古诗词

醒泉茆亭

王应华

十里林塘一亩宫,当轩山色满晴空。shí lǐ lín táng yī mǔ gōng,dāng xuān shān sè mǎn qíng kōng。
平芜东去江光远,云树朝来鸟语重。píng wú dōng qù jiāng guāng yuǎn,yún shù cháo lái niǎo yǔ zhòng。
小饮欲狂惟渴酒,高谈无稽任山翁。xiǎo yǐn yù kuáng wéi kě jiǔ,gāo tán wú jī rèn shān wēng。
风风雨雨情何限,流水闲看送落红。fēng fēng yǔ yǔ qíng hé xiàn,liú shuǐ xián kàn sòng luò hóng。

王应华

王应华,字崇闇,号园长。东莞人。明思宗崇祯元年(一六二八)进士,仕至礼部侍郎。十七年(一六四四)归粤,辅永历帝,拜东阁大学士。帝入桂后,与函是同礼道独,法名函诸。清道光《广东通志》卷三二六有传。 王应华的作品>>

猜您喜欢

浣翠亭避暑

王应华

林塘最幽处,长夏小亭寒。lín táng zuì yōu chù,zhǎng xià xiǎo tíng hán。
人事柴门少,江光竹槛宽。rén shì chái mén shǎo,jiāng guāng zhú kǎn kuān。
南薰生几席,西爽落盘餐。nán xūn shēng jǐ xí,xī shuǎng luò pán cān。
天与优闲地,谁从双树看。tiān yǔ yōu xián dì,shuí cóng shuāng shù kàn。

山房春事

王应华

春深春事懒,春暖换春衣。chūn shēn chūn shì lǎn,chūn nuǎn huàn chūn yī。
三径词人过,名园春色归。sān jìng cí rén guò,míng yuán chūn sè guī。
风生花暗落,雨后果初肥。fēng shēng huā àn luò,yǔ hòu guǒ chū féi。
只恐红尘到,呼童日掩扉。zhǐ kǒng hóng chén dào,hū tóng rì yǎn fēi。

忆旧居梅花

王应华

再见寒梅发,江村几度春。zài jiàn hán méi fā,jiāng cūn jǐ dù chūn。
柴门山色好,故里忆兹晨。chái mén shān sè hǎo,gù lǐ yì zī chén。
雪尽罗浮曙,花疏烟水匀。xuě jǐn luó fú shǔ,huā shū yān shuǐ yún。
何时能策杖,游赏对乡人。hé shí néng cè zhàng,yóu shǎng duì xiāng rén。

立秋前一日陪抚军城楼待月

王应华

幕府先秋色,高楼待月开。mù fǔ xiān qiū sè,gāo lóu dài yuè kāi。
军声云峤灏,胜气斗间回。jūn shēng yún jiào hào,shèng qì dòu jiān huí。
席近星河冷,觞传赤羽催。xí jìn xīng hé lěng,shāng chuán chì yǔ cuī。
筹边当重地,前箸愧非才。chóu biān dāng zhòng dì,qián zhù kuì fēi cái。

梧寓纪异

王应华

一室何多幸,皇天眷旅人。yī shì hé duō xìng,huáng tiān juàn lǚ rén。
冲飙高焰失,行水禹功新。chōng biāo gāo yàn shī,xíng shuǐ yǔ gōng xīn。
书剑应如昨,痌瘝良乃身。shū jiàn yīng rú zuó,tōng guān liáng nǎi shēn。
愿因苍昊合,永锡兆民春。yuàn yīn cāng hào hé,yǒng xī zhào mín chūn。

