古诗词

山海关送季弟南还二首

袁崇焕

弟兄于汝倍关情,此日临歧感慨生。dì xiōng yú rǔ bèi guān qíng,cǐ rì lín qí gǎn kǎi shēng。
磊落丈夫谁好剑,牢骚男子尔能兵。lěi luò zhàng fū shuí hǎo jiàn,láo sāo nán zi ěr néng bīng。
才堪逐电三驱捷,身上飞鹏一羽轻。cái kān zhú diàn sān qū jié,shēn shàng fēi péng yī yǔ qīng。
行负乡邦重努力,莫耽疏懒堕时名。xíng fù xiāng bāng zhòng nǔ lì,mò dān shū lǎn duò shí míng。

袁崇焕

明广东东莞人,一说广西藤县人,字元素。万历四十七年进士。授邵武知县。天启初擢兵部职方司主事。超擢佥事,监关外军,筑宁远城,配置西洋大炮。天启六年,击退后金努尔哈赤进攻,升辽东巡抚。次年,击退皇太极进攻,时称“宁锦大捷”。以不为魏忠贤所喜,乞休归。崇祯元年召还,以兵部尚书兼右副都御史,督师蓟辽。二年,后金兵入关,威胁北京,崇焕千里赴援。崇祯帝中反间计并听信谗言,以谋叛罪下崇焕狱,磔死。有《袁督师遗集》。 袁崇焕的作品>>

猜您喜欢

南还别陈翼所总戎

袁崇焕

慷慨同雠日,间关百战时。kāng kǎi tóng chóu rì,jiān guān bǎi zhàn shí。
功高明主眷,心苦后人知。gōng gāo míng zhǔ juàn,xīn kǔ hòu rén zhī。
麋鹿还山便,麒麟绘阁宜。mí lù hái shān biàn,qí lín huì gé yí。
去留都莫讶,秋草正离离。qù liú dōu mò yà,qiū cǎo zhèng lí lí。

度庾岭

袁崇焕

客路过庾岭,乡关渐已违。kè lù guò yǔ lǐng,xiāng guān jiàn yǐ wéi。
江山原不改,世事近来非。jiāng shān yuán bù gǎi,shì shì jìn lái fēi。
瑟岂刘门惯,人宁狗监稀。sè qǐ liú mén guàn,rén níng gǒu jiān xī。
驱车从此去,莫作旧时归。qū chē cóng cǐ qù,mò zuò jiù shí guī。

归庾岭

袁崇焕

功名劳十载,心迹渐依违。gōng míng láo shí zài,xīn jì jiàn yī wéi。
忍说还山是,难言出塞非。rěn shuō hái shān shì,nán yán chū sāi fēi。
主恩天地重,臣遇古今稀。zhǔ ēn tiān dì zhòng,chén yù gǔ jīn xī。
数卷封章外,浑然旧日归。shù juǎn fēng zhāng wài,hún rán jiù rì guī。

下第

袁崇焕

遇主人宁易,适时我独难。yù zhǔ rén níng yì,shì shí wǒ dú nán。
余千怜客路,三十尚儒冠。yú qiān lián kè lù,sān shí shàng rú guān。
出谷莺偏媚,还枝鸟亦安。chū gǔ yīng piān mèi,hái zhī niǎo yì ān。
故园修竹在,归去想成竿。gù yuán xiū zhú zài,guī qù xiǎng chéng gān。

无题

袁崇焕

记得相逢一笑迎,亲承指教夜谈兵。jì dé xiāng féng yī xiào yíng,qīn chéng zhǐ jiào yè tán bīng。
才兼文武无余子,功到雄奇即罪名。cái jiān wén wǔ wú yú zi,gōng dào xióng qí jí zuì míng。
慷慨裂眦须欲动,模糊热血面如生。kāng kǎi liè zì xū yù dòng,mó hú rè xuè miàn rú shēng。
背人痛极为私祭,洒泪深宵哭失声。bèi rén tòng jí wèi sī jì,sǎ lèi shēn xiāo kū shī shēng。

无题

袁崇焕

太息弓藏狗又烹,狐悲兔死最关情。tài xī gōng cáng gǒu yòu pēng,hú bēi tù sǐ zuì guān qíng。
家贫资罄身难赎,贿赂公行杀有名。jiā pín zī qìng shēn nán shú,huì lù gōng xíng shā yǒu míng。
脱帻愤深檀道济,爰书冤及魏元成。tuō zé fèn shēn tán dào jì,yuán shū yuān jí wèi yuán chéng。
备遭惨毒缘何事,想为登场善用兵。bèi zāo cǎn dú yuán hé shì,xiǎng wèi dēng chǎng shàn yòng bīng。

边中送别

袁崇焕

五载离家别路悠,送君寒浸宝刀头。wǔ zài lí jiā bié lù yōu,sòng jūn hán jìn bǎo dāo tóu。
欲知肺腑同生死,何用安危问去留。yù zhī fèi fǔ tóng shēng sǐ,hé yòng ān wēi wèn qù liú。
策杖只因图雪耻,横戈原不为封侯。cè zhàng zhǐ yīn tú xuě chǐ,héng gē yuán bù wèi fēng hóu。
故园亲侣如相问,愧我边尘尚未收。gù yuán qīn lǚ rú xiāng wèn,kuì wǒ biān chén shàng wèi shōu。

