古诗词

送驾北征

刘溥

正统十四年,秋七月甲午,皇帝提大兵,亲行讨北虏。zhèng tǒng shí sì nián,qiū qī yuè jiǎ wǔ,huáng dì tí dà bīng,qīn xíng tǎo běi lǔ。
其晨日旁气,中黑外如火。qí chén rì páng qì,zhōng hēi wài rú huǒ。
北风转旗脚,猎猎不停舞。běi fēng zhuǎn qí jiǎo,liè liè bù tíng wǔ。
此行为宗社,仓卒出未预。cǐ xíng wèi zōng shè,cāng zú chū wèi yù。
虏人方恃骄,况复值秋暑。lǔ rén fāng shì jiāo,kuàng fù zhí qiū shǔ。
文臣虽表留,奏上不蒙可。wén chén suī biǎo liú,zòu shàng bù méng kě。
留之恨不力,苟力必中阻。liú zhī hèn bù lì,gǒu lì bì zhōng zǔ。
小臣从百官,拜送伏道左。xiǎo chén cóng bǎi guān,bài sòng fú dào zuǒ。
悬绝不得言,徒有泪如雨。xuán jué bù dé yán,tú yǒu lèi rú yǔ。
前驱至榆河,营垒乱旗橹。qián qū zhì yú hé,yíng lěi luàn qí lǔ。
后队复踉跄,不复辨什伍。hòu duì fù liáng qiāng,bù fù biàn shén wǔ。
挽车避泥潦,前后相接轲。wǎn chē bì ní lǎo,qián hòu xiāng jiē kē。
裸身走中道,车驾从傍过。luǒ shēn zǒu zhōng dào,chē jià cóng bàng guò。
纷纭无纪律,将臣殊莽卤。fēn yún wú jì lǜ,jiāng chén shū mǎng lǔ。
既蹈不测渊,可不严为矩。jì dǎo bù cè yuān,kě bù yán wèi jǔ。
忆昔虏单弱,款附来塞下。yì xī lǔ dān ruò,kuǎn fù lái sāi xià。
岁贡马万疋,未敢设钩距。suì gòng mǎ wàn pǐ,wèi gǎn shè gōu jù。
皇眷来意勤,赏赍特过厚。huáng juàn lái yì qín,shǎng jī tè guò hòu。
一时失防隙,遂得肆强圉。yī shí shī fáng xì,suì dé sì qiáng yǔ。
毡衣易龙锦,皮帽变珠朵。zhān yī yì lóng jǐn,pí mào biàn zhū duǒ。
束腰金匾绦,编贝五色缕。shù yāo jīn biǎn tāo,biān bèi wǔ sè lǚ。
玉剑悬辘轳,雕弓插文笴。yù jiàn xuán lù lú,diāo gōng chā wén gǎn。
黄沙白草间,金银耀樽俎。huáng shā bái cǎo jiān,jīn yín yào zūn zǔ。
鞍鞯画麒麟,旌旗绣飞虎。ān jiān huà qí lín,jīng qí xiù fēi hǔ。
供具与乐器,事事无不有。gōng jù yǔ lè qì,shì shì wú bù yǒu。
一年复一年,屡有望外取。yī nián fù yī nián,lǚ yǒu wàng wài qǔ。
岂但不知感,其心竟包祸。qǐ dàn bù zhī gǎn,qí xīn jìng bāo huò。
勾连并众力,绐以骄诸部。gōu lián bìng zhòng lì,dài yǐ jiāo zhū bù。
罕东兀良哈,久矣被饮羽。hǎn dōng wù liáng hā,jiǔ yǐ bèi yǐn yǔ。
迩来虽纳贡,其意则狎侮。ěr lái suī nà gòng,qí yì zé xiá wǔ。
吾皇天地量,垢秽悉容受。wú huáng tiān dì liàng,gòu huì xī róng shòu。
今来犯我疆,我往非过举。jīn lái fàn wǒ jiāng,wǒ wǎng fēi guò jǔ。
剿此违天贼,岂为拓疆土。jiǎo cǐ wéi tiān zéi,qǐ wèi tuò jiāng tǔ。
戎狄无人性,尧舜不亲附。róng dí wú rén xìng,yáo shùn bù qīn fù。
秦有长城筑,汉有和亲许。qín yǒu zhǎng chéng zhù,hàn yǒu hé qīn xǔ。
云扰东西晋,厥后极凶丑。yún rǎo dōng xī jìn,jué hòu jí xiōng chǒu。
李唐纳婚姻,石晋甘饵诱。lǐ táng nà hūn yīn,shí jìn gān ěr yòu。
宋初论金币,中败青城旅。sòng chū lùn jīn bì,zhōng bài qīng chéng lǚ。
分裂已不堪,未复遭蒙古。fēn liè yǐ bù kān,wèi fù zāo méng gǔ。
历年九十三,夷风洽华夏。lì nián jiǔ shí sān,yí fēng qià huá xià。
乾坤合清宁,笃生我太祖。qián kūn hé qīng níng,dǔ shēng wǒ tài zǔ。
圣德克肖天,飞龙起淮右。shèng dé kè xiào tiān,fēi lóng qǐ huái yòu。
长驱扫腥毡,直出古北口。zhǎng qū sǎo xīng zhān,zhí chū gǔ běi kǒu。
净洗历代羞,日月开天宇。jìng xǐ lì dài xiū,rì yuè kāi tiān yǔ。
太宗龙凤姿,丕承奋英武。tài zōng lóng fèng zī,pī chéng fèn yīng wǔ。
天戈时一指,残孽窜他所。tiān gē shí yī zhǐ,cán niè cuàn tā suǒ。
漠南无王庭,漠北走穷狗。mò nán wú wáng tíng,mò běi zǒu qióng gǒu。
于今已不然,信非朝夕故。yú jīn yǐ bù rán,xìn fēi cháo xī gù。
必欲罗奔鲸,在众密网罟。bì yù luó bēn jīng,zài zhòng mì wǎng gǔ。
胡乃劳圣躬,执政何以处。hú nǎi láo shèng gōng,zhí zhèng hé yǐ chù。
臣闻千金子,尚不垂堂坐。chén wén qiān jīn zi,shàng bù chuí táng zuò。
虏罪诚可诛,持重慎勿苟。lǔ zuì chéng kě zhū,chí zhòng shèn wù gǒu。
稽首早回銮,天位要有主。jī shǒu zǎo huí luán,tiān wèi yào yǒu zhǔ。
钦哉祖宗业,正拟磐石固。qīn zāi zǔ zōng yè,zhèng nǐ pán shí gù。

