古诗词

赠钱元抑

徐祯卿

钱郎毛发鬈且䰄,秀骨插鬓苍厓开。qián láng máo fā quán qiě sāi,xiù gǔ chā bìn cāng yá kāi。
骅骝黯黯有奇气,一蹴万里空长埃。huá liú àn àn yǒu qí qì,yī cù wàn lǐ kōng zhǎng āi。
今之画工不可数,画马无过曹韩武。jīn zhī huà gōng bù kě shù,huà mǎ wú guò cáo hán wǔ。
吴生落魄笔有神,不求貌马求貌人。wú shēng luò pò bǐ yǒu shén,bù qiú mào mǎ qiú mào rén。
英物由来岂殊相,麟凤圣贤俱绝伦。yīng wù yóu lái qǐ shū xiāng,lín fèng shèng xián jù jué lún。
却恨丹青损真趣,独事玄毫拂纨素。què hèn dān qīng sǔn zhēn qù,dú shì xuán háo fú wán sù。
生象蠕蠕指间出,大巧无乃遭神怒。shēng xiàng rú rú zhǐ jiān chū,dà qiǎo wú nǎi zāo shén nù。
故人三岁不相见,开图忽讶钱郎面。gù rén sān suì bù xiāng jiàn,kāi tú hū yà qián láng miàn。
小儿八岁快目睛,问之咥然呼姓名。xiǎo ér bā suì kuài mù jīng,wèn zhī xì rán hū xìng míng。
呜呼画马虽工只画形,风云道路俱冥冥。wū hū huà mǎ suī gōng zhǐ huà xíng,fēng yún dào lù jù míng míng。
岂知钱郎貌如此,冯冯大腹储沧溟。qǐ zhī qián láng mào rú cǐ,féng féng dà fù chǔ cāng míng。
高蹄昔蹶未可轻,今日近前凡马惊。gāo tí xī jué wèi kě qīng,jīn rì jìn qián fán mǎ jīng。
吴江之湄浙之涘,我行于南从此始。wú jiāng zhī méi zhè zhī sì,wǒ xíng yú nán cóng cǐ shǐ。
掉头不见眼中人,寂寞行歌向湘水。diào tóu bù jiàn yǎn zhōng rén,jì mò xíng gē xiàng xiāng shuǐ。
徐祯卿

徐祯卿

徐祯卿(1479-1511)字昌谷,一字昌国,汉族,吴县(今江苏苏州)人,祖籍常熟梅李镇,后迁居吴县。明代文学家,被人称为“吴中诗冠”,是吴中四才子(亦称江南四大才子)之一。因“文章江左家家玉,烟月扬州树树花”之绝句而为人称誉。 徐祯卿的作品>>

猜您喜欢

凤凰山园杂咏五首凤鸣亭

徐祯卿

仙人好博弈,时下绿云中。xiān rén hǎo bó yì,shí xià lǜ yún zhōng。
一片苍苔石,落花长自红。yī piàn cāng tái shí,luò huā zhǎng zì hóng。

凤凰山园杂咏五首凤鸣亭

徐祯卿

出岩初袅袅,映日乍晖晖。chū yán chū niǎo niǎo,yìng rì zhà huī huī。
倏若阳台女,随风化雨飞。shū ruò yáng tái nǚ,suí fēng huà yǔ fēi。

偶见

徐祯卿

深山曲路见桃花,马上匆匆日欲斜。shēn shān qū lù jiàn táo huā,mǎ shàng cōng cōng rì yù xié。
可奈玉鞭留不住,又衔春恨到天涯。kě nài yù biān liú bù zhù,yòu xián chūn hèn dào tiān yá。

王昭君

徐祯卿

辛苦风沙万里鞍,春红微淡黛痕残。xīn kǔ fēng shā wàn lǐ ān,chūn hóng wēi dàn dài hén cán。
单于犹解怜娇色,亲拂胡尘带笑看。dān yú yóu jiě lián jiāo sè,qīn fú hú chén dài xiào kàn。

