古诗词

送驾北征

刘溥

正统十四年,秋七月甲午,皇帝提大兵,亲行讨北虏。zhèng tǒng shí sì nián,qiū qī yuè jiǎ wǔ,huáng dì tí dà bīng,qīn xíng tǎo běi lǔ。
其晨日旁气,中黑外如火。qí chén rì páng qì,zhōng hēi wài rú huǒ。
北风转旗脚,猎猎不停舞。běi fēng zhuǎn qí jiǎo,liè liè bù tíng wǔ。
此行为宗社,仓卒出未预。cǐ xíng wèi zōng shè,cāng zú chū wèi yù。
虏人方恃骄,况复值秋暑。lǔ rén fāng shì jiāo,kuàng fù zhí qiū shǔ。
文臣虽表留,奏上不蒙可。wén chén suī biǎo liú,zòu shàng bù méng kě。
留之恨不力,苟力必中阻。liú zhī hèn bù lì,gǒu lì bì zhōng zǔ。
小臣从百官,拜送伏道左。xiǎo chén cóng bǎi guān,bài sòng fú dào zuǒ。
悬绝不得言,徒有泪如雨。xuán jué bù dé yán,tú yǒu lèi rú yǔ。
前驱至榆河,营垒乱旗橹。qián qū zhì yú hé,yíng lěi luàn qí lǔ。
后队复踉跄,不复辨什伍。hòu duì fù liáng qiāng,bù fù biàn shén wǔ。
挽车避泥潦,前后相接轲。wǎn chē bì ní lǎo,qián hòu xiāng jiē kē。
裸身走中道,车驾从傍过。luǒ shēn zǒu zhōng dào,chē jià cóng bàng guò。
纷纭无纪律,将臣殊莽卤。fēn yún wú jì lǜ,jiāng chén shū mǎng lǔ。
既蹈不测渊,可不严为矩。jì dǎo bù cè yuān,kě bù yán wèi jǔ。
忆昔虏单弱,款附来塞下。yì xī lǔ dān ruò,kuǎn fù lái sāi xià。
岁贡马万疋,未敢设钩距。suì gòng mǎ wàn pǐ,wèi gǎn shè gōu jù。
皇眷来意勤,赏赍特过厚。huáng juàn lái yì qín,shǎng jī tè guò hòu。
一时失防隙,遂得肆强圉。yī shí shī fáng xì,suì dé sì qiáng yǔ。
毡衣易龙锦,皮帽变珠朵。zhān yī yì lóng jǐn,pí mào biàn zhū duǒ。
束腰金匾绦,编贝五色缕。shù yāo jīn biǎn tāo,biān bèi wǔ sè lǚ。
玉剑悬辘轳,雕弓插文笴。yù jiàn xuán lù lú,diāo gōng chā wén gǎn。
黄沙白草间,金银耀樽俎。huáng shā bái cǎo jiān,jīn yín yào zūn zǔ。
鞍鞯画麒麟,旌旗绣飞虎。ān jiān huà qí lín,jīng qí xiù fēi hǔ。
供具与乐器,事事无不有。gōng jù yǔ lè qì,shì shì wú bù yǒu。
一年复一年,屡有望外取。yī nián fù yī nián,lǚ yǒu wàng wài qǔ。
岂但不知感,其心竟包祸。qǐ dàn bù zhī gǎn,qí xīn jìng bāo huò。
