古诗词

金缕曲·题《花帘词》寄吴蘋香女士,用本集中韵

顾太清

何幸闻名早。hé xìng wén míng zǎo。
爱春蚕、缠绵作茧,丝丝萦绕。ài chūn cán chán mián zuò jiǎn,sī sī yíng rào。
织就七襄天孙锦,彩线金针都扫。zhī jiù qī xiāng tiān sūn jǐn,cǎi xiàn jīn zhēn dōu sǎo。
隔千里、系人怀抱。gé qiān lǐ xì rén huái bào。
欲见无由缘分浅,况卿乎、与我年将老。yù jiàn wú yóu yuán fēn qiǎn,kuàng qīng hū yǔ wǒ nián jiāng lǎo。
莫辜负,好才调。mò gū fù,hǎo cái diào。
落花流水难猜料。luò huā liú shuǐ nán cāi liào。
正无妨、冰弦写怨,云笺起草。zhèng wú fáng bīng xián xiě yuàn,yún jiān qǐ cǎo。
有美人兮倚修竹,何日轻舟来到。yǒu měi rén xī yǐ xiū zhú,hé rì qīng zhōu lái dào。
叹空谷、知音偏少。tàn kōng gǔ zhī yīn piān shǎo。
只有莺花堪适兴,对湖光山色舒长啸。zhǐ yǒu yīng huā kān shì xīng,duì hú guāng shān sè shū zhǎng xiào。
愿寄我,近来稿。yuàn jì wǒ,jìn lái gǎo。
顾太清

顾太清

顾太清(1799-1876),名春,字梅仙。原姓西林觉罗氏,满洲镶蓝旗人。嫁为贝勒奕绘的侧福晋。她为现代文学界公认为“清代第一女词人”。晚年以道号“云槎外史”之名著作小说《红楼梦影》,成为中国小说史上第一位女性小说家。其文采见识,非同凡响,因而八旗论词,有“男中成容若(纳兰性德),女中太清春(顾太清)”之语[1] 。顾太清不仅才华绝世,而且生得清秀,身量适中,温婉贤淑。令奕绘钟情十分。虽为侧福晋一生却诞育了四子三女,其中几位儿子都有很大作为。 顾太清的作品>>

猜您喜欢

满庭芳·雨中过含芳园,谒筠邻主人

顾太清

步入名圃,豁然开眼,茂林修竹怡人。bù rù míng pǔ,huō rán kāi yǎn,mào lín xiū zhú yí rén。
一湖春水,烟树渺芳津。yī hú chūn shuǐ,yān shù miǎo fāng jīn。
恰值丝丝疏雨,板桥外、山势嶙峋。qià zhí sī sī shū yǔ,bǎn qiáo wài shān shì lín xún。
通幽径,回廊曲折,环带草如茵。tōng yōu jìng,huí láng qū zhé,huán dài cǎo rú yīn。
锦堂人住处,帘风砚水,几案无尘。jǐn táng rén zhù chù,lián fēng yàn shuǐ,jǐ àn wú chén。
更多少琴书,绕座相亲。gèng duō shǎo qín shū,rào zuò xiāng qīn。
咳唾成珠成玉,为善乐、恬淡精神。ké tuò chéng zhū chéng yù,wèi shàn lè tián dàn jīng shén。
汪洋论,顺时知命,德也本乎仁。wāng yáng lùn,shùn shí zhī mìng,dé yě běn hū rén。

占春芳戏咏瓶中柳枝杏花

顾太清

红杏艳,绿杨袅,相与共扶春。hóng xìng yàn,lǜ yáng niǎo,xiāng yǔ gòng fú chūn。
供向云房深处,案头留住芳辰。gōng xiàng yún fáng shēn chù,àn tóu liú zhù fāng chén。
一段好精神。yī duàn hǎo jīng shén。
小瓶儿、清水无尘。xiǎo píng ér qīng shuǐ wú chén。
怕教容易随风去,飞过比邻。pà jiào róng yì suí fēng qù,fēi guò bǐ lín。

忆仙姿·戏咏瓶中褕叶梅寿丹

顾太清

瓶里春光如绣。píng lǐ chūn guāng rú xiù。
榆叶梅花秾茂。yú yè méi huā nóng mào。
妙色可人心,更有金丹延寿。miào sè kě rén xīn,gèng yǒu jīn dān yán shòu。
微漏。wēi lòu。
微漏。wēi lòu。
特把名儿相凑。tè bǎ míng ér xiāng còu。

