古诗词

念奴娇·九日王西樵姜如农程穆倩王尔调家伯献登慧光阁

宋琬

昔人多事,把今日、名以佳名重九。xī rén duō shì,bǎ jīn rì míng yǐ jiā míng zhòng jiǔ。
青女连宵渲染作,浅碧深黄林薮。qīng nǚ lián xiāo xuàn rǎn zuò,qiǎn bì shēn huáng lín sǒu。
杰阁千寻,长江一泻,瓜步晴如豆。jié gé qiān xún,zhǎng jiāng yī xiè,guā bù qíng rú dòu。
帆樯飞下,夕阳还系堤柳。fān qiáng fēi xià,xī yáng hái xì dī liǔ。
休问高会龙山,参军同幕府,其人存否。xiū wèn gāo huì lóng shān,cān jūn tóng mù fǔ,qí rén cún fǒu。
古往今来属我侪,复共天涯杯酒。gǔ wǎng jīn lái shǔ wǒ chái,fù gòng tiān yá bēi jiǔ。
目闼飞鸿,诗成戏马,莫放持螯手。mù tà fēi hóng,shī chéng xì mǎ,mò fàng chí áo shǒu。
远公微笑,醉中应恕狂叟。yuǎn gōng wēi xiào,zuì zhōng yīng shù kuáng sǒu。
宋琬

宋琬

宋琬(1614~1674)清初著名诗人,清八大诗家之一。字玉叔,号荔裳,汉族,莱阳(今属山东)人。顺治四年进士,授户部主事,累迁永平兵仆道、宁绍台道。族子因宿憾,诬其与闻逆谋,下狱三年。久之得白,流寓吴、越间,寻起四川按察使。琬诗入杜、韩之室,与施闰章齐名,有南施北宋之目,又与严沆、施闰章、丁澎等合称为燕台七子,著有《安雅堂集》及《二乡亭词》。 宋琬的作品>>

猜您喜欢

发鸠兹陈伯玑欲偕至维扬弗果次采石为别

宋琬

才买蒲帆指秣陵,青山此日兴堪乘。cái mǎi pú fān zhǐ mò líng,qīng shān cǐ rì xīng kān chéng。
饥来自笑空仓雀,归去真如脱鞲鹰。jī lái zì xiào kōng cāng què,guī qù zhēn rú tuō gōu yīng。
荻岸风多摇鹭影,江潮夜落见渔灯。dí àn fēng duō yáo lù yǐng,jiāng cháo yè luò jiàn yú dēng。
芜城八月枚生笔,欲起观涛病未能。wú chéng bā yuè méi shēng bǐ,yù qǐ guān tāo bìng wèi néng。

挂剑台

宋琬

延陵季札贤公子,腰下芙蓉淬秋水。yán líng jì zhá xián gōng zi,yāo xià fú róng cuì qiū shuǐ。
一片心期不忍寒,萧萧陇树虹霓紫。yī piàn xīn qī bù rěn hán,xiāo xiāo lǒng shù hóng ní zǐ。
历聘诸侯未反命,鱼肠剚刃王僚死。lì pìn zhū hóu wèi fǎn mìng,yú cháng zì rèn wáng liáo sǐ。
躬耕三让宗家法,吴邦不受轻如屣。gōng gēng sān ràng zōng jiā fǎ,wú bāng bù shòu qīng rú xǐ。
当时列辟尚权谋,剑客纵横仁义否。dāng shí liè pì shàng quán móu,jiàn kè zòng héng rén yì fǒu。
君臣父子竞相居,《谷风》之刺徒为耳。jūn chén fù zi jìng xiāng jū,gǔ fēng zhī cì tú wèi ěr。
公子深忧在万古,聊因死友扶人纪。gōng zi shēn yōu zài wàn gǔ,liáo yīn sǐ yǒu fú rén jì。
缟纻非无肸与侨,千金独向徐君委。gǎo zhù fēi wú xī yǔ qiáo,qiān jīn dú xiàng xú jūn wěi。
朅来酹酒想遗风,荒台半圮埋寒丛。qiè lái lèi jiǔ xiǎng yí fēng,huāng tái bàn pǐ mái hán cóng。
麒麟寂寞一抔土,谁其树之松柏桐。qí lín jì mò yī póu tǔ,shuí qí shù zhī sōng bǎi tóng。
人言墓草似干将,辘轳镡鼻将无同。rén yán mù cǎo shì gàn jiāng,lù lú chán bí jiāng wú tóng。
三十年来不复甲,枯根或化为蛟龙。sān shí nián lái bù fù jiǎ,kū gēn huò huà wèi jiāo lóng。
水汤汤兮风烈烈,篝火黄昏读残碣。shuǐ tāng tāng xī fēng liè liè,gōu huǒ huáng hūn dú cán jié。
金石有时销,此谊长不灭。jīn shí yǒu shí xiāo,cǐ yì zhǎng bù miè。
君不见交态纷纷等阡陌,任昉门前无吊客。jūn bù jiàn jiāo tài fēn fēn děng qiān mò,rèn fǎng mén qián wú diào kè。

