古诗词

别祝开美兼示紫眉汋儿

刘宗周

千里或一士,百里或一圣。qiān lǐ huò yī shì,bǎi lǐ huò yī shèng。
何来得斯语,误人如坑阱。hé lái dé sī yǔ,wù rén rú kēng jǐng。
矮夫事观场,笑啼安取正。ǎi fū shì guān chǎng,xiào tí ān qǔ zhèng。
大道不择人,有志视所竟。dà dào bù zé rén,yǒu zhì shì suǒ jìng。
况负超世姿,襟期互争胜。kuàng fù chāo shì zī,jīn qī hù zhēng shèng。
历落风烟中,时危气逾盛。lì luò fēng yān zhōng,shí wēi qì yú shèng。
以此话昕夕,千秋良可订。yǐ cǐ huà xīn xī,qiān qiū liáng kě dìng。
行行惜分手,转发林皋兴。xíng xíng xī fēn shǒu,zhuǎn fā lín gāo xīng。
进修贵及时,行止则云命。jìn xiū guì jí shí,xíng zhǐ zé yún mìng。
各言励初心,弗复疑孔孟。gè yán lì chū xīn,fú fù yí kǒng mèng。
巧拙虽殊方,勉之诚与敬。qiǎo zhuō suī shū fāng,miǎn zhī chéng yǔ jìng。
刘宗周

刘宗周

明浙江山阴人,字起东,号念台,晚改号克念子。万历二十九年进士,授行人。天启元年为仪制主事,历右通政,以劾魏忠贤,削籍归。崇祯元年召为顺天府尹,数上疏忤思宗意,遂谢病归。八年再召授工部左侍郎,累擢左都御史,复以论救姜埰、熊开元革职归。福王监国时,起故官,劾马士英、高杰、刘泽清,争阮大铖不可用,不听,遂告归。南都亡,绝食二十三日卒,门人私谥正义。治理学以慎独为宗,力倡诚敬之说。曾筑證人书院,讲学于蕺山,人称蕺山先生。有《周易古文钞》、《圣学宗要》、《刘蕺山集》等。 刘宗周的作品>>

猜您喜欢

吴兴道中

刘宗周

吴楚东南胜,凭虚揽洞庭。wú chǔ dōng nán shèng,píng xū lǎn dòng tíng。
村村桑柘沃,岸岸荻芦青。cūn cūn sāng zhè wò,àn àn dí lú qīng。
子夜传孤唱,清流逐断萍。zi yè chuán gū chàng,qīng liú zhú duàn píng。
百年看意气,都付画溪汀。bǎi nián kàn yì qì,dōu fù huà xī tīng。

官梅

刘宗周

梅蕊参差放,晴光转陆离。méi ruǐ cān chà fàng,qíng guāng zhuǎn lù lí。
江春随浪点,山翠带星移。jiāng chūn suí làng diǎn,shān cuì dài xīng yí。
乍慰乡心近,频留客梦悲。zhà wèi xiāng xīn jìn,pín liú kè mèng bēi。
陇头人已断,好寄一枝谁。lǒng tóu rén yǐ duàn,hǎo jì yī zhī shuí。

送紫眉应试

刘宗周

长杨犹未献,作赋拟西京。zhǎng yáng yóu wèi xiàn,zuò fù nǐ xī jīng。
孰谓风尘日,能忘去住情。shú wèi fēng chén rì,néng wàng qù zhù qíng。
临岐泣杨子,中酒病刘伶。lín qí qì yáng zi,zhōng jiǔ bìng liú líng。
蚤识先资器,弓旌慰圣明。zǎo shí xiān zī qì,gōng jīng wèi shèng míng。

入云门

刘宗周

缓步通樵径,穿林挂箨冠。huǎn bù tōng qiáo jìng,chuān lín guà tuò guān。
小寻溪磴坐,又过竹楼看。xiǎo xún xī dèng zuò,yòu guò zhú lóu kàn。
蕉鹿双心化,鱼矶一水寒。jiāo lù shuāng xīn huà,yú jī yī shuǐ hán。
薄游从此发,前路正漫漫。báo yóu cóng cǐ fā,qián lù zhèng màn màn。

秦望

刘宗周

积翠浮天镜,飞丹跨海虹。jī cuì fú tiān jìng,fēi dān kuà hǎi hóng。
五云缥缈下,六寺有无中。wǔ yún piāo miǎo xià,liù sì yǒu wú zhōng。
弹指违秦世,披襟忆晋公。dàn zhǐ wéi qín shì,pī jīn yì jìn gōng。
鹧鸪啼不尽,春事在田功。zhè gū tí bù jǐn,chūn shì zài tián gōng。

和周我万

刘宗周

重得溪桥句,悠然见白云。zhòng dé xī qiáo jù,yōu rán jiàn bái yún。
风流忆尔辈,感慨寄斯文。fēng liú yì ěr bèi,gǎn kǎi jì sī wén。
境与身名尽,情从山水分。jìng yǔ shēn míng jǐn,qíng cóng shān shuǐ fēn。
禅关如可叩,莫遣悟声闻。chán guān rú kě kòu,mò qiǎn wù shēng wén。

