古诗词

秋兴次韵

张渊

识来三十四年非,珍重山林短后衣。shí lái sān shí sì nián fēi,zhēn zhòng shān lín duǎn hòu yī。
龟背刮毛惭我拙,虎头食肉任人飞。guī bèi guā máo cán wǒ zhuō,hǔ tóu shí ròu rèn rén fēi。
老亲种种垂秋发,旧屋萧萧淡夕晖。lǎo qīn zhǒng zhǒng chuí qiū fā,jiù wū xiāo xiāo dàn xī huī。
办得浮家明日去,五湖处处是渔矶。bàn dé fú jiā míng rì qù,wǔ hú chù chù shì yú jī。

张渊

明浙江归安人,字子静,号梦鹤,改梦坡。出身农家。十四岁为塾师,出所为诗歌以示人,吴兴诗人丘大祐、唐惟勤相顾叹服。为文数千言立就,文章议论,或有慨于心,辄抗声恸哭。卒年五十八。 张渊的作品>>

猜您喜欢

次陈沧洲重阳韵

张渊

置却功名土苴间,沧洲长与白鸥闲。zhì què gōng míng tǔ jū jiān,cāng zhōu zhǎng yǔ bái ōu xián。
到门秋水当天坐,绕屋芦花带雪关。dào mén qiū shuǐ dāng tiān zuò,rào wū lú huā dài xuě guān。
明月满川惟载鹤,清江一笛正看山。míng yuè mǎn chuān wéi zài hè,qīng jiāng yī dí zhèng kàn shān。
只惭碌碌东西者,赢得流年损壮颜。zhǐ cán lù lù dōng xī zhě,yíng dé liú nián sǔn zhuàng yán。

次韵沈陶庵题有竹庄

张渊

爱汝石田茅屋好,依然风物似斜川。ài rǔ shí tián máo wū hǎo,yī rán fēng wù shì xié chuān。
白蘋洲渚沧江外,红树园林夕照边。bái píng zhōu zhǔ cāng jiāng wài,hóng shù yuán lín xī zhào biān。
艇子打鱼偏趁月,山童洗药每临泉。tǐng zi dǎ yú piān chèn yuè,shān tóng xǐ yào měi lín quán。
老夫欲问东家住,分取瓜畴数亩烟。lǎo fū yù wèn dōng jiā zhù,fēn qǔ guā chóu shù mǔ yān。

题白石翁画虞山古桧

张渊

虞山老桧三株青,斗坛半掩招摇星。yú shān lǎo guì sān zhū qīng,dòu tán bàn yǎn zhāo yáo xīng。
道人丹成化鹤去,三桧夭矫飞龙形。dào rén dān chéng huà hè qù,sān guì yāo jiǎo fēi lóng xíng。
是谁手植经千载,曾见昭明读书在。shì shuí shǒu zhí jīng qiān zài,céng jiàn zhāo míng dú shū zài。
几回天上葬神仙,不独人间变桑海。jǐ huí tiān shàng zàng shén xiān,bù dú rén jiān biàn sāng hǎi。
古人今人绕树行,古今人去树长生。gǔ rén jīn rén rào shù xíng,gǔ jīn rén qù shù zhǎng shēng。
乃知劲气合元化,不与凡木争枯荣。nǎi zhī jìn qì hé yuán huà,bù yǔ fán mù zhēng kū róng。
长洲老石好异者,百里携杯游树下。zhǎng zhōu lǎo shí hǎo yì zhě,bǎi lǐ xié bēi yóu shù xià。
浩嗟天下有树此树无,我去此树何人图?hào jiē tiān xià yǒu shù cǐ shù wú,wǒ qù cǐ shù hé rén tú?
三日经营双眼力,满空苍翠移真迹。sān rì jīng yíng shuāng yǎn lì,mǎn kōng cāng cuì yí zhēn jì。
鹤骨虬筋左纽文,雷裂霜皴古秋色。hè gǔ qiú jīn zuǒ niǔ wén,léi liè shuāng cūn gǔ qiū sè。
日暮袖归归不得,满山风雨山灵惜。rì mù xiù guī guī bù dé,mǎn shān fēng yǔ shān líng xī。
居然赠与卧云人,长啸寒风生石壁。jū rán zèng yǔ wò yún rén,zhǎng xiào hán fēng shēng shí bì。
于乎!石君诗画天下知,此笔尤为天下奇。yú hū!shí jūn shī huà tiān xià zhī,cǐ bǐ yóu wèi tiān xià qí。
劝君风雷当掩户,恐化蛟龙擘空去。quàn jūn fēng léi dāng yǎn hù,kǒng huà jiāo lóng bāi kōng qù。

题林和靖秋深二帖与石田同用坡韵

张渊

乾坤悠悠书两幅,墨光深照西湖渌。qián kūn yōu yōu shū liǎng fú,mò guāng shēn zhào xī hú lù。
人间番覆似浮云,此纸完全如璧玉。rén jiān fān fù shì fú yún,cǐ zhǐ wán quán rú bì yù。
少陵瘦硬真入评,右军姿媚宜云俗。shǎo líng shòu yìng zhēn rù píng,yòu jūn zī mèi yí yún sú。
想当援笔对梅花,谁用官奴寒把烛。xiǎng dāng yuán bǐ duì méi huā,shuí yòng guān nú hán bǎ zhú。
自然心画得天妙,一字百金酬不足。zì rán xīn huà dé tiān miào,yī zì bǎi jīn chóu bù zú。
乃知形貌列仙癯,石带烟霞山少肉。nǎi zhī xíng mào liè xiān qú,shí dài yān xiá shān shǎo ròu。
岩岩气节高百世,奚假文章身后录。yán yán qì jié gāo bǎi shì,xī jiǎ wén zhāng shēn hòu lù。
东坡去后古祠荒,月下不闻迎送曲。dōng pō qù hòu gǔ cí huāng,yuè xià bù wén yíng sòng qū。
遗迹君家岂偶然,天遣清风激修竹。yí jì jūn jiā qǐ ǒu rán,tiān qiǎn qīng fēng jī xiū zhú。
凭君开卷望孤山,三灌蔷薇咀秋菊。píng jūn kāi juǎn wàng gū shān,sān guàn qiáng wēi jǔ qiū jú。