山海关送季弟南还二首

袁崇焕

公车犹记昔年情,万里从戎塞上征。gōng chē yóu jì xī nián qíng,wàn lǐ cóng róng sāi shàng zhēng。
牧圉此时犹捍御,驰驱何日慰升平。mù yǔ cǐ shí yóu hàn yù,chí qū hé rì wèi shēng píng。
由来友爱钟吾辈,肯把须眉负此生。yóu lái yǒu ài zhōng wú bèi,kěn bǎ xū méi fù cǐ shēng。
去住安危俱莫问,燕然曾勒古人名。qù zhù ān wēi jù mò wèn,yàn rán céng lēi gǔ rén míng。

偕诸将游海岛

袁崇焕

战守逶迤不自由,偏因胜地重深愁。zhàn shǒu wēi yí bù zì yóu,piān yīn shèng dì zhòng shēn chóu。
荣华我已知庄梦,忠愤人将谓杞忧。róng huá wǒ yǐ zhī zhuāng mèng,zhōng fèn rén jiāng wèi qǐ yōu。
边衅久开终是定,室戈方操几时休。biān xìn jiǔ kāi zhōng shì dìng,shì gē fāng cāo jǐ shí xiū。
片云孤月应肠断,椿树凋零又一秋。piàn yún gū yuè yīng cháng duàn,chūn shù diāo líng yòu yī qiū。

话别秦六郎

袁崇焕

海鳄波鲸夜不啾,故人谈剑剡溪头。hǎi è bō jīng yè bù jiū,gù rén tán jiàn shàn xī tóu。
言深夜半犹疑昼,酒冷凉生始觉秋。yán shēn yè bàn yóu yí zhòu,jiǔ lěng liáng shēng shǐ jué qiū。
水国芙蓉低睡月,江湄杨柳软维舟。shuǐ guó fú róng dī shuì yuè,jiāng méi yáng liǔ ruǎn wéi zhōu。
自怜作赋非王粲,戛玉鸣金有少游。zì lián zuò fù fēi wáng càn,jiá yù míng jīn yǒu shǎo yóu。

秋闱赏月

袁崇焕

战罢文场笔阵收,客途不觉过中秋。zhàn bà wén chǎng bǐ zhèn shōu,kè tú bù jué guò zhōng qiū。
月明银汉三千界,歌碎金风十二楼。yuè míng yín hàn sān qiān jiè,gē suì jīn fēng shí èr lóu。
竹叶喜添豪士志,桂花香插少年头。zhú yè xǐ tiān háo shì zhì,guì huā xiāng chā shǎo nián tóu。
嫦娥必定知人意,不钥蟾宫任我游。cháng é bì dìng zhī rén yì,bù yào chán gōng rèn wǒ yóu。

临刑口占

袁崇焕

一生事业总成空,半世功名在梦中。yī shēng shì yè zǒng chéng kōng,bàn shì gōng míng zài mèng zhōng。
死后不愁无勇将,忠魂依旧守辽东。sǐ hòu bù chóu wú yǒng jiāng,zhōng hún yī jiù shǒu liáo dōng。

过诃林寺口占

袁崇焕

四十年来过半身,望中祇树隔红尘。sì shí nián lái guò bàn shēn,wàng zhōng qí shù gé hóng chén。
如今著足空王地,多了从前学杀人。rú jīn zhù zú kōng wáng dì,duō le cóng qián xué shā rén。

游曹溪参六祖

袁崇焕

虞帝南游时,此地几陵谷。yú dì nán yóu shí,cǐ dì jǐ líng gǔ。
黄梅证道归,此事非变局。huáng méi zhèng dào guī,cǐ shì fēi biàn jú。
即今南华源,已接西天竺。jí jīn nán huá yuán,yǐ jiē xī tiān zhú。
顿门从此开,信衣不必续。dùn mén cóng cǐ kāi,xìn yī bù bì xù。
在俗已成僧,宁择菜与肉。zài sú yǐ chéng sēng,níng zé cài yǔ ròu。
风幡未足疑,在猎心无逐。fēng fān wèi zú yí,zài liè xīn wú zhú。
何须转法华,自性无不足。hé xū zhuǎn fǎ huá,zì xìng wú bù zú。
我来礼金身,恍惚旧眷属。wǒ lái lǐ jīn shēn,huǎng hū jiù juàn shǔ。
四十未有期,已失初面目。sì shí wèi yǒu qī,yǐ shī chū miàn mù。
剑树狎如家,爱河湛且浴。jiàn shù xiá rú jiā,ài hé zhàn qiě yù。
非尽还是非,愈解愈桎梏。fēi jǐn hái shì fēi,yù jiě yù zhì gù。
骑驴更觅驴,失鹿还梦鹿。qí lǘ gèng mì lǘ,shī lù hái mèng lù。
无边是苦海,有底非黑狱。wú biān shì kǔ hǎi,yǒu dǐ fēi hēi yù。
我性自贪顽,他尘岂淫酷。wǒ xìng zì tān wán,tā chén qǐ yín kù。
以兹烦恼因,电光空仆仆。yǐ zī fán nǎo yīn,diàn guāng kōng pū pū。
如控恶毒龙,岂但难把捉。rú kòng è dú lóng,qǐ dàn nán bǎ zhuō。
愿师大慈悲,更与同人勖。yuàn shī dà cí bēi,gèng yǔ tóng rén xù。