古诗词

游阴那诗

释慧机

众壑含清晖,晨夕朔风冷。zhòng hè hán qīng huī,chén xī shuò fēng lěng。
扶杖展健步,遂上诸峰顶。fú zhàng zhǎn jiàn bù,suì shàng zhū fēng dǐng。
翘首望云关,恍惚散仙骋。qiào shǒu wàng yún guān,huǎng hū sàn xiān chěng。
我心如木枯,况获兹幽境。wǒ xīn rú mù kū,kuàng huò zī yōu jìng。
理感兴自超,不关众山静。lǐ gǎn xīng zì chāo,bù guān zhòng shān jìng。
日暮踏下山,斜阳照孤影。rì mù tà xià shān,xié yáng zhào gū yǐng。
叩扉闻清钟,猛然发深省。kòu fēi wén qīng zhōng,měng rán fā shēn shěng。

释慧机

慧机,嘉应(今梅州)人。灵光寺僧。事见清温汝能《粤东诗海》卷九八。 释慧机的作品>>

猜您喜欢