赠郑汝器歌

宋琬

近代八分复何有,专家独让莆田叟。jìn dài bā fēn fù hé yǒu,zhuān jiā dú ràng pú tián sǒu。
莆田宋珏,善八分书。pú tián sòng jué,shàn bā fēn shū。
作者纷纷祖唐隶,臃肿支离转粗丑。zuò zhě fēn fēn zǔ táng lì,yōng zhǒng zhī lí zhuǎn cū chǒu。
郑君博物饶天姿,书法遒劲多离奇。zhèng jūn bó wù ráo tiān zī,shū fǎ qiú jìn duō lí qí。
老笔纵横森剑戟,尺幅光怪盘蛟螭。lǎo bǐ zòng héng sēn jiàn jǐ,chǐ fú guāng guài pán jiāo chī。
大书径尺悬赑屃,仿佛再见峄山碑。dà shū jìng chǐ xuán bì xì,fǎng fú zài jiàn yì shān bēi。
家藏图书半秦汉,陈仓石鼓宣王诗。jiā cáng tú shū bàn qín hàn,chén cāng shí gǔ xuān wáng shī。
岣嵝传疑夏王禹,之罘篆刻丞相斯。gǒu lǒu chuán yí xià wáng yǔ,zhī fú zhuàn kè chéng xiāng sī。
缥缃卷帙各精好,岩搜壑剔将无遗。piāo xiāng juǎn zhì gè jīng hǎo,yán sōu hè tī jiāng wú yí。
我来焚香肆展阅,神游三代观鼎彝。wǒ lái fén xiāng sì zhǎn yuè,shén yóu sān dài guān dǐng yí。
主人爱客出斗酒,高斋日午桐阴移。zhǔ rén ài kè chū dòu jiǔ,gāo zhāi rì wǔ tóng yīn yí。
况复髯兄善豪饮,醉挥三百金屈卮。kuàng fù rán xiōng shàn háo yǐn,zuì huī sān bǎi jīn qū zhī。
君从壁上观人醉,独踞匡床作奇字。jūn cóng bì shàng guān rén zuì,dú jù kuāng chuáng zuò qí zì。
泼墨淋漓四座惊,咫尺苍茫风雨至。pō mò lín lí sì zuò jīng,zhǐ chǐ cāng máng fēng yǔ zhì。
昔我持节陇首经。xī wǒ chí jié lǒng shǒu jīng。
磨洗中郎《郙阁铭》,会将什袭称双绝。mó xǐ zhōng láng fǔ gé míng,huì jiāng shén xí chēng shuāng jué。
置向浮岚暖翠亭。zhì xiàng fú lán nuǎn cuì tíng。
余家藏黄大痴山水,曰《浮岚暖翠图》,因以名亭。yú jiā cáng huáng dà chī shān shuǐ,yuē fú lán nuǎn cuì tú,yīn yǐ míng tíng。

庚寅狱中感怀

宋琬

商飙凉劲秋,昊天降霜露。shāng biāo liáng jìn qiū,hào tiān jiàng shuāng lù。
采采孤葵根,展转愁其足。cǎi cǎi gū kuí gēn,zhǎn zhuǎn chóu qí zú。
幽兰在庭柯,馨香莫能蠹。yōu lán zài tíng kē,xīn xiāng mò néng dù。
君子谅不惜,零落伤中路。jūn zi liàng bù xī,líng luò shāng zhōng lù。
庶事多贸理,人生信所遇。shù shì duō mào lǐ,rén shēng xìn suǒ yù。
俯仰终古间,谁知龙与蠖。fǔ yǎng zhōng gǔ jiān,shuí zhī lóng yǔ huò。

