古诗词

玉楼春·廿四,仍同云姜、纫兰、素安、金夫人、徐夫人过枣花寺看牡丹,因前日风雨、花已零落殆尽。

顾太清

扶头雾雨催春尽。fú tóu wù yǔ cuī chūn jǐn。
十日旧游花尚嫩。shí rì jiù yóu huā shàng nèn。
东风一夜损芳菲,满地落红深几寸。dōng fēng yī yè sǔn fāng fēi,mǎn dì luò hóng shēn jǐ cùn。
风前弱絮吹成阵。fēng qián ruò xù chuī chéng zhèn。
栏外绿阴经雨润。lán wài lǜ yīn jīng yǔ rùn。
回头一笑嘱花王,来岁花开仍过问。huí tóu yī xiào zhǔ huā wáng,lái suì huā kāi réng guò wèn。
顾太清

顾太清

顾太清(1799-1876),名春,字梅仙。原姓西林觉罗氏,满洲镶蓝旗人。嫁为贝勒奕绘的侧福晋。她为现代文学界公认为“清代第一女词人”。晚年以道号“云槎外史”之名著作小说《红楼梦影》,成为中国小说史上第一位女性小说家。其文采见识,非同凡响,因而八旗论词,有“男中成容若(纳兰性德),女中太清春(顾太清)”之语[1] 。顾太清不仅才华绝世,而且生得清秀,身量适中,温婉贤淑。令奕绘钟情十分。虽为侧福晋一生却诞育了四子三女,其中几位儿子都有很大作为。 顾太清的作品>>

猜您喜欢

钗头凤秋海棠

顾太清

清清露。qīng qīng lù。
涓涓注。juān juān zhù。
嫩红细点黄心吐。nèn hóng xì diǎn huáng xīn tǔ。
花如泪。huā rú lèi。
叶如翠。yè rú cuì。
花花叶叶,一般酸味。huā huā yè yè,yī bān suān wèi。
记。jì。
记。jì。
记。jì。
虫声诉。chóng shēng sù。
西风妒。xī fēng dù。
秋来更向谁分付。qiū lái gèng xiàng shuí fēn fù。
闲愁积。xián chóu jī。
人不寐。rén bù mèi。
半规残月,凉生绣被。bàn guī cán yuè,liáng shēng xiù bèi。
睡。shuì。
睡。shuì。
睡。shuì。

秋风第一枝桂

顾太清

碧丛丛、金粟飘香。bì cóng cóng jīn sù piāo xiāng。
乍染衣裾,风露生凉。zhà rǎn yī jū,fēng lù shēng liáng。
蟾影三更,广寒万里,谁酌天浆。chán yǐng sān gèng,guǎng hán wàn lǐ,shuí zhuó tiān jiāng。
秋将半、丹砂细量。qiū jiāng bàn dān shā xì liàng。
夜深沈、仙姝淡妆。yè shēn shěn xiān shū dàn zhuāng。
听彻清商。tīng chè qīng shāng。
罗幛云屏,梦也难忘。luó zhàng yún píng,mèng yě nán wàng。

蝶恋花·黄葵

顾太清

小院钩帘人睡醒。xiǎo yuàn gōu lián rén shuì xǐng。
曲角栏干,移过重重影。qū jiǎo lán gàn,yí guò zhòng zhòng yǐng。
似水天光云叶净。shì shuǐ tiān guāng yún yè jìng。
微凉略觉风儿劲。wēi liáng lüè jué fēng ér jìn。
不卷轻罗花态胜。bù juǎn qīng luó huā tài shèng。
慢卷轻罗,一片斜阳冷。màn juǎn qīng luó,yī piàn xié yáng lěng。
浅淡衣裳妆束靓。qiǎn dàn yī shang zhuāng shù jìng。
比肩惟许芙蓉并。bǐ jiān wéi xǔ fú róng bìng。

凌波曲枸杞

顾太清

深丛浅丛。shēn cóng qiǎn cóng。
天高露浓。tiān gāo lù nóng。
仙人杖引灵风。xiān rén zhàng yǐn líng fēng。
挂星星碎红。guà xīng xīng suì hóng。
花砖细封。huā zhuān xì fēng。
苍苔细茸。cāng tái xì rōng。
狸奴巧俟游蜂。lí nú qiǎo qí yóu fēng。
费丹青画工。fèi dān qīng huà gōng。

太常引·玉簪

顾太清

凉生花径报新秋。liáng shēng huā jìng bào xīn qiū。
粉墙下、几枝抽。fěn qiáng xià jǐ zhī chōu。
白玉琢搔头。bái yù zuó sāo tóu。
禁不住、西风暗飕。jìn bù zhù xī fēng àn sōu。
碧云院宇,碧纱窗户,碧水更清柔。bì yún yuàn yǔ,bì shā chuāng hù,bì shuǐ gèng qīng róu。
斜日过妆楼。xié rì guò zhuāng lóu。
早又是、珠帘上钩。zǎo yòu shì zhū lián shàng gōu。