高阳台·前三月廿九红雨轩送春,用有正味斋春尽日韵

顾太清

春到无言,春归似梦,迅如逝水流船。chūn dào wú yán,chūn guī shì mèng,xùn rú shì shuǐ liú chuán。
多愁多病,羸躯挨过年年。duō chóu duō bìng,léi qū āi guò nián nián。
今年花事虽逢闰,祝封姨、更要相怜。jīn nián huā shì suī féng rùn,zhù fēng yí gèng yào xiāng lián。
莫将他、堕粉飘香,断送如烟。mò jiāng tā duò fěn piāo xiāng,duàn sòng rú yān。
枝头渐已成青子,怪游蜂浪蝶,逐日常川。zhī tóu jiàn yǐ chéng qīng zi,guài yóu fēng làng dié,zhú rì cháng chuān。
何事飞花,偏教先到愁边。hé shì fēi huā,piān jiào xiān dào chóu biān。
伤春自吊埋香冢,葬胭脂、净土长眠。shāng chūn zì diào mái xiāng zhǒng,zàng yān zhī jìng tǔ zhǎng mián。
五更头、风风雨雨,老却啼鹃。wǔ gèng tóu fēng fēng yǔ yǔ,lǎo què tí juān。

惜余春慢闰三月三日,邀云林、湘佩红雨轩赏海棠,座中分咏,即用有正味斋韵

顾太清

垂柳藏鸦,海棠迷蝶,浅浅深深难说。chuí liǔ cáng yā,hǎi táng mí dié,qiǎn qiǎn shēn shēn nán shuō。
春虽逢闰,生怕随春,轻卸画阑干外。chūn suī féng rùn,shēng pà suí chūn,qīng xiè huà lán gàn wài。
一夜东风怎禁,撼损娇姿,嫩枝惊折。yī yè dōng fēng zěn jìn,hàn sǔn jiāo zī,nèn zhī jīng zhé。
扑帘栊几点,飞花吹起,满庭红雪。pū lián lóng jǐ diǎn,fēi huā chuī qǐ,mǎn tíng hóng xuě。
为留取、有限风光,深怜痛惜,绣作舞衣罗袜。wèi liú qǔ yǒu xiàn fēng guāng,shēn lián tòng xī,xiù zuò wǔ yī luó wà。
柔枝细亸,仿佛当年,睡起那番标格。róu zhī xì duǒ,fǎng fú dāng nián,shuì qǐ nà fān biāo gé。
旧事休题,且拚共倒芳樽,落花时节。jiù shì xiū tí,qiě pàn gòng dào fāng zūn,luò huā shí jié。
恨春归夏至,红稀绿密,有谁留得。hèn chūn guī xià zhì,hóng xī lǜ mì,yǒu shuí liú dé。

沁园春·题《茂陵弦传奇》

顾太清

孑然一身,四海倦游,多病多情。jié rán yī shēn,sì hǎi juàn yóu,duō bìng duō qíng。
正锦城春色,都亭逆旅,江山历历,花柳荣荣。zhèng jǐn chéng chūn sè,dōu tíng nì lǚ,jiāng shān lì lì,huā liǔ róng róng。
有女怀春,文君新寡,法曲当筵一再行。yǒu nǚ huái chūn,wén jūn xīn guǎ,fǎ qū dāng yán yī zài xíng。
琴心挑,托求凰有凤,暗里人听。qín xīn tiāo,tuō qiú huáng yǒu fèng,àn lǐ rén tīng。
风流不避浮名。fēng liú bù bì fú míng。
竟相就、同谐百岁盟。jìng xiāng jiù tóng xié bǎi suì méng。
便当街涤器,当炉卖酒,胸襟洒落,词赋纵横。biàn dāng jiē dí qì,dāng lú mài jiǔ,xiōng jīn sǎ luò,cí fù zòng héng。
文赚千金,名传千古,封禅遗书孰与更。wén zhuàn qiān jīn,míng chuán qiān gǔ,fēng chán yí shū shú yǔ gèng。
回首处,剩琴台日暮,芳草青青。huí shǒu chù,shèng qín tái rì mù,fāng cǎo qīng qīng。

