古诗词

金缕曲·题《花帘词》寄吴蘋香女士,用本集中韵

顾太清

何幸闻名早。hé xìng wén míng zǎo。
爱春蚕、缠绵作茧,丝丝萦绕。ài chūn cán chán mián zuò jiǎn,sī sī yíng rào。
织就七襄天孙锦,彩线金针都扫。zhī jiù qī xiāng tiān sūn jǐn,cǎi xiàn jīn zhēn dōu sǎo。
隔千里、系人怀抱。gé qiān lǐ xì rén huái bào。
欲见无由缘分浅,况卿乎、与我年将老。yù jiàn wú yóu yuán fēn qiǎn,kuàng qīng hū yǔ wǒ nián jiāng lǎo。
莫辜负,好才调。mò gū fù,hǎo cái diào。
落花流水难猜料。luò huā liú shuǐ nán cāi liào。
正无妨、冰弦写怨,云笺起草。zhèng wú fáng bīng xián xiě yuàn,yún jiān qǐ cǎo。
有美人兮倚修竹,何日轻舟来到。yǒu měi rén xī yǐ xiū zhú,hé rì qīng zhōu lái dào。
叹空谷、知音偏少。tàn kōng gǔ zhī yīn piān shǎo。
只有莺花堪适兴,对湖光山色舒长啸。zhǐ yǒu yīng huā kān shì xīng,duì hú guāng shān sè shū zhǎng xiào。
愿寄我,近来稿。yuàn jì wǒ,jìn lái gǎo。
顾太清

顾太清

顾太清(1799-1876),名春,字梅仙。原姓西林觉罗氏,满洲镶蓝旗人。嫁为贝勒奕绘的侧福晋。她为现代文学界公认为“清代第一女词人”。晚年以道号“云槎外史”之名著作小说《红楼梦影》,成为中国小说史上第一位女性小说家。其文采见识,非同凡响,因而八旗论词,有“男中成容若(纳兰性德),女中太清春(顾太清)”之语[1] 。顾太清不仅才华绝世,而且生得清秀,身量适中,温婉贤淑。令奕绘钟情十分。虽为侧福晋一生却诞育了四子三女,其中几位儿子都有很大作为。 顾太清的作品>>

猜您喜欢

南乡子·惜花词

顾太清

一夜妒花风。yī yè dù huā fēng。
吹过栏干第几重。chuī guò lán gàn dì jǐ zhòng。
何事封姨情太薄,匆匆。hé shì fēng yí qíng tài báo,cōng cōng。
零落深丛与浅丛。líng luò shēn cóng yǔ qiǎn cóng。
春冷逼房栊。chūn lěng bī fáng lóng。
晓起开帘扫落红。xiǎo qǐ kāi lián sǎo luò hóng。
风势未停天又雨,蒙蒙。fēng shì wèi tíng tiān yòu yǔ,méng méng。
乱卷飞花小院中。luàn juǎn fēi huā xiǎo yuàn zhōng。

江神子听项屏山姊紃弹琴。

顾太清

画堂春暖日光晴。huà táng chūn nuǎn rì guāng qíng。
坐深庭。zuò shēn tíng。
泛瑶觥。fàn yáo gōng。
一曲仙音、许我醉中听。yī qū xiān yīn xǔ wǒ zuì zhōng tīng。
虽是初逢如旧识,言不尽,话生平。suī shì chū féng rú jiù shí,yán bù jǐn,huà shēng píng。
落花风度水云声。luò huā fēng dù shuǐ yún shēng。
韵泠泠。yùn líng líng。
特分明。tè fēn míng。
真个九皋、长唳近虚灵。zhēn gè jiǔ gāo zhǎng lì jìn xū líng。
听到曲终人语静,霍然使,寸心清。tīng dào qū zhōng rén yǔ jìng,huò rán shǐ,cùn xīn qīng。