庚寅狱中感怀

宋琬

夸夫竞权势,志士怀荣名,杀身非一端,天道常患盈。kuā fū jìng quán shì,zhì shì huái róng míng,shā shēn fēi yī duān,tiān dào cháng huàn yíng。
汤汤桐柏水,有时浊且清。tāng tāng tóng bǎi shuǐ,yǒu shí zhuó qiě qīng。
羲和无停策,日月东西征。xī hé wú tíng cè,rì yuè dōng xī zhēng。
自非空桑子,岂不念所生。zì fēi kōng sāng zi,qǐ bù niàn suǒ shēng。
宛彼鸣鸠诗,凄恻涕沾缨。wǎn bǐ míng jiū shī,qī cè tì zhān yīng。

庚寅狱中感怀

宋琬

仆夫橐饘粥,投箸谁能餐。pū fū tuó zhān zhōu,tóu zhù shuí néng cān。
徒隶向我语,庙室西南端。tú lì xiàng wǒ yǔ,miào shì xī nán duān。
往者杨左辈,预血于此丹。wǎng zhě yáng zuǒ bèi,yù xuè yú cǐ dān。
恍惚阴雨时,绛节翳飞鸾。huǎng hū yīn yǔ shí,jiàng jié yì fēi luán。
再拜招其魂,毅气不可干。zài bài zhāo qí hún,yì qì bù kě gàn。
嗟余亦何为,喟然伤肺肝。jiē yú yì hé wèi,kuì rán shāng fèi gān。

竹罂草堂歌

宋琬

君不见练川朱生称绝能,昆刀善刻琅玕青。jūn bù jiàn liàn chuān zhū shēng chēng jué néng,kūn dāo shàn kè láng gān qīng。
仙翁对弈辨毫发,美人徙倚何娉婷。xiān wēng duì yì biàn háo fā,měi rén xǐ yǐ hé pīng tíng。
石壁巉岩入烟雾,涧水松风似可听。shí bì chán yán rù yān wù,jiàn shuǐ sōng fēng shì kě tīng。
镂玉雕犀安足夸,玻璃可碎牺樽腥。lòu yù diāo xī ān zú kuā,bō lí kě suì xī zūn xīng。
白门濮生亦其亚,大朴不斫开新硎。bái mén pú shēng yì qí yà,dà pǔ bù zhuó kāi xīn xíng。
虬须削尽见龙蜕,轮囷蟠屈鸱夷形。qiú xū xuē jǐn jiàn lóng tuì,lún qūn pán qū chī yí xíng。
匠心奇创古无有,区区荷锸羞刘伶。jiàng xīn qí chuàng gǔ wú yǒu,qū qū hé chā xiū liú líng。
妙制流传真者少,何侯得之为异宝。miào zhì liú chuán zhēn zhě shǎo,hé hóu dé zhī wèi yì bǎo。
大书深刻作堂额,客至登堂多不晓。dà shū shēn kè zuò táng é,kè zhì dēng táng duō bù xiǎo。
我来问名请纵观,锦笥才开称绝倒。wǒ lái wèn míng qǐng zòng guān,jǐn sì cái kāi chēng jué dào。
黄侔蒸栗缜且坚,润比琼琚兼肉好。huáng móu zhēng lì zhěn qiě jiān,rùn bǐ qióng jū jiān ròu hǎo。
何侯啖我烧羊胛,华发临风除白帢。hé hóu dàn wǒ shāo yáng jiǎ,huá fā lín fēng chú bái qià。
阶列唐昌观里花,栏余甫里先生鸭。jiē liè táng chāng guān lǐ huā,lán yú fǔ lǐ xiān shēng yā。
美酒元从白堕留,新篘更得青州法。měi jiǔ yuán cóng bái duò liú,xīn chōu gèng dé qīng zhōu fǎ。
南人不惯北人欢,绳床坐听糟床压。nán rén bù guàn běi rén huān,shéng chuáng zuò tīng zāo chuáng yā。
君不见蔡邕笛,千年人去亭名柯。jūn bù jiàn cài yōng dí,qiān nián rén qù tíng míng kē。
讵若龙钟古节大如斗,真堪一日十摩挲。jù ruò lóng zhōng gǔ jié dà rú dòu,zhēn kān yī rì shí mó sā。
铜盘绛烛朱颜酡,升君之堂为君歌。tóng pán jiàng zhú zhū yán tuó,shēng jūn zhī táng wèi jūn gē。
年来已厌乌程酿,客中十斛须相饷。nián lái yǐ yàn wū chéng niàng,kè zhōng shí hú xū xiāng xiǎng。
沙棠树下牡丹丛,蓓蕾计日应全放。shā táng shù xià mǔ dān cóng,bèi lěi jì rì yīng quán fàng。
殷勤欲倩好风吹,痛饮还期明月上。yīn qín yù qiàn hǎo fēng chuī,tòng yǐn hái qī míng yuè shàng。
预敕双童洗竹罂,待我醉卧青丝障。yù chì shuāng tóng xǐ zhú yīng,dài wǒ zuì wò qīng sī zhàng。

