古诗词

明月篇

何景明

长安月,离离出海峤。zhǎng ān yuè,lí lí chū hǎi jiào。
遥见层城隐半轮,渐看阿阁衔初照。yáo jiàn céng chéng yǐn bàn lún,jiàn kàn ā gé xián chū zhào。
潋滟黄金波,团圆白玉盘。liàn yàn huáng jīn bō,tuán yuán bái yù pán。
青天流景披红蕊,白露含辉泛紫兰。qīng tiān liú jǐng pī hóng ruǐ,bái lù hán huī fàn zǐ lán。
紫兰红蕊西风起,九衢夹道秋如水。zǐ lán hóng ruǐ xī fēng qǐ,jiǔ qú jiā dào qiū rú shuǐ。
锦幌高褰香雾开,琐闱斜映轻霞举。jǐn huǎng gāo qiān xiāng wù kāi,suǒ wéi xié yìng qīng xiá jǔ。
雾沉霞落天宇开,万户千门月明里。wù chén xiá luò tiān yǔ kāi,wàn hù qiān mén yuè míng lǐ。
月明皎皎陌东西,柏寝岧峣望不迷。yuè míng jiǎo jiǎo mò dōng xī,bǎi qǐn tiáo yáo wàng bù mí。
侯家台榭光先满,戚里笙歌影乍低。hóu jiā tái xiè guāng xiān mǎn,qī lǐ shēng gē yǐng zhà dī。
濯濯芙蓉生玉沼,娟娟杨柳覆金堤。zhuó zhuó fú róng shēng yù zhǎo,juān juān yáng liǔ fù jīn dī。
凤凰楼上吹箫女,蟋蟀堂中织锦妻。fèng huáng lóu shàng chuī xiāo nǚ,xī shuài táng zhōng zhī jǐn qī。
别有深宫闭深院,年年岁岁愁相见。bié yǒu shēn gōng bì shēn yuàn,nián nián suì suì chóu xiāng jiàn。
金屋萤流长信阶,绮栊燕入昭阳殿。jīn wū yíng liú zhǎng xìn jiē,qǐ lóng yàn rù zhāo yáng diàn。
赵女通宵侍御床,班姬此夕悲团扇。zhào nǚ tōng xiāo shì yù chuáng,bān jī cǐ xī bēi tuán shàn。
秋来明月照金微,榆黄沙白路逶迤。qiū lái míng yuè zhào jīn wēi,yú huáng shā bái lù wēi yí。
征夫塞上怜行影,少妇窗前想画眉。zhēng fū sāi shàng lián xíng yǐng,shǎo fù chuāng qián xiǎng huà méi。
上林鸿雁书中恨,北地关山笛里悲。shàng lín hóng yàn shū zhōng hèn,běi dì guān shān dí lǐ bēi。
书中笛里空相忆,几见盈亏泪沾臆。shū zhōng dí lǐ kōng xiāng yì,jǐ jiàn yíng kuī lèi zhān yì。
红闺貌减落春华,玉门肠断逢秋色。hóng guī mào jiǎn luò chūn huá,yù mén cháng duàn féng qiū sè。
春华秋色递如流,东家怨女上妆楼。chūn huá qiū sè dì rú liú,dōng jiā yuàn nǚ shàng zhuāng lóu。
流苏帐卷初安镜,翡翠帘开自上钩。liú sū zhàng juǎn chū ān jìng,fěi cuì lián kāi zì shàng gōu。
河边织女期七夕,天上嫦娥奈九秋。hé biān zhī nǚ qī qī xī,tiān shàng cháng é nài jiǔ qiū。
七夕风涛还可渡,九秋霜露迥生愁。qī xī fēng tāo hái kě dù,jiǔ qiū shuāng lù jiǒng shēng chóu。
九秋七夕须臾易,盛年一去真堪惜。jiǔ qiū qī xī xū yú yì,shèng nián yī qù zhēn kān xī。
可怜扬彩入罗帏,可怜流素凝瑶席。kě lián yáng cǎi rù luó wéi,kě lián liú sù níng yáo xí。
未作当垆卖酒人,难邀隔座援琴客。wèi zuò dāng lú mài jiǔ rén,nán yāo gé zuò yuán qín kè。
客心对此叹蹉跎,乌鹊南飞可奈何。kè xīn duì cǐ tàn cuō tuó,wū què nán fēi kě nài hé。
江头商妇移船待,湖上佳人挟瑟歌。jiāng tóu shāng fù yí chuán dài,hú shàng jiā rén xié sè gē。
此时凭阑垂玉箸,此时灭烛敛青蛾。cǐ shí píng lán chuí yù zhù,cǐ shí miè zhú liǎn qīng é。
玉箸青蛾苦缄怨,缄怨含情不能吐。yù zhù qīng é kǔ jiān yuàn,jiān yuàn hán qíng bù néng tǔ。
丽色春妍桃李蹊,迟辉晚媚菖蒲浦。lì sè chūn yán táo lǐ qī,chí huī wǎn mèi chāng pú pǔ。
与君相思在二八,与君相期在三五。yǔ jūn xiāng sī zài èr bā,yǔ jūn xiāng qī zài sān wǔ。
空持夜被贴鸳鸯,空持暖玉擎鹦鹉。kōng chí yè bèi tiē yuān yāng,kōng chí nuǎn yù qíng yīng wǔ。
青衫泣掩琵琶弦,银屏忍对箜篌语。qīng shān qì yǎn pí pá xián,yín píng rěn duì kōng hóu yǔ。
箜篌再弹月已微,穿廊入闼霭斜辉。kōng hóu zài dàn yuè yǐ wēi,chuān láng rù tà ǎi xié huī。
归心日远大刀折,极目天涯破镜飞。guī xīn rì yuǎn dà dāo zhé,jí mù tiān yá pò jìng fēi。
何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。 何景明的作品>>