沁园春·游常氏废园,用竹叶庵“游孔氏废园”韵

顾太清

触目荒凉,小立回廊,夕阳斜矬。chù mù huāng liáng,xiǎo lì huí láng,xī yáng xié cuó。
认画栋妆楼,红窗疏敞,长楸修竹,绿叶婆娑。rèn huà dòng zhuāng lóu,hóng chuāng shū chǎng,zhǎng qiū xiū zhú,lǜ yè pó suō。
满地浓阴,一声啼鸟,乔木森森绕薜萝。mǎn dì nóng yīn,yī shēng tí niǎo,qiáo mù sēn sēn rào bì luó。
玲珑石,仿奇峰怪岫,几朵青螺。líng lóng shí,fǎng qí fēng guài xiù,jǐ duǒ qīng luó。
风流此地经过。fēng liú cǐ dì jīng guò。
剩玩月、荒台照素娥。shèng wán yuè huāng tái zhào sù é。
想当日繁华,如今休矣,一朝散尽,妙舞轻歌。xiǎng dāng rì fán huá,rú jīn xiū yǐ,yī cháo sàn jǐn,miào wǔ qīng gē。
烛灺香消,光沈响绝,过客空增感慨多。zhú xiè xiāng xiāo,guāng shěn xiǎng jué,guò kè kōng zēng gǎn kǎi duō。
风来处,听檐铃敲动,犹似鸣珂。fēng lái chù,tīng yán líng qiāo dòng,yóu shì míng kē。

凄凉犯咏残荷,用姜白石韵。社中课题

顾太清

斜阳巷陌。xié yáng xiàng mò。
西风起、池塘一带萧索。xī fēng qǐ chí táng yī dài xiāo suǒ。
露倚半垂,雨欺平倒,画栏斜角。lù yǐ bàn chuí,yǔ qī píng dào,huà lán xié jiǎo。
风情最恶。fēng qíng zuì è。
更不奈凉蟾影薄。gèng bù nài liáng chán yǐng báo。
况飞飞、社燕将归,鸿影度沙漠。kuàng fēi fēi shè yàn jiāng guī,hóng yǐng dù shā mò。
回忆情何限,隔叶传歌,对花行乐。huí yì qíng hé xiàn,gé yè chuán gē,duì huā xíng lè。
无端青女,暗行霜、舞衣催落。wú duān qīng nǚ,àn xíng shuāng wǔ yī cuī luò。
苦意清心,尚留得余香细著。kǔ yì qīng xīn,shàng liú dé yú xiāng xì zhù。
待同听、剪烛西窗,订后约。dài tóng tīng jiǎn zhú xī chuāng,dìng hòu yuē。

金缕曲·题《桃园记传奇》

顾太清

细谱桃园记。xì pǔ táo yuán jì。
洒桃花、斑斑点点,染成红泪。sǎ táo huā bān bān diǎn diǎn,rǎn chéng hóng lèi。
欲借东风吹不去,难寄相思两字。yù jiè dōng fēng chuī bù qù,nán jì xiāng sī liǎng zì。
遍十二、栏干空倚。biàn shí èr lán gàn kōng yǐ。
冰雪肌肤琼瑶想,引情丝、蹙损春山翠。bīng xuě jī fū qióng yáo xiǎng,yǐn qíng sī cù sǔn chūn shān cuì。
仙家事,也如此。xiān jiā shì,yě rú cǐ。
凌风待月因谁起。líng fēng dài yuè yīn shuí qǐ。
总无非、心心相感,情情不已。zǒng wú fēi xīn xīn xiāng gǎn,qíng qíng bù yǐ。
只为情深深如海,泛出慈航一苇。zhǐ wèi qíng shēn shēn rú hǎi,fàn chū cí háng yī wěi。
渡仙女、仙郎双美。dù xiān nǚ xiān láng shuāng měi。
记取盟言桃花下,问三生、石上谁安置。jì qǔ méng yán táo huā xià,wèn sān shēng shí shàng shuí ān zhì。
合欢斝,莫辞醉。hé huān jiǎ,mò cí zuì。

茶瓶儿病中谢闺友赠茶

顾太清

病里闲愁如织。bìng lǐ xián chóu rú zhī。
落花残、小庭人寂。luò huā cán xiǎo tíng rén jì。
倦梳慵裹浑无力。juàn shū yōng guǒ hún wú lì。
恰寄到、雨前新叶。qià jì dào yǔ qián xīn yè。
慰消渴情何极。wèi xiāo kě qíng hé jí。
泛清芬、者般颜色。fàn qīng fēn zhě bān yán sè。
绿尘飞盏,碧香生颊。lǜ chén fēi zhǎn,bì xiāng shēng jiá。
风定处、竹垆烟直。fēng dìng chù zhú lú yān zhí。