勾连并众力,绐以骄诸部。gōu lián bìng zhòng lì,dài yǐ jiāo zhū bù。
罕东兀良哈,久矣被饮羽。hǎn dōng wù liáng hā,jiǔ yǐ bèi yǐn yǔ。
迩来虽纳贡,其意则狎侮。ěr lái suī nà gòng,qí yì zé xiá wǔ。
吾皇天地量,垢秽悉容受。wú huáng tiān dì liàng,gòu huì xī róng shòu。
今来犯我疆,我往非过举。jīn lái fàn wǒ jiāng,wǒ wǎng fēi guò jǔ。
剿此违天贼,岂为拓疆土。jiǎo cǐ wéi tiān zéi,qǐ wèi tuò jiāng tǔ。
戎狄无人性,尧舜不亲附。róng dí wú rén xìng,yáo shùn bù qīn fù。
秦有长城筑,汉有和亲许。qín yǒu zhǎng chéng zhù,hàn yǒu hé qīn xǔ。
云扰东西晋,厥后极凶丑。yún rǎo dōng xī jìn,jué hòu jí xiōng chǒu。
李唐纳婚姻,石晋甘饵诱。lǐ táng nà hūn yīn,shí jìn gān ěr yòu。
宋初论金币,中败青城旅。sòng chū lùn jīn bì,zhōng bài qīng chéng lǚ。
分裂已不堪,未复遭蒙古。fēn liè yǐ bù kān,wèi fù zāo méng gǔ。
历年九十三,夷风洽华夏。lì nián jiǔ shí sān,yí fēng qià huá xià。
乾坤合清宁,笃生我太祖。qián kūn hé qīng níng,dǔ shēng wǒ tài zǔ。
圣德克肖天,飞龙起淮右。shèng dé kè xiào tiān,fēi lóng qǐ huái yòu。
长驱扫腥毡,直出古北口。zhǎng qū sǎo xīng zhān,zhí chū gǔ běi kǒu。
净洗历代羞,日月开天宇。jìng xǐ lì dài xiū,rì yuè kāi tiān yǔ。
太宗龙凤姿,丕承奋英武。tài zōng lóng fèng zī,pī chéng fèn yīng wǔ。
天戈时一指,残孽窜他所。tiān gē shí yī zhǐ,cán niè cuàn tā suǒ。
漠南无王庭,漠北走穷狗。mò nán wú wáng tíng,mò běi zǒu qióng gǒu。
于今已不然,信非朝夕故。yú jīn yǐ bù rán,xìn fēi cháo xī gù。
必欲罗奔鲸,在众密网罟。bì yù luó bēn jīng,zài zhòng mì wǎng gǔ。
胡乃劳圣躬,执政何以处。hú nǎi láo shèng gōng,zhí zhèng hé yǐ chù。
臣闻千金子,尚不垂堂坐。chén wén qiān jīn zi,shàng bù chuí táng zuò。
虏罪诚可诛,持重慎勿苟。lǔ zuì chéng kě zhū,chí zhòng shèn wù gǒu。
稽首早回銮,天位要有主。jī shǒu zǎo huí luán,tiān wèi yào yǒu zhǔ。
钦哉祖宗业,正拟磐石固。qīn zāi zǔ zōng yè,zhèng nǐ pán shí gù。