猜您喜欢

桃川宫四首

何景明

溪谷多青氛,朝暮不可知。xī gǔ duō qīng fēn,cháo mù bù kě zhī。
鸡鸣洞中树,轻暾散华池。jī míng dòng zhōng shù,qīng tūn sàn huá chí。
白石流丹液,灵葩耀朱蕤。bái shí liú dān yè,líng pā yào zhū ruí。
谁能学丹术,遂使尘网离。shuí néng xué dān shù,suì shǐ chén wǎng lí。

桃川宫四首

何景明

石洞无遗构,空岩长松桂。shí dòng wú yí gòu,kōng yán zhǎng sōng guì。
入深忽已阴,升高稍知霁。rù shēn hū yǐ yīn,shēng gāo shāo zhī jì。
山光晚多姿,谷响秋转厉。shān guāng wǎn duō zī,gǔ xiǎng qiū zhuǎn lì。
缅怀避秦者,一往成永逝。miǎn huái bì qín zhě,yī wǎng chéng yǒng shì。

桃川宫四首

何景明

溪中何所有,磊磊多白石。xī zhōng hé suǒ yǒu,lěi lěi duō bái shí。
紫参生其阳,青松植其北。zǐ cān shēng qí yáng,qīng sōng zhí qí běi。
远林商气清,绝巘夕光白。yuǎn lín shāng qì qīng,jué yǎn xī guāng bái。
何当发云奏,招我吹箫客。hé dāng fā yún zòu,zhāo wǒ chuī xiāo kè。

花崖梧桐

何景明

桐生何猗猗,其叶何油油。tóng shēng hé yī yī,qí yè hé yóu yóu。
白云荫崇阿,朝日照高丘。bái yún yīn chóng ā,cháo rì zhào gāo qiū。
感此雨露滋,愧彼蔓草俦。gǎn cǐ yǔ lù zī,kuì bǐ màn cǎo chóu。
凤凰久不至,琴瑟谁可求。fèng huáng jiǔ bù zhì,qín sè shuí kě qiú。
吾将縆繁弦,庶以宣我忧。wú jiāng gēng fán xián,shù yǐ xuān wǒ yōu。

