古诗词

喷玉岩

黄在衮

磴道飞帘瀑,萦回薜荔斜。dèng dào fēi lián pù,yíng huí bì lì xié。
松涛低过雁,江暝断栖鸦。sōng tāo dī guò yàn,jiāng míng duàn qī yā。
叶落疏林寂,藤阴去路赊。yè luò shū lín jì,téng yīn qù lù shē。
苍茫堪眺望,吾欲挟烟霞。cāng máng kān tiào wàng,wú yù xié yān xiá。

黄在衮

黄在衮,字公补,号水南。顺德人。著子,民表甥。明世宗嘉靖三十四年(一五五五)经魁。官缙灵教谕,擢广西贺县知县。清温汝能《粤东诗海》卷二九、清吴道镕《广东文徵作者考》卷四等有传。 黄在衮的作品>>

猜您喜欢

喷玉岩

黄在衮

风急灵岩静,泉声树杪来。fēng jí líng yán jìng,quán shēng shù miǎo lái。
探奇频策杖,望远独登台。tàn qí pín cè zhàng,wàng yuǎn dú dēng tái。
沙白鸟双下,天青江自开。shā bái niǎo shuāng xià,tiān qīng jiāng zì kāi。
何堪摇落早,秋色杳难裁。hé kān yáo luò zǎo,qiū sè yǎo nán cái。

喷玉岩

黄在衮

灵閟开天阙,峰峦敞羽扉。líng bì kāi tiān quē,fēng luán chǎng yǔ fēi。
断崖流瀑浅,阴洞过云霏。duàn yá liú pù qiǎn,yīn dòng guò yún fēi。
烟静残苔出,霞深古桧围。yān jìng cán tái chū,xiá shēn gǔ guì wéi。
丹梯千仞上,鸾啸歌何依。dān tī qiān rèn shàng,luán xiào gē hé yī。

韩祠怀古

黄在衮

古庙荒台入望迷,孤城辽旷万山西。gǔ miào huāng tái rù wàng mí,gū chéng liáo kuàng wàn shān xī。
沉沉晚树连云歇,漠漠寒烟与鹭齐。chén chén wǎn shù lián yún xiē,mò mò hán yān yǔ lù qí。
沙岸漫蒸溟海气,江峰愁绝远臣栖。shā àn màn zhēng míng hǎi qì,jiāng fēng chóu jué yuǎn chén qī。
沧桑异代犹如此,潦倒何妨一杖藜。cāng sāng yì dài yóu rú cǐ,lǎo dào hé fáng yī zhàng lí。

游南华寺

黄在衮

偶游双鹫思微茫,梵落平堤慧日长。ǒu yóu shuāng jiù sī wēi máng,fàn luò píng dī huì rì zhǎng。
石鼎摇青浮贝动,金砂含翠断台荒。shí dǐng yáo qīng fú bèi dòng,jīn shā hán cuì duàn tái huāng。
晴回觉海探龙藏,雪满祇园过佛堂。qíng huí jué hǎi tàn lóng cáng,xuě mǎn qí yuán guò fú táng。
可是袈裟垂巨石,几人乞得度迷方。kě shì jiā shā chuí jù shí,jǐ rén qǐ dé dù mí fāng。

西樵山

黄在衮

祇林楼阁赤霞封,窈窕丹梯路几重。qí lín lóu gé chì xiá fēng,yǎo tiǎo dān tī lù jǐ zhòng。
洞倚擘云扶日月,山悬飞雨下芙蓉。dòng yǐ bāi yún fú rì yuè,shān xuán fēi yǔ xià fú róng。
秋阴乍变中峰树,江色常分上界钟。qiū yīn zhà biàn zhōng fēng shù,jiāng sè cháng fēn shàng jiè zhōng。
东岭有僧何处问,莲花知是远来踪。dōng lǐng yǒu sēng hé chù wèn,lián huā zhī shì yuǎn lái zōng。