江村春兴

王应华

何人车马到春城,高坐临流酒独倾。hé rén chē mǎ dào chūn chéng,gāo zuò lín liú jiǔ dú qīng。
十亩黍苗分雨露,一江天色各阴晴。shí mǔ shǔ miáo fēn yǔ lù,yī jiāng tiān sè gè yīn qíng。
长堤种竹随时绿,倦鸟归林得意鸣。zhǎng dī zhǒng zhú suí shí lǜ,juàn niǎo guī lín dé yì míng。
潦倒年来复何事,早潮看尽晚潮生。lǎo dào nián lái fù hé shì,zǎo cháo kàn jǐn wǎn cháo shēng。

甲午秋日为仲振大侄

王应华

何处孤亭傍水成,壶中小隐万缘轻。hé chù gū tíng bàng shuǐ chéng,hú zhōng xiǎo yǐn wàn yuán qīng。
双悬日月光蓬岛,四望云山接蜃瀛。shuāng xuán rì yuè guāng péng dǎo,sì wàng yún shān jiē shèn yíng。
柯烂尚看棋子落,曲终犹听凤笙鸣。kē làn shàng kàn qí zi luò,qū zhōng yóu tīng fèng shēng míng。
最怜楚客人皆醉,一任清狂笑语并。zuì lián chǔ kè rén jiē zuì,yī rèn qīng kuáng xiào yǔ bìng。

甲午秋日为仲振大侄

王应华

幽居岂敢谢人群,野老闲来广异闻。yōu jū qǐ gǎn xiè rén qún,yě lǎo xián lái guǎng yì wén。
道合每从方外得,清樽时共绿阴分。dào hé měi cóng fāng wài dé,qīng zūn shí gòng lǜ yīn fēn。
池边习习闻芳芷,天畔遥遥见禁氛。chí biān xí xí wén fāng zhǐ,tiān pàn yáo yáo jiàn jìn fēn。
凉雨欲过襟袖冷,朝来爽气为逢君。liáng yǔ yù guò jīn xiù lěng,cháo lái shuǎng qì wèi féng jūn。

咏蜀茶花

王应华

亦知春已近,不畏腊犹寒。yì zhī chūn yǐ jìn,bù wèi là yóu hán。
竞兹艳阳色,明霞信可餐。jìng zī yàn yáng sè,míng xiá xìn kě cān。

空老和尚扇画行到水穷处坐看云起时属书其后

王应华

水穷云起思悠悠,鹫岭云生山上头。shuǐ qióng yún qǐ sī yōu yōu,jiù lǐng yún shēng shān shàng tóu。
一自明星曾起悟,至今阶级了无求。yī zì míng xīng céng qǐ wù,zhì jīn jiē jí le wú qiú。

空老和尚扇画行到水穷处坐看云起时属书其后

王应华

最高峰顶白云飞,狮子行游伴侣稀。zuì gāo fēng dǐng bái yún fēi,shī zi xíng yóu bàn lǚ xī。
华首台前流水绕,曹溪一滴雨花霏。huá shǒu tái qián liú shuǐ rào,cáo xī yī dī yǔ huā fēi。

次天和尚韵

王应华

皈依遥望海三峰,灯燄相传岸岸通。guī yī yáo wàng hǎi sān fēng,dēng yàn xiāng chuán àn àn tōng。
半偈但聆无语处,灵山消息共从容。bàn jì dàn líng wú yǔ chù,líng shān xiāo xī gòng cóng róng。

祝栖壑老和尚七十初度

王应华

鼎湖深处即西方,寿佛由来不可量。dǐng hú shēn chù jí xī fāng,shòu fú yóu lái bù kě liàng。
度尽世间方满愿,吾师一念与天长。dù jǐn shì jiān fāng mǎn yuàn,wú shī yī niàn yǔ tiān zhǎng。

曹溪矾洞山庵

王应华

石磴溪边五色光,山花细草向人芳。shí dèng xī biān wǔ sè guāng,shān huā xì cǎo xiàng rén fāng。
世缘不到云深处,寂寂啼莺古寺傍。shì yuán bù dào yún shēn chù,jì jì tí yīng gǔ sì bàng。