刘溥

明苏州府长洲人,字原博。祖、父皆以医得官。宣德初,以善医授惠州局副使。后调太医院吏目。博通经史,精天文律历之学,亦善画工诗,与晏铎、王淮、汤胤绩、苏平、邹亮、蒋忠等号“景泰十才子”,常被推为盟主。有《草窗集》。 刘溥的作品>>

猜您喜欢

赋得贞松寿姑苏张继孟八十

刘溥

徂徕之松何蜿蜒,根盘厚地枝摩天。cú lái zhī sōng hé wān yán,gēn pán hòu dì zhī mó tiān。
气横东南动光彩,泰山风雪衡山烟。qì héng dōng nán dòng guāng cǎi,tài shān fēng xuě héng shān yān。
长风吹天天宇开,飒飒海涛天上来。zhǎng fēng chuī tiān tiān yǔ kāi,sà sà hǎi tāo tiān shàng lái。
世间草木总卑小,如就彭祖观婴孩。shì jiān cǎo mù zǒng bēi xiǎo,rú jiù péng zǔ guān yīng hái。
古来君子不改德,松亦何尝改其色。gǔ lái jūn zi bù gǎi dé,sōng yì hé cháng gǎi qí sè。
往往工师求栋梁,重如山岳谁移得。wǎng wǎng gōng shī qiú dòng liáng,zhòng rú shān yuè shuí yí dé。
春风细洒金粉香,茯苓寒凝琥珀光。chūn fēng xì sǎ jīn fěn xiāng,fú líng hán níng hǔ pò guāng。
为君取此制春酒,饮之眉寿同无疆。wèi jūn qǔ cǐ zhì chūn jiǔ,yǐn zhī méi shòu tóng wú jiāng。

