古诗词

游冶城山

张绅

瑶草秋深石磴长,半空岚气湿衣裳。yáo cǎo qiū shēn shí dèng zhǎng,bàn kōng lán qì shī yī shang。
江山佳处一亭古,风雨来时四座凉。jiāng shān jiā chù yī tíng gǔ,fēng yǔ lái shí sì zuò liáng。
阴洞水腥龙蜕骨,仙岩云暖麝生香。yīn dòng shuǐ xīng lóng tuì gǔ,xiān yán yún nuǎn shè shēng xiāng。
道人好护新松树,长见清阴覆御床。dào rén hǎo hù xīn sōng shù,zhǎng jiàn qīng yīn fù yù chuáng。

张绅

明山东济南人,字仲绅,一字士行,自称云门山樵,亦称云门遗老。洪武时累官浙江布政。慷慨激烈,词辩纵横,终日喋喋不休。善画墨竹,能作大小篆,诗文不经意而自成一家。有《法书通释》。 张绅的作品>>

猜您喜欢

湖中玩月

张绅

银波千顷照神州,此夕人间别是秋。yín bō qiān qǐng zhào shén zhōu,cǐ xī rén jiān bié shì qiū。
地与楼台相上下,天随星斗共沉浮。dì yǔ lóu tái xiāng shàng xià,tiān suí xīng dòu gòng chén fú。
一尘不向空中住,万象都于物外求。yī chén bù xiàng kōng zhōng zhù,wàn xiàng dōu yú wù wài qiú。
醉吸清华游碧落,更于何处觅瀛洲?zuì xī qīng huá yóu bì luò,gèng yú hé chù mì yíng zhōu?

送勤上人归灵鹫山

张绅

灵鹫禅房我所思,可堪春晚送勤师。líng jiù chán fáng wǒ suǒ sī,kě kān chūn wǎn sòng qín shī。
乱山啼鸟烟霞里,一路落花风雨时。luàn shān tí niǎo yān xiá lǐ,yī lù luò huā fēng yǔ shí。
定有猿看窗外果,应知苔护壁间诗。dìng yǒu yuán kàn chuāng wài guǒ,yīng zhī tái hù bì jiān shī。
门前有径通三竺,欲向中天采石芝。mén qián yǒu jìng tōng sān zhú,yù xiàng zhōng tiān cǎi shí zhī。

送人赴安庆幕僚

张绅

舒州城在大江边,我昔过之曾系船。shū zhōu chéng zài dà jiāng biān,wǒ xī guò zhī céng xì chuán。
年丰米谷上街贱,日落鱼虾入市鲜。nián fēng mǐ gǔ shàng jiē jiàn,rì luò yú xiā rù shì xiān。
山起正当官署北,潮来直到驿楼前。shān qǐ zhèng dāng guān shǔ běi,cháo lái zhí dào yì lóu qián。
知君此去红莲幕,民讼无多但昼眠。zhī jūn cǐ qù hóng lián mù,mín sòng wú duō dàn zhòu mián。

题画二首

张绅

高树漏疏雨,滴沥下银塘。gāo shù lòu shū yǔ,dī lì xià yín táng。
美人卷帘坐,银鸭自添香。měi rén juǎn lián zuò,yín yā zì tiān xiāng。
风吹绿荷叶,正见宿鸳鸯。fēng chuī lǜ hé yè,zhèng jiàn sù yuān yāng。

题画二首

张绅

闲门绿树老,华池芳草生。xián mén lǜ shù lǎo,huá chí fāng cǎo shēng。
偶随蝴蝶起,独自下阶行。ǒu suí hú dié qǐ,dú zì xià jiē xíng。
何处垂杨院,春风骄马鸣。hé chù chuí yáng yuàn,chūn fēng jiāo mǎ míng。