自武陵至沅陵道中杂诗十首

何景明

承明播宸涣,西适蛮夷州。chéng míng bō chén huàn,xī shì mán yí zhōu。
艰哉武陵山,古道何悠悠。jiān zāi wǔ líng shān,gǔ dào hé yōu yōu。
狭谷不容幰,水中无行舟。xiá gǔ bù róng xiǎn,shuǐ zhōng wú xíng zhōu。
仰探虎豹窟,俯瞰蛟龙湫。yǎng tàn hǔ bào kū,fǔ kàn jiāo lóng jiǎo。
徘徊迟吾马,中心怀懔忧。pái huái chí wú mǎ,zhōng xīn huái lǐn yōu。
修程尚延亘,我行何时休。xiū chéng shàng yán gèn,wǒ xíng hé shí xiū。

自武陵至沅陵道中杂诗十首

何景明

群山何逶迤,环峙如百城。qún shān hé wēi yí,huán zhì rú bǎi chéng。
其上干青霄,其下浮云征。qí shàng gàn qīng xiāo,qí xià fú yún zhēng。
出没千万态,倏忽殊阴晴。chū méi qiān wàn tài,shū hū shū yīn qíng。
抚兹豁心目,颇慰羁旅情。fǔ zī huō xīn mù,pǒ wèi jī lǚ qíng。

自武陵至沅陵道中杂诗十首

何景明

亭午入大谷,烈阳经中天。tíng wǔ rù dà gǔ,liè yáng jīng zhōng tiān。
树木多郁蒸,石坼起焦烟。shù mù duō yù zhēng,shí chè qǐ jiāo yān。
屈地饮我马,数尺不得泉。qū dì yǐn wǒ mǎ,shù chǐ bù dé quán。
仆夫告饥渴,挥汗堕马前。pū fū gào jī kě,huī hàn duò mǎ qián。
安得万间厦,坐使清风延。ān dé wàn jiān shà,zuò shǐ qīng fēng yán。

自武陵至沅陵道中杂诗十首

何景明

暮投界亭驿,候吏迎我前。mù tóu jiè tíng yì,hòu lì yíng wǒ qián。
息徒茂林侧,饮马山下泉。xī tú mào lín cè,yǐn mǎ shān xià quán。
落日四岩阴,馀映高树颠。luò rì sì yán yīn,yú yìng gāo shù diān。
坐久吏人散,浊酤聊自延。zuò jiǔ lì rén sàn,zhuó gū liáo zì yán。

自武陵至沅陵道中杂诗十首

何景明

驱马山上行,山高何巍巍。qū mǎ shān shàng xíng,shān gāo hé wēi wēi。
修阪接飞翼,百步仍九回。xiū bǎn jiē fēi yì,bǎi bù réng jiǔ huí。
俯视烟霭中,众山郁何垒。fǔ shì yān ǎi zhōng,zhòng shān yù hé lěi。
茫然望四海,万物亦已衰。máng rán wàng sì hǎi,wàn wù yì yǐ shuāi。
昔我别京国,朱华犹未希。xī wǒ bié jīng guó,zhū huá yóu wèi xī。
岁节忽复易,何时当旋归。suì jié hū fù yì,hé shí dāng xuán guī。

自武陵至沅陵道中杂诗十首

何景明

大壑百馀尺,流水浩汤汤。dà hè bǎi yú chǐ,liú shuǐ hào tāng tāng。
我行路中断,欲渡无桥梁。wǒ xíng lù zhōng duàn,yù dù wú qiáo liáng。
谁为理舟楫,石乱不可航。shuí wèi lǐ zhōu jí,shí luàn bù kě háng。
改辙上危栈,登兹千仞冈。gǎi zhé shàng wēi zhàn,dēng zī qiān rèn gāng。
临深古有戒,侧足以傍徨。lín shēn gǔ yǒu jiè,cè zú yǐ bàng huáng。