水调歌头·中秋独酌,用东坡韵

顾太清

云净月如洗,风露湛青天。yún jìng yuè rú xǐ,fēng lù zhàn qīng tiān。
不知今夕何夕,陈事忆当年。bù zhī jīn xī hé xī,chén shì yì dāng nián。
多少销魂滋味,多少飘萍踪迹,顿觉此心寒。duō shǎo xiāo hún zī wèi,duō shǎo piāo píng zōng jì,dùn jué cǐ xīn hán。
何日卸尘鞅,肥遁水云间。hé rì xiè chén yāng,féi dùn shuǐ yún jiān。
沃愁肠,凭浊酒,枕琴眠。wò chóu cháng,píng zhuó jiǔ,zhěn qín mián。
任他素魄,广寒清影缺还圆。rèn tā sù pò,guǎng hán qīng yǐng quē hái yuán。
谁管秋虫春燕,毕竟人生如寄,各自得天全。shuí guǎn qiū chóng chūn yàn,bì jìng rén shēng rú jì,gè zì dé tiān quán。
且尽杯中物,翘首对婵娟。qiě jǐn bēi zhōng wù,qiào shǒu duì chán juān。

金风玉露相逢曲中秋后一日,同云林、湘佩、家霞仙雨中游八宝山,晚晴,次湘佩韵

顾太清

寒烟罥树,凉风吹面,云外尖峰屏列。hán yān juàn shù,liáng fēng chuī miàn,yún wài jiān fēng píng liè。
相期不负雨中游,恍若是、山阴冒雪。xiāng qī bù fù yǔ zhōng yóu,huǎng ruò shì shān yīn mào xuě。
危栏倚袖,遥天极目,一片秋光清绝。wēi lán yǐ xiù,yáo tiān jí mù,yī piàn qiū guāng qīng jué。
敲诗把酒晚晴初,卧夕照、残碑断碣。qiāo shī bǎ jiǔ wǎn qíng chū,wò xī zhào cán bēi duàn jié。

高山流水听琴。社中课题

顾太清

七条弦上写柔情。qī tiáo xián shàng xiě róu qíng。
一丝丝、弹动秋声。yī sī sī dàn dòng qiū shēng。
风拍小帘栊,花阴恰有人听。fēng pāi xiǎo lián lóng,huā yīn qià yǒu rén tīng。
芭蕉影、隔住红灯。bā jiāo yǐng gé zhù hóng dēng。
分明是,流水高山绝调,戛玉敲冰。fēn míng shì,liú shuǐ gāo shān jué diào,jiá yù qiāo bīng。
更幽兰制佩,腕底散芳馨。gèng yōu lán zhì pèi,wàn dǐ sàn fāng xīn。
泠泠。líng líng。
虚空度鸿雁,寒浦外、水净沙平。xū kōng dù hóng yàn,hán pǔ wài shuǐ jìng shā píng。
何处怨苍梧,落叶舞遍风轻。hé chù yuàn cāng wú,luò yè wǔ biàn fēng qīng。
掩朱帷、拍缓弦停。yǎn zhū wéi pāi huǎn xián tíng。
夜深也,还怕纤纤素指,错点明星。yè shēn yě,hái pà xiān xiān sù zhǐ,cuò diǎn míng xīng。
默无言、恍若江上数峰青。mò wú yán huǎng ruò jiāng shàng shù fēng qīng。

风入松·买菊

顾太清

满城风雨近重阳。mǎn chéng fēng yǔ jìn zhòng yáng。
昨夜见微霜。zuó yè jiàn wēi shuāng。
含苞细认玲珑叶,问佳名、色色端相。hán bāo xì rèn líng lóng yè,wèn jiā míng sè sè duān xiāng。
出水芙蓉玉扇,落红万点霓裳。chū shuǐ fú róng yù shàn,luò hóng wàn diǎn ní shang。
萧条古寺积寒芳。xiāo tiáo gǔ sì jī hán fāng。
不论价低昂。bù lùn jià dī áng。
买归自向疏篱种,伴园蔬、平占秋光。mǎi guī zì xiàng shū lí zhǒng,bàn yuán shū píng zhàn qiū guāng。
或有白衣送酒,且拼一醉花傍。huò yǒu bái yī sòng jiǔ,qiě pīn yī zuì huā bàng。

