古诗词

明月篇

何景明

长安月,离离出海峤。zhǎng ān yuè,lí lí chū hǎi jiào。
遥见层城隐半轮,渐看阿阁衔初照。yáo jiàn céng chéng yǐn bàn lún,jiàn kàn ā gé xián chū zhào。
潋滟黄金波,团圆白玉盘。liàn yàn huáng jīn bō,tuán yuán bái yù pán。
青天流景披红蕊,白露含辉泛紫兰。qīng tiān liú jǐng pī hóng ruǐ,bái lù hán huī fàn zǐ lán。
紫兰红蕊西风起,九衢夹道秋如水。zǐ lán hóng ruǐ xī fēng qǐ,jiǔ qú jiā dào qiū rú shuǐ。
锦幌高褰香雾开,琐闱斜映轻霞举。jǐn huǎng gāo qiān xiāng wù kāi,suǒ wéi xié yìng qīng xiá jǔ。
雾沉霞落天宇开,万户千门月明里。wù chén xiá luò tiān yǔ kāi,wàn hù qiān mén yuè míng lǐ。
月明皎皎陌东西,柏寝岧峣望不迷。yuè míng jiǎo jiǎo mò dōng xī,bǎi qǐn tiáo yáo wàng bù mí。
侯家台榭光先满,戚里笙歌影乍低。hóu jiā tái xiè guāng xiān mǎn,qī lǐ shēng gē yǐng zhà dī。
濯濯芙蓉生玉沼,娟娟杨柳覆金堤。zhuó zhuó fú róng shēng yù zhǎo,juān juān yáng liǔ fù jīn dī。
凤凰楼上吹箫女,蟋蟀堂中织锦妻。fèng huáng lóu shàng chuī xiāo nǚ,xī shuài táng zhōng zhī jǐn qī。
别有深宫闭深院,年年岁岁愁相见。bié yǒu shēn gōng bì shēn yuàn,nián nián suì suì chóu xiāng jiàn。
金屋萤流长信阶,绮栊燕入昭阳殿。jīn wū yíng liú zhǎng xìn jiē,qǐ lóng yàn rù zhāo yáng diàn。
赵女通宵侍御床,班姬此夕悲团扇。zhào nǚ tōng xiāo shì yù chuáng,bān jī cǐ xī bēi tuán shàn。
秋来明月照金微,榆黄沙白路逶迤。qiū lái míng yuè zhào jīn wēi,yú huáng shā bái lù wēi yí。
征夫塞上怜行影,少妇窗前想画眉。zhēng fū sāi shàng lián xíng yǐng,shǎo fù chuāng qián xiǎng huà méi。
上林鸿雁书中恨,北地关山笛里悲。shàng lín hóng yàn shū zhōng hèn,běi dì guān shān dí lǐ bēi。
书中笛里空相忆,几见盈亏泪沾臆。shū zhōng dí lǐ kōng xiāng yì,jǐ jiàn yíng kuī lèi zhān yì。
红闺貌减落春华,玉门肠断逢秋色。hóng guī mào jiǎn luò chūn huá,yù mén cháng duàn féng qiū sè。
春华秋色递如流,东家怨女上妆楼。chūn huá qiū sè dì rú liú,dōng jiā yuàn nǚ shàng zhuāng lóu。
流苏帐卷初安镜,翡翠帘开自上钩。liú sū zhàng juǎn chū ān jìng,fěi cuì lián kāi zì shàng gōu。
河边织女期七夕,天上嫦娥奈九秋。hé biān zhī nǚ qī qī xī,tiān shàng cháng é nài jiǔ qiū。
七夕风涛还可渡,九秋霜露迥生愁。qī xī fēng tāo hái kě dù,jiǔ qiū shuāng lù jiǒng shēng chóu。
九秋七夕须臾易,盛年一去真堪惜。jiǔ qiū qī xī xū yú yì,shèng nián yī qù zhēn kān xī。
可怜扬彩入罗帏,可怜流素凝瑶席。kě lián yáng cǎi rù luó wéi,kě lián liú sù níng yáo xí。
未作当垆卖酒人,难邀隔座援琴客。wèi zuò dāng lú mài jiǔ rén,nán yāo gé zuò yuán qín kè。
客心对此叹蹉跎,乌鹊南飞可奈何。kè xīn duì cǐ tàn cuō tuó,wū què nán fēi kě nài hé。
江头商妇移船待,湖上佳人挟瑟歌。jiāng tóu shāng fù yí chuán dài,hú shàng jiā rén xié sè gē。
此时凭阑垂玉箸,此时灭烛敛青蛾。cǐ shí píng lán chuí yù zhù,cǐ shí miè zhú liǎn qīng é。
玉箸青蛾苦缄怨,缄怨含情不能吐。yù zhù qīng é kǔ jiān yuàn,jiān yuàn hán qíng bù néng tǔ。
丽色春妍桃李蹊,迟辉晚媚菖蒲浦。lì sè chūn yán táo lǐ qī,chí huī wǎn mèi chāng pú pǔ。
与君相思在二八,与君相期在三五。yǔ jūn xiāng sī zài èr bā,yǔ jūn xiāng qī zài sān wǔ。
空持夜被贴鸳鸯,空持暖玉擎鹦鹉。kōng chí yè bèi tiē yuān yāng,kōng chí nuǎn yù qíng yīng wǔ。
青衫泣掩琵琶弦,银屏忍对箜篌语。qīng shān qì yǎn pí pá xián,yín píng rěn duì kōng hóu yǔ。
箜篌再弹月已微,穿廊入闼霭斜辉。kōng hóu zài dàn yuè yǐ wēi,chuān láng rù tà ǎi xié huī。
归心日远大刀折,极目天涯破镜飞。guī xīn rì yuǎn dà dāo zhé,jí mù tiān yá pò jìng fēi。
何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。 何景明的作品>>

