古诗词

戚龙渊过山中

陈鹤

关路几年别,秋霜两鬓多。guān lù jǐ nián bié,qiū shuāng liǎng bìn duō。
高谈卑世态,远涉识风波。gāo tán bēi shì tài,yuǎn shè shí fēng bō。
艺绝惟名在,身贫奈壮何。yì jué wéi míng zài,shēn pín nài zhuàng hé。
为君沽斗酒,聊复慰蹉跎。wèi jūn gū dòu jiǔ,liáo fù wèi cuō tuó。

陈鹤

明浙江山阴人,家居南京,字鸣轩,一字九皋,号海樵,一作海鹤,又作水樵生。嘉靖四年举人,袭其祖军功,官绍兴卫百户,非素志,因弃官称山人。自少时即博览奇帙名帖。曾得奇病,乃自学为医,七年而愈。工诗善画,水墨花草最为超绝。有《海樵先生集》、《越海亭诗集》。 陈鹤的作品>>

猜您喜欢

太仓除夕席上呈友人

陈鹤

频年惬远游,岁晚独牵愁。pín nián qiè yuǎn yóu,suì wǎn dú qiān chóu。
底事故乡泪,偏当今夜流。dǐ shì gù xiāng lèi,piān dāng jīn yè liú。
柔风将报柳,残烛更明楼。róu fēng jiāng bào liǔ,cán zhú gèng míng lóu。
君醉且休别,同予送晓筹。jūn zuì qiě xiū bié,tóng yǔ sòng xiǎo chóu。

泊京口望金山寺

陈鹤

南徐一片石,千古柱中流。nán xú yī piàn shí,qiān gǔ zhù zhōng liú。
绕树开僧舍,缘空结梵楼。rào shù kāi sēng shě,yuán kōng jié fàn lóu。
疏灯明水底,落月挂潮头。shū dēng míng shuǐ dǐ,luò yuè guà cháo tóu。
向晚禅钟起,风吹到客舟。xiàng wǎn chán zhōng qǐ,fēng chuī dào kè zhōu。

夜坐见白发寄别朱仲开张瓯江

陈鹤

坐久北风起,江声带远沙。zuò jiǔ běi fēng qǐ,jiāng shēng dài yuǎn shā。
客愁初到鬓,乡梦不离家。kè chóu chū dào bìn,xiāng mèng bù lí jiā。
林静无残叶,灯寒有落花。lín jìng wú cán yè,dēng hán yǒu luò huā。
怀君夜难寐,别绪转如麻。huái jūn yè nán mèi,bié xù zhuǎn rú má。

过唐荆川太史隐居

陈鹤

惟君爱嘉遁,结屋向江村。wéi jūn ài jiā dùn,jié wū xiàng jiāng cūn。
远月长随棹,残潮自到门。yuǎn yuè zhǎng suí zhào,cán cháo zì dào mén。
心无时事累,家有古风存。xīn wú shí shì lèi,jiā yǒu gǔ fēng cún。
已得川中乐,都忘河上言。yǐ dé chuān zhōng lè,dōu wàng hé shàng yán。

与沈使君风雨泊河桥夜半使君先发余沿路追寻不及赋诗见怀

陈鹤

相逢驿西路,交深难别离。xiāng féng yì xī lù,jiāo shēn nán bié lí。
市桥同水泊,风雨独何之。shì qiáo tóng shuǐ pō,fēng yǔ dú hé zhī。
江黑一帆没,夜寒孤梦迟。jiāng hēi yī fān méi,yè hán gū mèng chí。
仙踪无处觅,推枕益凄其。xiān zōng wú chù mì,tuī zhěn yì qī qí。

送朱东武北上

陈鹤

落日照湖水,残杯催别离。luò rì zhào hú shuǐ,cán bēi cuī bié lí。
常年分手处,寒柳半无枝。cháng nián fēn shǒu chù,hán liǔ bàn wú zhī。
才老宦方达,时清贫正宜。cái lǎo huàn fāng dá,shí qīng pín zhèng yí。
君当谢南亩,休与白云期。jūn dāng xiè nán mǔ,xiū yǔ bái yún qī。

送袁节推奏绩北上

陈鹤

斜日半帆明,西江浪正平。xié rì bàn fān míng,xī jiāng làng zhèng píng。
风云双阙路,吴越两乡情。fēng yún shuāng quē lù,wú yuè liǎng xiāng qíng。
树绿沉山影,天空落雁声。shù lǜ chén shān yǐng,tiān kōng luò yàn shēng。
孤舟渔浦夜,共语一灯清。gū zhōu yú pǔ yè,gòng yǔ yī dēng qīng。

