古诗词

念奴娇·九日王西樵姜如农程穆倩王尔调家伯献登慧光阁

宋琬

昔人多事,把今日、名以佳名重九。xī rén duō shì,bǎ jīn rì míng yǐ jiā míng zhòng jiǔ。
青女连宵渲染作,浅碧深黄林薮。qīng nǚ lián xiāo xuàn rǎn zuò,qiǎn bì shēn huáng lín sǒu。
杰阁千寻,长江一泻,瓜步晴如豆。jié gé qiān xún,zhǎng jiāng yī xiè,guā bù qíng rú dòu。
帆樯飞下,夕阳还系堤柳。fān qiáng fēi xià,xī yáng hái xì dī liǔ。
休问高会龙山,参军同幕府,其人存否。xiū wèn gāo huì lóng shān,cān jūn tóng mù fǔ,qí rén cún fǒu。
古往今来属我侪,复共天涯杯酒。gǔ wǎng jīn lái shǔ wǒ chái,fù gòng tiān yá bēi jiǔ。
目闼飞鸿,诗成戏马,莫放持螯手。mù tà fēi hóng,shī chéng xì mǎ,mò fàng chí áo shǒu。
远公微笑,醉中应恕狂叟。yuǎn gōng wēi xiào,zuì zhōng yīng shù kuáng sǒu。
宋琬

宋琬

宋琬(1614~1674)清初著名诗人,清八大诗家之一。字玉叔,号荔裳,汉族,莱阳(今属山东)人。顺治四年进士,授户部主事,累迁永平兵仆道、宁绍台道。族子因宿憾,诬其与闻逆谋,下狱三年。久之得白,流寓吴、越间,寻起四川按察使。琬诗入杜、韩之室,与施闰章齐名,有南施北宋之目,又与严沆、施闰章、丁澎等合称为燕台七子,著有《安雅堂集》及《二乡亭词》。 宋琬的作品>>

猜您喜欢

泊舟夷陵作

宋琬

百丈挽孤舟,譬诸御劲敌。bǎi zhàng wǎn gū zhōu,pì zhū yù jìn dí。
黄头运长篙,森然列矛戟。huáng tóu yùn zhǎng gāo,sēn rán liè máo jǐ。
伐鼓以为节,进止有成画。fá gǔ yǐ wèi jié,jìn zhǐ yǒu chéng huà。
喧呼殷雷霆,鱼龙应辟易。xuān hū yīn léi tíng,yú lóng yīng pì yì。
草间觅微路,蜿蜒入山脊。cǎo jiān mì wēi lù,wān yán rù shān jí。
蜀儿夸身手,攀缘类蜥蜴。shǔ ér kuā shēn shǒu,pān yuán lèi xī yì。
乘风张素帆,眩目失青壁。chéng fēng zhāng sù fān,xuàn mù shī qīng bì。
蒙茸岩际花,斑驳沙边石。méng rōng yán jì huā,bān bó shā biān shí。
小市闻鱼腥,近郊留虎迹。xiǎo shì wén yú xīng,jìn jiāo liú hǔ jì。
夷陵楚西门,历年困兵革。yí líng chǔ xī mén,lì nián kùn bīng gé。
黄牛未百里,江流疾如射。huáng niú wèi bǎi lǐ,jiāng liú jí rú shè。
云岑莽亏蔽,波涛相委积。yún cén mǎng kuī bì,bō tāo xiāng wěi jī。
芜没明妃村,苍凉屈原宅。wú méi míng fēi cūn,cāng liáng qū yuán zhái。
景物足留连,畏此简书迫。jǐng wù zú liú lián,wèi cǐ jiǎn shū pò。
浩歌对鸥鸟,俯仰悲行役。hào gē duì ōu niǎo,fǔ yǎng bēi xíng yì。