题昆山沈愚通理诗集

刘溥

吴城东头八十里,玉山青插娄江水。wú chéng dōng tóu bā shí lǐ,yù shān qīng chā lóu jiāng shuǐ。
何人秀发山水间,沈生文章妙无比。hé rén xiù fā shān shuǐ jiān,shěn shēng wén zhāng miào wú bǐ。
清如玉树含秋霜,丽如五色云锦张。qīng rú yù shù hán qiū shuāng,lì rú wǔ sè yún jǐn zhāng。
琅然天外度灵响,一曲一奏春风香。láng rán tiān wài dù líng xiǎng,yī qū yī zòu chūn fēng xiāng。
春风吹入长安陌,紫陌烟花烂晴色。chūn fēng chuī rù zhǎng ān mò,zǐ mò yān huā làn qíng sè。
隋珠赵璧常自珍,乐府词林尽相惜。suí zhū zhào bì cháng zì zhēn,lè fǔ cí lín jǐn xiāng xī。
生今年才二十余,声名欲与前辈俱。shēng jīn nián cái èr shí yú,shēng míng yù yǔ qián bèi jù。
方今四海被皇化,好协雅颂歌唐虞。fāng jīn sì hǎi bèi huáng huà,hǎo xié yǎ sòng gē táng yú。

江乡渔乐图

刘溥

桃花雨歇春潮长,江中鲤鱼随水上。táo huā yǔ xiē chūn cháo zhǎng,jiāng zhōng lǐ yú suí shuǐ shàng。
香蒲叶短白鹭飞,渔父乘船自来往。xiāng pú yè duǎn bái lù fēi,yú fù chéng chuán zì lái wǎng。
船头巨罾三丈余,辘轳引缏如引车。chuán tóu jù zēng sān zhàng yú,lù lú yǐn biàn rú yǐn chē。
浪花触船鱼乱跃,儿女相顾争欢呼。làng huā chù chuán yú luàn yuè,ér nǚ xiāng gù zhēng huān hū。
江头卖鱼朝买谷,晚来还向江头宿。jiāng tóu mài yú cháo mǎi gǔ,wǎn lái hái xiàng jiāng tóu sù。
老翁不愁儿不啼,新妇船中炊欲熟。lǎo wēng bù chóu ér bù tí,xīn fù chuán zhōng chuī yù shú。

兰竹画

刘溥

湘江雨晴白云湿,湘妃愁抱香兰泣。xiāng jiāng yǔ qíng bái yún shī,xiāng fēi chóu bào xiāng lán qì。
望望夫君去不还,佩珠落尽无人拾。wàng wàng fū jūn qù bù hái,pèi zhū luò jǐn wú rén shí。
碧天秋冷明月多,千里洞庭横白波。bì tiān qiū lěng míng yuè duō,qiān lǐ dòng tíng héng bái bō。
请君莫唱《竹枝》曲,水远山长其奈何。qǐng jūn mò chàng zhú zhī qū,shuǐ yuǎn shān zhǎng qí nài hé。