游天衣寺

刘宗周

渐觉溪声杳,山深古木稀。jiàn jué xī shēng yǎo,shān shēn gǔ mù xī。
烂柯无客到,飞锡有僧归。làn kē wú kè dào,fēi xī yǒu sēng guī。
宝盖临丹阙,莲花傍紫薇。bǎo gài lín dān quē,lián huā bàng zǐ wēi。
只疑诸祖后,此地说传衣。zhǐ yí zhū zǔ hòu,cǐ dì shuō chuán yī。

避暑广福庵

刘宗周

空山宜避暑,尽日老僧闲。kōng shān yí bì shǔ,jǐn rì lǎo sēng xián。
时与微风会,偏来修竹间。shí yǔ wēi fēng huì,piān lái xiū zhú jiān。
清斋留福地,小品格禅关。qīng zhāi liú fú dì,xiǎo pǐn gé chán guān。
万虑澄然后,孤云自往还。wàn lǜ chéng rán hòu,gū yún zì wǎng hái。

避暑广福庵

刘宗周

纷寂无二见,往还不住缘。fēn jì wú èr jiàn,wǎng hái bù zhù yuán。
偶乘秋兴发,自觉道心便。ǒu chéng qiū xīng fā,zì jué dào xīn biàn。
趺坐悬危磴,行歌答细泉。fū zuò xuán wēi dèng,xíng gē dá xì quán。
五花天外落,深锁石桥边。wǔ huā tiān wài luò,shēn suǒ shí qiáo biān。

除夕

刘宗周

忽忽何太息,颠毛亦已斑。hū hū hé tài xī,diān máo yì yǐ bān。
身悬行止地,道在废兴间。shēn xuán xíng zhǐ dì,dào zài fèi xīng jiān。
一夕争千古,新愁换旧颜。yī xī zhēng qiān gǔ,xīn chóu huàn jiù yán。
家缘聊尔尔,尊酒话宵闲。jiā yuán liáo ěr ěr,zūn jiǔ huà xiāo xián。

酬别长安友人呈于参政张副院

刘宗周

弱柳千章锁凤楼,春风送客不胜愁。ruò liǔ qiān zhāng suǒ fèng lóu,chūn fēng sòng kè bù shèng chóu。
杜门重忆十年病,束发谁先天下忧。dù mén zhòng yì shí nián bìng,shù fā shuí xiān tiān xià yōu。
消尽壮心吾自老,惊看歧路子何求。xiāo jǐn zhuàng xīn wú zì lǎo,jīng kàn qí lù zi hé qiú。
却教空谷传骊唱,落日浮云满帝州。què jiào kōng gǔ chuán lí chàng,luò rì fú yún mǎn dì zhōu。

旅怀

刘宗周

春深无柳不垂堤,扑簌征衫落燕泥。chūn shēn wú liǔ bù chuí dī,pū sù zhēng shān luò yàn ní。
一水遥飞淮海阔,千山暮合楚云低。yī shuǐ yáo fēi huái hǎi kuò,qiān shān mù hé chǔ yún dī。
天涯姊弟怜多病,客子江湖路自迷。tiān yá zǐ dì lián duō bìng,kè zi jiāng hú lù zì mí。
何事两牵家国恨,悠悠萍水叹仳离。hé shì liǎng qiān jiā guó hèn,yōu yōu píng shuǐ tàn pǐ lí。

湖上赠别丁长孺

刘宗周

春潮夜夜泊临安,客思连朝酒禁宽。chūn cháo yè yè pō lín ān,kè sī lián cháo jiǔ jìn kuān。
宿草空埋金简恨,孤梅犹带玉人看。sù cǎo kōng mái jīn jiǎn hèn,gū méi yóu dài yù rén kàn。
相逢萍水占星聚,共历冰霜指岁寒。xiāng féng píng shuǐ zhàn xīng jù,gòng lì bīng shuāng zhǐ suì hán。
南望一峰天目秀,欲将双剑倚巑岏。nán wàng yī fēng tiān mù xiù,yù jiāng shuāng jiàn yǐ cuán wán。

山居即事

刘宗周

病躯三月裌衣寒,高卧袁安带雪看。bìng qū sān yuè jiá yī hán,gāo wò yuán ān dài xuě kàn。
春到落花风细细,晓披仙药露漫漫。chūn dào luò huā fēng xì xì,xiǎo pī xiān yào lù màn màn。
穷探幽胜凭藜杖,自数行藏付鹖冠。qióng tàn yōu shèng píng lí zhàng,zì shù xíng cáng fù hé guān。
吾道只今输陋巷,息肩应指白云端。wú dào zhǐ jīn shū lòu xiàng,xī jiān yīng zhǐ bái yún duān。

自慰

刘宗周

避世曾夸管幼安,双穿木榻膝如盘。bì shì céng kuā guǎn yòu ān,shuāng chuān mù tà xī rú pán。
家馀苦蕺堪尘甑,掌忆明珠悔梦兰。jiā yú kǔ jí kān chén zèng,zhǎng yì míng zhū huǐ mèng lán。
已识彭殇生是幻,转怜儿女粝同餐。yǐ shí péng shāng shēng shì huàn,zhuǎn lián ér nǚ lì tóng cān。
多情最爱西窗月,几度徘徊濯影寒。duō qíng zuì ài xī chuāng yuè,jǐ dù pái huái zhuó yǐng hán。
6412345