浪淘沙

顾太清

楼外雨初晴。lóu wài yǔ chū qíng。
人倚云屏。rén yǐ yún píng。
月华如水照吹笙。yuè huá rú shuǐ zhào chuī shēng。
多事夜寒添半臂,春也无情。duō shì yè hán tiān bàn bì,chūn yě wú qíng。
残烛尚荧荧。cán zhú shàng yíng yíng。
好梦初惊。hǎo mèng chū jīng。
纱窗晓色已平明。shā chuāng xiǎo sè yǐ píng míng。
天籁不知何处寺,一片虚灵。tiān lài bù zhī hé chù sì,yī piàn xū líng。

尾犯·九月五日雨中作

顾太清

风雨近重阳,香噀短篱,秋水清洁。fēng yǔ jìn zhòng yáng,xiāng xùn duǎn lí,qiū shuǐ qīng jié。
落帽题糕,费词人饶舌。luò mào tí gāo,fèi cí rén ráo shé。
天将晚、潇潇雨意,酒初醒、沈沈妆阁。tiān jiāng wǎn xiāo xiāo yǔ yì,jiǔ chū xǐng shěn shěn zhuāng gé。
听疏帘外,一阵西风,触动橹铃铁。tīng shū lián wài,yī zhèn xī fēng,chù dòng lǔ líng tiě。
残虫声渐歇。cán chóng shēng jiàn xiē。
况又到、霜冷时节。kuàng yòu dào shuāng lěng shí jié。
多病年来,怕镜中消削。duō bìng nián lái,pà jìng zhōng xiāo xuē。
爱红叶、碧山谁染,剪黄花、翠襟自襭。ài hóng yè bì shān shuí rǎn,jiǎn huáng huā cuì jīn zì xié。
登高心兴,似比著、当年更薄。dēng gāo xīn xīng,shì bǐ zhù dāng nián gèng báo。

一剪梅·雨中剪菊花赠纫兰妹

顾太清

暮秋天气太无聊。mù qiū tiān qì tài wú liáo。
风又凄凄,雨又潇潇。fēng yòu qī qī,yǔ yòu xiāo xiāo。
清樽共酌恨难招。qīng zūn gòng zhuó hèn nán zhāo。
一道重城,千里之遥。yī dào zhòng chéng,qiān lǐ zhī yáo。
东篱乍满冷香飘。dōng lí zhà mǎn lěng xiāng piāo。
次第开来,昨日今朝。cì dì kāi lái,zuó rì jīn cháo。
露黄亲剪好丰标。lù huáng qīn jiǎn hǎo fēng biāo。
满贮筠篮,玉蕊金苞。mǎn zhù yún lán,yù ruǐ jīn bāo。

被花恼·题王石谷画友梅轩图

顾太清

疏枝老干自斜横,开满冷花冰蕊。shū zhī lǎo gàn zì xié héng,kāi mǎn lěng huā bīng ruǐ。
竹里柴门对流水。zhú lǐ chái mén duì liú shuǐ。
夜深人静,梦回酒醒,半隐鸟皮几。yè shēn rén jìng,mèng huí jiǔ xǐng,bàn yǐn niǎo pí jǐ。
明月下,小窗前,乱飞琼雪寒烟里。míng yuè xià,xiǎo chuāng qián,luàn fēi qióng xuě hán yān lǐ。
潇洒足平生,不作劳劳羁宦子。xiāo sǎ zú píng shēng,bù zuò láo láo jī huàn zi。
梅花结伴,修竹苍松,乐事无过此。méi huā jié bàn,xiū zhú cāng sōng,lè shì wú guò cǐ。
任三春桃李斗芳菲,怕风动、娇红尽吹起。rèn sān chūn táo lǐ dòu fāng fēi,pà fēng dòng jiāo hóng jǐn chuī qǐ。
画图上,一片清香生素纸。huà tú shàng,yī piàn qīng xiāng shēng sù zhǐ。

点绛唇·题朱葆瑜女史锄月种梅图

顾太清

月满风清,晴香乍试花心净。yuè mǎn fēng qīng,qíng xiāng zhà shì huā xīn jìng。
荷锄幽径,疏密安排定。hé chú yōu jìng,shū mì ān pái dìng。
花压栏干,翠袖和香凭。huā yā lán gàn,cuì xiù hé xiāng píng。
天如镜。tiān rú jìng。
横斜掩映。héng xié yǎn yìng。
有个人相称。yǒu gè rén xiāng chēng。