南津关

宋琬

奋棹入西陵,实惟三峡首。fèn zhào rù xī líng,shí wéi sān xiá shǒu。
耳目霍然新,乾坤划初剖。ěr mù huò rán xīn,qián kūn huà chū pōu。
巴江万里来,莽莽开户牖。bā jiāng wàn lǐ lái,mǎng mǎng kāi hù yǒu。
大禹驱龙蛇,群峰俨趋走。dà yǔ qū lóng shé,qún fēng yǎn qū zǒu。
锦屏百叠张,翠壁千寻陡。jǐn píng bǎi dié zhāng,cuì bì qiān xún dǒu。
崖谷异昏明,亭午气如酉。yá gǔ yì hūn míng,tíng wǔ qì rú yǒu。
幂历青萝幽,茏葱白云厚。mì lì qīng luó yōu,lóng cōng bái yún hòu。
绘事让鸿蒙,天然色丹黝。huì shì ràng hóng méng,tiān rán sè dān yǒu。
怪石何时崩,雷文辨蝌蚪。guài shí hé shí bēng,léi wén biàn kē dǒu。
长年告中饭,步屟坐林薮。zhǎng nián gào zhōng fàn,bù xiè zuò lín sǒu。
苔荒杖屦危,径仄趾相蹂。tái huāng zhàng jù wēi,jìng zè zhǐ xiāng róu。
抨弓落雉媒,垂纶出鱼舅。pēng gōng luò zhì méi,chuí lún chū yú jiù。
挥杯劝吾侪,此乐良非偶。huī bēi quàn wú chái,cǐ lè liáng fēi ǒu。

黄茅滩

宋琬

群山夹江流,其形如囊橐。qún shān jiā jiāng liú,qí xíng rú náng tuó。
缅想太古前,神功劳斧削。miǎn xiǎng tài gǔ qián,shén gōng láo fǔ xuē。
直下塞坤维,高空插冥漠。zhí xià sāi kūn wéi,gāo kōng chā míng mò。
崩浪屡洄漩,层峦迭参错。bēng làng lǚ huí xuán,céng luán dié cān cuò。
罨画象楼台,岧峣类城郭。yǎn huà xiàng lóu tái,tiáo yáo lèi chéng guō。
翠含青黛光,白者为粉垩。cuì hán qīng dài guāng,bái zhě wèi fěn è。
沿回路已穷,侧转忽开拓。yán huí lù yǐ qióng,cè zhuǎn hū kāi tuò。
烟际见渔舟,遥遥一秋箨。yān jì jiàn yú zhōu,yáo yáo yī qiū tuò。
涉险却恬嬉,胜赏反惊愕。shè xiǎn què tián xī,shèng shǎng fǎn jīng è。
浑似逢异书,披览得约略。hún shì féng yì shū,pī lǎn dé yuē lüè。
行行止三舍,樵爨倚山脚。xíng xíng zhǐ sān shě,qiáo cuàn yǐ shān jiǎo。
方音闻鹧鸪,暝色下猱玃。fāng yīn wén zhè gū,míng sè xià náo jué。
汹汹怒涛哀,凫凫山泉弱。xiōng xiōng nù tāo āi,fú fú shān quán ruò。
兴来抽短毫,庶几慰飘泊。xīng lái chōu duǎn háo,shù jǐ wèi piāo pō。

捕鱼行

宋琬

新滩之险天下无,瞿唐以东称畏途。xīn tān zhī xiǎn tiān xià wú,qú táng yǐ dōng chēng wèi tú。
波涛壁立走雷电,下瞰疑是蛟龙都。bō tāo bì lì zǒu léi diàn,xià kàn yí shì jiāo lóng dōu。
骤窥澒洞破心胆,坐观笭箵成欢娱。zhòu kuī hòng dòng pò xīn dǎn,zuò guān líng xīng chéng huān yú。
渔人取鱼逐滩响,不劳乌鬼家家养。yú rén qǔ yú zhú tān xiǎng,bù láo wū guǐ jiā jiā yǎng。
年年巴蜀雪消时,千百为群鱼大上。nián nián bā shǔ xuě xiāo shí,qiān bǎi wèi qún yú dà shàng。
喷珠跋扈气成龙,触石惊跳力如象。pēn zhū bá hù qì chéng lóng,chù shí jīng tiào lì rú xiàng。
腾身争欲挟云飞,红鬐翠鬣翻银浪。téng shēn zhēng yù xié yún fēi,hóng qí cuì liè fān yín làng。
死生祸福只须臾,早见修鳞出罾网。sǐ shēng huò fú zhǐ xū yú,zǎo jiàn xiū lín chū zēng wǎng。
已困泥沙尾尚摇,半衔苇索头还抢。yǐ kùn ní shā wěi shàng yáo,bàn xián wěi suǒ tóu hái qiǎng。
宁论?鲤与鲦鲿,百钱贱买充糇粮。níng lùn yǎn lǐ yǔ tiáo cháng,bǎi qián jiàn mǎi chōng hóu liáng。
不分流膏兼饲犬,可怜登俎共牴羊。bù fēn liú gāo jiān sì quǎn,kě lián dēng zǔ gòng dǐ yáng。
我行见此欲掩鼻,鲍鱼之肆古所伤。wǒ xíng jiàn cǐ yù yǎn bí,bào yú zhī sì gǔ suǒ shāng。
落日回舟召亲友,吾侪幸脱鲸鲵口。luò rì huí zhōu zhào qīn yǒu,wú chái xìng tuō jīng ní kǒu。
计日应尝丙穴鱼,为君满酌郫筒酒。jì rì yīng cháng bǐng xué yú,wèi jūn mǎn zhuó pí tǒng jiǔ。

