古诗词

盼盼

瞿佑

亚父冢前秋草合,虞姬坟上暮云愁。yà fù zhǒng qián qiū cǎo hé,yú jī fén shàng mù yún chóu。
如何一片彭城月,只照张家燕子楼。rú hé yī piàn péng chéng yuè,zhǐ zhào zhāng jiā yàn zi lóu。

瞿佑

名一作祐。明浙江钱塘人,字宗吉。学博才赡,年十四能即席和杨维桢诗,俊语叠出,被誉为“瞿家千里驹”。洪武中以荐历仁和、临安、宜阳训导,升周府右长吏。永乐中以诗祸下诏狱,谪戍保安十年。洪熙元年释归,复原职,内阁办事。有《剪灯新话》、《存斋诗集》、《乐府遗音》、《余清词》、《归田诗话》等。 瞿佑的作品>>

猜您喜欢

西湖竹枝词

瞿佑

西子湖边杨柳枝,千条万缕尽垂丝。xī zi hú biān yáng liǔ zhī,qiān tiáo wàn lǚ jǐn chuí sī。
东风日暮花如雪,飞入雕墙两不知。dōng fēng rì mù huā rú xuě,fēi rù diāo qiáng liǎng bù zhī。

寄生草

瞿佑

要路闲门两不过,生来唯恋旧枝柯。yào lù xián mén liǎng bù guò,shēng lái wéi liàn jiù zhī kē。
似嫌树底泥涂滑,应爱梢头雨露多。shì xián shù dǐ ní tú huá,yīng ài shāo tóu yǔ lù duō。
冉冉欲遮蝼蚁穴,萋萋得近风凰窠。rǎn rǎn yù zhē lóu yǐ xué,qī qī dé jìn fēng huáng kē。
教坊乐府多新制,传得佳名入艳歌。jiào fāng lè fǔ duō xīn zhì,chuán dé jiā míng rù yàn gē。

春日即事

瞿佑

晴日晖晖转绿蘋,东风应候物华新。qíng rì huī huī zhuǎn lǜ píng,dōng fēng yīng hòu wù huá xīn。
归来燕子已知社,开到海棠方是春。guī lái yàn zi yǐ zhī shè,kāi dào hǎi táng fāng shì chūn。
浅碧平添湖面水,软红浮动马蹄尘。qiǎn bì píng tiān hú miàn shuǐ,ruǎn hóng fú dòng mǎ tí chén。
杜陵野老虽贫困,援笔犹能赋丽人。dù líng yě lǎo suī pín kùn,yuán bǐ yóu néng fù lì rén。

紫微楼夜坐次张士行布政韵

瞿佑

天光连水水连山,贝阙珠宫咫尺间。tiān guāng lián shuǐ shuǐ lián shān,bèi quē zhū gōng zhǐ chǐ jiān。
织女金梭投座侧,湘娥锦瑟奏江干。zhī nǚ jīn suō tóu zuò cè,xiāng é jǐn sè zòu jiāng gàn。
杯邀明月清樽满,帘卷西风画扇闲。bēi yāo míng yuè qīng zūn mǎn,lián juǎn xī fēng huà shàn xián。
歌舞渐阑更漏永,绛纱笼烛醉扶还。gē wǔ jiàn lán gèng lòu yǒng,jiàng shā lóng zhú zuì fú hái。

暮春有感

瞿佑

美人不见已连朝,况值春残景寂寥。měi rén bù jiàn yǐ lián cháo,kuàng zhí chūn cán jǐng jì liáo。
力不禁风红芍药,声偏宜雨碧芭蕉。lì bù jìn fēng hóng sháo yào,shēng piān yí yǔ bì bā jiāo。
寻常路隔疑春树,万一书来候晚潮。xún cháng lù gé yí chūn shù,wàn yī shū lái hòu wǎn cháo。
况是频频移带眼,沈郎不复旧时腰。kuàng shì pín pín yí dài yǎn,shěn láng bù fù jiù shí yāo。

夏晚纳凉

瞿佑

竹床藤簟晚凉天,卧看星河小院偏。zhú chuáng téng diàn wǎn liáng tiān,wò kàn xīng hé xiǎo yuàn piān。
云影恰如衣暂薄,月华那得扇长圆。yún yǐng qià rú yī zàn báo,yuè huá nà dé shàn zhǎng yuán。
清泉冷浸冰盘果,嘉树香笼宝鼎烟。qīng quán lěng jìn bīng pán guǒ,jiā shù xiāng lóng bǎo dǐng yān。
想是高楼风更爽,玉人闲按十三弦。xiǎng shì gāo lóu fēng gèng shuǎng,yù rén xián àn shí sān xián。

事清明即

瞿佑

风落梨花雪满庭,今年又是一清明。fēng luò lí huā xuě mǎn tíng,jīn nián yòu shì yī qīng míng。
游丝倒地终无意,芳草连天若有情。yóu sī dào dì zhōng wú yì,fāng cǎo lián tiān ruò yǒu qíng。
满院晓烟闻燕语,半窗晴日照蚕生。mǎn yuàn xiǎo yān wén yàn yǔ,bàn chuāng qíng rì zhào cán shēng。
秋千一架名园里,人隔垂杨听笑声。qiū qiān yī jià míng yuán lǐ,rén gé chuí yáng tīng xiào shēng。

