古诗词

秋兴四首

于谦

万宝初成敛化功,眼看秋色有无中。wàn bǎo chū chéng liǎn huà gōng,yǎn kàn qiū sè yǒu wú zhōng。
开残篱菊侵晨雨,落尽庭梧昨夜风。kāi cán lí jú qīn chén yǔ,luò jǐn tíng wú zuó yè fēng。
野草忽从霜后白,江枫故向日边红。yě cǎo hū cóng shuāng hòu bái,jiāng fēng gù xiàng rì biān hóng。
芦花两岸沧江阔,管领烟波属钓翁。lú huā liǎng àn cāng jiāng kuò,guǎn lǐng yān bō shǔ diào wēng。
于谦

于谦

于谦(1398年5月13日-1457年2月16日),字廷益,号节庵,官至少保,世称于少保。汉族,明朝浙江承宣布政使司杭州钱塘县人。因参与平定汉王朱高煦谋反有功,得到明宣宗器重,担任明朝山西河南巡抚。明英宗时期,因得罪王振下狱,后释放,起为兵部侍郎。土木之变后英宗被俘,郕王朱祁钰监国,擢兵部尚书。于谦力排南迁之议,决策守京师,与诸大臣请郕王即位。瓦剌兵逼京师,督战,击退之。论功加封少保,总督军务,终迫也先遣使议和,使英宗得归。天顺元年因“谋逆”罪被冤杀。谥曰忠肃。有《于忠肃集》。于谦与岳飞、张煌言并称“西湖三杰”。 于谦的作品>>

猜您喜欢

题古寺

于谦

古寺知何代,荒凉倚翠微。gǔ sì zhī hé dài,huāng liáng yǐ cuì wēi。
凝尘生佛面,落叶拥禅扉。níng chén shēng fú miàn,luò yè yōng chán fēi。
殿迥香镫寂,廊空乌鹊飞。diàn jiǒng xiāng dèng jì,láng kōng wū què fēi。
塔铃风外语,应似怨斜晖。tǎ líng fēng wài yǔ,yīng shì yuàn xié huī。

闻朝觐官有喜且以致勉励之意于属吏云

于谦

圣主当天运,诸侯述职归。shèng zhǔ dāng tiān yùn,zhū hóu shù zhí guī。
佩声辞禁阙,香霭散朝衣。pèi shēng cí jìn quē,xiāng ǎi sàn cháo yī。
戒敕颁天语,生成显化机。jiè chì bān tiān yǔ,shēng chéng xiǎn huà jī。
勉旃图报称,莫使寸心违。miǎn zhān tú bào chēng,mò shǐ cùn xīn wéi。

春日即事

于谦

案牍闲清昼,歌谣遍里闾。àn dú xián qīng zhòu,gē yáo biàn lǐ lǘ。
光风回细柳,甘雨洗嘉蔬。guāng fēng huí xì liǔ,gān yǔ xǐ jiā shū。
遣兴杯中物,消愁几上书。qiǎn xīng bēi zhōng wù,xiāo chóu jǐ shàng shū。
所期民物阜,此外复何如。suǒ qī mín wù fù,cǐ wài fù hé rú。

游春

于谦

满路香尘起,寻春思欲迷。mǎn lù xiāng chén qǐ,xún chūn sī yù mí。
树晴莺出谷,溪暖燕衔泥。shù qíng yīng chū gǔ,xī nuǎn yàn xián ní。
玉勒嘶芳草,青楼瞰大堤。yù lēi sī fāng cǎo,qīng lóu kàn dà dī。
风光无限好,都在画桥西。fēng guāng wú xiàn hǎo,dōu zài huà qiáo xī。

春愁

于谦

谩说韶光好,关心别有愁。mán shuō sháo guāng hǎo,guān xīn bié yǒu chóu。
雨悭禾未种,土渴麦难抽。yǔ qiān hé wèi zhǒng,tǔ kě mài nán chōu。
吏牍勤披检,民风肆访求。lì dú qín pī jiǎn,mín fēng sì fǎng qiú。
寻芳游冶子,争识庙堂忧。xún fāng yóu yě zi,zhēng shí miào táng yōu。

连日大风至十八日午后乃止喜赋

于谦

狂风当午歇,庭户绝纤尘。kuáng fēng dāng wǔ xiē,tíng hù jué xiān chén。
落蕊粘芳草,游丝挽暮春。luò ruǐ zhān fāng cǎo,yóu sī wǎn mù chūn。
间关莺语滑,来往燕飞频。jiān guān yīng yǔ huá,lái wǎng yàn fēi pín。
纵是韶光晚,相看亦可人。zòng shì sháo guāng wǎn,xiāng kàn yì kě rén。

塞垣纪兴

于谦

寒云迷古塞,积雪照平川。hán yún mí gǔ sāi,jī xuě zhào píng chuān。
境外风尘静,楼头鼓角传。jìng wài fēng chén jìng,lóu tóu gǔ jiǎo chuán。
庙堂勤远略,节钺镇穷边。miào táng qín yuǎn lüè,jié yuè zhèn qióng biān。
巡抚应多暇,乘骢袅玉鞭。xún fǔ yīng duō xiá,chéng cōng niǎo yù biān。

