古诗词

古别离

王称

将军嫖姚北伐时,汉兵五道同出师。jiāng jūn piáo yáo běi fá shí,hàn bīng wǔ dào tóng chū shī。
使者三河募豪杰,材官半是幽并儿。shǐ zhě sān hé mù háo jié,cái guān bàn shì yōu bìng ér。
雁门燕郊一丈雪,交河蹴踏层冰裂。yàn mén yàn jiāo yī zhàng xuě,jiāo hé cù tà céng bīng liè。
鸟旆遥翻青海云,蛇弓乱射阴山月。niǎo pèi yáo fān qīng hǎi yún,shé gōng luàn shè yīn shān yuè。
青海阴山若个边,芳闺桃李为谁妍。qīng hǎi yīn shān ruò gè biān,fāng guī táo lǐ wèi shuí yán。
三年玉箸频啼处,万里金钲尚未旋。sān nián yù zhù pín tí chù,wàn lǐ jīn zhēng shàng wèi xuán。
机中锦字织成久,漫诉相思别离后。jī zhōng jǐn zì zhī chéng jiǔ,màn sù xiāng sī bié lí hòu。
鸳被春来夜梦多,龙沙秋尽寒川走。yuān bèi chūn lái yè mèng duō,lóng shā qiū jǐn hán chuān zǒu。
飞书昨夜入咸阳,诏更徵兵屯朔方。fēi shū zuó yè rù xián yáng,zhào gèng zhēng bīng tún shuò fāng。
苦战匈奴围未解,铁衣著尽边庭霜。kǔ zhàn xiōng nú wéi wèi jiě,tiě yī zhù jǐn biān tíng shuāng。
边庭风霜那可度,望断关山不知处。biān tíng fēng shuāng nà kě dù,wàng duàn guān shān bù zhī chù。
衣冠讵惜鸾带赊,楼高枉盼鸿音暮。yī guān jù xī luán dài shē,lóu gāo wǎng pàn hóng yīn mù。
自古封侯燕颔身,肯思中妇凤楼尘。zì gǔ fēng hóu yàn hàn shēn,kěn sī zhōng fù fèng lóu chén。
但令疏勒风烟扫,丼作阳台云雨人。dàn lìng shū lēi fēng yān sǎo,jǐng zuò yáng tái yún yǔ rén。

王称

明福建永福人,先世山东东阿人,字孟扬,一作孟扬。洪武中领乡荐,入国子监。旋陈情养母。永乐初授国史院检讨,与修《永乐大典),充副总裁。旋参英国公张辅军攻交趾,还守故官。与解缙交好,后坐缙党,下狱死。为人目空四海,辩若悬河,视余子琐琐,以是名虽日彰,谤亦随之。有《虚舟集》。 王称的作品>>

猜您喜欢

为冯参议贵题画风竹冯沅湘人曾为给事中

王称

移得孤根过洞庭,禁埤曾送佩珂声。yí dé gū gēn guò dòng tíng,jìn pí céng sòng pèi kē shēng。
如今座上凉飙满,一扫炎荒瘴雨清。rú jīn zuò shàng liáng biāo mǎn,yī sǎo yán huāng zhàng yǔ qīng。

寄莫参政时在宝陆破贼

王称

九月西风太白高,笑麾白羽气偏豪。jiǔ yuè xī fēng tài bái gāo,xiào huī bái yǔ qì piān háo。
明朝扫振辕门捷,准拟卢江倒浊醪。míng cháo sǎo zhèn yuán mén jié,zhǔn nǐ lú jiāng dào zhuó láo。

送赵侍郎毅还京

王称

富春江畔草萋萋,旌旆如云铁马嘶。fù chūn jiāng pàn cǎo qī qī,jīng pèi rú yún tiě mǎ sī。
帐下为君斟别酒,京华归梦使人迷。zhàng xià wèi jūn zhēn bié jiǔ,jīng huá guī mèng shǐ rén mí。