赠马南宫参戎

宋琬

君昔衔命赴临洮,少年意气何雄豪。jūn xī xián mìng fù lín táo,shǎo nián yì qì hé xióng háo。
狐白之裘秦复陶,裤靴帓首乌孙刀。hú bái zhī qiú qín fù táo,kù xuē mò shǒu wū sūn dāo。
雪深草浅牵旅獒,手格猛兽如童羔。xuě shēn cǎo qiǎn qiān lǚ áo,shǒu gé měng shòu rú tóng gāo。
绿熊赤豹远遁逃,生取苍兕拔其氂。lǜ xióng chì bào yuǎn dùn táo,shēng qǔ cāng sì bá qí máo。
屯田芜没愁耘薅,黄沙碛里飞蓬蒿。tún tián wú méi chóu yún hāo,huáng shā qì lǐ fēi péng hāo。
金城戍卒饥嗷嗷,翁孙方略徒烦劳。jīn chéng shù zú jī áo áo,wēng sūn fāng lüè tú fán láo。
安西都护醉葡萄,诛求络绎穷秋毫。ān xī dōu hù zuì pú táo,zhū qiú luò yì qióng qiū háo。
旋从丞相征哀牢,五月渡泸入不毛。xuán cóng chéng xiāng zhēng āi láo,wǔ yuè dù lú rù bù máo。
苴兰城下血战鏖,蚕丛铁马随猿猱。jū lán chéng xià xuè zhàn áo,cán cóng tiě mǎ suí yuán náo。
李广数奇功则高,猿臂不得拥旌旄。lǐ guǎng shù qí gōng zé gāo,yuán bì bù dé yōng jīng máo。
长啸归来脱锦袍,黄公酒垆换浊醪。zhǎng xiào guī lái tuō jǐn páo,huáng gōng jiǔ lú huàn zhuó láo。
鲈鱼三寸莼可芼,安能俯仰同桔槔。lú yú sān cùn chún kě mào,ān néng fǔ yǎng tóng jú gāo。
美人环佩逢江皋,感君一曲求凰操。měi rén huán pèi féng jiāng gāo,gǎn jūn yī qū qiú huáng cāo。
画眉笔染青螺膏,鸲鹆紫砚笺薛涛。huà méi bǐ rǎn qīng luó gāo,qú yù zǐ yàn jiān xuē tāo。
调丝未央参翔翱,玉台新咏铿云璈。diào sī wèi yāng cān xiáng áo,yù tái xīn yǒng kēng yún áo。
温柔有乡堪酕醄,何劳锦字贻窦滔。wēn róu yǒu xiāng kān máo táo,hé láo jǐn zì yí dòu tāo。
灞陵醉尉空嘈嘈,吴钩夜作蛟龙号。bà líng zuì wèi kōng cáo cáo,wú gōu yè zuò jiāo lóng hào。
孙卢余孽阻风䬞,天威赫怒集征艘。sūn lú yú niè zǔ fēng táo,tiān wēi hè nù jí zhēng sōu。
楼船十万声喧嚣,何人为荐公孙敖。lóu chuán shí wàn shēng xuān xiāo,hé rén wèi jiàn gōng sūn áo。
鍪弧重绣解弓韬,洗清瘴海为城壕。móu hú zhòng xiù jiě gōng tāo,xǐ qīng zhàng hǎi wèi chéng háo。
云台图画鄂与褒,道傍笳鼓惊儿曹。yún tái tú huà è yǔ bāo,dào bàng jiā gǔ jīng ér cáo。
丈夫穷达信所遭。zhàng fū qióng dá xìn suǒ zāo。