题江岫图

张绅

乌衣巷里东风老,蝴蝶飞来满芳草。wū yī xiàng lǐ dōng fēng lǎo,hú dié fēi lái mǎn fāng cǎo。
美人春梦隔天涯,十二巫山眉不扫。měi rén chūn mèng gé tiān yá,shí èr wū shān méi bù sǎo。
巫山巫峡江水新,烟波渺渺江南春。wū shān wū xiá jiāng shuǐ xīn,yān bō miǎo miǎo jiāng nán chūn。
鸳鸯不识横塘路,鹦鹉窗间呼向人。yuān yāng bù shí héng táng lù,yīng wǔ chuāng jiān hū xiàng rén。
青绫谁共官曹宿,雪楮云毫吮晴绿。qīng líng shuí gòng guān cáo sù,xuě chǔ yún háo shǔn qíng lǜ。
太常春瓮碧霞沉,六曲屏风对银烛。tài cháng chūn wèng bì xiá chén,liù qū píng fēng duì yín zhú。

高陵篇

张绅

道旁鬼镞飞神丛,狂客贼我人中龙。dào páng guǐ zú fēi shén cóng,kuáng kè zéi wǒ rén zhōng lóng。
有儿十七心胆雄,意气奄有江之东。yǒu ér shí qī xīn dǎn xióng,yì qì yǎn yǒu jiāng zhī dōng。
脐然未熄炎精委,四海英雄为时起。qí rán wèi xī yán jīng wěi,sì hǎi yīng xióng wèi shí qǐ。
十年血战不成功,破面安能作天子。shí nián xuè zhàn bù chéng gōng,pò miàn ān néng zuò tiān zi。
盘盘门外野水滨,可怜高冢埋麒麟。pán pán mén wài yě shuǐ bīn,kě lián gāo zhǒng mái qí lín。
髑髅饮恨尚不朽,死骨肯作曹瞒臣。dú lóu yǐn hèn shàng bù xiǔ,sǐ gǔ kěn zuò cáo mán chén。
墓旁春草年年碧,黄金握臂人耕出。mù páng chūn cǎo nián nián bì,huáng jīn wò bì rén gēng chū。
姓名幸尔人不知,却怪中平一方石。xìng míng xìng ěr rén bù zhī,què guài zhōng píng yī fāng shí。
君不见吴王帐下越王舞,汉王成功楚王虏。jūn bù jiàn wú wáng zhàng xià yuè wáng wǔ,hàn wáng chéng gōng chǔ wáng lǔ。
英雄千载欲何为,尽作北邙山下土。yīng xióng qiān zài yù hé wèi,jǐn zuò běi máng shān xià tǔ。
又不见秦王治葬骊山宫,玉凫金雁俱成空。yòu bù jiàn qín wáng zhì zàng lí shān gōng,yù fú jīn yàn jù chéng kōng。
武皇求仙东海上,茂陵石马嘶秋风。wǔ huáng qiú xiān dōng hǎi shàng,mào líng shí mǎ sī qiū fēng。
与君下马高陵路,落日高城忽如堵。yǔ jūn xià mǎ gāo líng lù,luò rì gāo chéng hū rú dǔ。
阖闾坏冢在城边,何须重叹孙王墓。hé lǘ huài zhǒng zài chéng biān,hé xū zhòng tàn sūn wáng mù。

日出行

张绅

东方曈曈日初出,田家少妇当窗织。dōng fāng tóng tóng rì chū chū,tián jiā shǎo fù dāng chuāng zhī。
屋顶树稀窗有光,小姑催起不暇妆。wū dǐng shù xī chuāng yǒu guāng,xiǎo gū cuī qǐ bù xiá zhuāng。
长梭轧轧秋丝密,一日上机催一匹。zhǎng suō yà yà qiū sī mì,yī rì shàng jī cuī yī pǐ。
丁宁小郎慎勿啼,织成令汝穿完衣。dīng níng xiǎo láng shèn wù tí,zhī chéng lìng rǔ chuān wán yī。

