古诗词

秣陵行

陶益

秣陵自昔称豪华,五侯七贵万人家。mò líng zì xī chēng háo huá,wǔ hóu qī guì wàn rén jiā。
通衢鳞集陈珠玉,纷纷游骑尽堪夸。tōng qú lín jí chén zhū yù,fēn fēn yóu qí jǐn kān kuā。
红粉楼头明媚色,偷眼凭阑娇无力。hóng fěn lóu tóu míng mèi sè,tōu yǎn píng lán jiāo wú lì。
清歌妙舞艳阳天,玳席琼筵欢无极。qīng gē miào wǔ yàn yáng tiān,dài xí qióng yán huān wú jí。
朱帘绣幕攒晴烟,银树瑶林花争妍。zhū lián xiù mù zǎn qíng yān,yín shù yáo lín huā zhēng yán。
拾翠涂黄日将午,金鸭香销春可怜。shí cuì tú huáng rì jiāng wǔ,jīn yā xiāng xiāo chūn kě lián。
燕子飞飞解秦苑,桃花片片笑刘阮。yàn zi fēi fēi jiě qín yuàn,táo huā piàn piàn xiào liú ruǎn。
时闻萧寺礼钟声,恍惚歈吟亦经卷。shí wén xiāo sì lǐ zhōng shēng,huǎng hū yú yín yì jīng juǎn。
幽轧移舟上新河,平市三山路转多。yōu yà yí zhōu shàng xīn hé,píng shì sān shān lù zhuǎn duō。
呼朋挈榼背驴去,流莺声滑薰风和。hū péng qiè kē bèi lǘ qù,liú yīng shēng huá xūn fēng hé。
我生性僻好奇古,牛首鸡鸣偏欲睹。wǒ shēng xìng pì hǎo qí gǔ,niú shǒu jī míng piān yù dǔ。
凌虚一望扬子江,鱼龙变化鼋鼍舞。líng xū yī wàng yáng zi jiāng,yú lóng biàn huà yuán tuó wǔ。
振衣回来向柳滨,柳滨蛾眉装束新。zhèn yī huí lái xiàng liǔ bīn,liǔ bīn é méi zhuāng shù xīn。
翠袖红裙拖白练,三三两两动香尘。cuì xiù hóng qún tuō bái liàn,sān sān liǎng liǎng dòng xiāng chén。
自言儿家好门户,夫婿前年作大贾。zì yán ér jiā hǎo mén hù,fū xù qián nián zuò dà jiǎ。
大贾射利久未归,口脂面药皆黄土。dà jiǎ shè lì jiǔ wèi guī,kǒu zhī miàn yào jiē huáng tǔ。
仙郎仙郎何处来,如曾相识无相猜。xiān láng xiān láng hé chù lái,rú céng xiāng shí wú xiāng cāi。
恐是十洲三岛客,翻疑泛海济川才。kǒng shì shí zhōu sān dǎo kè,fān yí fàn hǎi jì chuān cái。
世间争说奇男子,鞭霆逐电走千里。shì jiān zhēng shuō qí nán zi,biān tíng zhú diàn zǒu qiān lǐ。
骞翮远翥辞故乡,慷慨悲歌燕赵里。qiān hé yuǎn zhù cí gù xiāng,kāng kǎi bēi gē yàn zhào lǐ。
嗟我闻之不能声,千愁万恨难为情。jiē wǒ wén zhī bù néng shēng,qiān chóu wàn hèn nán wèi qíng。
只今感尔重离别,何况春风万里程。zhǐ jīn gǎn ěr zhòng lí bié,hé kuàng chūn fēng wàn lǐ chéng。
因思庄家有至乐,酒熟稻香坐田角。yīn sī zhuāng jiā yǒu zhì lè,jiǔ shú dào xiāng zuò tián jiǎo。
生平少读几行书,蚤眠晏起随意觉。shēng píng shǎo dú jǐ xíng shū,zǎo mián yàn qǐ suí yì jué。
因此回头语深闺,女儿莫作贾人妻。yīn cǐ huí tóu yǔ shēn guī,nǚ ér mò zuò jiǎ rén qī。
更推一语自相嘱,男儿莫与贾人齐。gèng tuī yī yǔ zì xiāng zhǔ,nán ér mò yǔ jiǎ rén qí。
富贵荣华何足道,古言在家贫亦好。fù guì róng huá hé zú dào,gǔ yán zài jiā pín yì hǎo。
囊琴笼鹤赋归与,笑杀王孙怨芳草。náng qín lóng hè fù guī yǔ,xiào shā wáng sūn yuàn fāng cǎo。