市驴行

宋琬

囧伯寺前黄纸下,黔首不得畜匹马。jiǒng bó sì qián huáng zhǐ xià,qián shǒu bù dé chù pǐ mǎ。
输官者后罪无赦,騄駬骅骝弃中野。shū guān zhě hòu zuì wú shè,lù ěr huá liú qì zhōng yě。
走马粪田史有书,房星天驷光模糊。zǒu mǎ fèn tián shǐ yǒu shū,fáng xīng tiān sì guāng mó hú。
柴车辚辚鸾哕哕,负轭者谁大宛驹。chái chē lín lín luán huì huì,fù è zhě shuí dà wǎn jū。
五陵富儿顾厮养,蹇驴价出龙媒上。wǔ líng fù ér gù sī yǎng,jiǎn lǘ jià chū lóng méi shàng。
素丝作鞭金络头,骄嘶奋鬣行长楸。sù sī zuò biān jīn luò tóu,jiāo sī fèn liè xíng zhǎng qiū。

雪夜蘋园听何山人弹琴歌

宋琬

瑞雪峨峨照金罍,主人置酒临高台。ruì xuě é é zhào jīn léi,zhǔ rén zhì jiǔ lín gāo tái。
座中有客操绿绮,使我徒御皆心哀。zuò zhōng yǒu kè cāo lǜ qǐ,shǐ wǒ tú yù jiē xīn āi。
寒风萧飒空堂里,一曲未终栖鸦起。hán fēng xiāo sà kōng táng lǐ,yī qū wèi zhōng qī yā qǐ。
忽疑空山雷雨过,倒挂飞流声齿齿。hū yí kōng shān léi yǔ guò,dào guà fēi liú shēng chǐ chǐ。
又如班马之群鸣,千骑万骑行复止。yòu rú bān mǎ zhī qún míng,qiān qí wàn qí xíng fù zhǐ。
山人本自雍门客,长裾耻向王侯宅。shān rén běn zì yōng mén kè,zhǎng jū chǐ xiàng wáng hóu zhái。
结友偏多侠少场,贫来独有丹青癖。jié yǒu piān duō xiá shǎo chǎng,pín lái dú yǒu dān qīng pǐ。
醉时携得虎头笔,满壁云烟峰削戌。zuì shí xié dé hǔ tóu bǐ,mǎn bì yún yān fēng xuē xū。
生绡高卷洞庭云,彩毫孤映蓬莱日。shēng xiāo gāo juǎn dòng tíng yún,cǎi háo gū yìng péng lái rì。
丝桐笔墨各有神,琴理真从图绘出。sī tóng bǐ mò gè yǒu shén,qín lǐ zhēn cóng tú huì chū。
水仙海上雾蒙蒙,《广陵》绝调随春风。shuǐ xiān hǎi shàng wù méng méng,guǎng líng jué diào suí chūn fēng。
弦际何由识今古,胸无丘壑难为工。xián jì hé yóu shí jīn gǔ,xiōng wú qiū hè nán wèi gōng。
伊余自叹婴尘鞅,五岳空怀何日往。yī yú zì tàn yīng chén yāng,wǔ yuè kōng huái hé rì wǎng。
烦君为鼓一再行,能令宗炳群山响。fán jūn wèi gǔ yī zài xíng,néng lìng zōng bǐng qún shān xiǎng。
赵郎善手写金徽,更为变徵泪沾衣。zhào láng shàn shǒu xiě jīn huī,gèng wèi biàn zhēng lèi zhān yī。
明月疏钟两摇落,满地清霜鸿雁飞。míng yuè shū zhōng liǎng yáo luò,mǎn dì qīng shuāng hóng yàn fēi。

