古诗词

闻朝觐官有喜且以致勉励之意于属吏云

于谦

圣主当天运,诸侯述职归。shèng zhǔ dāng tiān yùn,zhū hóu shù zhí guī。
佩声辞禁阙,香霭散朝衣。pèi shēng cí jìn quē,xiāng ǎi sàn cháo yī。
戒敕颁天语,生成显化机。jiè chì bān tiān yǔ,shēng chéng xiǎn huà jī。
勉旃图报称,莫使寸心违。miǎn zhān tú bào chēng,mò shǐ cùn xīn wéi。
于谦

于谦

于谦(1398年5月13日-1457年2月16日),字廷益,号节庵,官至少保,世称于少保。汉族,明朝浙江承宣布政使司杭州钱塘县人。因参与平定汉王朱高煦谋反有功,得到明宣宗器重,担任明朝山西河南巡抚。明英宗时期,因得罪王振下狱,后释放,起为兵部侍郎。土木之变后英宗被俘,郕王朱祁钰监国,擢兵部尚书。于谦力排南迁之议,决策守京师,与诸大臣请郕王即位。瓦剌兵逼京师,督战,击退之。论功加封少保,总督军务,终迫也先遣使议和,使英宗得归。天顺元年因“谋逆”罪被冤杀。谥曰忠肃。有《于忠肃集》。于谦与岳飞、张煌言并称“西湖三杰”。 于谦的作品>>

猜您喜欢

重阳感怀

于谦

昼景如梭夜漏长,又惊节序是重阳。zhòu jǐng rú suō yè lòu zhǎng,yòu jīng jié xù shì zhòng yáng。
江枫点缀秋光好,篱菊包藏晚节香。jiāng fēng diǎn zhuì qiū guāng hǎo,lí jú bāo cáng wǎn jié xiāng。
多事未容陶令去,老怀难学孟嘉狂。duō shì wèi róng táo lìng qù,lǎo huái nán xué mèng jiā kuáng。
萧条孤馆谁相问,独对西风一举觞。xiāo tiáo gū guǎn shuí xiāng wèn,dú duì xī fēng yī jǔ shāng。

新年客怀

于谦

客底光阴似水流,又看五十五春秋。kè dǐ guāng yīn shì shuǐ liú,yòu kàn wǔ shí wǔ chūn qiū。
深惭一品三孤秩,敢望千金万户侯。shēn cán yī pǐn sān gū zhì,gǎn wàng qiān jīn wàn hù hóu。
辇路尘清残雪在,御炉香暖瑞烟浮。niǎn lù chén qīng cán xuě zài,yù lú xiāng nuǎn ruì yān fú。
老来况味俱萧索,只有归心不自由。lǎo lái kuàng wèi jù xiāo suǒ,zhǐ yǒu guī xīn bù zì yóu。

暮秋感怀

于谦

重阳节后北风多,景物萧条可奈何。zhòng yáng jié hòu běi fēng duō,jǐng wù xiāo tiáo kě nài hé。
叶带寒声风外落,雁随霜信月中过。yè dài hán shēng fēng wài luò,yàn suí shuāng xìn yuè zhōng guò。
愁来万事纷如结,老去孤忠耿不磨。chóu lái wàn shì fēn rú jié,lǎo qù gū zhōng gěng bù mó。
偷得浮生片时暇,凭阑搔首且吟哦。tōu dé fú shēng piàn shí xiá,píng lán sāo shǒu qiě yín ó。

元日述怀

于谦

锡宴归来静掩扉,卧看初日转斜晖。xī yàn guī lái jìng yǎn fēi,wò kàn chū rì zhuǎn xié huī。
避喧不欲轮蹄驻,得食从教鸟雀飞。bì xuān bù yù lún tí zhù,dé shí cóng jiào niǎo què fēi。
远道冰霜情脉脉,故园梅柳思依依。yuǎn dào bīng shuāng qíng mài mài,gù yuán méi liǔ sī yī yī。
新年祝愿无他事,惟乞皇恩早赐归。xīn nián zhù yuàn wú tā shì,wéi qǐ huáng ēn zǎo cì guī。

王一宁学士哀挽

于谦

内相方承宠渥新,那堪鵩鸟集承尘。nèi xiāng fāng chéng chǒng wò xīn,nà kān fú niǎo jí chéng chén。
文章功业成千古,台阁丝纶少一人。wén zhāng gōng yè chéng qiān gǔ,tái gé sī lún shǎo yī rén。
慷慨谁论天下事,凄凉空忆梦中身。kāng kǎi shuí lùn tiān xià shì,qī liáng kōng yì mèng zhōng shēn。
向时谈笑皆陈迹,惟有临风泪满巾。xiàng shí tán xiào jiē chén jì,wéi yǒu lín fēng lèi mǎn jīn。

