古诗词

闻朝觐官有喜且以致勉励之意于属吏云

于谦

圣主当天运,诸侯述职归。shèng zhǔ dāng tiān yùn,zhū hóu shù zhí guī。
佩声辞禁阙,香霭散朝衣。pèi shēng cí jìn quē,xiāng ǎi sàn cháo yī。
戒敕颁天语,生成显化机。jiè chì bān tiān yǔ,shēng chéng xiǎn huà jī。
勉旃图报称,莫使寸心违。miǎn zhān tú bào chēng,mò shǐ cùn xīn wéi。
于谦

于谦

于谦(1398年5月13日-1457年2月16日),字廷益,号节庵,官至少保,世称于少保。汉族,明朝浙江承宣布政使司杭州钱塘县人。因参与平定汉王朱高煦谋反有功,得到明宣宗器重,担任明朝山西河南巡抚。明英宗时期,因得罪王振下狱,后释放,起为兵部侍郎。土木之变后英宗被俘,郕王朱祁钰监国,擢兵部尚书。于谦力排南迁之议,决策守京师,与诸大臣请郕王即位。瓦剌兵逼京师,督战,击退之。论功加封少保,总督军务,终迫也先遣使议和,使英宗得归。天顺元年因“谋逆”罪被冤杀。谥曰忠肃。有《于忠肃集》。于谦与岳飞、张煌言并称“西湖三杰”。 于谦的作品>>

猜您喜欢

欲登楼未果先赋一律以见意

于谦

红叶黄花殿晚秋,碧云青嶂倚南楼。hóng yè huáng huā diàn wǎn qiū,bì yún qīng zhàng yǐ nán lóu。
江湖汗漫迷归路,草木萧条动客愁。jiāng hú hàn màn mí guī lù,cǎo mù xiāo tiáo dòng kè chóu。
一自衣冠辞凤阙,几番风雪拥貂裘。yī zì yī guān cí fèng quē,jǐ fān fēng xuě yōng diāo qiú。
中州不尽登临兴,欲上层霄豁远眸。zhōng zhōu bù jǐn dēng lín xīng,yù shàng céng xiāo huō yuǎn móu。

苏李泣别图

于谦

啮雪吞毡瀚海头,节旄落尽恨悠悠。niè xuě tūn zhān hàn hǎi tóu,jié máo luò jǐn hèn yōu yōu。
孤臣不为一身惜,降将应怀万古羞。gū chén bù wèi yī shēn xī,jiàng jiāng yīng huái wàn gǔ xiū。
绝塞旅魂惊永夜,秦关归兴动高秋。jué sāi lǚ hún jīng yǒng yè,qín guān guī xīng dòng gāo qiū。
表忠麟阁图形像,未数当年博陆侯。biǎo zhōng lín gé tú xíng xiàng,wèi shù dāng nián bó lù hóu。

送黄郎中顺升湖广参议提点太和宫

于谦

旌旆翩翩拂彩霞,承恩清晓出京华。jīng pèi piān piān fú cǎi xiá,chéng ēn qīng xiǎo chū jīng huá。
锦衣天上神仙客,华屋山中宰相家。jǐn yī tiān shàng shén xiān kè,huá wū shān zhōng zǎi xiāng jiā。
芝草九茎同毓秀,榔梅千树正开花。zhī cǎo jiǔ jīng tóng yù xiù,láng méi qiān shù zhèng kāi huā。
此行便与尘凡隔,何用秋乘八月楂。cǐ xíng biàn yǔ chén fán gé,hé yòng qiū chéng bā yuè zhā。

示冕

于谦

阿冕今年已十三,耳边垂发绿鬖鬖。ā miǎn jīn nián yǐ shí sān,ěr biān chuí fā lǜ sān sān。
好亲灯火研经史,勤向庭闱奉旨甘。hǎo qīn dēng huǒ yán jīng shǐ,qín xiàng tíng wéi fèng zhǐ gān。
衔命年年巡塞北,思亲夜夜梦江南。xián mìng nián nián xún sāi běi,sī qīn yè yè mèng jiāng nán。
题诗寄汝非无意,莫负青春取自惭。tí shī jì rǔ fēi wú yì,mò fù qīng chūn qǔ zì cán。

得外舅安丰董先生书

于谦

悠悠远别几经年,极目江南思渺然。yōu yōu yuǎn bié jǐ jīng nián,jí mù jiāng nán sī miǎo rán。
客底正劳千里梦,天边忽堕五云笺。kè dǐ zhèng láo qiān lǐ mèng,tiān biān hū duò wǔ yún jiān。
得官自愧超迁早,济世深惭学术偏。dé guān zì kuì chāo qiān zǎo,jì shì shēn cán xué shù piān。
瞻仰泰山应未遂,马蹄明日又翩翩。zhān yǎng tài shān yīng wèi suì,mǎ tí míng rì yòu piān piān。

送中书舍人内弟董仲鲁奉使亲藩

于谦

奉使亲藩属俊才,宁亲此日遂归来。fèng shǐ qīn fān shǔ jùn cái,níng qīn cǐ rì suì guī lái。
天涯游子十年别,堂上慈颜一笑开。tiān yá yóu zi shí nián bié,táng shàng cí yán yī xiào kāi。
北阙风云新节钺,西湖烟雨旧楼台。běi quē fēng yún xīn jié yuè,xī hú yān yǔ jiù lóu tái。
痴儿相见应相问,好带平安两字来。chī ér xiāng jiàn yīng xiāng wèn,hǎo dài píng ān liǎng zì lái。