从军行送王玉门之大梁

宋琬

有客有客髯而紫,左挟秦弓右吴矢。yǒu kè yǒu kè rán ér zǐ,zuǒ xié qín gōng yòu wú shǐ。
自言家本关中豪,黄金散尽来江沚。zì yán jiā běn guān zhōng háo,huáng jīn sàn jǐn lái jiāng zhǐ。
年来倦上仲宣楼,裹粮且访侯嬴里。nián lái juàn shàng zhòng xuān lóu,guǒ liáng qiě fǎng hóu yíng lǐ。
腰间匕首徐夫人,河上荒祠魏公子。yāo jiān bǐ shǒu xú fū rén,hé shàng huāng cí wèi gōng zi。
悬知吊古有深愁,慷慨登车不可止。xuán zhī diào gǔ yǒu shēn chóu,kāng kǎi dēng chē bù kě zhǐ。
自从盗决黄河奔,大梁未有千家村。zì cóng dào jué huáng hé bēn,dà liáng wèi yǒu qiān jiā cūn。
烽火但增新战垒,尘沙非复古夷门。fēng huǒ dàn zēng xīn zhàn lěi,chén shā fēi fù gǔ yí mén。
短衣聊向将军幕,长剑终酬国士恩。duǎn yī liáo xiàng jiāng jūn mù,zhǎng jiàn zhōng chóu guó shì ēn。
落日驱车临广武,春风试马出轘辕。luò rì qū chē lín guǎng wǔ,chūn fēng shì mǎ chū huán yuán。
丈夫佩印乃恒事,安能郁郁老丘樊。zhàng fū pèi yìn nǎi héng shì,ān néng yù yù lǎo qiū fán。
王郎顾我深叹息,一见欢如旧相识。wáng láng gù wǒ shēn tàn xī,yī jiàn huān rú jiù xiāng shí。
此行不但为封侯,人生贵在抒胸臆。cǐ xíng bù dàn wèi fēng hóu,rén shēng guì zài shū xiōng yì。
江上杨花白雪飞,梁园芳草青袍色。jiāng shàng yáng huā bái xuě fēi,liáng yuán fāng cǎo qīng páo sè。
盾鼻犹堪试彩毫,莺声聊为停珠勒。dùn bí yóu kān shì cǎi háo,yīng shēng liáo wèi tíng zhū lēi。
醉后狂歌气若云,军中教战容如墨。zuì hòu kuáng gē qì ruò yún,jūn zhōng jiào zhàn róng rú mò。
春风拂地车斑斑,起看明月览刀镮。chūn fēng fú dì chē bān bān,qǐ kàn míng yuè lǎn dāo huán。
平台宾客久零落,至今汴水空潺湲。píng tái bīn kè jiǔ líng luò,zhì jīn biàn shuǐ kōng chán yuán。
怜予偃蹇风尘际,年来磬折凋朱颜。lián yǔ yǎn jiǎn fēng chén jì,nián lái qìng zhé diāo zhū yán。
已知苦被雕虫误,强弩欲挽不可关。yǐ zhī kǔ bèi diāo chóng wù,qiáng nǔ yù wǎn bù kě guān。
待尔他年分虎竹,相从射雁终南山。dài ěr tā nián fēn hǔ zhú,xiāng cóng shè yàn zhōng nán shān。