直庐岁暮

于谦

直庐萧索度残年,静夜焚香思悄然。zhí lú xiāo suǒ dù cán nián,jìng yè fén xiāng sī qiāo rán。
市远不知沽酒价,庭空惟见煮茶烟。shì yuǎn bù zhī gū jiǔ jià,tíng kōng wéi jiàn zhǔ chá yān。
风穿疏牖银灯暗,月转高城玉漏传。fēng chuān shū yǒu yín dēng àn,yuè zhuǎn gāo chéng yù lòu chuán。
归兴渐随生意动,昨宵清梦绕林泉。guī xīng jiàn suí shēng yì dòng,zuó xiāo qīng mèng rào lín quán。

送知县莫文渊致仕归钱塘

于谦

解组还乡未白头,身安意适复何求。jiě zǔ hái xiāng wèi bái tóu,shēn ān yì shì fù hé qiú。
六桥有路闲来往,万事无心任去留。liù qiáo yǒu lù xián lái wǎng,wàn shì wú xīn rèn qù liú。
阖境吏民思旧泽,入门儿女具新篘。hé jìng lì mín sī jiù zé,rù mén ér nǚ jù xīn chōu。
明朝我亦休官去,同向西湖理钓舟。míng cháo wǒ yì xiū guān qù,tóng xiàng xī hú lǐ diào zhōu。

送江用亨下第

于谦

贾生年少负奇才,射策无成又独回。jiǎ shēng nián shǎo fù qí cái,shè cè wú chéng yòu dú huí。
威凤不随凡鸟语,好花偏向暮春开。wēi fèng bù suí fán niǎo yǔ,hǎo huā piān xiàng mù chūn kāi。
都门烟树关情远,故国湖山入梦来。dōu mén yān shù guān qíng yuǎn,gù guó hú shān rù mèng lái。
浪暖桃香三载后,禹门还听一声雷。làng nuǎn táo xiāng sān zài hòu,yǔ mén hái tīng yī shēng léi。

和何知州交趾死节韵

于谦

凛凛英风震百蛮,巍巍砥柱屹狂澜。lǐn lǐn yīng fēng zhèn bǎi mán,wēi wēi dǐ zhù yì kuáng lán。
自缘忠义存心正,不惜从容就死难。zì yuán zhōng yì cún xīn zhèng,bù xī cóng róng jiù sǐ nán。
瘴海云迷归路远,边城月照旅魂单。zhàng hǎi yún mí guī lù yuǎn,biān chéng yuè zhào lǚ hún dān。
衣间别有文山句,千载令人拭泪看。yī jiān bié yǒu wén shān jù,qiān zài lìng rén shì lèi kàn。

送道士史志中

于谦

不驾青牛西出关,却乘画鹢向南还。bù jià qīng niú xī chū guān,què chéng huà yì xiàng nán hái。
枕中鸿宝千金秘,袖里龙光一剑闲。zhěn zhōng hóng bǎo qiān jīn mì,xiù lǐ lóng guāng yī jiàn xián。
潞水蓟门分别处,岸花樯燕送留间。lù shuǐ jì mén fēn bié chù,àn huā qiáng yàn sòng liú jiān。
蓬莱到日春将老,想见碧桃开满山。péng lái dào rì chūn jiāng lǎo,xiǎng jiàn bì táo kāi mǎn shān。

岳忠武王祠

于谦

匹马南来渡浙河,汴城宫阙远嵯峨。pǐ mǎ nán lái dù zhè hé,biàn chéng gōng quē yuǎn cuó é。
中兴诸将谁降敌,负国奸臣主议和。zhōng xīng zhū jiāng shuí jiàng dí,fù guó jiān chén zhǔ yì hé。
黄叶古祠寒雨积,清山荒冢白云多。huáng yè gǔ cí hán yǔ jī,qīng shān huāng zhǒng bái yún duō。
如何一别朱仙镇,不见将军奏凯歌。rú hé yī bié zhū xiān zhèn,bù jiàn jiāng jūn zòu kǎi gē。

惜春

于谦

无计留春住,从教去复来。wú jì liú chūn zhù,cóng jiào qù fù lái。
明年花更好,只是老相催。míng nián huā gèng hǎo,zhǐ shì lǎo xiāng cuī。

春晓

于谦

昼静暖风微,帘垂客到稀。zhòu jìng nuǎn fēng wēi,lián chuí kè dào xī。
画梁双燕子,不敢傍人飞。huà liáng shuāng yàn zi,bù gǎn bàng rén fēi。

落花

于谦

春来又春去,花落复花开。chūn lái yòu chūn qù,huā luò fù huā kāi。
老少寻常事,何须废酒杯。lǎo shǎo xún cháng shì,hé xū fèi jiǔ bēi。

暮春

于谦

槐柳拂云长,清阴覆短墙。huái liǔ fú yún zhǎng,qīng yīn fù duǎn qiáng。
群芳俱落尽,只有菜花黄。qún fāng jù luò jǐn,zhǐ yǒu cài huā huáng。