自武陵至沅陵道中杂诗十首

何景明

丛薄被烟皋,径路纡且微。cóng báo bèi yān gāo,jìng lù yū qiě wēi。
秋风振乔柯,绿叶渐以稀。qiū fēng zhèn qiáo kē,lǜ yè jiàn yǐ xī。
日入群动息,林深众响归。rì rù qún dòng xī,lín shēn zhòng xiǎng guī。
君看栖枝鸟,大小必相依。jūn kàn qī zhī niǎo,dà xiǎo bì xiāng yī。

自武陵至沅陵道中杂诗十首

何景明

山深多树木,百里人民稀。shān shēn duō shù mù,bǎi lǐ rén mín xī。
时有四五家,茅茨隔山陂。shí yǒu sì wǔ jiā,máo cí gé shān bēi。
沙田不可耕,何以御岁饥。shā tián bù kě gēng,hé yǐ yù suì jī。
门前数亩园,只收蓬与藜。mén qián shù mǔ yuán,zhǐ shōu péng yǔ lí。
平明出汲涧,薄暮始得炊。píng míng chū jí jiàn,báo mù shǐ dé chuī。
童稚那敢出,但畏逢虎罴。tóng zhì nà gǎn chū,dàn wèi féng hǔ pí。
草黄纳晚禾,桑绿催官丝。cǎo huáng nà wǎn hé,sāng lǜ cuī guān sī。
嗟尔远方人,辛苦谁具知。jiē ěr yuǎn fāng rén,xīn kǔ shuí jù zhī。

自武陵至沅陵道中杂诗十首

何景明

山势行转促,连峰相贯输。shān shì xíng zhuǎn cù,lián fēng xiāng guàn shū。
窈然林莽中,乃复得坦途。yǎo rán lín mǎng zhōng,nǎi fù dé tǎn tú。
青壁结烟霭,缥缈凌虚无。qīng bì jié yān ǎi,piāo miǎo líng xū wú。
层阿秀嘉禾,下覆清水渠。céng ā xiù jiā hé,xià fù qīng shuǐ qú。
夙志好幽僻,览兹耳目娱。sù zhì hǎo yōu pì,lǎn zī ěr mù yú。
公车虽少延,顾盼忽已逾。gōng chē suī shǎo yán,gù pàn hū yǐ yú。
安得鼓清瑟,日坐山之隅。ān dé gǔ qīng sè,rì zuò shān zhī yú。

自武陵至沅陵道中杂诗十首

何景明

谷转冈渐平,策驾循陂陁。gǔ zhuǎn gāng jiàn píng,cè jià xún bēi tuó。
遥望辰阳城,枕山带长河。yáo wàng chén yáng chéng,zhěn shān dài zhǎng hé。
飞甍若鳞次,居人亦何多。fēi méng ruò lín cì,jū rén yì hé duō。
按节驻江馆,登眺崇山阿。àn jié zhù jiāng guǎn,dēng tiào chóng shān ā。
南衢闻夜弦,北里杨朝歌。nán qú wén yè xián,běi lǐ yáng cháo gē。
谁云接夷域,文物殊中华。shuí yún jiē yí yù,wén wù shū zhōng huá。

清平令

何景明

清平县之令,不识何为者。qīng píng xiàn zhī lìng,bù shí hé wèi zhě。
庭前长野桑,庭后长山槚。tíng qián zhǎng yě sāng,tíng hòu zhǎng shān jiǎ。
猛虎上我城,青狨啼我舍。měng hǔ shàng wǒ chéng,qīng róng tí wǒ shě。
昨日出城去,骑马到部下。zuó rì chū chéng qù,qí mǎ dào bù xià。
部民道遮之,持刀杀其马。bù mín dào zhē zhī,chí dāo shā qí mǎ。
入门顾妻子,所居无完瓦。rù mén gù qī zi,suǒ jū wú wán wǎ。
秋风吹树木,白日落原野。qiū fēng chuī shù mù,bái rì luò yuán yě。
永夜空城中,哀哀泪如泻。yǒng yè kōng chéng zhōng,āi āi lèi rú xiè。