题杨法部容闲阁

陈鹤

阁傍江城外,窗开云水间。gé bàng jiāng chéng wài,chuāng kāi yún shuǐ jiān。
只因尘境远,自觉主人闲。zhǐ yīn chén jìng yuǎn,zì jué zhǔ rén xián。
日落见归鸟,月明看远山。rì luò jiàn guī niǎo,yuè míng kàn yuǎn shān。
移船候潮至,相送野僧还。yí chuán hòu cháo zhì,xiāng sòng yě sēng hái。

送周雨山还金陵

陈鹤

戚戚在歧路,茕茕归邺都。qī qī zài qí lù,qióng qióng guī yè dōu。
病多双鬓换,天远一身孤。bìng duō shuāng bìn huàn,tiān yuǎn yī shēn gū。
晚饭到吴市,秋吟向野芜。wǎn fàn dào wú shì,qiū yín xiàng yě wú。
扁舟今夜月,难遣客愁无。biǎn zhōu jīn yè yuè,nán qiǎn kè chóu wú。

寄金子坤

陈鹤

思君不可见,渐觉岁年过。sī jūn bù kě jiàn,jiàn jué suì nián guò。
世事犹如此,生涯近若何。shì shì yóu rú cǐ,shēng yá jìn ruò hé。
天长红树没,雨后乱山多。tiān zhǎng hóng shù méi,yǔ hòu luàn shān duō。
何日金陵道,相携一和歌。hé rì jīn líng dào,xiāng xié yī hé gē。

送施虎泉北上

陈鹤

看君上马负长戈,北去关山路几何。kàn jūn shàng mǎ fù zhǎng gē,běi qù guān shān lù jǐ hé。
世变文人轻武甚,时平国士向边多。shì biàn wén rén qīng wǔ shén,shí píng guó shì xiàng biān duō。
西河未可淹吴起,南海终须遣伏波。xī hé wèi kě yān wú qǐ,nán hǎi zhōng xū qiǎn fú bō。
明主怜才此推毂,莫因霜鬓叹蹉跎。míng zhǔ lián cái cǐ tuī gǔ,mò yīn shuāng bìn tàn cuō tuó。

金子坤话别

陈鹤

驿路孤亭含落晖,绿芜风暖燕频飞。yì lù gū tíng hán luò huī,lǜ wú fēng nuǎn yàn pín fēi。
城头潮上酒初歇,江畔月明人独归。chéng tóu cháo shàng jiǔ chū xiē,jiāng pàn yuè míng rén dú guī。
才滞莫疑天道远,路贫方觉世情非。cái zhì mò yí tiān dào yuǎn,lù pín fāng jué shì qíng fēi。
凄凉十二年来事,惟有临歧泪染衣。qī liáng shí èr nián lái shì,wéi yǒu lín qí lèi rǎn yī。

曹娥江寄京口诸友人

陈鹤

曹娥江上浪如花,数幅蒲帆过浦斜。cáo é jiāng shàng làng rú huā,shù fú pú fān guò pǔ xié。
烟际乱山明落日,树中古庙带残霞。yān jì luàn shān míng luò rì,shù zhōng gǔ miào dài cán xiá。
乾坤故旧劳魂梦,客路星霜换岁华。qián kūn gù jiù láo hún mèng,kè lù xīng shuāng huàn suì huá。
鸣雁满天无信息,相思一夜遍天涯。míng yàn mǎn tiān wú xìn xī,xiāng sī yī yè biàn tiān yá。

卧病双溪山馆见月寄张有功

陈鹤

溪边桑柘映双流,病里萧条赋四愁。xī biān sāng zhè yìng shuāng liú,bìng lǐ xiāo tiáo fù sì chóu。
坐雨几宵方见月,别君一日已成秋。zuò yǔ jǐ xiāo fāng jiàn yuè,bié jūn yī rì yǐ chéng qiū。
山深倦鹊犹依树,风静飞萤自上楼。shān shēn juàn què yóu yī shù,fēng jìng fēi yíng zì shàng lóu。
托迹文园须共遣,莫因乡国叹羁留。tuō jì wén yuán xū gòng qiǎn,mò yīn xiāng guó tàn jī liú。

武林答张文东见过

陈鹤

雨余落日满临安,病况逢君得暂宽。yǔ yú luò rì mǎn lín ān,bìng kuàng féng jūn dé zàn kuān。
抱玉已经三献后,还家又值一春残。bào yù yǐ jīng sān xiàn hòu,hái jiā yòu zhí yī chūn cán。
时违自觉君恩远,客久方知世路难。shí wéi zì jué jūn ēn yuǎn,kè jiǔ fāng zhī shì lù nán。
国事于今用长剑,镜中绿发未须看。guó shì yú jīn yòng zhǎng jiàn,jìng zhōng lǜ fā wèi xū kàn。
43123