古诗词

赋得千山红树送姚园客还闽

陈邦瞻

江南九月霜暗飞,秋光春色两依稀。jiāng nán jiǔ yuè shuāng àn fēi,qiū guāng chūn sè liǎng yī xī。
万树欲丹疑湿雾,千山如醉带斜晖。wàn shù yù dān yí shī wù,qiān shān rú zuì dài xié huī。
画史含情拂轻缟,解作秋妍秋不老。huà shǐ hán qíng fú qīng gǎo,jiě zuò qiū yán qiū bù lǎo。
自识晴云慕锦林,莫疑赤烧连衰草。zì shí qíng yún mù jǐn lín,mò yí chì shāo lián shuāi cǎo。

陈邦瞻

明江西高安人,字德远。万历二十六年进士。授南京大理寺评事,出为浙江参政,进补河南右布政使,分理彰德诸府。开水田,建书院,迁兵部右侍郎,总督两广军务。天启初官至兵部左侍郎,卒官。曾搜访明初高启、杨基等集,刻而传之。依冯琦原稿,编定《宋史纪事本末》,又有《元史纪事本末》、《莲华山房集》等。 陈邦瞻的作品>>

猜您喜欢

七夕公宴赋得博望槎

陈邦瞻

梧桐声脱秋声起,迢迢秋色澹如水。wú tóng shēng tuō qiū shēng qǐ,tiáo tiáo qiū sè dàn rú shuǐ。
天上佳期玉露中,人闲良夜金波里。tiān shàng jiā qī yù lù zhōng,rén xián liáng yè jīn bō lǐ。
此时汉使向河源,此夕乘槎犯斗垣。cǐ shí hàn shǐ xiàng hé yuán,cǐ xī chéng chá fàn dòu yuán。
但惊城舍严官府,那识天孙遇河鼓。dàn jīng chéng shě yán guān fǔ,nà shí tiān sūn yù hé gǔ。
云阶月地难久留,飘然枯木复乘流。yún jiē yuè dì nán jiǔ liú,piāo rán kū mù fù chéng liú。
归来不问成都卜,肯信身亲见女牛。guī lái bù wèn chéng dōu bo,kěn xìn shēn qīn jiàn nǚ niú。
从此人疑有天路,俱言河汉清可度。cóng cǐ rén yí yǒu tiān lù,jù yán hé hàn qīng kě dù。
帝子英灵空有人,千秋别泪自沾巾。dì zi yīng líng kōng yǒu rén,qiān qiū bié lèi zì zhān jīn。
可怜匹练高楼色,年年愁杀问津人。kě lián pǐ liàn gāo lóu sè,nián nián chóu shā wèn jīn rén。

赋得千山红树送姚园客还闽

陈邦瞻

此时游客正天涯,此际离肠忽忆家。cǐ shí yóu kè zhèng tiān yá,cǐ jì lí cháng hū yì jiā。
听绝啼莺娇映绿,愁看飞鹜齐落霞。tīng jué tí yīng jiāo yìng lǜ,chóu kàn fēi wù qí luò xiá。
闽天杳杳接江路,酒罢送君从此去。mǐn tiān yǎo yǎo jiē jiāng lù,jiǔ bà sòng jūn cóng cǐ qù。
想得遥窥荔子丹,尚疑题叶销魂处。xiǎng dé yáo kuī lì zi dān,shàng yí tí yè xiāo hún chù。