古诗词

五日饮于金氏园呈王明宇同客

袁崇友

天涯此日逢佳节,细雨沈云迥不晖。tiān yá cǐ rì féng jiā jié,xì yǔ shěn yún jiǒng bù huī。
翠挹紫岩连客座,绿浮芳草上人衣。cuì yì zǐ yán lián kè zuò,lǜ fú fāng cǎo shàng rén yī。
山花对酒垂垂笑,林鸟闻歌故故飞。shān huā duì jiǔ chuí chuí xiào,lín niǎo wén gē gù gù fēi。
千载独醒缘底事,凭君拌饮莫相违。qiān zài dú xǐng yuán dǐ shì,píng jūn bàn yǐn mò xiāng wéi。

袁崇友

袁崇友,字伯益。东莞人。应文长子。明神宗万历二十三年(一五九五)进士。初授福建南安令。调宰望江,寻迁南京户部主事。授南昌知府,未赴。天启初,起尚宝司丞,趣促至潜山,托疾而返。有《春草堂集》。清道光《广东通志》卷二八一有传。 袁崇友的作品>>

猜您喜欢

兖州道中偶成

袁崇友

驰驱非敢爱,鞭策恐难任。chí qū fēi gǎn ài,biān cè kǒng nán rèn。
岂不怀高尚,其如恋主深。qǐ bù huái gāo shàng,qí rú liàn zhǔ shēn。
烹阿齐伯术,治邺魏臣心。pēng ā qí bó shù,zhì yè wèi chén xīn。
寂寂论前事,纵横涕满襟。jì jì lùn qián shì,zòng héng tì mǎn jīn。

春夕惊泊

袁崇友

春到桃花水,飘然一叶舟。chūn dào táo huā shuǐ,piāo rán yī yè zhōu。
轻风浑欲扑,怒浪不禁浮。qīng fēng hún yù pū,nù làng bù jìn fú。
推枕惊残梦,呼醪定客愁。tuī zhěn jīng cán mèng,hū láo dìng kè chóu。
长歌无限意,相对只吴钩。zhǎng gē wú xiàn yì,xiāng duì zhǐ wú gōu。

南华寺

袁崇友

何处是西天,登临意渺然。hé chù shì xī tiān,dēng lín yì miǎo rán。
野松千壁立,幽石抱云眠。yě sōng qiān bì lì,yōu shí bào yún mián。
佛已成南祖,人今识亚仙。fú yǐ chéng nán zǔ,rén jīn shí yà xiān。
悟真知未得,空愧主宾贤。wù zhēn zhī wèi dé,kōng kuì zhǔ bīn xián。

冬夜与顾桐柏泛舟弄月

袁崇友

道似犹龙客似仙,孤舟清夜弄潺湲。dào shì yóu lóng kè shì xiān,gū zhōu qīng yè nòng chán yuán。
波摇短棹声如慕,月到寒江影自妍。bō yáo duǎn zhào shēng rú mù,yuè dào hán jiāng yǐng zì yán。
兰芷独怜三楚思,阳春和得几人传。lán zhǐ dú lián sān chǔ sī,yáng chūn hé dé jǐ rén chuán。
酒阑忽忆娥眉雪,未即投簪意惘然。jiǔ lán hū yì é méi xuě,wèi jí tóu zān yì wǎng rán。

登风度楼

袁崇友

张公放逐沦亡日,唐主凄凉幸蜀时。zhāng gōng fàng zhú lún wáng rì,táng zhǔ qī liáng xìng shǔ shí。
北向丹心浑未死,西来黄屋亦堪悲。běi xiàng dān xīn hún wèi sǐ,xī lái huáng wū yì kān bēi。
长安实洒当年泪,风度虚劳去后思。zhǎng ān shí sǎ dāng nián lèi,fēng dù xū láo qù hòu sī。
便拟招魂知得否,登楼惆怅欲何之。biàn nǐ zhāo hún zhī dé fǒu,dēng lóu chóu chàng yù hé zhī。

别季龙生

袁崇友

来时风雨胥江暮,去日芙蓉两岸山。lái shí fēng yǔ xū jiāng mù,qù rì fú róng liǎng àn shān。
明月向人开石镜,独临流水照离颜。míng yuè xiàng rén kāi shí jìng,dú lín liú shuǐ zhào lí yán。

九日过彭泽怀陶靖节

袁崇友

古今彭泽令,寂寂不知名。gǔ jīn péng zé lìng,jì jì bù zhī míng。
如何此老翁,千古垂芳声。rú hé cǐ lǎo wēng,qiān gǔ chuí fāng shēng。
恶徇五斗米,思解十斛酲。è xùn wǔ dòu mǐ,sī jiě shí hú chéng。
脱衣自漉酒,垢净理何平。tuō yī zì lù jiǔ,gòu jìng lǐ hé píng。
九月九日时,采菊餐其英。jiǔ yuè jiǔ rì shí,cǎi jú cān qí yīng。
我行及兹晨,摇落心独惊。wǒ xíng jí zī chén,yáo luò xīn dú jīng。
况以望乡客,兼之怀古情。kuàng yǐ wàng xiāng kè,jiān zhī huái gǔ qíng。
徘徊念往迹,独契一长鸣。pái huái niàn wǎng jì,dú qì yī zhǎng míng。
汤武既不贬,夷齐无乃轻。tāng wǔ jì bù biǎn,yí qí wú nǎi qīng。
元尚趣可通,素心本无营。yuán shàng qù kě tōng,sù xīn běn wú yíng。
当时意已远,后世谁能明。dāng shí yì yǐ yuǎn,hòu shì shuí néng míng。