满庭芳·次筠邻主人咏牡丹原韵

顾太清

剪到秾香,清和天气,映空雾雨轻匀。jiǎn dào nóng xiāng,qīng hé tiān qì,yìng kōng wù yǔ qīng yún。
这般态度,谁敢斗鲜新。zhè bān tài dù,shuí gǎn dòu xiān xīn。
国色天香富贵,瑶池种、迥出凡尘。guó sè tiān xiāng fù guì,yáo chí zhǒng jiǒng chū fán chén。
雕阑护,姚黄魏紫,深浅总宜人。diāo lán hù,yáo huáng wèi zǐ,shēn qiǎn zǒng yí rén。
更谁相问讯,绡窗掩日,苔径留春。gèng shuí xiāng wèn xùn,xiāo chuāng yǎn rì,tái jìng liú chūn。
飐帘旌风软,花影清真。zhǎn lián jīng fēng ruǎn,huā yǐng qīng zhēn。
不管杨花榆荚,肃端庄、一段精神。bù guǎn yáng huā yú jiá,sù duān zhuāng yī duàn jīng shén。
凝妆处,玉壶亲贮,词客醉芳茵。níng zhuāng chù,yù hú qīn zhù,cí kè zuì fāng yīn。

满庭芳·次筠邻主人咏絮原韵

顾太清

倦绣停针,摊书小卧,流莺恰恰殷勤。juàn xiù tíng zhēn,tān shū xiǎo wò,liú yīng qià qià yīn qín。
东风帘幕,春老饯花魂。dōng fēng lián mù,chūn lǎo jiàn huā hún。
最是韶光难系,渺茫茫、来去无痕。zuì shì sháo guāng nán xì,miǎo máng máng lái qù wú hén。
无端底,风前弱絮,也会自纷纷。wú duān dǐ,fēng qián ruò xù,yě huì zì fēn fēn。
颠狂飞不定,恼人情绪,暗度朝昏。diān kuáng fēi bù dìng,nǎo rén qíng xù,àn dù cháo hūn。
惹秋千红索,风月柴门。rě qiū qiān hóng suǒ,fēng yuè chái mén。
零乱沾茵落溷,无凭准、勾起愁根。líng luàn zhān yīn luò hùn,wú píng zhǔn gōu qǐ chóu gēn。
天涯路,千团晴雪,飘舞过邻园。tiān yá lù,qiān tuán qíng xuě,piāo wǔ guò lín yuán。

江神子浴佛日喜雨

顾太清

阿香油壁碾轻车。ā xiāng yóu bì niǎn qīng chē。
电光加。diàn guāng jiā。
掣金蛇。chè jīn shé。
一夜甘霖、普济万千家。yī yè gān lín pǔ jì wàn qiān jiā。
今岁麦秋知有望,民之乐,乐无涯。jīn suì mài qiū zhī yǒu wàng,mín zhī lè,lè wú yá。
新荷闹雨听鸣蛙。xīn hé nào yǔ tīng míng wā。
绿阴遮。lǜ yīn zhē。
暗窗纱。àn chuāng shā。
晓起钩帘、残溜滴檐牙。xiǎo qǐ gōu lián cán liū dī yán yá。
人向画栏干畔立,罗衫薄,受风斜。rén xiàng huà lán gàn pàn lì,luó shān báo,shòu fēng xié。

凄凉犯题秋窗染翰图

顾太清

愁难寄托。chóu nán jì tuō。
萧条甚、情丝怎系离索。xiāo tiáo shén qíng sī zěn xì lí suǒ。
美人去后,余香尚在,袖稍襟角。měi rén qù hòu,yú xiāng shàng zài,xiù shāo jīn jiǎo。
罡风最恶。gāng fēng zuì è。
未必算、卿卿福薄。wèi bì suàn qīng qīng fú báo。
忆当初、修嫭连娟,肠断旧标格。yì dāng chū xiū hù lián juān,cháng duàn jiù biāo gé。
不堪回首处,霜陨秋荷,钗分金雀。bù kān huí shǒu chù,shuāng yǔn qiū hé,chāi fēn jīn què。
姗姗月底,待招来、望中魂魄。shān shān yuè dǐ,dài zhāo lái wàng zhōng hún pò。
未了今生,或能够、来生会著。wèi le jīn shēng,huò néng gòu lái shēng huì zhù。
散花人、结习空时无所缚。sàn huā rén jié xí kōng shí wú suǒ fù。

南乡子·端阳后一日,四女仲文以玻璃小屏乞画兰花并索题,遂作此

顾太清

节候过端阳。jié hòu guò duān yáng。
风雨连朝作嫩凉。fēng yǔ lián cháo zuò nèn liáng。
画阁卷帘同笑语,琼浆。huà gé juǎn lián tóng xiào yǔ,qióng jiāng。
蒲叶榴花泛玉觞。pú yè liú huā fàn yù shāng。
薄醉写秋芳。báo zuì xiě qiū fāng。
娇女牵农向阿娘。jiāo nǚ qiān nóng xiàng ā niáng。
更要新诗题几句,微茫。gèng yào xīn shī tí jǐ jù,wēi máng。
记出离骚一段香。jì chū lí sāo yī duàn xiāng。