捕雀词

张绅

原头霜深秋草薄,荒村小儿捕黄雀。yuán tóu shuāng shēn qiū cǎo báo,huāng cūn xiǎo ér bǔ huáng què。
高张弓矢低罗网,日暮竞比谁得多。gāo zhāng gōng shǐ dī luó wǎng,rì mù jìng bǐ shuí dé duō。
野田吹火拾枯树,一半煨烧杂山芋。yě tián chuī huǒ shí kū shù,yī bàn wēi shāo zá shān yù。
北风吹草毛血腥,各自骑牛唱歌去。běi fēng chuī cǎo máo xuè xīng,gè zì qí niú chàng gē qù。
我身不惜充尔饥,空城黄口待汝归。wǒ shēn bù xī chōng ěr jī,kōng chéng huáng kǒu dài rǔ guī。

题王提举界画宫殿图

张绅

吴蚕择茧银丝光,轻毫界墨秋痕香。wú cán zé jiǎn yín sī guāng,qīng háo jiè mò qiū hén xiāng。
宫中千门复万户,知是阿房是未央。gōng zhōng qiān mén fù wàn hù,zhī shì ā fáng shì wèi yāng。
楼头美人朝未起,十二珠帘隔秋水。lóu tóu měi rén cháo wèi qǐ,shí èr zhū lián gé qiū shuǐ。
香销玳瑁舞筵间,梦断芙蓉鸳帐底。xiāng xiāo dài mào wǔ yán jiān,mèng duàn fú róng yuān zhàng dǐ。
八窗玲珑金锁开,君王已在迎仙台。bā chuāng líng lóng jīn suǒ kāi,jūn wáng yǐ zài yíng xiān tái。
霓旌凤辇云间合,翠管银笙天上来。ní jīng fèng niǎn yún jiān hé,cuì guǎn yín shēng tiān shàng lái。
君不见咸阳一火三月红,野花啼鸟争春风。jūn bù jiàn xián yáng yī huǒ sān yuè hóng,yě huā tí niǎo zhēng chūn fēng。
当时亡国知何处,尽在如今图画中。dāng shí wáng guó zhī hé chù,jǐn zài rú jīn tú huà zhōng。

送友赋得玉钩斜

张绅

右屯将军猛如虎,十二离宫罢歌舞。yòu tún jiāng jūn měng rú hǔ,shí èr lí gōng bà gē wǔ。
宫中佳丽三千人,半作玉钩斜上土。gōng zhōng jiā lì sān qiān rén,bàn zuò yù gōu xié shàng tǔ。
秋风萧萧秋雨寒,翠襦零落金钿残。qiū fēng xiāo xiāo qiū yǔ hán,cuì rú líng luò jīn diàn cán。
岂知后来好事者,重构华亭宿草间。qǐ zhī hòu lái hǎo shì zhě,zhòng gòu huá tíng sù cǎo jiān。
亭前往来车马集,鱼龙烂熳无人识。tíng qián wǎng lái chē mǎ jí,yú lóng làn màn wú rén shí。
闲街屈律玉环分,香径萦纡宝钗出。xián jiē qū lǜ yù huán fēn,xiāng jìng yíng yū bǎo chāi chū。
游人歌舞暮不归,青山落日争光辉。yóu rén gē wǔ mù bù guī,qīng shān luò rì zhēng guāng huī。
香魂夜夜无归处,化作鸳鸯陌上飞。xiāng hún yè yè wú guī chù,huà zuò yuān yāng mò shàng fēi。
只今往事皆沉没,空见原头土花碧。zhǐ jīn wǎng shì jiē chén méi,kōng jiàn yuán tóu tǔ huā bì。
耕夫拾得凤凰钗,恐是萧娘在时物。gēng fū shí dé fèng huáng chāi,kǒng shì xiāo niáng zài shí wù。
野棠花开春日西,胡蝶双飞莺乱啼。yě táng huā kāi chūn rì xī,hú dié shuāng fēi yīng luàn tí。
道傍芳草年年合,长与行人送马蹄。dào bàng fāng cǎo nián nián hé,zhǎng yǔ xíng rén sòng mǎ tí。