秋日述怀

于谦

塞垣霜信早,北雁往南飞。sāi yuán shuāng xìn zǎo,běi yàn wǎng nán fēi。
水冷莲房老,林疏木叶稀。shuǐ lěng lián fáng lǎo,lín shū mù yè xī。
有官居鼎鼐,无地觅庭闱。yǒu guān jū dǐng nài,wú dì mì tíng wéi。
何限关心事,临风一叹欷。hé xiàn guān xīn shì,lín fēng yī tàn xī。

除夕

于谦

今宵是除夕,明日又新年。jīn xiāo shì chú xī,míng rì yòu xīn nián。
爆竹惊残梦,寒镫照独眠。bào zhú jīng cán mèng,hán dèng zhào dú mián。
风霜催腊尽,梅柳得春先。fēng shuāng cuī là jǐn,méi liǔ dé chūn xiān。
抚景情无限,那能不怅然。fǔ jǐng qíng wú xiàn,nà néng bù chàng rán。

送御史莫资本还南京

于谦

碧云开霁色,黄叶作秋声。bì yún kāi jì sè,huáng yè zuò qiū shēng。
仗节还乌府,承恩出凤城。zhàng jié hái wū fǔ,chéng ēn chū fèng chéng。
宦途期远大,宪度喜澄清。huàn tú qī yuǎn dà,xiàn dù xǐ chéng qīng。
浊酒不堪饮,题诗慰别情。zhuó jiǔ bù kān yǐn,tí shī wèi bié qíng。

赋得玉泉垂虹

于谦

巨灵劈石迸流泉,万丈虹霓著地悬。jù líng pī shí bèng liú quán,wàn zhàng hóng ní zhù dì xuán。
怒卷风雷趋瀚海,细分脉络贯长川。nù juǎn fēng léi qū hàn hǎi,xì fēn mài luò guàn zhǎng chuān。
千岩溅沫云应湿,一鉴澄空月正圆。qiān yán jiàn mò yún yīng shī,yī jiàn chéng kōng yuè zhèng yuán。
宝瓮谁能酿春酒,称觞献寿祝尧年。bǎo wèng shuí néng niàng chūn jiǔ,chēng shāng xiàn shòu zhù yáo nián。

赋得琼岛春云

于谦

玉垒金城七宝台,絪缊佳气自天开。yù lěi jīn chéng qī bǎo tái,yīn yūn jiā qì zì tiān kāi。
长依瑞日迎车辇,每逐仁风被草莱。zhǎng yī ruì rì yíng chē niǎn,měi zhú rén fēng bèi cǎo lái。
轻带春阴花外度,清随曙色柳边回。qīng dài chūn yīn huā wài dù,qīng suí shǔ sè liǔ biān huí。
广寒宫殿承恩处,曾睹龙文接上台。guǎng hán gōng diàn chéng ēn chù,céng dǔ lóng wén jiē shàng tái。

初冬客途感怀

于谦

小雨冥冥不湿衣,饥鸢高贴野云飞。xiǎo yǔ míng míng bù shī yī,jī yuān gāo tiē yě yún fēi。
南来北往河山迥,秋尽冬初草木稀。nán lái běi wǎng hé shān jiǒng,qiū jǐn dōng chū cǎo mù xī。
半夜还家归梦好,十年为宦客情微。bàn yè hái jiā guī mèng hǎo,shí nián wèi huàn kè qíng wēi。
故园茅屋收成后,啄黍黄鸡想正肥。gù yuán máo wū shōu chéng hòu,zhuó shǔ huáng jī xiǎng zhèng féi。

和余吾驿壁间诗

于谦

煌煌使节下并州,俯仰乾坤豁远眸。huáng huáng shǐ jié xià bìng zhōu,fǔ yǎng qián kūn huō yuǎn móu。
万里关河迂马足,十年风雪敝貂裘。wàn lǐ guān hé yū mǎ zú,shí nián fēng xuě bì diāo qiú。
北连河朔风尘静,东望都门瑞气浮。běi lián hé shuò fēng chén jìng,dōng wàng dōu mén ruì qì fú。
车骑纷纷催晓发,一声鸡唱五更头。chē qí fēn fēn cuī xiǎo fā,yī shēng jī chàng wǔ gèng tóu。

初度

于谦

碌碌庸庸四十馀,因逢初度转踌躇。lù lù yōng yōng sì shí yú,yīn féng chū dù zhuǎn chóu chú。
腰黄久负金为带,头白惊看雪满梳。yāo huáng jiǔ fù jīn wèi dài,tóu bái jīng kàn xuě mǎn shū。
剩喜门庭无贺客,绝胜厨传有悬鱼。shèng xǐ mén tíng wú hè kè,jué shèng chú chuán yǒu xuán yú。
清风一枕南窗卧,闲阅床头几卷书。qīng fēng yī zhěn nán chuāng wò,xián yuè chuáng tóu jǐ juǎn shū。
3571234567»