古诗词

闲居

梁以壮

岂有栖迟恋,只应无忮求。qǐ yǒu qī chí liàn,zhǐ yīng wú zhì qiú。
枯藤当独策,荒野任人游。kū téng dāng dú cè,huāng yě rèn rén yóu。
鹤唳惊狂犬,鹪巢免恶鸠。hè lì jīng kuáng quǎn,jiāo cháo miǎn è jiū。
持书谁踯躅,难识是荆州。chí shū shuí zhí zhú,nán shí shì jīng zhōu。

梁以壮

梁以壮(一六○七─?),字又深,号芙汀居士。番禺人。以壮祖在明朝历有宦声,夙有家学。以壮年十一负文字之名,弱冠即有著述,后曾出岭游历。著有全集二十六卷,《兰扃前集》为其另行编选。 梁以壮的作品>>

猜您喜欢

闲居

梁以壮

人以居郊僻,心为读易柔。rén yǐ jū jiāo pì,xīn wèi dú yì róu。
于人无可怒,经岁不生愁。yú rén wú kě nù,jīng suì bù shēng chóu。
天地还消长,风云任去留。tiān dì hái xiāo zhǎng,fēng yún rèn qù liú。
与谁曾计校,呼马亦呼牛。yǔ shuí céng jì xiào,hū mǎ yì hū niú。

闲居

梁以壮

阶前不半亩,只得种兰深。jiē qián bù bàn mǔ,zhǐ dé zhǒng lán shēn。
岂有田家赋,而为梁父吟。qǐ yǒu tián jiā fù,ér wèi liáng fù yín。
短狐篱外乱,馀桔坐中阴。duǎn hú lí wài luàn,yú jú zuò zhōng yīn。
昨日罗浮叟,招予山水心。zuó rì luó fú sǒu,zhāo yǔ shān shuǐ xīn。

闲居

梁以壮

半生游历后,真爱野人风。bàn shēng yóu lì hòu,zhēn ài yě rén fēng。
已梦追前鹿,曾痴逐二童。yǐ mèng zhuī qián lù,céng chī zhú èr tóng。
焚香读骚些,鼓瑟对幽丛。fén xiāng dú sāo xiē,gǔ sè duì yōu cóng。
笑我愚妻子,安心学陆通。xiào wǒ yú qī zi,ān xīn xué lù tōng。

闲居

梁以壮

径烟连野绿,狂癖任迂疏。jìng yān lián yě lǜ,kuáng pǐ rèn yū shū。
近嘱为儿辈,多辞当仕车。jìn zhǔ wèi ér bèi,duō cí dāng shì chē。
花开仍富贵,鸟唤亦名誉。huā kāi réng fù guì,niǎo huàn yì míng yù。
薄暮过桥外,寻流看白渠。báo mù guò qiáo wài,xún liú kàn bái qú。

闲居

梁以壮

竹门不用掩,此日事为何。zhú mén bù yòng yǎn,cǐ rì shì wèi hé。
地画赢蛇酒,池浮换字鹅。dì huà yíng shé jiǔ,chí fú huàn zì é。
耳聋婚渐毕,肝冷睡偏多。ěr lóng hūn jiàn bì,gān lěng shuì piān duō。
福以交游少,高僧时一过。fú yǐ jiāo yóu shǎo,gāo sēng shí yī guò。

闲居

梁以壮

身仍颜斶贵,事业在林泉。shēn réng yán chù guì,shì yè zài lín quán。
为采无柯斧,为渔无钓船。wèi cǎi wú kē fǔ,wèi yú wú diào chuán。
云光空四壁,人坐又三年。yún guāng kōng sì bì,rén zuò yòu sān nián。
未有登高约,看童放纸鸢。wèi yǒu dēng gāo yuē,kàn tóng fàng zhǐ yuān。

闲居

梁以壮

落落谋生拙,庭虚半绿苔。luò luò móu shēng zhuō,tíng xū bàn lǜ tái。
定知无鬼笑,常恐有人哀。dìng zhī wú guǐ xiào,cháng kǒng yǒu rén āi。
白雨凉孤榻,红梨醉一杯。bái yǔ liáng gū tà,hóng lí zuì yī bēi。
阿谁同领略,心与百花开。ā shuí tóng lǐng lüè,xīn yǔ bǎi huā kāi。