陶益

陶益,字允谦,号练江居士、江门迂客。其祖本为郁林人,附籍新会。明世宗嘉靖三十五年(一五五六)以明经授江西永新训导。读书博学强记,精易通理。尝日集诸生,讲白沙之学于明伦堂;又构樾墩书屋,读书其中。抚按交荐,以目疾辞归,年八十卒。著有《练江子樾墩集》。清顾嗣协《冈州遗稿》卷五、清温汝能《粤东诗海》卷二一有传。 陶益的作品>>

猜您喜欢

小睡

陶益

方书倦阅废长篇,却扫眠云只块然。fāng shū juàn yuè fèi zhǎng piān,què sǎo mián yún zhǐ kuài rán。
最恼残阳不相量,穿帘还到石床边。zuì nǎo cán yáng bù xiāng liàng,chuān lián hái dào shí chuáng biān。

禅房暮雨怀许元一二首

陶益

萧寺侨居夕启扉,佛前灯燄远微微。xiāo sì qiáo jū xī qǐ fēi,fú qián dēng yàn yuǎn wēi wēi。
桄榔叶暗黄梅雨,苦楝寒生客未归。guāng láng yè àn huáng méi yǔ,kǔ liàn hán shēng kè wèi guī。

禅房暮雨怀许元一二首

陶益

朝随清梦忆中条,暮倚东林倍寂寥。cháo suí qīng mèng yì zhōng tiáo,mù yǐ dōng lín bèi jì liáo。
欲寄贤哉旧元度,可堪听雨滴芭蕉。yù jì xián zāi jiù yuán dù,kě kān tīng yǔ dī bā jiāo。

江门饯别

陶益

有客西归载酒从,离杯一掷恨重重。yǒu kè xī guī zài jiǔ cóng,lí bēi yī zhì hèn zhòng zhòng。
帆飞影尽沧江破,水色遥连若简峰。fān fēi yǐng jǐn cāng jiāng pò,shuǐ sè yáo lián ruò jiǎn fēng。

思逋逖黄丈人

陶益

修篁台榭俯通津,幽轧西归别梦频。xiū huáng tái xiè fǔ tōng jīn,yōu yà xī guī bié mèng pín。
惆怅倚阑文酒地,月痕还待旧时人。chóu chàng yǐ lán wén jiǔ dì,yuè hén hái dài jiù shí rén。

寻访

陶益

一榻遥通曲径斜,真人曾此饮烟霞。yī tà yáo tōng qū jìng xié,zhēn rén céng cǐ yǐn yān xiá。
元田落日无寻处,山杏山桃满树花。yuán tián luò rì wú xún chù,shān xìng shān táo mǎn shù huā。

简郑山人三首

陶益

城西卜筑十年馀,藩溷悬毫祇著书。chéng xī bo zhù shí nián yú,fān hùn xuán háo qí zhù shū。
翠竹阴阴迷谷口,有人能认郑公庐。cuì zhú yīn yīn mí gǔ kǒu,yǒu rén néng rèn zhèng gōng lú。

简郑山人三首

陶益

忽忆逃名旧布衣,烹葵爱客共依依。hū yì táo míng jiù bù yī,pēng kuí ài kè gòng yī yī。
何当一别将秋暮,菰米莲房水上稀。hé dāng yī bié jiāng qiū mù,gū mǐ lián fáng shuǐ shàng xī。

简郑山人三首

陶益

清斋高卧梦羲皇,常日摊书与世忘。qīng zhāi gāo wò mèng xī huáng,cháng rì tān shū yǔ shì wàng。
不为买山钱已散,故将馀咏寄空囊。bù wèi mǎi shān qián yǐ sàn,gù jiāng yú yǒng jì kōng náng。