瑶华代许滇生六兄题海棠庵填词图

顾太清

闲庭日暮。xián tíng rì mù。
绛雪霏香,绕海棠无数。jiàng xuě fēi xiāng,rào hǎi táng wú shù。
苔痕草色,自有个、人在花深深处。tái hén cǎo sè,zì yǒu gè rén zài huā shēn shēn chù。
故烧高烛,照春睡、乌阑亲谱。gù shāo gāo zhú,zhào chūn shuì wū lán qīn pǔ。
衍波笺、斟酌宫商,付与双鬟低度。yǎn bō jiān zhēn zhuó gōng shāng,fù yǔ shuāng huán dī dù。
红牙缓拍新声,正料峭微寒,花影当户。hóng yá huǎn pāi xīn shēng,zhèng liào qiào wēi hán,huā yǐng dāng hù。
搓酥滴粉,还又怕、帘外柳梢莺妒。cuō sū dī fěn,hái yòu pà lián wài liǔ shāo yīng dù。
春阴乍满,却不是、听风听雨。chūn yīn zhà mǎn,què bù shì tīng fēng tīng yǔ。
擅风流、小样迦陵,一缕茶烟轻护。shàn fēng liú xiǎo yàng jiā líng,yī lǚ chá yān qīng hù。

唐多令·十月十日,屏山姊月下使苍头遥糠一袋以饲猪,遂成小令申谢

顾太清

风起又黄昏。fēng qǐ yòu huáng hūn。
鸦栖静不喧。yā qī jìng bù xuān。
拍幽窗、霜叶翻翻。pāi yōu chuāng shuāng yè fān fān。
把卷挑灯人未睡,酌杯酒、悄无言。bǎ juǎn tiāo dēng rén wèi shuì,zhuó bēi jiǔ qiāo wú yán。
明月满前轩。míng yuè mǎn qián xuān。
天高夜色寒。tiān gāo yè sè hán。
有苍头、待月敲门。yǒu cāng tóu dài yuè qiāo mén。
一袋糟糠情不浅,感君赠、养肥豚。yī dài zāo kāng qíng bù qiǎn,gǎn jūn zèng yǎng féi tún。

踏莎行·梦。次屏山韵

顾太清

幻影浮泡,原无凭据。huàn yǐng fú pào,yuán wú píng jù。
个中变化纷如缕。gè zhōng biàn huà fēn rú lǚ。
也生欢喜也生愁,其间似有通神处。yě shēng huān xǐ yě shēng chóu,qí jiān shì yǒu tōng shén chù。
念切情真,千头万绪。niàn qiè qíng zhēn,qiān tóu wàn xù。
相逢未准飘然去。xiāng féng wèi zhǔn piāo rán qù。
轻如蝴蝶腻如云,寒衾不耐天明雨。qīng rú hú dié nì rú yún,hán qīn bù nài tiān míng yǔ。

踏莎行·恨。次屏山韵

顾太清

黛浅鬟松,欲消无价。dài qiǎn huán sōng,yù xiāo wú jià。
者般滋味因谁惹。zhě bān zī wèi yīn shuí rě。
香销风静月明时,更添一倍新愁也。xiāng xiāo fēng jìng yuè míng shí,gèng tiān yī bèi xīn chóu yě。
拍遍栏干,立来花下。pāi biàn lán gàn,lì lái huā xià。
怕春归去催花谢。pà chūn guī qù cuī huā xiè。
待安排处费安排,旁人错解成闲话。dài ān pái chù fèi ān pái,páng rén cuò jiě chéng xián huà。

鹊桥仙·牵牛。社中课题

顾太清

丝丝柔蔓,层层密叶,绿锁柴门小院。sī sī róu màn,céng céng mì yè,lǜ suǒ chái mén xiǎo yuàn。
朦胧残月挂林稍,早已是、牵牛开满。méng lóng cán yuè guà lín shāo,zǎo yǐ shì qiān niú kāi mǎn。
一天凉露,半篱疏影,缥缈银河斜转。yī tiān liáng lù,bàn lí shū yǐng,piāo miǎo yín hé xié zhuǎn。
枉将名字列天星,任织女、相思不管。wǎng jiāng míng zì liè tiān xīng,rèn zhī nǚ xiāng sī bù guǎn。