古诗词

九月晦日感怀

许伯旅

长啸拂吴钩,南图惜壮游。zhǎng xiào fú wú gōu,nán tú xī zhuàng yóu。
乾坤同逆旅,风雨忽穷秋。qián kūn tóng nì lǚ,fēng yǔ hū qióng qiū。
牢落庄周剑,飘飖范蠡舟。láo luò zhuāng zhōu jiàn,piāo yáo fàn lí zhōu。
行藏吾敢必,天意信悠悠。xíng cáng wú gǎn bì,tiān yì xìn yōu yōu。

许伯旅

明浙江黄岩人,一说泉溪人,字廷慎。洪武初由选贡官刑科给事中。以诗名,时称许少杜。尝谓写诗之法可言,法之意不可言。上士用法,得法之意,中士守法,得法之似。有《介石集》。 许伯旅的作品>>

猜您喜欢

怀式古生

许伯旅

岩色幽栖地,泉溪十里村。yán sè yōu qī dì,quán xī shí lǐ cūn。
夕阳山在屋,秋水月当门。xī yáng shān zài wū,qiū shuǐ yuè dāng mén。
委巷无车辙,贫家有瓦盆。wěi xiàng wú chē zhé,pín jiā yǒu wǎ pén。
百年尘外意,寥阔共谁论。bǎi nián chén wài yì,liáo kuò gòng shuí lùn。

岁暮有怀在京诸友

许伯旅

岁寒谁制女萝衣,回首天涯生事微。suì hán shuí zhì nǚ luó yī,huí shǒu tiān yá shēng shì wēi。
带剑不辞屠狗辱,读书空愧斫轮讥。dài jiàn bù cí tú gǒu rǔ,dú shū kōng kuì zhuó lún jī。
丹丘云树三江隔,白下鳞鸿十月稀。dān qiū yún shù sān jiāng gé,bái xià lín hóng shí yuè xī。
闻说五湖春色起,棹船却欲话南归。wén shuō wǔ hú chūn sè qǐ,zhào chuán què yù huà nán guī。

奉怀潘松溪先生

许伯旅

壮日劬书尽五车,攀龙曾上太清家。zhuàng rì qú shū jǐn wǔ chē,pān lóng céng shàng tài qīng jiā。
老归栗里惟耽酒,官满河阳尚有花。lǎo guī lì lǐ wéi dān jiǔ,guān mǎn hé yáng shàng yǒu huā。
岁晚骅骝知道路,天寒鸿雁啄汀沙。suì wǎn huá liú zhī dào lù,tiān hán hóng yàn zhuó tīng shā。
英贤出处关机运,亦欲东溟理钓槎。yīng xián chū chù guān jī yùn,yì yù dōng míng lǐ diào chá。

题林盘所学民家藏温日观葡萄

许伯旅

张颠草书天下雄,醉笔往往惊群公。zhāng diān cǎo shū tiān xià xióng,zuì bǐ wǎng wǎng jīng qún gōng。
温师作画亦若是,我知画与书法通。wēn shī zuò huà yì ruò shì,wǒ zhī huà yǔ shū fǎ tōng。
葡萄何来自西极,枝蔓连云引千尺。pú táo hé lái zì xī jí,zhī màn lián yún yǐn qiān chǐ。
世间画者谁最高,温师自有葡萄癖。shì jiān huà zhě shuí zuì gāo,wēn shī zì yǒu pú táo pǐ。
当时豪贵争邀迎,掉头辄走呼不应。dāng shí háo guì zhēng yāo yíng,diào tóu zhé zǒu hū bù yīng。
酒酣耳热清兴发,挥洒始觉通神灵。jiǔ hān ěr rè qīng xīng fā,huī sǎ shǐ jué tōng shén líng。
东家雪练西家帛,布地待师师不惜。dōng jiā xuě liàn xī jiā bó,bù dì dài shī shī bù xī。
芒鞋踏墨云海翻,满把骊珠轻一掷。máng xié tà mò yún hǎi fān,mǎn bǎ lí zhū qīng yī zhì。
百年画意谁见之,破幅萧条今尚遗。bǎi nián huà yì shuí jiàn zhī,pò fú xiāo tiáo jīn shàng yí。
心垢都除入清净,不尔妙悟何能为。xīn gòu dōu chú rù qīng jìng,bù ěr miào wù hé néng wèi。
忆我携书客淮右,大官都送葡萄酒。yì wǒ xié shū kè huái yòu,dà guān dōu sòng pú táo jiǔ。
寒香压露春瓮深,风味江南未曾有。hán xiāng yā lù chūn wèng shēn,fēng wèi jiāng nán wèi céng yǒu。
林君对此心忉忉,谓余亦种葡萄苗。lín jūn duì cǐ xīn dāo dāo,wèi yú yì zhǒng pú táo miáo。
何当酿酒二千斛,愁来一饮三百瓢。hé dāng niàng jiǔ èr qiān hú,chóu lái yī yǐn sān bǎi piáo。

题林周民山矾图

许伯旅

山矾入画古所少,我昔见之倪赞家。shān fán rù huà gǔ suǒ shǎo,wǒ xī jiàn zhī ní zàn jiā。
问君何处得此本,水屋十月来春花。wèn jūn hé chù dé cǐ běn,shuǐ wū shí yuè lái chūn huā。
东风著树香满雪,长须滴露金粟结。dōng fēng zhù shù xiāng mǎn xuě,zhǎng xū dī lù jīn sù jié。
一枝独立霜霰余,已觉江梅是同列。yī zhī dú lì shuāng xiàn yú,yǐ jué jiāng méi shì tóng liè。
惜哉此物知者稀,深林大谷多所遗。xī zāi cǐ wù zhī zhě xī,shēn lín dà gǔ duō suǒ yí。
牧竖樵童尔何苦,剪伐每同荆棘归。mù shù qiáo tóng ěr hé kǔ,jiǎn fá měi tóng jīng jí guī。
林君本是鳌头客,高卧云间人莫识。lín jūn běn shì áo tóu kè,gāo wò yún jiān rén mò shí。
酒酣挥袖卷新图,一笑西山眼中碧。jiǔ hān huī xiù juǎn xīn tú,yī xiào xī shān yǎn zhōng bì。