哭王默斋先生

陶益

驾驻羊城日,筵开雀舫时。jià zhù yáng chéng rì,yán kāi què fǎng shí。
披襟增慷慨,晞发笑支离。pī jīn zēng kāng kǎi,xī fā xiào zhī lí。
业慕夔龙盛,才追贾董奇。yè mù kuí lóng shèng,cái zhuī jiǎ dǒng qí。
哲人胡遽逝,吾道重堪悲。zhé rén hú jù shì,wú dào zhòng kān bēi。
洒泪闻蒿里,羞蘋奠楚辞。sǎ lèi wén hāo lǐ,xiū píng diàn chǔ cí。
枫林遥引望,三叹有馀思。fēng lín yáo yǐn wàng,sān tàn yǒu yú sī。

俞一木先生高尚乞休别后补赠

陶益

解组贪泉石,抽簪恋钓筒。jiě zǔ tān quán shí,chōu zān liàn diào tǒng。
白莲怀社内,黄菊想篱中。bái lián huái shè nèi,huáng jú xiǎng lí zhōng。
廊庙情虽笃,江湖梦已通。láng miào qíng suī dǔ,jiāng hú mèng yǐ tōng。
乞归如邴涣,招隐羡梁鸿。qǐ guī rú bǐng huàn,zhāo yǐn xiàn liáng hóng。
桃李瞻依切,冠裳出饯同。táo lǐ zhān yī qiè,guān shang chū jiàn tóng。
遗荣名愈重,拜送意何穷。yí róng míng yù zhòng,bài sòng yì hé qióng。
桂楫摇波碧,蒲帆背日红。guì jí yáo bō bì,pú fān bèi rì hóng。
离颜搔短鬓,去思结深衷。lí yán sāo duǎn bìn,qù sī jié shēn zhōng。
一木飞霞迥,三鳣宿雾笼。yī mù fēi xiá jiǒng,sān zhān sù wù lóng。
追攀不可及,翘首仰高风。zhuī pān bù kě jí,qiào shǒu yǎng gāo fēng。

驯鹿

陶益

驯鹿真无价,幽人似有缘。xùn lù zhēn wú jià,yōu rén shì yǒu yuán。
偕游木石下,远害林丘前。xié yóu mù shí xià,yuǎn hài lín qiū qián。
呈瑞毫方异,应图毛转妍。chéng ruì háo fāng yì,yīng tú máo zhuǎn yán。
采薇怀独穫,夹毂忆相联。cǎi wēi huái dú huò,jiā gǔ yì xiāng lián。
麌麌仍堪羡,儦儦亦可怜。yǔ yǔ réng kān xiàn,biāo biāo yì kě lián。
何当鸣向野,遗响入宾筵。hé dāng míng xiàng yě,yí xiǎng rù bīn yán。

有怀不寐作三子诗三首唐子定江

陶益

忆昔赴选场,与君俱少小。yì xī fù xuǎn chǎng,yǔ jūn jù shǎo xiǎo。
同心畹中兰,比翼云中鸟。tóng xīn wǎn zhōng lán,bǐ yì yún zhōng niǎo。
作赋拟太冲,学书兼王赵。zuò fù nǐ tài chōng,xué shū jiān wáng zhào。
唐音近若何,怀哉山中晓。táng yīn jìn ruò hé,huái zāi shān zhōng xiǎo。

有怀不寐作三子诗三首唐子定江

陶益

萧冈关上路,望之阻且长。xiāo gāng guān shàng lù,wàng zhī zǔ qiě zhǎng。
眷言念良友,辗转热中肠。juàn yán niàn liáng yǒu,niǎn zhuǎn rè zhōng cháng。
文驾骖两汉,标格自昂昂。wén jià cān liǎng hàn,biāo gé zì áng áng。
气象底相似,潇洒贺知章。qì xiàng dǐ xiāng shì,xiāo sǎ hè zhī zhāng。

有怀不寐作三子诗三首唐子定江

陶益

谷口有佳人,才华席上珍。gǔ kǒu yǒu jiā rén,cái huá xí shàng zhēn。
至理多妙悟,丽藻罕其伦。zhì lǐ duō miào wù,lì zǎo hǎn qí lún。
昔年同笔砚,今日隔江津。xī nián tóng bǐ yàn,jīn rì gé jiāng jīn。
念之不可即,梦寐徒相亲。niàn zhī bù kě jí,mèng mèi tú xiāng qīn。