猜您喜欢

艳曲八首

何景明

翩翩五陵儿,藉绮冠华簪。piān piān wǔ líng ér,jí qǐ guān huá zān。
常怀双宝剑,讵惜千黄金。cháng huái shuāng bǎo jiàn,jù xī qiān huáng jīn。
驰马章台下,红尘不可寻。chí mǎ zhāng tái xià,hóng chén bù kě xún。

艳曲八首

何景明

兰灯列满座,繁炬灼朱光。lán dēng liè mǎn zuò,fán jù zhuó zhū guāng。
富贵倾南国,佳人出北方。fù guì qīng nán guó,jiā rén chū běi fāng。
画堂翡翠帐,夜夜郁金香。huà táng fěi cuì zhàng,yè yè yù jīn xiāng。

艳曲八首

何景明

高台临万户,朱构耀城隈。gāo tái lín wàn hù,zhū gòu yào chéng wēi。
共藉鸳鸯绮,双持鹦鹉杯。gòng jí yuān yāng qǐ,shuāng chí yīng wǔ bēi。
春风楼下度,一夜百花开。chūn fēng lóu xià dù,yī yè bǎi huā kāi。

张良

何景明

子房号人杰,像貌非魁伟。zi fáng hào rén jié,xiàng mào fēi kuí wěi。
报韩志已成,翊汉功亦美。bào hán zhì yǐ chéng,yì hàn gōng yì měi。
出奇掉三寸,决胜在千里。chū qí diào sān cùn,jué shèng zài qiān lǐ。
一遇黄石公,还从赤松子。yī yù huáng shí gōng,hái cóng chì sōng zi。

拟古诗十八首

何景明

冉冉岁逾迈,念君长别离。rǎn rǎn suì yú mài,niàn jūn zhǎng bié lí。
别离在万里,道远行不归。bié lí zài wàn lǐ,dào yuǎn xíng bù guī。
鹣鹣慕俦匹,鸾鸟东西飞。jiān jiān mù chóu pǐ,luán niǎo dōng xī fēi。
思展双羽翼,奋起凌天涯。sī zhǎn shuāng yǔ yì,fèn qǐ líng tiān yá。
向风长哀吟,欲举中徘徊。xiàng fēng zhǎng āi yín,yù jǔ zhōng pái huái。
川途浩无轨,霜雪怆以悲。chuān tú hào wú guǐ,shuāng xuě chuàng yǐ bēi。
愿因驻驰景,得觐君光仪。yuàn yīn zhù chí jǐng,dé jìn jūn guāng yí。