白蘋香赠闻诗室女士钱叔琬,于万秀才令妹

顾太清

见面浑如旧识,知名久矣初逢。jiàn miàn hún rú jiù shí,zhī míng jiǔ yǐ chū féng。
一湖秋水簇芙蓉。yī hú qiū shuǐ cù fú róng。
玉树幽兰相共。yù shù yōu lán xiāng gòng。
蔼蔼温柔笑语,雍雍林下家风。ǎi ǎi wēn róu xiào yǔ,yōng yōng lín xià jiā fēng。
闻诗闻礼宛从容。wén shī wén lǐ wǎn cóng róng。
万里桐花雏凤。wàn lǐ tóng huā chú fèng。

烛影摇红·听梨园太监陈进朝弹琴

顾太清

雪意沈沈,北风冷触庭前竹。xuě yì shěn shěn,běi fēng lěng chù tíng qián zhú。
白头阿监抱琴来,未语眉先蹙。bái tóu ā jiān bào qín lái,wèi yǔ méi xiān cù。
弹遍瑶池旧曲,韵泠泠、水流云瀑。dàn biàn yáo chí jiù qū,yùn líng líng shuǐ liú yún pù。
人间天上,四十年来,伤心惨目。rén jiān tiān shàng,sì shí nián lái,shāng xīn cǎn mù。
尚记当初,梨园无数名花簇。shàng jì dāng chū,lí yuán wú shù míng huā cù。
笙歌缥缈碧云间,享尽神仙福。shēng gē piāo miǎo bì yún jiān,xiǎng jǐn shén xiān fú。
叹息而今老仆。tàn xī ér jīn lǎo pū。
受君恩、沾些微禄。shòu jūn ēn zhān xiē wēi lù。
不堪回首,暮景萧条,穷途哀哭。bù kān huí shǒu,mù jǐng xiāo tiáo,qióng tú āi kū。

木兰花慢·瓶花论,效刘克庄体

顾太清

瓶花千百样,要好是、在人为。píng huā qiān bǎi yàng,yào hǎo shì zài rén wèi。
或冷淡相兼,疏疏密密,转侧相宜。huò lěng dàn xiāng jiān,shū shū mì mì,zhuǎn cè xiāng yí。
或苍秀艳丽者,似洞天幽谷态离奇。huò cāng xiù yàn lì zhě,shì dòng tiān yōu gǔ tài lí qí。
或是粗枝大叶,恍然羽葆云旗。huò shì cū zhī dà yè,huǎng rán yǔ bǎo yún qí。
铜觚瓦瓮右军持。tóng gū wǎ wèng yòu jūn chí。
风月好良期。fēng yuè hǎo liáng qī。
绝妙处微微,半窗月影,荡荡风丝。jué miào chù wēi wēi,bàn chuāng yuè yǐng,dàng dàng fēng sī。
不同丁香结子,也不同红豆寄相思。bù tóng dīng xiāng jié zi,yě bù tóng hóng dòu jì xiāng sī。
那怕游蜂细蝶,任他青女封姨。nà pà yóu fēng xì dié,rèn tā qīng nǚ fēng yí。

步蟾宫·至日

顾太清

黄钟律吕吹葭管。huáng zhōng lǜ lǚ chuī jiā guǎn。
浙风日、阳和向暖。zhè fēng rì yáng hé xiàng nuǎn。
诗书相对坐晴窗,看野马、纷纷过眼。shī shū xiāng duì zuò qíng chuāng,kàn yě mǎ fēn fēn guò yǎn。
五纹谁计丝长短。wǔ wén shuí jì sī zhǎng duǎn。
且图个、画长一线。qiě tú gè huà zhǎng yī xiàn。
自知不共世人妆,何必问、画眉深浅。zì zhī bù gòng shì rén zhuāng,hé bì wèn huà méi shēn qiǎn。

惜分钗看童子抖空冲

顾太清

春将至。chūn jiāng zhì。
晴天气。qíng tiān qì。
消闲坐看儿童戏。xiāo xián zuò kàn ér tóng xì。
借天风。jiè tiān fēng。
鼓其中。gǔ qí zhōng。
结彩为绳,截竹为筒。jié cǎi wèi shéng,jié zhú wèi tǒng。
空。kōng。
空。kōng。
人间事。rén jiān shì。
观愚智。guān yú zhì。
大都制器存深意。dà dōu zhì qì cún shēn yì。
理无穷。lǐ wú qióng。
事无终。shì wú zhōng。
实则能鸣,虚则能容。shí zé néng míng,xū zé néng róng。
冲。chōng。
冲。chōng。