诏狱行

宋琬

秋官署中有老吏,能说先朝诏狱事。qiū guān shǔ zhōng yǒu lǎo lì,néng shuō xiān cháo zhào yù shì。
当时国是日纷纭,太阿柄倒归阉寺。dāng shí guó shì rì fēn yún,tài ā bǐng dào guī yān sì。
天子高居问尚公,公卿标榜排清议。tiān zi gāo jū wèn shàng gōng,gōng qīng biāo bǎng pái qīng yì。
遂有群凶作爪牙,贙虎苍鹰最毛鸷。suì yǒu qún xiōng zuò zhǎo yá,xuàn hǔ cāng yīng zuì máo zhì。
长乐宫前传片纸,金吾夜半飞缇骑。zhǎng lè gōng qián chuán piàn zhǐ,jīn wú yè bàn fēi tí qí。
卫尉将军身姓许,提点官旗北镇抚。wèi wèi jiāng jūn shēn xìng xǔ,tí diǎn guān qí běi zhèn fǔ。
谳决惟多王甫欢,累囚欲辩张汤怒。yàn jué wéi duō wáng fǔ huān,lèi qiú yù biàn zhāng tāng nù。
洗垢新悬沈命法,挥毫已入追魂簿。xǐ gòu xīn xuán shěn mìng fǎ,huī háo yǐ rù zhuī hún bù。
甫闻此阙杀刘陶,旋见西亭尸窦武。fǔ wén cǐ quē shā liú táo,xuán jiàn xī tíng shī dòu wǔ。
白骨交撑裹赭衣,残骸谁敢收黄土。bái gǔ jiāo chēng guǒ zhě yī,cán hái shuí gǎn shōu huáng tǔ。
尔曹自谓盘根株,杀人狐媚夸良图。ěr cáo zì wèi pán gēn zhū,shā rén hú mèi kuā liáng tú。
岂知神理有反覆,昊天明明安可诬。qǐ zhī shén lǐ yǒu fǎn fù,hào tiān míng míng ān kě wū。
神奸脱距竞菹醢,亦有然脐当路衢。shén jiān tuō jù jìng jū hǎi,yì yǒu rán qí dāng lù qú。
长安万姓歌且舞,卖钗鬻钏沽醍醐。zhǎng ān wàn xìng gē qiě wǔ,mài chāi yù chuàn gū tí hú。
海水群飞桑亩移,俯仰乾坤又一时。hǎi shuǐ qún fēi sāng mǔ yí,fǔ yǎng qián kūn yòu yī shí。
三君八俊俱尘土,膺滂田窦无坟基。sān jūn bā jùn jù chén tǔ,yīng pāng tián dòu wú fén jī。
彤管堪嗟《酷吏传》,青苔半蚀党人碑。tóng guǎn kān jiē kù lì chuán,qīng tái bàn shí dǎng rén bēi。
我今胡为淹此室,圜扉白日啼寒鸱。wǒ jīn hú wèi yān cǐ shì,huán fēi bái rì tí hán chī。
冤魂欲招不敢出,但闻阴风萧飒中心悲。yuān hún yù zhāo bù gǎn chū,dàn wén yīn fēng xiāo sà zhōng xīn bēi。
中心悲,泪盈把。zhōng xīn bēi,lèi yíng bǎ。
酬酒呼皋陶,皋陶竟喑哑。chóu jiǔ hū gāo táo,gāo táo jìng yīn yǎ。
古来万事难问天,蚕室谁怜汉司马。gǔ lái wàn shì nán wèn tiān,cán shì shuí lián hàn sī mǎ。
君不见城上乌啄人,曾不问贤愚。jūn bù jiàn chéng shàng wū zhuó rén,céng bù wèn xián yú。
新鬼衔枚向都市,年年寒食声呜呜。xīn guǐ xián méi xiàng dōu shì,nián nián hán shí shēng wū wū。

双燕歌

宋琬

双燕复双燕,去岁春明江上见。shuāng yàn fù shuāng yàn,qù suì chūn míng jiāng shàng jiàn。
今年知我在网罗,飞飞万里来相唁。jīn nián zhī wǒ zài wǎng luó,fēi fēi wàn lǐ lái xiāng yàn。
忽似天涯绝域中,跫然骤得逢亲串。hū shì tiān yá jué yù zhōng,qióng rán zhòu dé féng qīn chuàn。
支颐强起暂为欢,抚事哀歌泪如霰。zhī yí qiáng qǐ zàn wèi huān,fǔ shì āi gē lèi rú xiàn。
吁嗟我生太荼苦,羽毛摧剥饥肤贱。xū jiē wǒ shēng tài tú kǔ,yǔ máo cuī bō jī fū jiàn。
鸿雁高翔那肯顾,鹡鸰梦断空凝盼。hóng yàn gāo xiáng nà kěn gù,jí líng mèng duàn kōng níng pàn。
东风夜夜吹归心,故园桃李开应遍。dōng fēng yè yè chuī guī xīn,gù yuán táo lǐ kāi yīng biàn。
燕兮少留听我语,狱吏虽苛不嗔汝。yàn xī shǎo liú tīng wǒ yǔ,yù lì suī kē bù chēn rǔ。
长安挟弹多少年,汝今衔泥向何处。zhǎng ān xié dàn duō shǎo nián,rǔ jīn xián ní xiàng hé chù。
楚馆吴宫久寂寥,野花烂漫萦遗础。chǔ guǎn wú gōng jiǔ jì liáo,yě huā làn màn yíng yí chǔ。
翡翠楼头许暂栖,恐妨思妇梦金闺。fěi cuì lóu tóu xǔ zàn qī,kǒng fáng sī fù mèng jīn guī。
荡子从军去不返,年年芳草春萋萋。dàng zi cóng jūn qù bù fǎn,nián nián fāng cǎo chūn qī qī。
碧纱窗外霏霏雨,恨杀南飞乌夜啼。bì shā chuāng wài fēi fēi yǔ,hèn shā nán fēi wū yè tí。