拟古诗十八首

何景明

婉㜻城东姝,怀春一何早。wǎn liàn chéng dōng shū,huái chūn yī hé zǎo。
朝游采桑陌,暮止垂杨道。cháo yóu cǎi sāng mò,mù zhǐ chuí yáng dào。
自矜全盛时,复恃颜色好。zì jīn quán shèng shí,fù shì yán sè hǎo。
玉貌随年化,安得不枯稿。yù mào suí nián huà,ān dé bù kū gǎo。
昔为园中英,今为路傍草。xī wèi yuán zhōng yīng,jīn wèi lù bàng cǎo。
路傍多车马,采掇难自保。lù bàng duō chē mǎ,cǎi duō nán zì bǎo。

拟古诗十八首

何景明

名都有高楼,上入青云端。míng dōu yǒu gāo lóu,shàng rù qīng yún duān。
修城延曲隅,阿阁交重栏。xiū chéng yán qū yú,ā gé jiāo zhòng lán。
佳人理清曲,当户横朱弦。jiā rén lǐ qīng qū,dāng hù héng zhū xián。
扬音彩霞里,令颜谁不观。yáng yīn cǎi xiá lǐ,lìng yán shuí bù guān。
宾客会四座,丝竹哀且繁。bīn kè huì sì zuò,sī zhú āi qiě fán。
日中车马至,薄暮皆言还。rì zhōng chē mǎ zhì,báo mù jiē yán hái。
听曲各言好,知音良独难。tīng qū gè yán hǎo,zhī yīn liáng dú nán。
谁为同心人,并起乘双鸾。shuí wèi tóng xīn rén,bìng qǐ chéng shuāng luán。

拟古诗十八首

何景明

垒垒北邙山,松柏何修修。lěi lěi běi máng shān,sōng bǎi hé xiū xiū。
松柏有时摧,人命安可留。sōng bǎi yǒu shí cuī,rén mìng ān kě liú。
朝为华屋客,暮没归山丘。cháo wèi huá wū kè,mù méi guī shān qiū。
洛中多豪贵,蔼蔼皆王侯。luò zhōng duō háo guì,ǎi ǎi jiē wáng hóu。
高台临九衢,上有百尺楼。gāo tái lín jiǔ qú,shàng yǒu bǎi chǐ lóu。
宅第俨相望,轩车络如流。zhái dì yǎn xiāng wàng,xuān chē luò rú liú。
存亡不预保,富贵安所求。cún wáng bù yù bǎo,fù guì ān suǒ qiú。
不如邀我友,乘马被轻裘。bù rú yāo wǒ yǒu,chéng mǎ bèi qīng qiú。
遨游百年内,永以忘戚忧。áo yóu bǎi nián nèi,yǒng yǐ wàng qī yōu。

拟古诗十八首

何景明

蔼蔼东园内,绿林萋以繁。ǎi ǎi dōng yuán nèi,lǜ lín qī yǐ fán。
车马自成径,桃李终无言。chē mǎ zì chéng jìng,táo lǐ zhōng wú yán。
昔日东陵侯,种瓜青门前。xī rì dōng líng hóu,zhǒng guā qīng mén qián。
既贵亦反贱,变化更无端。jì guì yì fǎn jiàn,biàn huà gèng wú duān。
俗夫寡恒态,志士多苦颜。sú fū guǎ héng tài,zhì shì duō kǔ yán。
岂不策高路,高路远且艰。qǐ bù cè gāo lù,gāo lù yuǎn qiě jiān。
良无万里风,孤翼谁当援。liáng wú wàn lǐ fēng,gū yì shuí dāng yuán。

拟古诗十八首

何景明

朝日照中庭,杲杲春载阳。cháo rì zhào zhōng tíng,gǎo gǎo chūn zài yáng。
东风吹绿草,蝴蝶双飞扬。dōng fēng chuī lǜ cǎo,hú dié shuāng fēi yáng。
岁华坐婉娩,白露憯以伤。suì huá zuò wǎn miǎn,bái lù cǎn yǐ shāng。
予美不在兹,所怀浩难忘。yǔ měi bù zài zī,suǒ huái hào nán wàng。
岂无芳桂枝,含香谁为明。qǐ wú fāng guì zhī,hán xiāng shuí wèi míng。