晚眺郁孤台

王称

百尺高台却暮寒,虎头城枕碧云端。bǎi chǐ gāo tái què mù hán,hǔ tóu chéng zhěn bì yún duān。
萦回二水苍龙合,流下前溪十八滩。yíng huí èr shuǐ cāng lóng hé,liú xià qián xī shí bā tān。

雨中登快阁寄畦乐处士

王称

江风吹雨晚霏霏,江上孤鸿湿倦飞。jiāng fēng chuī yǔ wǎn fēi fēi,jiāng shàng gū hóng shī juàn fēi。
欲向沧波期钓侣,清时未许著荷衣。yù xiàng cāng bō qī diào lǚ,qīng shí wèi xǔ zhù hé yī。

江上见酴醾分得人字

王称

向来同醉帝城春,马首东风落绛茵。xiàng lái tóng zuì dì chéng chūn,mǎ shǒu dōng fēng luò jiàng yīn。
玉架锦屏消息断,只今谁是冶游人。yù jià jǐn píng xiāo xī duàn,zhǐ jīn shuí shì yě yóu rén。

阅兵呈总戎

王称

青天昨夜将星明,际晓风云气色清。qīng tiān zuó yè jiāng xīng míng,jì xiǎo fēng yún qì sè qīng。
试向阅兵台上望,豺狼何处敢横行。shì xiàng yuè bīng tái shàng wàng,chái láng hé chù gǎn héng xíng。

阅兵呈总戎

王称

将台高筑飐旌旗,百万貔貅试阅时。jiāng tái gāo zhù zhǎn jīng qí,bǎi wàn pí xiū shì yuè shí。
上下风云同一色,天心元与将心期。shàng xià fēng yún tóng yī sè,tiān xīn yuán yǔ jiāng xīn qī。

凯歌四首

王称

大将南征讨不庭,节旄万里耀威灵。dà jiāng nán zhēng tǎo bù tíng,jié máo wàn lǐ yào wēi líng。
辕门五夜狼星堕,直挽天河洗甲兵。yuán mén wǔ yè láng xīng duò,zhí wǎn tiān hé xǐ jiǎ bīng。

凯歌四首

王称

万里炎荒贴海平,腥波千尺舞长鲸。wàn lǐ yán huāng tiē hǎi píng,xīng bō qiān chǐ wǔ zhǎng jīng。
王师百万从天下,瘴雨蛮烟一霎清。wáng shī bǎi wàn cóng tiān xià,zhàng yǔ mán yān yī shà qīng。

凯歌四首

王称

瘴海楼船一夕过,泸江铁骑晓鸣珂。zhàng hǎi lóu chuán yī xī guò,lú jiāng tiě qí xiǎo míng kē。
皇家飞将功成日,不数当年马伏波。huáng jiā fēi jiāng gōng chéng rì,bù shù dāng nián mǎ fú bō。

凯歌四首

王称

熠熠参旗护阵门,喧阗鼓角拥回军。yì yì cān qí hù zhèn mén,xuān tián gǔ jiǎo yōng huí jūn。
当年麟阁休专美,此日云台更策勋。dāng nián lín gé xiū zhuān měi,cǐ rì yún tái gèng cè xūn。

又四首

王称

六龙晓驾出居庸,万里沙场一扫空。liù lóng xiǎo jià chū jū yōng,wàn lǐ shā chǎng yī sǎo kōng。
无限山川归奏凯,一时天地为昭融。wú xiàn shān chuān guī zòu kǎi,yī shí tiān dì wèi zhāo róng。

又四首

王称

旗翻鱼海三秋雪,马?狼居万里冰。qí fān yú hǎi sān qiū xuě,mǎ láng jū wàn lǐ bīng。
五夜旄头横阵落,六师齐和凯歌声。wǔ yè máo tóu héng zhèn luò,liù shī qí hé kǎi gē shēng。

又四首

王称

燕支山下起秋风,饮马河边日射虹。yàn zhī shān xià qǐ qiū fēng,yǐn mǎ hé biān rì shè hóng。
从此玉门开不闭,欣逢南北一家同。cóng cǐ yù mén kāi bù bì,xīn féng nán běi yī jiā tóng。