古诗词

题扇面寄郭筠心

谢铎

建水南行旧路斜,石桥青竹野人家。jiàn shuǐ nán xíng jiù lù xié,shí qiáo qīng zhú yě rén jiā。
相思不及双飞鸟,红雨溪头又落花。xiāng sī bù jí shuāng fēi niǎo,hóng yǔ xī tóu yòu luò huā。
谢铎

谢铎

谢铎(1435年~1510年),明朝时太平县桃溪(今温岭市大溪镇)人,明藏书家、文学家。字鸣治,号方石,祖籍黄岩。天顺八年(1464年)进士,入翰林院为庶吉士,次年授编修。成化三年(1467),谢铎参加编修《英宗实录》,后升侍讲。弘治三年(1490)提升为南京国子祭酒。次年辞官回乡,家居十年,先后有数十人举荐。明孝宗命吏部遣人员至其家,起用为礼部右侍郎兼国子祭酒。谢铎72岁告老还乡。谢铎博通经史,文学造诣极深。死后赠“礼部尚书”,谥文肃。 谢铎的作品>>

猜您喜欢

病中有怀呈十五叔父

谢铎

夕阳西下隔秋阴,三径门前旧竹林。xī yáng xī xià gé qiū yīn,sān jìng mén qián jiù zhú lín。
无复惊尘随别梦,独怜多病损闲心。wú fù jīng chén suí bié mèng,dú lián duō bìng sǔn xián xīn。
绝交书在从人弃,漫兴诗成每自吟。jué jiāo shū zài cóng rén qì,màn xīng shī chéng měi zì yín。
此路近来休更问,欲将青鬓谢朝簪。cǐ lù jìn lái xiū gèng wèn,yù jiāng qīng bìn xiè cháo zān。

新寒

谢铎

十月风高冷欲凝,近阳楼阁怯先登。shí yuè fēng gāo lěng yù níng,jìn yáng lóu gé qiè xiān dēng。
浑河水落初尝骑,漕驿星驰已报冰。hún hé shuǐ luò chū cháng qí,cáo yì xīng chí yǐ bào bīng。
上将驱麾还笔札,内庭恩渥但金缯。shàng jiāng qū huī hái bǐ zhá,nèi tíng ēn wò dàn jīn zēng。
深愁薄力知何赖,浊酒新寒漫不胜。shēn chóu báo lì zhī hé lài,zhuó jiǔ xīn hán màn bù shèng。

病中怀黄世显李宾之

谢铎

十日高眠昼起迟,缓寻方药得中医。shí rì gāo mián zhòu qǐ chí,huǎn xún fāng yào dé zhōng yī。
不才岂是官无事,多病惟应志未衰。bù cái qǐ shì guān wú shì,duō bìng wéi yīng zhì wèi shuāi。
门巷雪深妨过马,江湖岁晚益多歧。mén xiàng xuě shēn fáng guò mǎ,jiāng hú suì wǎn yì duō qí。
衣冠论说今如此,旧简残灯亦自疑。yī guān lùn shuō jīn rú cǐ,jiù jiǎn cán dēng yì zì yí。

有旨百官带暖耳陆庶子廉伯限韵用柬西涯

谢铎

九陛门深障晓芃,暖寒初致感恩辞。jiǔ bì mén shēn zhàng xiǎo péng,nuǎn hán chū zhì gǎn ēn cí。
争先敢羡偷狐手,再拜真同赐马骑。zhēng xiān gǎn xiàn tōu hú shǒu,zài bài zhēn tóng cì mǎ qí。
掩耳功高知不世,续貂名在愧乘时。yǎn ěr gōng gāo zhī bù shì,xù diāo míng zài kuì chéng shí。
炎凉几作班姬扇,恋恋谁存赠别诗。yán liáng jǐ zuò bān jī shàn,liàn liàn shuí cún zèng bié shī。