挽兵部柴尚书

于谦

权兼将相竭忠诚,文武全才属老成。quán jiān jiāng xiāng jié zhōng chéng,wén wǔ quán cái shǔ lǎo chéng。
廊庙雍容时望重,边陲谈笑战尘清。láng miào yōng róng shí wàng zhòng,biān chuí tán xiào zhàn chén qīng。
白鸡忽忆当年梦,青史应垂万古名。bái jī hū yì dāng nián mèng,qīng shǐ yīng chuí wàn gǔ míng。
嗟我忝居乡曲后,谩歌楚些寄哀情。jiē wǒ tiǎn jū xiāng qū hòu,mán gē chǔ xiē jì āi qíng。

送顾克新南还

于谦

都门三月柳飞花,把酒相看日未斜。dōu mén sān yuè liǔ fēi huā,bǎ jiǔ xiāng kàn rì wèi xié。
充贡已看先得意,承恩仍喜蚤还家。chōng gòng yǐ kàn xiān dé yì,chéng ēn réng xǐ zǎo hái jiā。
轻风细浪征帆稳,芳草长亭客路赊。qīng fēng xì làng zhēng fān wěn,fāng cǎo zhǎng tíng kè lù shē。
君去故园春尚好,令人归思满天涯。jūn qù gù yuán chūn shàng hǎo,lìng rén guī sī mǎn tiān yá。

春阴感怀

于谦

连日轻阴雨未成,万株烟柳暗春城。lián rì qīng yīn yǔ wèi chéng,wàn zhū yān liǔ àn chūn chéng。
野花偏向愁边发,池草多从梦里生。yě huā piān xiàng chóu biān fā,chí cǎo duō cóng mèng lǐ shēng。
越水吴山频引领,沈腰潘鬓不胜情。yuè shuǐ wú shān pín yǐn lǐng,shěn yāo pān bìn bù shèng qíng。
何时归去西湖路,载酒携柑听早莺。hé shí guī qù xī hú lù,zài jiǔ xié gān tīng zǎo yīng。

悼内六首

于谦

垂老光阴两鬓皤,细君弃我竟如何。chuí lǎo guāng yīn liǎng bìn pó,xì jūn qì wǒ jìng rú hé。
夫妻一旦世缘尽,儿女百年恩爱多。fū qī yī dàn shì yuán jǐn,ér nǚ bǎi nián ēn ài duō。
晓阁空悬台上镜,春衣谁试箧中罗。xiǎo gé kōng xuán tái shàng jìng,chūn yī shuí shì qiè zhōng luó。
客边闻讣肠先断,泪落西风鼓缶歌。kè biān wén fù cháng xiān duàn,lèi luò xī fēng gǔ fǒu gē。

悼内六首

于谦

世缘情爱总成空,二十馀年一梦中。shì yuán qíng ài zǒng chéng kōng,èr shí yú nián yī mèng zhōng。
疏广未能辞汉主,孟光先已弃梁鸿。shū guǎng wèi néng cí hàn zhǔ,mèng guāng xiān yǐ qì liáng hóng。
镫昏罗幔通宵雨,花谢雕阑蓦地风。dèng hūn luó màn tōng xiāo yǔ,huā xiè diāo lán mò dì fēng。
欲觅音容在何处,九原无路辨西东。yù mì yīn róng zài hé chù,jiǔ yuán wú lù biàn xī dōng。

悼内六首

于谦

缥缈音容何处寻,乱山重叠暮云深。piāo miǎo yīn róng hé chù xún,luàn shān zhòng dié mù yún shēn。
四千里外还家梦,二十年前结发心。sì qiān lǐ wài hái jiā mèng,èr shí nián qián jié fā xīn。
寂寞青灯形对影,萧疏白发泪沾襟。jì mò qīng dēng xíng duì yǐng,xiāo shū bái fā lèi zhān jīn。
箧中空有遗书在,把玩不堪成古今。qiè zhōng kōng yǒu yí shū zài,bǎ wán bù kān chéng gǔ jīn。

悼内六首

于谦

尘寰冥路两茫茫,何处青山认故乡。chén huán míng lù liǎng máng máng,hé chù qīng shān rèn gù xiāng。
破镜已分鸾凤影,遗衣空带麝兰香。pò jìng yǐ fēn luán fèng yǐng,yí yī kōng dài shè lán xiāng。
梦回孤馆肠千结,愁对残灯泪万行。mèng huí gū guǎn cháng qiān jié,chóu duì cán dēng lèi wàn xíng。
抱痛苦嫌胸次窄,也应无处著凄凉。bào tòng kǔ xián xiōng cì zhǎi,yě yīng wú chù zhù qī liáng。

悼内六首

于谦

东风庭院落花飞,偕老齐眉愿竟违。dōng fēng tíng yuàn luò huā fēi,xié lǎo qí méi yuàn jìng wéi。
幻梦一番生与死,讣音千里是耶非。huàn mèng yī fān shēng yǔ sǐ,fù yīn qiān lǐ shì yé fēi。
凄凉怀抱几时歇,缥缈音容何处归。qī liáng huái bào jǐ shí xiē,piāo miǎo yīn róng hé chù guī。
魂断九泉招不得,客边一日几沾衣。hún duàn jiǔ quán zhāo bù dé,kè biān yī rì jǐ zhān yī。

悼内六首

于谦

房栊寂寞掩春风,百岁情缘一旦空。fáng lóng jì mò yǎn chūn fēng,bǎi suì qíng yuán yī dàn kōng。
世态不离生死内,梦魂都在别离中。shì tài bù lí shēng sǐ nèi,mèng hún dōu zài bié lí zhōng。
可怜孤馆月华白,犹忆香奁烛影红。kě lián gū guǎn yuè huá bái,yóu yì xiāng lián zhú yǐng hóng。
老眼昏昏数行泪,客边从此恨无穷。lǎo yǎn hūn hūn shù xíng lèi,kè biān cóng cǐ hèn wú qióng。