暮春书事二首

瞿佑

过墙新竹翠交加,绿树阴阴噪乳鸦。guò qiáng xīn zhú cuì jiāo jiā,lǜ shù yīn yīn zào rǔ yā。
花到酴醾香结局,鸟鸣鶗鴂客思家。huā dào tú mí xiāng jié jú,niǎo míng tí jué kè sī jiā。
煮茶汤沸风声转,梦草诗成日影斜。zhǔ chá tāng fèi fēng shēng zhuǎn,mèng cǎo shī chéng rì yǐng xié。
零落残红青子满,渐看金弹熟枇杷。líng luò cán hóng qīng zi mǎn,jiàn kàn jīn dàn shú pí pá。

暮春书事二首

瞿佑

睡起呼童扫落花,石泉槐火试新茶。shuì qǐ hū tóng sǎo luò huā,shí quán huái huǒ shì xīn chá。
树林深处蜂王国,帘幕阴中燕子家。shù lín shēn chù fēng wáng guó,lián mù yīn zhōng yàn zi jiā。
柳絮乘风投砚水,竹枝摇影落窗纱。liǔ xù chéng fēng tóu yàn shuǐ,zhú zhī yáo yǐng luò chuāng shā。
幽居莫道无官况,鼓吹犹存两部蛙。yōu jū mò dào wú guān kuàng,gǔ chuī yóu cún liǎng bù wā。

有感

瞿佑

世事年来似弈棋,可堪岁月去如驰。shì shì nián lái shì yì qí,kě kān suì yuè qù rú chí。
肉生髀骨英雄老,金尽床头富贵迟。ròu shēng bì gǔ yīng xióng lǎo,jīn jǐn chuáng tóu fù guì chí。
蹈海莫追天下士,折腰难事里中儿。dǎo hǎi mò zhuī tiān xià shì,zhé yāo nán shì lǐ zhōng ér。
可怜满眼新亭泪,对泣无人只自悲。kě lián mǎn yǎn xīn tíng lèi,duì qì wú rén zhǐ zì bēi。

旅舍书事二首

瞿佑

过却春光独掩门,浇愁谩有酒盈樽。guò què chūn guāng dú yǎn mén,jiāo chóu mán yǒu jiǔ yíng zūn。
孤灯听雨心多感,一剑横空气尚存。gū dēng tīng yǔ xīn duō gǎn,yī jiàn héng kōng qì shàng cún。
射虎何年随李广,闻鸡中夜舞刘琨。shè hǔ hé nián suí lǐ guǎng,wén jī zhōng yè wǔ liú kūn。
平生家国萦怀抱,湿尽青山总泪痕。píng shēng jiā guó yíng huái bào,shī jǐn qīng shān zǒng lèi hén。

旅舍书事二首

瞿佑

茅屋三间白版扉,栖迟四壁叹多违。máo wū sān jiān bái bǎn fēi,qī chí sì bì tàn duō wéi。
扬雄投阁功名薄,王粲登楼事业非。yáng xióng tóu gé gōng míng báo,wáng càn dēng lóu shì yè fēi。
白画梦回梁燕语,青天目送塞鸿归。bái huà mèng huí liáng yàn yǔ,qīng tiān mù sòng sāi hóng guī。
东门黄犬华亭鹤,举世无人悟此机。dōng mén huáng quǎn huá tíng hè,jǔ shì wú rén wù cǐ jī。

题鼓吹续音后

瞿佑

《骚》、《选》亡来雅道穷,尚于律体见遗风。sāo xuǎn wáng lái yǎ dào qióng,shàng yú lǜ tǐ jiàn yí fēng。
平生莫售穿杨技,十载曾加刻楮功。píng shēng mò shòu chuān yáng jì,shí zài céng jiā kè chǔ gōng。
此去末应无伯乐,后来当复有扬雄。cǐ qù mò yīng wú bó lè,hòu lái dāng fù yǒu yáng xióng。
吟窗玩味韦编绝,举世宗唐恐未公。yín chuāng wán wèi wéi biān jué,jǔ shì zōng táng kǒng wèi gōng。

汴梁怀古

瞿佑

歌舞楼台事可夸,昔年曾此擅豪华。gē wǔ lóu tái shì kě kuā,xī nián céng cǐ shàn háo huá。
尚余艮岳排苍昊,那得神霄隔紫霞。shàng yú gěn yuè pái cāng hào,nà dé shén xiāo gé zǐ xiá。
废苑草荒堪牧马,长沟柳老不藏鸦。fèi yuàn cǎo huāng kān mù mǎ,zhǎng gōu liǔ lǎo bù cáng yā。
陌头盲女无愁恨,能拨琵琶说赵家。mò tóu máng nǚ wú chóu hèn,néng bō pí pá shuō zhào jiā。

红甲

瞿佑

金盆和露捣仙葩,解使纤纤玉有瑕。jīn pén hé lù dǎo xiān pā,jiě shǐ xiān xiān yù yǒu xiá。
一点愁凝鹦鹉喙,十分春上牡丹芽。yī diǎn chóu níng yīng wǔ huì,shí fēn chūn shàng mǔ dān yá。
娇弹粉泪抛红豆,戏掐花枝镂绛霞。jiāo dàn fěn lèi pāo hóng dòu,xì qiā huā zhī lòu jiàng xiá。
女伴相逢频借问,几回错认守宫砂。nǚ bàn xiāng féng pín jiè wèn,jǐ huí cuò rèn shǒu gōng shā。
41123