汤婆次韵

谢铎

老来无复念专房,净扫蛾眉只素妆。lǎo lái wú fù niàn zhuān fáng,jìng sǎo é méi zhǐ sù zhuāng。
提瓮未能忘出汲,抱衾空自热中肠。tí wèng wèi néng wàng chū jí,bào qīn kōng zì rè zhōng cháng。
守宫分在聊随例,团扇恩深岂有常。shǒu gōng fēn zài liáo suí lì,tuán shàn ēn shēn qǐ yǒu cháng。
一点贞心只如水,不妨人世几炎凉。yī diǎn zhēn xīn zhǐ rú shuǐ,bù fáng rén shì jǐ yán liáng。

邸报

谢铎

北窗幽梦正逡巡,忽听南来邸报频。běi chuāng yōu mèng zhèng qūn xún,hū tīng nán lái dǐ bào pín。
鸣马一空还立仗,震雷百里尚惊人。míng mǎ yī kōng hái lì zhàng,zhèn léi bǎi lǐ shàng jīng rén。
痴心敢自浑忘世,浪迹犹怜未绝尘。chī xīn gǎn zì hún wàng shì,làng jì yóu lián wèi jué chén。
感慨不知图报地,白头羞杀老词臣。gǎn kǎi bù zhī tú bào dì,bái tóu xiū shā lǎo cí chén。

次西涯春兴韵

谢铎

云满青山水满池,可堪归思转迟迟。yún mǎn qīng shān shuǐ mǎn chí,kě kān guī sī zhuǎn chí chí。
光荣在我真何益,愧负平生只自知。guāng róng zài wǒ zhēn hé yì,kuì fù píng shēng zhǐ zì zhī。
闲忆野芳春兴灭,坐怜庭树午阴移。xián yì yě fāng chūn xīng miè,zuò lián tíng shù wǔ yīn yí。
路歧堪恨还堪笑,病骨生从未老时。lù qí kān hèn hái kān xiào,bìng gǔ shēng cóng wèi lǎo shí。

次儒珍韵

谢铎

莞海东头去路赊,独乘羸马到君家。guǎn hǎi dōng tóu qù lù shē,dú chéng léi mǎ dào jūn jiā。
十年梦里相寻处,依旧青山两岸花。shí nián mèng lǐ xiāng xún chù,yī jiù qīng shān liǎng àn huā。

长信词

谢铎

芍药春深映曲栏,海棠枝上雨初残。sháo yào chūn shēn yìng qū lán,hǎi táng zhī shàng yǔ chū cán。
合欢扇在君须记,莫放秋风一夜寒。hé huān shàn zài jūn xū jì,mò fàng qiū fēng yī yè hán。

捩船

谢铎

捩船又报五更开,浪静风恬亦快哉。liè chuán yòu bào wǔ gèng kāi,làng jìng fēng tián yì kuài zāi。
归路早知如此稳,莼鲈未熟已归来。guī lù zǎo zhī rú cǐ wěn,chún lú wèi shú yǐ guī lái。

古木寒鸦图

谢铎

悬崖老树如悬藤,虬枝屈铁相崚嶒。xuán yá lǎo shù rú xuán téng,qiú zhī qū tiě xiāng léng céng。
阴风昼号不作雨,众鸟辟易争奔崩。yīn fēng zhòu hào bù zuò yǔ,zhòng niǎo pì yì zhēng bēn bēng。
寒鸦何来色悲壮,两两枝头屹相向。hán yā hé lái sè bēi zhuàng,liǎng liǎng zhī tóu yì xiāng xiàng。
仰参寥廓失狐疑,熟视烟云欲狼抗。yǎng cān liáo kuò shī hú yí,shú shì yān yún yù láng kàng。
有时飞上朝阳殿,许身愿逐雕梁燕。yǒu shí fēi shàng cháo yáng diàn,xǔ shēn yuàn zhú diāo liáng yàn。
朝阳老凤噤不鸣,鹤种鹓雏纷斥谴。cháo yáng lǎo fèng jìn bù míng,hè zhǒng yuān chú fēn chì qiǎn。
君不见江都日暮杨柳花,至今腐草羞啼鸦。jūn bù jiàn jiāng dōu rì mù yáng liǔ huā,zhì jīn fǔ cǎo xiū tí yā。