古银槎歌

宋琬

我有匣中银凿落,碧山山人手所作。wǒ yǒu xiá zhōng yín záo luò,bì shān shān rén shǒu suǒ zuò。
背镂至正壬寅字,点画形模今宛若。bèi lòu zhì zhèng rén yín zì,diǎn huà xíng mó jīn wǎn ruò。
断节枯根纷错纠,中有仙人博望侯。duàn jié kū gēn fēn cuò jiū,zhōng yǒu xiān rén bó wàng hóu。
衣冠甚古须髯苍,飘飘一似乘孤舟。yī guān shén gǔ xū rán cāng,piāo piāo yī shì chéng gū zhōu。
肘后惜无筇竹杖,袖中或有安石榴。zhǒu hòu xī wú qióng zhú zhàng,xiù zhōng huò yǒu ān shí liú。
人言八月泛天汉,支机石畔逢牵牛。rén yán bā yuè fàn tiān hàn,zhī jī shí pàn féng qiān niú。
奇事流传见图画,炼师何意穷雕锼。qí shì liú chuán jiàn tú huà,liàn shī hé yì qióng diāo sōu。
当年亲致汗血马,饱历条支经大夏。dāng nián qīn zhì hàn xuè mǎ,bǎo lì tiáo zhī jīng dà xià。
安知骨貌久销歇,供人把玩充杯斝。ān zhī gǔ mào jiǔ xiāo xiē,gōng rén bǎ wán chōng bēi jiǎ。
金人已去柏梁台,玉液常沾白莲社。jīn rén yǐ qù bǎi liáng tái,yù yè cháng zhān bái lián shè。
嗟我瓠落沟断同,潦倒赖尔衰颜红。jiē wǒ hù luò gōu duàn tóng,lǎo dào lài ěr shuāi yán hóng。
有酒如渑不称意,欲求仙术寻壶公。yǒu jiǔ rú miǎn bù chēng yì,yù qiú xiān shù xún hú gōng。
跳身此槎之腹中,穷源再入冯夷宫。tiào shēn cǐ chá zhī fù zhōng,qióng yuán zài rù féng yí gōng。
为侯改号鸱夷翁。wèi hóu gǎi hào chī yí wēng。
胡为低眉偃蹇在尘世,枕蛟骑虎愁我躬。hú wèi dī méi yǎn jiǎn zài chén shì,zhěn jiāo qí hǔ chóu wǒ gōng。

宜都阻雨入夜始霁自荆门虎牙山而上群峰络绎险怪万状蜀江之奇自此始

宋琬

舣舟背山郭,寒雨方凄凄。yǐ zhōu bèi shān guō,hán yǔ fāng qī qī。
爱此澄江水,色映青玻璃。ài cǐ chéng jiāng shuǐ,sè yìng qīng bō lí。
北岸殊不然,一石五斗泥。běi àn shū bù rán,yī shí wǔ dòu ní。
同流判清浊,势与泾渭齐。tóng liú pàn qīng zhuó,shì yǔ jīng wèi qí。
宵分星汉出,捩柁鸣晨鸡。xiāo fēn xīng hàn chū,liè duò míng chén jī。
虎牙既雄亘,荆门不可梯。hǔ yá jì xióng gèn,jīng mén bù kě tī。
群峰互方圆,参差璧与圭。qún fēng hù fāng yuán,cān chà bì yǔ guī。
层巅挂飞梁,千仞垂虹蜺。céng diān guà fēi liáng,qiān rèn chuí hóng ní。
石子何磊磊,往往绝径蹊。shí zi hé lěi lěi,wǎng wǎng jué jìng qī。
榜人半赤脚,重茧如马蹄。bǎng rén bàn chì jiǎo,zhòng jiǎn rú mǎ tí。
小子但果腹,歌啸忘酸嘶。xiǎo zi dàn guǒ fù,gē xiào wàng suān sī。
嗟余怀寸禄,远适瞿唐西。jiē yú huái cùn lù,yuǎn shì qú táng xī。
巫山渺安极,巘崿方端倪。wū shān miǎo ān jí,yǎn è fāng duān ní。
晨夕展游眺,童稚相提携。chén xī zhǎn yóu tiào,tóng zhì xiāng tí xié。
快哉篷窗内,偃息成幽栖。kuài zāi péng chuāng nèi,yǎn xī chéng yōu qī。