题画龙虎二首

刘溥

古来画龙称叶公,后来又说陈所翁。gǔ lái huà lóng chēng yè gōng,hòu lái yòu shuō chén suǒ wēng。
呜呼二人不可见,神妙谁复追其踪。wū hū èr rén bù kě jiàn,shén miào shuí fù zhuī qí zōng。
此图知是何人作,一见令人即惊愕。cǐ tú zhī shì hé rén zuò,yī jiàn lìng rén jí jīng è。
势翻沧海起风雷,身涌长空奋头角。shì fān cāng hǎi qǐ fēng léi,shēn yǒng zhǎng kōng fèn tóu jiǎo。
双睛泼电鳞鬣分,左盘右蹴拿飞云。shuāng jīng pō diàn lín liè fēn,zuǒ pán yòu cù ná fēi yún。
轩然天地动光彩,此时不顾鱼虾群。xuān rán tiān dì dòng guāng cǎi,cǐ shí bù gù yú xiā qún。
满堂惨淡凝烟雾,相对咨嗟毛发竖。mǎn táng cǎn dàn níng yān wù,xiāng duì zī jiē máo fā shù。
田畴岁旱望甘霖,破壁须看上天去。tián chóu suì hàn wàng gān lín,pò bì xū kàn shàng tiān qù。

题画龙虎二首

刘溥

千山万山日向脯,哑哑老树愁啼乌。qiān shān wàn shān rì xiàng pú,yǎ yǎ lǎo shù chóu tí wū。
长途迢递人绝迹,奋跃只有黄於菟。zhǎng tú tiáo dì rén jué jì,fèn yuè zhǐ yǒu huáng yú tú。
长风飕飗震林木,百兽纷披望风伏。zhǎng fēng sōu liú zhèn lín mù,bǎi shòu fēn pī wàng fēng fú。
霜牙凛凛摧万夫,金镜瞳瞳射双目。shuāng yá lǐn lǐn cuī wàn fū,jīn jìng tóng tóng shè shuāng mù。
饥来择肉惟熊罴,不更小取豺与狸。jī lái zé ròu wéi xióng pí,bù gèng xiǎo qǔ chái yǔ lí。
田家黄犊要耕种,又肯搏攫夸能为。tián jiā huáng dú yào gēng zhǒng,yòu kěn bó jué kuā néng wèi。
如今天关求守备,盖世雄威素称异。rú jīn tiān guān qiú shǒu bèi,gài shì xióng wēi sù chēng yì。
举首为城掉尾旌,愿保皇家千万世。jǔ shǒu wèi chéng diào wěi jīng,yuàn bǎo huáng jiā qiān wàn shì。

王将军昭忠诗

刘溥

将军虎须如刺针,胸中八阵瞿塘深。jiāng jūn hǔ xū rú cì zhēn,xiōng zhōng bā zhèn qú táng shēn。
昔陪元戎事南事,宝剑入手双龙吟。xī péi yuán róng shì nán shì,bǎo jiàn rù shǒu shuāng lóng yín。
麓川小丑据巢穴,沙木龙高瘴云热。lù chuān xiǎo chǒu jù cháo xué,shā mù lóng gāo zhàng yún rè。
岁金不贡抗王师,象阵横刀乱飞雪。suì jīn bù gòng kàng wáng shī,xiàng zhèn héng dāo luàn fēi xuě。
将军前锋不作难,百骑驰突风雷寒。jiāng jūn qián fēng bù zuò nán,bǎi qí chí tū fēng léi hán。
阵前妖星欲坠地,战久力尽先摧残。zhèn qián yāo xīng yù zhuì dì,zhàn jiǔ lì jǐn xiān cuī cán。
大军当时若相援,拜将岂得重筑坛。dà jūn dāng shí ruò xiāng yuán,bài jiāng qǐ dé zhòng zhù tán。
国殇多年归不得,血染蘼芜至今碧。guó shāng duō nián guī bù dé,xuè rǎn mí wú zhì jīn bì。
旌忠有诰五色文,绝胜区区一方石。jīng zhōng yǒu gào wǔ sè wén,jué shèng qū qū yī fāng shí。