新滩歌

宋琬

江水远赴瞿唐门,建瓴而下势欲吞。jiāng shuǐ yuǎn fù qú táng mén,jiàn líng ér xià shì yù tūn。
东过秭归峡逾逼,双崖突起如藩垣。dōng guò zǐ guī xiá yú bī,shuāng yá tū qǐ rú fān yuán。
神龙在槛虎被缚,自然拿攫还腾奔。shén lóng zài kǎn hǔ bèi fù,zì rán ná jué hái téng bēn。
巨石中央列戈戟,云霾雨蛰磐孤根。jù shí zhōng yāng liè gē jǐ,yún mái yǔ zhé pán gū gēn。
潆洄未肯注东海,朝宗讵识天王尊。yíng huí wèi kěn zhù dōng hǎi,cháo zōng jù shí tiān wáng zūn。
天吴九首作窟宅,当年割据哀公孙。tiān wú jiǔ shǒu zuò kū zhái,dāng nián gē jù āi gōng sūn。
老蛟昼号猿夜啸,估客万里伤心魂。lǎo jiāo zhòu hào yuán yè xiào,gū kè wàn lǐ shāng xīn hún。
疑是共工怒,头触昆仑折天柱。yí shì gòng gōng nù,tóu chù kūn lún zhé tiān zhù。
又似樊将军,毛发冲冠皆倒竖。yòu shì fán jiāng jūn,máo fā chōng guān jiē dào shù。
丛祠血食饱淫昏,开凿无人念神禹。cóng cí xuè shí bǎo yín hūn,kāi záo wú rén niàn shén yǔ。
岸边林立黄头儿,负戴装囊半村女。àn biān lín lì huáng tóu ér,fù dài zhuāng náng bàn cūn nǚ。
攀萝扪葛胜丁男,头上银钗已非古。pān luó mén gé shèng dīng nán,tóu shàng yín chāi yǐ fēi gǔ。
行旅纷纷学鱼贯,邻船隔舫更相唤。xíng lǚ fēn fēn xué yú guàn,lín chuán gé fǎng gèng xiāng huàn。
一舟才过万人呼,沙头杂坐忘餐饭。yī zhōu cái guò wàn rén hū,shā tóu zá zuò wàng cān fàn。
西来?艚去如箭,死丧之色人人面。xī lái tóng cáo qù rú jiàn,sǐ sàng zhī sè rén rén miàn。
涛声断处即安澜,咫尺分明割乡县。tāo shēng duàn chù jí ān lán,zhǐ chǐ fēn míng gē xiāng xiàn。
舟人酾酒妻孥喜,历尽惊湍观已止。zhōu rén shāi jiǔ qī nú xǐ,lì jǐn jīng tuān guān yǐ zhǐ。
艰危莫漫数黄牛,鹿角狼头曹桧耳。jiān wēi mò màn shù huáng niú,lù jiǎo láng tóu cáo guì ěr。

渡黄河

宋琬

倒泻银河事有无,掀天浊浪只须臾。dào xiè yín hé shì yǒu wú,xiān tiān zhuó làng zhǐ xū yú。
人间更有风涛险,翻说黄河是畏途。rén jiān gèng yǒu fēng tāo xiǎn,fān shuō huáng hé shì wèi tú。

初秋即事

宋琬

瘦骨秋来强自支,愁中喜读晚唐诗。shòu gǔ qiū lái qiáng zì zhī,chóu zhōng xǐ dú wǎn táng shī。
孤灯寂寂阶虫侵,秋雨秋风总不知。gū dēng jì jì jiē chóng qīn,qiū yǔ qiū fēng zǒng bù zhī。

江上阻风

宋琬

睡起无聊倚舵楼,瞿塘西望路悠悠。shuì qǐ wú liáo yǐ duò lóu,qú táng xī wàng lù yōu yōu。
长江巨浪征人泪,一夜西风共白头。zhǎng jiāng jù làng zhēng rén lèi,yī yè xī fēng gòng bái tóu。
203«891011121314