从军行

徐祯卿

远逐胡兵浃夜行,平明深雪陷龙城。yuǎn zhú hú bīng jiā yè xíng,píng míng shēn xuě xiàn lóng chéng。
重围三日无炊黍,犹突龙骓溃虏营。zhòng wéi sān rì wú chuī shǔ,yóu tū lóng zhuī kuì lǔ yíng。

大道曲

徐祯卿

长安楼阁互相望,户户珠帘十二行。zhǎng ān lóu gé hù xiāng wàng,hù hù zhū lián shí èr xíng。
绿水过桥通酒市,春风下马有垂杨。lǜ shuǐ guò qiáo tōng jiǔ shì,chūn fēng xià mǎ yǒu chuí yáng。

羽林少年行

徐祯卿

宝马平驰过夕阴,飞丸遥堕掌中金。bǎo mǎ píng chí guò xī yīn,fēi wán yáo duò zhǎng zhōng jīn。
不知富贵缘何事,偏动青楼瞥见心。bù zhī fù guì yuán hé shì,piān dòng qīng lóu piē jiàn xīn。

塞上曲

徐祯卿

风急交河水正浑,黄沙日落战云昏。fēng jí jiāo hé shuǐ zhèng hún,huáng shā rì luò zhàn yún hūn。
牛羊满地干戈里,独立营门望五原。niú yáng mǎn dì gàn gē lǐ,dú lì yíng mén wàng wǔ yuán。

书海棠扇

徐祯卿

春风吹堕胭脂泪,散作妖花一树丹。chūn fēng chuī duò yān zhī lèi,sàn zuò yāo huā yī shù dān。
可奈五更清梦短,杜鹃声歇雨丝寒。kě nài wǔ gèng qīng mèng duǎn,dù juān shēng xiē yǔ sī hán。

徐姬诗

徐祯卿

绕廊吟罢杨花句,欲觅杨花树已空。rào láng yín bà yáng huā jù,yù mì yáng huā shù yǐ kōng。
日暮街头春雪散,杜鹃无力泣东风。rì mù jiē tóu chūn xuě sàn,dù juān wú lì qì dōng fēng。

效闺中语二首

徐祯卿

小小亭台曲曲栏,支颐独倚悄无言。xiǎo xiǎo tíng tái qū qū lán,zhī yí dú yǐ qiāo wú yán。
杨花飞处春衫薄,风信今朝第几番。yáng huā fēi chù chūn shān báo,fēng xìn jīn cháo dì jǐ fān。

效闺中语二首

徐祯卿

绣罢还呼姊妹看,午风晴日满栏干。xiù bà hái hū zǐ mèi kàn,wǔ fēng qíng rì mǎn lán gàn。
花间打散双蝴蝶,飞过墙儿又作团。huā jiān dǎ sàn shuāng hú dié,fēi guò qiáng ér yòu zuò tuán。

春思

徐祯卿

渺渺春江空落晖,行人相顾欲沾衣。miǎo miǎo chūn jiāng kōng luò huī,xíng rén xiāng gù yù zhān yī。
楚王宫外千条柳,不遣飞花送客归。chǔ wáng gōng wài qiān tiáo liǔ,bù qiǎn fēi huā sòng kè guī。

九日游眺三绝句

徐祯卿

频年摇落寄边州,无赖今晨强出游。pín nián yáo luò jì biān zhōu,wú lài jīn chén qiáng chū yóu。
从教乌帽欺人发,不耐黄花乱客愁。cóng jiào wū mào qī rén fā,bù nài huáng huā luàn kè chóu。

九日游眺三绝句

徐祯卿

北来陇野太萧条,旅客登临思易消。běi lái lǒng yě tài xiāo tiáo,lǚ kè dēng lín sī yì xiāo。
天入燕关真自迥,云开碣石未为遥。tiān rù yàn guān zhēn zì jiǒng,yún kāi jié shí wèi wèi yáo。
1551234567»