题郑迪画

刘溥

阖闾城北阳城湖,一碧万顷涵太虚。hé lǘ chéng běi yáng chéng hú,yī bì wàn qǐng hán tài xū。
玉山虞山迭襟带,林屋矗矗当前袪。yù shān yú shān dié jīn dài,lín wū chù chù dāng qián qū。
君家还在河之北,乔木森然围大宅。jūn jiā hái zài hé zhī běi,qiáo mù sēn rán wéi dà zhái。
长风卷浪送高帆,一日行程才顷刻。zhǎng fēng juǎn làng sòng gāo fān,yī rì xíng chéng cái qǐng kè。
我因瓜葛长往来,南汀西渚芙蓉开。wǒ yīn guā gé zhǎng wǎng lái,nán tīng xī zhǔ fú róng kāi。
尊翁平生好怀抱,长日与我衔金杯。zūn wēng píng shēng hǎo huái bào,zhǎng rì yǔ wǒ xián jīn bēi。
一朝我应征书起,高步天门拜天子。yī cháo wǒ yīng zhēng shū qǐ,gāo bù tiān mén bài tiān zi。
献策惭无一万言,归梦常飞四千里。xiàn cè cán wú yī wàn yán,guī mèng cháng fēi sì qiān lǐ。
四千里路何悠悠,暮云春树难为愁。sì qiān lǐ lù hé yōu yōu,mù yún chūn shù nán wèi chóu。
忽报尊翁已沦没,使我恸哭无时休。hū bào zūn wēng yǐ lún méi,shǐ wǒ tòng kū wú shí xiū。
今年省侍还乡遇,访旧还来旧游处。jīn nián shěng shì hái xiāng yù,fǎng jiù hái lái jiù yóu chù。
却将愁思改欢容,二子森然如玉树。què jiāng chóu sī gǎi huān róng,èr zi sēn rán rú yù shù。
旧书增多新宅高,萱堂日日堆蟠桃。jiù shū zēng duō xīn zhái gāo,xuān táng rì rì duī pán táo。
里中长老说佳子,邑里官吏称贤豪。lǐ zhōng zhǎng lǎo shuō jiā zi,yì lǐ guān lì chēng xián háo。
伯也从容性非懒,仲也谦恭我东坦。bó yě cóng róng xìng fēi lǎn,zhòng yě qiān gōng wǒ dōng tǎn。
从来孝友出故家,读书出仕亦未晚。cóng lái xiào yǒu chū gù jiā,dú shū chū shì yì wèi wǎn。

赵松雪画马

刘溥

王孙画马世无敌,一画一回飞霹雳。wáng sūn huà mǎ shì wú dí,yī huà yī huí fēi pī lì。
千里长风入彩毫,平沙碧草春无迹。qiān lǐ zhǎng fēng rù cǎi háo,píng shā bì cǎo chūn wú jì。
砚池想是通渥洼,突然走出白鼻冘。yàn chí xiǎng shì tōng wò wā,tū rán zǒu chū bái bí yín。
翻涛浴浪动光彩,云影满身堆玉花。fān tāo yù làng dòng guāng cǎi,yún yǐng mǎn shēn duī yù huā。
玉花连钱汗流血,骏尾捎风蹄踣铁。yù huā lián qián hàn liú xuè,jùn wěi shāo fēng tí bó tiě。
何时骑得似画中,踏破阴山古时雪。hé shí qí dé shì huà zhōng,tà pò yīn shān gǔ shí xuě。

江上别

刘溥

相逢兰渚潮长,相送烟江日斜。xiāng féng lán zhǔ cháo zhǎng,xiāng sòng yān jiāng rì xié。
只说侬家好认,门前一树梨花。zhǐ shuō nóng jiā hǎo rèn,mén qián yī shù lí huā。

相思曲

刘溥

相别谁知许久,相思不道能深。xiāng bié shuí zhī xǔ jiǔ,xiāng sī bù dào néng shēn。
一夜五更妾梦,千山万水郎心。yī yè wǔ gèng qiè mèng,qiān shān wàn shuǐ láng xīn。
561234