拟古诗十八首

何景明

凄凄仲秋日,百卉腓以残。qī qī zhòng qiū rì,bǎi huì féi yǐ cán。
凉风入阶树,零露摧庭兰。liáng fēng rù jiē shù,líng lù cuī tíng lán。
明月皎东壁,昆虫鸣草间。míng yuè jiǎo dōng bì,kūn chóng míng cǎo jiān。
孤鸿暮安适,哀音扬云端。gū hóng mù ān shì,āi yīn yáng yún duān。
言眷平生友,振翮起孤骞。yán juàn píng shēng yǒu,zhèn hé qǐ gū qiān。
遗我若逝波,望子如高山。yí wǒ ruò shì bō,wàng zi rú gāo shān。
托忱在终始,蓄久谅逾宣。tuō chén zài zhōng shǐ,xù jiǔ liàng yú xuān。
寸心不可移,磐石谁谓坚。cùn xīn bù kě yí,pán shí shuí wèi jiān。

拟古诗十八首

何景明

郁郁山上松,高枝布天涯。yù yù shān shàng sōng,gāo zhī bù tiān yá。
上有女萝草,缠绵誓不移。shàng yǒu nǚ luó cǎo,chán mián shì bù yí。
葛生蒙于楚,浮萍寄清池。gé shēng méng yú chǔ,fú píng jì qīng chí。
贵贱虽殊途,附托各有宜。guì jiàn suī shū tú,fù tuō gè yǒu yí。
伊昔侍君子,朝夕奉恩私。yī xī shì jūn zi,cháo xī fèng ēn sī。
驰心在皓首,何意中暌离。chí xīn zài hào shǒu,hé yì zhōng kuí lí。
穷年守房室,常恐逾良时。qióng nián shǒu fáng shì,cháng kǒng yú liáng shí。
思君如日月,所冀光不遗。sī jūn rú rì yuè,suǒ jì guāng bù yí。

拟古诗十八首

何景明

泛泛东流河,袅袅河上柳。fàn fàn dōng liú hé,niǎo niǎo hé shàng liǔ。
春风暮飘摇,花飞不相守。chūn fēng mù piāo yáo,huā fēi bù xiāng shǒu。
柔条欲攀赠,何堪入君手。róu tiáo yù pān zèng,hé kān rù jūn shǒu。
惟有南山桐,可以遗我友。wéi yǒu nán shān tóng,kě yǐ yí wǒ yǒu。

拟古诗十八首

何景明

圆如天上月,光辉尚当缺。yuán rú tiān shàng yuè,guāng huī shàng dāng quē。
与君非一身,安能不乖别。yǔ jūn fēi yī shēn,ān néng bù guāi bié。
关山日悠远,举步难可越。guān shān rì yōu yuǎn,jǔ bù nán kě yuè。
君如双车轮,妾心如车辙。jūn rú shuāng chē lún,qiè xīn rú chē zhé。
相随万里去,绕绕何时绝。xiāng suí wàn lǐ qù,rào rào hé shí jué。

拟古诗十八首

何景明

清晨株鴽马,整驾遵路衢。qīng chén zhū rú mǎ,zhěng jià zūn lù qú。
迟徊览故物,憯侧心以纡。chí huái lǎn gù wù,cǎn cè xīn yǐ yū。
昔时千室邑,今为百年墟。xī shí qiān shì yì,jīn wèi bǎi nián xū。
郛郭蔽枌槚,狐兔翔城隅。fú guō bì fén jiǎ,hú tù xiáng chéng yú。
人生寓大块,飘泊寡恒居。rén shēng yù dà kuài,piāo pō guǎ héng jū。
谅无金石寿,终与草木俱。liàng wú jīn shí shòu,zhōng yǔ cǎo mù jù。
一身不自恤,安用顾其馀。yī shēn bù zì xù,ān yòng gù qí yú。
营营慕富贵,辛苦诚为愚。yíng yíng mù fù guì,xīn kǔ chéng wèi yú。