刘溥

明苏州府长洲人,字原博。祖、父皆以医得官。宣德初,以善医授惠州局副使。后调太医院吏目。博通经史,精天文律历之学,亦善画工诗,与晏铎、王淮、汤胤绩、苏平、邹亮、蒋忠等号“景泰十才子”,常被推为盟主。有《草窗集》。 刘溥的作品>>

猜您喜欢

感怀

刘溥

塞雁南飞又北旋,上皇音问转茫然。sāi yàn nán fēi yòu běi xuán,shàng huáng yīn wèn zhuǎn máng rán。
孤臣自恨无容地,逆虏犹存共戴天。gū chén zì hèn wú róng dì,nì lǔ yóu cún gòng dài tiān。
王衍昔年知石勒,谢玄何日破苻坚。wáng yǎn xī nián zhī shí lēi,xiè xuán hé rì pò fú jiān。
京城四塞山河固,一望龙沙一泪涟。jīng chéng sì sāi shān hé gù,yī wàng lóng shā yī lèi lián。

大同克敌进封其镇守总戎都督郭清宁为定襄伯喜而赋此以贺之

刘溥

捷书飞奏入明光,邦伯荣封位定襄。jié shū fēi zòu rù míng guāng,bāng bó róng fēng wèi dìng xiāng。
边阃到今方得将,漠庭从此不称王。biān kǔn dào jīn fāng dé jiāng,mò tíng cóng cǐ bù chēng wáng。
正愁白发逢多难,忽对青春喜欲狂。zhèng chóu bái fā féng duō nán,hū duì qīng chūn xǐ yù kuáng。
却愧无缘走相贺,典衣聊自醉壶觞。què kuì wú yuán zǒu xiāng hè,diǎn yī liáo zì zuì hú shāng。

登楼有感

刘溥

翠华遥隔塞云寒,白草黄沙道路难。cuì huá yáo gé sāi yún hán,bái cǎo huáng shā dào lù nán。
国耻几时能雪洗,群言何事只澜翻。guó chǐ jǐ shí néng xuě xǐ,qún yán hé shì zhǐ lán fān。
河东未必无关羽,江左谁知有谢安。hé dōng wèi bì wú guān yǔ,jiāng zuǒ shuí zhī yǒu xiè ān。
俯仰乾坤独惆怅,夕阳楼上一凭阑。fǔ yǎng qián kūn dú chóu chàng,xī yáng lóu shàng yī píng lán。

寄平江侯陈立卿

刘溥

梧桐叶老菊花肥,秋气催寒及授衣。wú tóng yè lǎo jú huā féi,qiū qì cuī hán jí shòu yī。
青眼故人频入梦,白头孤客未言归。qīng yǎn gù rén pín rù mèng,bái tóu gū kè wèi yán guī。
江湖寂寂双鱼冷,风雨凄凄一雁飞。jiāng hú jì jì shuāng yú lěng,fēng yǔ qī qī yī yàn fēi。
尊酒论文久相约,不堪时与素心违。zūn jiǔ lùn wén jiǔ xiāng yuē,bù kān shí yǔ sù xīn wéi。

送蒋知县忠复任丹徒

刘溥

绿酒红亭紫禁东,不堪行色苦匆匆。lǜ jiǔ hóng tíng zǐ jìn dōng,bù kān xíng sè kǔ cōng cōng。
正期霄汉登黄霸,又见江湖复鲁恭。zhèng qī xiāo hàn dēng huáng bà,yòu jiàn jiāng hú fù lǔ gōng。
沙气半蒸梅子雨,浪花初过鲤鱼风。shā qì bàn zhēng méi zi yǔ,làng huā chū guò lǐ yú fēng。
道涂跋涉须珍重,自古循良简帝衷。dào tú bá shè xū zhēn zhòng,zì gǔ xún liáng jiǎn dì zhōng。

送盛御史昶巡按广东

刘溥

玉骢金豸下青霄,庾岭南头道路遥。yù cōng jīn zhì xià qīng xiāo,yǔ lǐng nán tóu dào lù yáo。
霜叶定从行处落,瘴云应向到时消。shuāng yè dìng cóng xíng chù luò,zhàng yún yīng xiàng dào shí xiāo。
山鸡吐绣风号雨,海蚌含珠月映潮。shān jī tǔ xiù fēng hào yǔ,hǎi bàng hán zhū yuè yìng cháo。
最喜送行冰雪霁,台中老柏让孤标。zuì xǐ sòng xíng bīng xuě jì,tái zhōng lǎo bǎi ràng gū biāo。

送钱理平还吴

刘溥

江上芦花似雪飞,玉京游客正思归。jiāng shàng lú huā shì xuě fēi,yù jīng yóu kè zhèng sī guī。
画船载酒寻诗社,沙鸟冲人下钓矶。huà chuán zài jiǔ xún shī shè,shā niǎo chōng rén xià diào jī。
南浦早霜秋潦涸,西风残照故山微。nán pǔ zǎo shuāng qiū lǎo hé,xī fēng cán zhào gù shān wēi。
到家想见开筵处,翠竹黄花晚更辉。dào jiā xiǎng jiàn kāi yán chù,cuì zhú huáng huā wǎn gèng huī。