青山相送迎藩王杏庄婿⑴以塞上景团扇属题

顾太清

角声悲。jiǎo shēng bēi。
雁行归。yàn xíng guī。
苜蓿西风战马肥。mù xu xī fēng zhàn mǎ féi。
毡庐傍水支。zhān lú bàng shuǐ zhī。
塞云飞。sāi yún fēi。
暮烟炊。mù yān chuī。
野岸平沙细柳垂。yě àn píng shā xì liǔ chuí。
秋山积翠微。qiū shān jī cuì wēi。

惜秋华题竹轩王孙祥林小照

顾太清

万里高空,度西风、画出一行飞雁。wàn lǐ gāo kōng,dù xī fēng huà chū yī xíng fēi yàn。
三径菊花,东篱露黄开遍。sān jìng jú huā,dōng lí lù huáng kāi biàn。
遥山淡染青螺,爱野色行寻步缓。yáo shān dàn rǎn qīng luó,ài yě sè xíng xún bù huǎn。
消遣。xiāo qiǎn。
惜秋光、好把寒香偷剪。xī qiū guāng hǎo bǎ hán xiāng tōu jiǎn。
不问秋深浅。bù wèn qiū shēn qiǎn。
待白衣送酒,倒翠樽花畔。dài bái yī sòng jiǔ,dào cuì zūn huā pàn。
消遥甚、更脱帽,垂襟疏懒。xiāo yáo shén gèng tuō mào,chuí jīn shū lǎn。
王孙富贵风流,况大隐、旁人争羡。wáng sūn fù guì fēng liú,kuàng dà yǐn páng rén zhēng xiàn。
舒眼。shū yǎn。
任天涯、日酣云展。rèn tiān yá rì hān yún zhǎn。

玲珑四犯·自制凤凰衣萤灯

顾太清

腐草为萤,爱几处辉辉,花底池畔。fǔ cǎo wèi yíng,ài jǐ chù huī huī,huā dǐ chí pàn。
拍手儿童,争扑素罗纨扇。pāi shǒu ér tóng,zhēng pū sù luó wán shàn。
偏又巧入疏帘,暗度过、镜奁书案。piān yòu qiǎo rù shū lián,àn dù guò jìng lián shū àn。
点画屏、高下飞遍。diǎn huà píng gāo xià fēi biàn。
比似柳花轻便。bǐ shì liǔ huā qīng biàn。
练囊不为吟诗剪。liàn náng bù wèi yín shī jiǎn。
慢兜来、冷光成片。màn dōu lái lěng guāng chéng piàn。
一丸挂向纱帷里,留待更深看。yī wán guà xiàng shā wéi lǐ,liú dài gèng shēn kàn。
最好梦乍回时,明灭影、残灯分焰。zuì hǎo mèng zhà huí shí,míng miè yǐng cán dēng fēn yàn。
听小窗微雨,更不避,风吹乱。tīng xiǎo chuāng wēi yǔ,gèng bù bì,fēng chuī luàn。

山鬼谣山楼听雨有感

顾太清

倚危阑、半阴斜日,野云窗外飞起。yǐ wēi lán bàn yīn xié rì,yě yún chuāng wài fēi qǐ。
山楼乍满西风冷,襟袖暗沾烟水。shān lóu zhà mǎn xī fēng lěng,jīn xiù àn zhān yān shuǐ。
云际里。yún jì lǐ。
分不出、浓青淡绿苍茫耳。fēn bù chū nóng qīng dàn lǜ cāng máng ěr。
空蒙眼底。kōng méng yǎn dǐ。
但电掣金蛇,雷惊幽谷,尘世亦闻否。dàn diàn chè jīn shé,léi jīng yōu gǔ,chén shì yì wén fǒu。
黄昏后,入夜时鸣不已。huáng hūn hòu,rù yè shí míng bù yǐ。
旧游今昔难比。jiù yóu jīn xī nán bǐ。
年来多病身心懒,独坐剪灯凭几。nián lái duō bìng shēn xīn lǎn,dú zuò jiǎn dēng píng jǐ。
愁难理。chóu nán lǐ。
慢付与、青笺斑管从头纪。màn fù yǔ qīng jiān bān guǎn cóng tóu jì。
伤心已矣。shāng xīn yǐ yǐ。
奈听雨听风,恼人滋味,愁可有涯涘。nài tīng yǔ tīng fēng,nǎo rén zī wèi,chóu kě yǒu yá sì。