古诗词

赠钱元抑

徐祯卿

钱郎毛发鬈且䰄,秀骨插鬓苍厓开。qián láng máo fā quán qiě sāi,xiù gǔ chā bìn cāng yá kāi。
骅骝黯黯有奇气,一蹴万里空长埃。huá liú àn àn yǒu qí qì,yī cù wàn lǐ kōng zhǎng āi。
今之画工不可数,画马无过曹韩武。jīn zhī huà gōng bù kě shù,huà mǎ wú guò cáo hán wǔ。
吴生落魄笔有神,不求貌马求貌人。wú shēng luò pò bǐ yǒu shén,bù qiú mào mǎ qiú mào rén。
英物由来岂殊相,麟凤圣贤俱绝伦。yīng wù yóu lái qǐ shū xiāng,lín fèng shèng xián jù jué lún。
却恨丹青损真趣,独事玄毫拂纨素。què hèn dān qīng sǔn zhēn qù,dú shì xuán háo fú wán sù。
生象蠕蠕指间出,大巧无乃遭神怒。shēng xiàng rú rú zhǐ jiān chū,dà qiǎo wú nǎi zāo shén nù。
故人三岁不相见,开图忽讶钱郎面。gù rén sān suì bù xiāng jiàn,kāi tú hū yà qián láng miàn。
小儿八岁快目睛,问之咥然呼姓名。xiǎo ér bā suì kuài mù jīng,wèn zhī xì rán hū xìng míng。
呜呼画马虽工只画形,风云道路俱冥冥。wū hū huà mǎ suī gōng zhǐ huà xíng,fēng yún dào lù jù míng míng。
岂知钱郎貌如此,冯冯大腹储沧溟。qǐ zhī qián láng mào rú cǐ,féng féng dà fù chǔ cāng míng。
高蹄昔蹶未可轻,今日近前凡马惊。gāo tí xī jué wèi kě qīng,jīn rì jìn qián fán mǎ jīng。
吴江之湄浙之涘,我行于南从此始。wú jiāng zhī méi zhè zhī sì,wǒ xíng yú nán cóng cǐ shǐ。
掉头不见眼中人,寂寞行歌向湘水。diào tóu bù jiàn yǎn zhōng rén,jì mò xíng gē xiàng xiāng shuǐ。
徐祯卿

徐祯卿

徐祯卿(1479-1511)字昌谷,一字昌国,汉族,吴县(今江苏苏州)人,祖籍常熟梅李镇,后迁居吴县。明代文学家,被人称为“吴中诗冠”,是吴中四才子(亦称江南四大才子)之一。因“文章江左家家玉,烟月扬州树树花”之绝句而为人称誉。 徐祯卿的作品>>

猜您喜欢

送范静之迁威州五首其一

徐祯卿

吾怜范巨卿,悃愊不邀名。wú lián fàn jù qīng,kǔn bì bù yāo míng。
作吏竹林下,清风讼狱平。zuò lì zhú lín xià,qīng fēng sòng yù píng。
与君同得罪,独窜夜郎城。yǔ jūn tóng dé zuì,dú cuàn yè láng chéng。
万里巴江水,相思猿狖鸣。wàn lǐ bā jiāng shuǐ,xiāng sī yuán yòu míng。

送周梦良令临朐

徐祯卿

官桥一壶酒,来送穆陵人。guān qiáo yī hú jiǔ,lái sòng mù líng rén。
去住同为客,风烟各损神。qù zhù tóng wèi kè,fēng yān gè sǔn shén。
征途残腊尽,到日柳条新。zhēng tú cán là jǐn,dào rì liǔ tiáo xīn。
要自酬知己,寸心宁复陈。yào zì chóu zhī jǐ,cùn xīn níng fù chén。

送友人还吴

徐祯卿

阳月随阳雁,遥从塞上来。yáng yuè suí yáng yàn,yáo cóng sāi shàng lái。
北人江北望,不见陇头梅。běi rén jiāng běi wàng,bù jiàn lǒng tóu méi。
坐下杨朱泪,吟为庄舄哀。zuò xià yáng zhū lèi,yín wèi zhuāng xì āi。
聊传数行札,千里送君回。liáo chuán shù xíng zhá,qiān lǐ sòng jūn huí。

驾出南郊退简边乔二太常

徐祯卿

斋殿銮舆下,郊宫凤野开。zhāi diàn luán yú xià,jiāo gōng fèng yě kāi。
霜戈迎日动,芝盖拂云来。shuāng gē yíng rì dòng,zhī gài fú yún lái。
辇道前旌直,钩陈翼骑回。niǎn dào qián jīng zhí,gōu chén yì qí huí。
甘泉枚朔侍,词赋接仙才。gān quán méi shuò shì,cí fù jiē xiān cái。

人日柬李员外出陪郊祀

徐祯卿

咫尺东曹彦,相思隔暮云。zhǐ chǐ dōng cáo yàn,xiāng sī gé mù yún。
仙源怀独往,青鸟信难闻。xiān yuán huái dú wǎng,qīng niǎo xìn nán wén。
斋馆逢人日,天行望羽军。zhāi guǎn féng rén rì,tiān xíng wàng yǔ jūn。
圣朝郊礼秘,应待长卿文。shèng cháo jiāo lǐ mì,yīng dài zhǎng qīng wén。

寄子容

徐祯卿

芳月高堂宴,辞君楚水游。fāng yuè gāo táng yàn,cí jūn chǔ shuǐ yóu。
那知临岁晚,犹此对沧洲。nà zhī lín suì wǎn,yóu cǐ duì cāng zhōu。
津暖空云度,江明霁雪浮。jīn nuǎn kōng yún dù,jiāng míng jì xuě fú。
新诗仍自惜,何以慰离忧。xīn shī réng zì xī,hé yǐ wèi lí yōu。