上巳日与诸公游大同雷公山

刘溥

群公佳会属芳辰,自笑游人是远人。qún gōng jiā huì shǔ fāng chén,zì xiào yóu rén shì yuǎn rén。
花下共拚今日醉,江南又负一年春。huā xià gòng pàn jīn rì zuì,jiāng nán yòu fù yī nián chūn。
云山满眼伤前事,风雨何时洗战尘。yún shān mǎn yǎn shāng qián shì,fēng yǔ hé shí xǐ zhàn chén。
回首断沟横古道,不胜悲愤欲沾巾。huí shǒu duàn gōu héng gǔ dào,bù shèng bēi fèn yù zhān jīn。

使回过独石

刘溥

边城二月暗尘沙,吹过东风不见花。biān chéng èr yuè àn chén shā,chuī guò dōng fēng bù jiàn huā。
天上玉京旋日骑,水通银汉系星槎。tiān shàng yù jīng xuán rì qí,shuǐ tōng yín hàn xì xīng chá。
云中路出高山险,上谷营连独石斜。yún zhōng lù chū gāo shān xiǎn,shàng gǔ yíng lián dú shí xié。
正是旅愁消未得,夕阳楼外又鸣笳。zhèng shì lǚ chóu xiāo wèi dé,xī yáng lóu wài yòu míng jiā。

虏使再至喜而有作

刘溥

北使成群去复来,喧传欲奉上皇回。běi shǐ chéng qún qù fù lái,xuān chuán yù fèng shàng huáng huí。
悬河涕泪经年尽,匝地风尘一旦开。xuán hé tì lèi jīng nián jǐn,zā dì fēng chén yī dàn kāi。
福德果符休士兆,英雄空抱救时才。fú dé guǒ fú xiū shì zhào,yīng xióng kōng bào jiù shí cái。
只愁猾虏多翻覆,早迓鸣鸾入紫台。zhǐ chóu huá lǔ duō fān fù,zǎo yà míng luán rù zǐ tái。

题福山曹氏画

刘溥

歌舞当年只醉游,不知何物是闲愁。gē wǔ dāng nián zhǐ zuì yóu,bù zhī hé wù shì xián chóu。
如今桐树无人洗,风雨空山几度秋。rú jīn tóng shù wú rén xǐ,fēng yǔ kōng shān jǐ dù qiū。

题双喜图送马胜宗从昌平侯出镇宣府

刘溥

远随金印出边州,早报平安入凤楼。yuǎn suí jīn yìn chū biān zhōu,zǎo bào píng ān rù fèng lóu。
剪取白罗飞绣影,旗竿十丈挂胡头。jiǎn qǔ bái luó fēi xiù yǐng,qí gān shí zhàng guà hú tóu。

偶作

刘溥

灯影分明隔绛桥,玉阶行尽转迢迢。dēng yǐng fēn míng gé jiàng qiáo,yù jiē xíng jǐn zhuǎn tiáo tiáo。
春风只在银屏里,残雪和愁几日消。chūn fēng zhǐ zài yín píng lǐ,cán xuě hé chóu jǐ rì xiāo。

题画寄徐州陆九皋二首

刘溥

别后重来未有期,且凭图画寄相思。bié hòu zhòng lái wèi yǒu qī,qiě píng tú huà jì xiāng sī。
秋风黄叶茅亭上,犹记逢君是此时。qiū fēng huáng yè máo tíng shàng,yóu jì féng jūn shì cǐ shí。

题画寄徐州陆九皋二首

刘溥

目极天涯酒半醒,枫林斜带远山青。mù jí tiān yá jiǔ bàn xǐng,fēng lín xié dài yuǎn shān qīng。
故人家在秋云外,百步洪边水绕亭。gù rén jiā zài qiū yún wài,bǎi bù hóng biān shuǐ rào tíng。
561234