱还平。hǎo shì dōng fēng xiāo xī,chuī bù dìng shì zhòu hái píng。
天涯路,一篙新涨,万里春程。tiān yá lù,yī gāo xīn zhǎng,wàn lǐ chūn chéng。

广寒秋九月十九过天仙庵,同福真老尼茶话

顾太清

禅房寂静,苍苔浓厚,冷淡斜阳阴里。chán fáng jì jìng,cāng tái nóng hòu,lěng dàn xié yáng yīn lǐ。
去年曾到又重来,正幽径、黄花开矣。qù nián céng dào yòu zhòng lái,zhèng yōu jìng huáng huā kāi yǐ。
冷风轻扬,旃檀香霭,悦可众心欢喜。lěng fēng qīng yáng,zhān tán xiāng ǎi,yuè kě zhòng xīn huān xǐ。
一杯清茗话西窗,渐薄暮、钟声初起。yī bēi qīng míng huà xī chuāng,jiàn báo mù zhōng shēng chū qǐ。

金缕曲·送纫兰妹往大梁

顾太清

三载交情重。sān zài jiāo qíng zhòng。
竟难留、买舟南去,北风初动。jìng nán liú mǎi zhōu nán qù,běi fēng chū dòng。
行李萧萧天气冷,落叶黄花相送。xíng lǐ xiāo xiāo tiān qì lěng,luò yè huáng huā xiāng sòng。
正河水、冰澌将冻。zhèng hé shuǐ bīng sī jiāng dòng。
满载异书千万卷,有斯冰、小印随妆笼。mǎn zài yì shū qiān wàn juǎn,yǒu sī bīng xiǎo yìn suí zhuāng lóng。
千里路,全家共。qiān lǐ lù,quán jiā gòng。
年来送客愁相踵。nián lái sòng kè chóu xiāng zhǒng。
要相逢、都门汴水,与君同梦。yào xiāng féng dōu mén biàn shuǐ,yǔ jūn tóng mèng。
此后平安书屡寄,慰我愁怀种种。cǐ hòu píng ān shū lǚ jì,wèi wǒ chóu huái zhǒng zhǒng。
洒清泪、离觞互捧。sǎ qīng lèi lí shāng hù pěng。
聚散本来无定数,古阳关、不忍当筵弄。jù sàn běn lái wú dìng shù,gǔ yáng guān bù rěn dāng yán nòng。
金缕曲,为君诵。jīn lǚ qū,wèi jūn sòng。

传言玉女·雪夜不寐

顾太清

一夜风威,灯晕疏窗微照。yī yè fēng wēi,dēng yūn shū chuāng wēi zhào。
云母屏风,护罗帏寒峭。yún mǔ píng fēng,hù luó wéi hán qiào。
黄花影里,数尽更筹多少。huáng huā yǐng lǐ,shù jǐn gèng chóu duō shǎo。
新愁旧闷,竟难忘了。xīn chóu jiù mèn,jìng nán wàng le。
多病何堪,纷绪乱萦怀抱。duō bìng hé kān,fēn xù luàn yíng huái bào。
茶铛药裹,扬轻烟香杳。chá dāng yào guǒ,yáng qīng yān xiāng yǎo。
棱棱瘦骨,顾影翻然成笑。léng léng shòu gǔ,gù yǐng fān rán chéng xiào。
游仙有梦,也成颠倒。yóu xiān yǒu mèng,yě chéng diān dào。

浣溪沙·游仙体,用“遥知杨柳是门处,似隔芙蓉无路通”,成此小令二阕

顾太清

碧落茫茫秋水斜。bì luò máng máng qiū shuǐ xié。
朱门深被绿杨遮。zhū mén shēn bèi lǜ yáng zhē。
隔溪听尽晚蝉哗。gé xī tīng jǐn wǎn chán huā。
无可奈何人怅望,难通消息树交加。wú kě nài hé rén chàng wàng,nán tōng xiāo xī shù jiāo jiā。
能忘情者是仙家。néng wàng qíng zhě shì xiān jiā。

浣溪沙·游仙体,用“遥知杨柳是门处,似隔芙蓉无路通”,成此小令二阕

顾太清

开遍芙蓉叶叶凉。kāi biàn fú róng yè yè liáng。
天成锦障护池搪。tiān chéng jǐn zhàng hù chí táng。
伊人宛在水中央。yī rén wǎn zài shuǐ zhōng yāng。
十二栏干人不见,三千世界路何长。shí èr lán gàn rén bù jiàn,sān qiān shì jiè lù hé zhǎng。
空教秋雨洗红妆。kōng jiào qiū yǔ xǐ hóng zhuāng。