古诗词

饮伦樾溪秀野亭

吴允裕

地僻天偏厚,亭幽春自深。dì pì tiān piān hòu,tíng yōu chūn zì shēn。
横塘澄碧练,过雨沐青林。héng táng chéng bì liàn,guò yǔ mù qīng lín。
百卉开将遍,纤埃寂不侵。bǎi huì kāi jiāng biàn,xiān āi jì bù qīn。
相携有馀庆,谁复问晴阴。xiāng xié yǒu yú qìng,shuí fù wèn qíng yīn。

吴允裕

吴允裕,字天和。南海人。明世宗嘉靖元年(一五二二)举人。官浙江象山令,擢宁波通判。清温汝能《粤东诗海》卷二一、清道光《广东通志》卷二七六有传。 吴允裕的作品>>

猜您喜欢

道中即事

吴允裕

碧树霜黄乱叶飞,篮舆冲雨度寒崎。bì shù shuāng huáng luàn yè fēi,lán yú chōng yǔ dù hán qí。
两年窃禄惭无补,十亩将芜笑未归。liǎng nián qiè lù cán wú bǔ,shí mǔ jiāng wú xiào wèi guī。
隙里光阴蓬鬓改,望中风浪素心违。xì lǐ guāng yīn péng bìn gǎi,wàng zhōng fēng làng sù xīn wéi。
孤臣瞻恋天涯隔,一疏何因彻御扉。gū chén zhān liàn tiān yá gé,yī shū hé yīn chè yù fēi。

游苏仙岭次彬守孙鹤洲韵

吴允裕

山径逶迤接碧霄,空中楼观郁岩峣。shān jìng wēi yí jiē bì xiāo,kōng zhōng lóu guān yù yán yáo。
仙踪漫信凭虚见,尘况偏随小憩消。xiān zōng màn xìn píng xū jiàn,chén kuàng piān suí xiǎo qì xiāo。
松石阴连幽洞竹,崖云晴护涧泉桥。sōng shí yīn lián yōu dòng zhú,yá yún qíng hù jiàn quán qiáo。
相携一笑烟霞迥,何处商歌杂凤箫。xiāng xié yī xiào yān xiá jiǒng,hé chù shāng gē zá fèng xiāo。