秋日怀李郎中及边熊二君子五首

徐祯卿

秋兴因高赋,雄才忆省郎。qiū xīng yīn gāo fù,xióng cái yì shěng láng。
山川思不极,云树莽葱苍。shān chuān sī bù jí,yún shù mǎng cōng cāng。
对酒知时变,看花恨别长。duì jiǔ zhī shí biàn,kàn huā hèn bié zhǎng。
如何霜后雁,犹未达潇湘。rú hé shuāng hòu yàn,yóu wèi dá xiāo xiāng。

秋日怀李郎中及边熊二君子五首

徐祯卿

借问关中友,新诗近转多。jiè wèn guān zhōng yǒu,xīn shī jìn zhuǎn duō。
风烟兴难尽,摇落意如何。fēng yān xīng nán jǐn,yáo luò yì rú hé。
熊子元相得,边丞定数过。xióng zi yuán xiāng dé,biān chéng dìng shù guò。
谁能念离索,樽酒邈山河。shuí néng niàn lí suǒ,zūn jiǔ miǎo shān hé。

秋日怀李郎中及边熊二君子五首

徐祯卿

昨日逢京使,闻渠再转郎。zuó rì féng jīng shǐ,wén qú zài zhuǎn láng。
未妨文字癖,祗益簿书忙。wèi fáng wén zì pǐ,zhī yì bù shū máng。
退食迟宫旭,鸣钟候省堂。tuì shí chí gōng xù,míng zhōng hòu shěng táng。
只应骑瘦马,缓辔漫成章。zhǐ yīng qí shòu mǎ,huǎn pèi màn chéng zhāng。

秋日怀李郎中及边熊二君子五首

徐祯卿

每忆边庭实,才清官更闲。měi yì biān tíng shí,cái qīng guān gèng xián。
斋心禋祀里,覃思艺林间。zhāi xīn yīn sì lǐ,tán sī yì lín jiān。
名致诸公早,诗卑大历还。míng zhì zhū gōng zǎo,shī bēi dà lì hái。
曹刘尘未远,任尔好跻攀。cáo liú chén wèi yuǎn,rèn ěr hǎo jī pān。

秋日怀李郎中及边熊二君子五首

徐祯卿

熊子今何在,秋应奉使还。xióng zi jīn hé zài,qiū yīng fèng shǐ hái。
威侵蕃部落,旌绕汉关山。wēi qīn fān bù luò,jīng rào hàn guān shān。
沛泽从天降,三军动地欢。pèi zé cóng tiān jiàng,sān jūn dòng dì huān。
思君问边略,何日接清班。sī jūn wèn biān lüè,hé rì jiē qīng bān。

送盛斯徵赴长沙

徐祯卿

昔愁越巂千峰仄,转入巴渝万里赊。xī chóu yuè guī qiān fēng zè,zhuǎn rù bā yú wàn lǐ shē。
岂料圣恩怜贾谊,犹烦佐郡出长沙。qǐ liào shèng ēn lián jiǎ yì,yóu fán zuǒ jùn chū zhǎng shā。
蛮中瘴远三湘水,江畔春逢十月花。mán zhōng zhàng yuǎn sān xiāng shuǐ,jiāng pàn chūn féng shí yuè huā。
遥听岳阳楼上笛,可能回首忆京华。yáo tīng yuè yáng lóu shàng dí,kě néng huí shǒu yì jīng huá。

寄献吉

徐祯卿

昔闻已卜扶沟庐,为复还从河上居。xī wén yǐ bo fú gōu lú,wèi fù hái cóng hé shàng jū。
嵩云洛日迥在眼,鼍沬蛟涡愁故墟。sōng yún luò rì jiǒng zài yǎn,tuó mèi jiāo wō chóu gù xū。
一掬那传少陵泪,经年不见茂先书。yī jū nà chuán shǎo líng lèi,jīng nián bù jiàn mào xiān shū。
荒村豺虎眠难稳,好共沧江学钓鱼。huāng cūn chái hǔ mián nán wěn,hǎo gòng cāng jiāng xué diào yú。

庭实久约携酒见访不至贻诗嘲之

徐祯卿

九月秋风吹破庐,长安城中愁索居。jiǔ yuè qiū fēng chuī pò lú,zhǎng ān chéng zhōng chóu suǒ jū。
篱边未见陶潜菊,门外空传长者车。lí biān wèi jiàn táo qián jú,mén wài kōng chuán zhǎng zhě chē。
黄尘郁郁倦为客,肺病时时强著书。huáng chén yù yù juàn wèi kè,fèi bìng shí shí qiáng zhù shū。
闻道白衣将送酒,荒芜庭径拟亲除。wén dào bái yī jiāng sòng jiǔ,huāng wú tíng jìng nǐ qīn chú。

感兴怀献吉

徐祯卿

客舍秋风动客哀,残花秋日伴残杯。kè shě qiū fēng dòng kè āi,cán huā qiū rì bàn cán bēi。
虚名久愧为身累,白眼那能免物猜。xū míng jiǔ kuì wèi shēn lèi,bái yǎn nà néng miǎn wù cāi。
落魄京华空老大,旅魂江汉好归来。luò pò jīng huá kōng lǎo dà,lǚ hún jiāng hàn hǎo guī lái。
山川矫首浮云迥,倚杖遥登何处台。shān chuān jiǎo shǒu fú yún jiǒng,yǐ zhàng yáo dēng hé chù tái。
1551234567»