古诗词

行路难

王称

倚剑且勿叹,听我《行路难》。yǐ jiàn qiě wù tàn,tīng wǒ xíng lù nán。
世途反覆多波澜,焦原九折未为艰。shì tú fǎn fù duō bō lán,jiāo yuán jiǔ zhé wèi wèi jiān。
君不见汉谣斗粟歌未阑,长门一夕秋草残。jūn bù jiàn hàn yáo dòu sù gē wèi lán,zhǎng mén yī xī qiū cǎo cán。
骨肉之恩尚如此,何况他人方寸间。gǔ ròu zhī ēn shàng rú cǐ,hé kuàng tā rén fāng cùn jiān。
又不见绛侯身荣应系狱,贾生终对长沙鵩。yòu bù jiàn jiàng hóu shēn róng yīng xì yù,jiǎ shēng zhōng duì zhǎng shā fú。
功成更觉小吏尊,才高宁避明时逐。gōng chéng gèng jué xiǎo lì zūn,cái gāo níng bì míng shí zhú。
所以赤松子,远赴中林期。suǒ yǐ chì sōng zi,yuǎn fù zhōng lín qī。
谁能吴江上,见笑鸱夷皮。shuí néng wú jiāng shàng,jiàn xiào chī yí pí。
骊龙有珠在沧海,劝君逆鳞勿婴之。lí lóng yǒu zhū zài cāng hǎi,quàn jūn nì lín wù yīng zhī。
子推介山下,屈原湘江湄。zi tuī jiè shān xià,qū yuán xiāng jiāng méi。
当时枘凿自不量,至今憔悴令人悲。dāng shí ruì záo zì bù liàng,zhì jīn qiáo cuì lìng rén bēi。
行路难,难为言,沧浪一棹且归去,长安大道横青天。xíng lù nán,nán wèi yán,cāng làng yī zhào qiě guī qù,zhǎng ān dà dào héng qīng tiān。

王称

明福建永福人,先世山东东阿人,字孟扬,一作孟扬。洪武中领乡荐,入国子监。旋陈情养母。永乐初授国史院检讨,与修《永乐大典),充副总裁。旋参英国公张辅军攻交趾,还守故官。与解缙交好,后坐缙党,下狱死。为人目空四海,辩若悬河,视余子琐琐,以是名虽日彰,谤亦随之。有《虚舟集》。 王称的作品>>

猜您喜欢

怀仙寄上清何尊师

王称

崇台高映大罗颠,三素流云绕碧天。chóng tái gāo yìng dà luó diān,sān sù liú yún rào bì tiān。
王母不来春又暮,洞门闲却古苔编。wáng mǔ bù lái chūn yòu mù,dòng mén xián què gǔ tái biān。

怀仙寄上清何尊师

王称

云母屏风月影孤,碧云琪树两三株。yún mǔ píng fēng yuè yǐng gū,bì yún qí shù liǎng sān zhū。
道童惯识钧天舞,偷向阶前教鹤雏。dào tóng guàn shí jūn tiān wǔ,tōu xiàng jiē qián jiào hè chú。

山居偶成

王称

拂断红尘与俗违,云屏几曲傍深依。fú duàn hóng chén yǔ sú wéi,yún píng jǐ qū bàng shēn yī。
幽兰小径无行迹,乱落松花自点衣。yōu lán xiǎo jìng wú xíng jì,luàn luò sōng huā zì diǎn yī。

汉苑行

王称

羞将团扇泣秋风,懒扫蛾眉傍笑丛。xiū jiāng tuán shàn qì qiū fēng,lǎn sǎo é méi bàng xiào cóng。
一自掖庭辞辇罢,梨花残雨锁深宫。yī zì yē tíng cí niǎn bà,lí huā cán yǔ suǒ shēn gōng。

汉苑行

王称

露凝仙掌月华清,灯暗长门梦不成。lù níng xiān zhǎng yuè huá qīng,dēng àn zhǎng mén mèng bù chéng。
咫尺昭阳承宠处,夜深犹自按歌声。zhǐ chǐ zhāo yáng chéng chǒng chù,yè shēn yóu zì àn gē shēng。

秋山吟望

王称

一径吟秋到石坛,烟萝远映碧峰寒。yī jìng yín qiū dào shí tán,yān luó yuǎn yìng bì fēng hán。
松边独鹤归来晚,赢得闲云片片看。sōng biān dú hè guī lái wǎn,yíng dé xián yún piàn piàn kàn。

题画美人

王称

八骏瑶池去不回,蛾眉萧飒镜中哀。bā jùn yáo chí qù bù huí,é méi xiāo sà jìng zhōng āi。
至今楚水荒台上,化作行云梦里来。zhì jīn chǔ shuǐ huāng tái shàng,huà zuò xíng yún mèng lǐ lái。

题张友谦倭扇山水

王称

万里空蒙海上山,仙人楼阁有谁攀。wàn lǐ kōng méng hǎi shàng shān,xiān rén lóu gé yǒu shuí pān。
只缘博望星河棹,移得蓬莱到世间。zhǐ yuán bó wàng xīng hé zhào,yí dé péng lái dào shì jiān。

题画白翎雀

王称

塞花原草度交河,往日曾随凤辇过。sāi huā yuán cǎo dù jiāo hé,wǎng rì céng suí fèng niǎn guò。
一自翠华消息断,空将遗恨寄云和。yī zì cuì huá xiāo xī duàn,kōng jiāng yí hèn jì yún hé。

题米老山水

王称

海岳庵前觅旧踪,苍茫云树米南宫。hǎi yuè ān qián mì jiù zōng,cāng máng yún shù mǐ nán gōng。
别来几片青山影,都付寒鸥一笛风。bié lái jǐ piàn qīng shān yǐng,dōu fù hán ōu yī dí fēng。

题赵仲穆小景

王称

疏烟淡月大堤傍,远树连墙接水乡。shū yān dàn yuè dà dī bàng,yuǎn shù lián qiáng jiē shuǐ xiāng。
子夜吴歌惊宿鹭,风流宛似赵家庄。zi yè wú gē jīng sù lù,fēng liú wǎn shì zhào jiā zhuāng。

宿鄂渚

王称

襧衡洲古白云低,庾亮楼空绿树齐。zhǐ héng zhōu gǔ bái yún dī,yǔ liàng lóu kōng lǜ shù qí。
惟见晚空渔艇火,随风远过汉阳西。wéi jiàn wǎn kōng yú tǐng huǒ,suí fēng yuǎn guò hàn yáng xī。

常山道中即事

王称

前山近晓树苍苍,野蕨初抽绿笋长。qián shān jìn xiǎo shù cāng cāng,yě jué chū chōu lǜ sǔn zhǎng。
一路春风如有约,马头吹送落花香。yī lù chūn fēng rú yǒu yuē,mǎ tóu chuī sòng luò huā xiāng。

常山道中即事

王称

提壶声里爱山春,山色菁葱满四邻。tí hú shēng lǐ ài shān chūn,shān sè jīng cōng mǎn sì lín。
便欲共寻荷芰服,却惭簪绂苦萦身。biàn yù gòng xún hé jì fú,què cán zān fú kǔ yíng shēn。

陈司马舟中赏牡丹分韵得欢字

王称

折露移云出楚山,锦筵画舫镜中看。zhé lù yí yún chū chǔ shān,jǐn yán huà fǎng jìng zhōng kàn。
洛阳久负春风约,相对无辞尽醉欢。luò yáng jiǔ fù chūn fēng yuē,xiāng duì wú cí jǐn zuì huān。