闲居

梁以壮

经年懒出户,多事避车尘。jīng nián lǎn chū hù,duō shì bì chē chén。
结驷连骑客,当年同学人。jié sì lián qí kè,dāng nián tóng xué rén。
棋枰看一局,蝴蝶契前因。qí píng kàn yī jú,hú dié qì qián yīn。
似觉安时得,聪明总误身。shì jué ān shí dé,cōng míng zǒng wù shēn。

闲居

梁以壮

不敢憎时好,幽心竟似逃。bù gǎn zēng shí hǎo,yōu xīn jìng shì táo。
世将人斗靡,天以我孤高。shì jiāng rén dòu mí,tiān yǐ wǒ gū gāo。
苍狗无因变,矜鱼岂故劳。cāng gǒu wú yīn biàn,jīn yú qǐ gù láo。
何如聊偃息,清啸和松涛。hé rú liáo yǎn xī,qīng xiào hé sōng tāo。

闲居

梁以壮

倚杖空庭外,川原一望微。yǐ zhàng kōng tíng wài,chuān yuán yī wàng wēi。
欲将婴母去,未见凤皇飞。yù jiāng yīng mǔ qù,wèi jiàn fèng huáng fēi。
绿草添深露,红霞醉落晖。lǜ cǎo tiān shēn lù,hóng xiá zuì luò huī。
听闻人逐兔,此候不知归。tīng wén rén zhú tù,cǐ hòu bù zhī guī。

闲居

梁以壮

一年一见识,不用看诗书。yī nián yī jiàn shí,bù yòng kàn shī shū。
古井钗为雀,斜阳鼠化鴽。gǔ jǐng chāi wèi què,xié yáng shǔ huà rú。
神明吾已淡,秋水尔同虚。shén míng wú yǐ dàn,qiū shuǐ ěr tóng xū。
堪笑骄才技,黔中又有驴。kān xiào jiāo cái jì,qián zhōng yòu yǒu lǘ。

闲居

梁以壮

肮脏形殊苦,浮华何必奢。āng zàng xíng shū kǔ,fú huá hé bì shē。
折腰人乞米,清腋我烹茶。zhé yāo rén qǐ mǐ,qīng yè wǒ pēng chá。
但有一山水,宁辞路八叉。dàn yǒu yī shān shuǐ,níng cí lù bā chā。
林逋无势利,似可娶梅花。lín bū wú shì lì,shì kě qǔ méi huā。

闲居

梁以壮

五十年来事,今朝悔昨朝。wǔ shí nián lái shì,jīn cháo huǐ zuó cháo。
路行皆蜀险,书著亦秦烧。lù xíng jiē shǔ xiǎn,shū zhù yì qín shāo。
一啸响空谷,五噫归小桥。yī xiào xiǎng kōng gǔ,wǔ yī guī xiǎo qiáo。
片心孤托月,长独立中宵。piàn xīn gū tuō yuè,zhǎng dú lì zhōng xiāo。

闲居

梁以壮

天地唯空阔,幽居亦静深。tiān dì wéi kōng kuò,yōu jū yì jìng shēn。
畏纶鳐有翼,舐铁貊何心。wèi lún yáo yǒu yì,shì tiě mò hé xīn。
烟到柳边白,潮生花外阴。yān dào liǔ biān bái,cháo shēng huā wài yīn。
热情都去尽,不用斸黄芩。rè qíng dōu qù jǐn,bù yòng zhǔ huáng qín。

闲居

梁以壮

我有阿堵物,天亡造化权。wǒ yǒu ā dǔ wù,tiān wáng zào huà quán。
鬼神皆懒散,人事漫周旋。guǐ shén jiē lǎn sàn,rén shì màn zhōu xuán。
养雀留阶米,浇花汲野泉。yǎng què liú jiē mǐ,jiāo huā jí yě quán。
隔江丹荔熟,一放木兰船。gé jiāng dān lì shú,yī fàng mù lán chuán。
3391234567»