古诗词

园集谐语

张萱

昔人请学圃,见小于孔氏。xī rén qǐng xué pǔ,jiàn xiǎo yú kǒng shì。
吾侪本小人,敢讳小人事。wú chái běn xiǎo rén,gǎn huì xiǎo rén shì。
古贤好园居,往往见书史。gǔ xián hǎo yuán jū,wǎng wǎng jiàn shū shǐ。
所务岂皆小,亦各乐其志。suǒ wù qǐ jiē xiǎo,yì gè lè qí zhì。
嗟予拙已效,于世鲜数比。jiē yǔ zhuō yǐ xiào,yú shì xiān shù bǐ。
既为天所穷,复为时所弃。jì wèi tiān suǒ qióng,fù wèi shí suǒ qì。
我生有奇癖,自信绝人理。wǒ shēng yǒu qí pǐ,zì xìn jué rén lǐ。
善病恶束缚,习懒厌城市。shàn bìng è shù fù,xí lǎn yàn chéng shì。
有园名赋闲,取义洗牏厕。yǒu yuán míng fù xián,qǔ yì xǐ yú cè。
晨昏数清暇,宾友时亦至。chén hūn shù qīng xiá,bīn yǒu shí yì zhì。
俱是素心人,敢告素心义。jù shì sù xīn rén,gǎn gào sù xīn yì。
相过不在速,频来莫论次。xiāng guò bù zài sù,pín lái mò lùn cì。
入门不下拜,列坐惟问齿。rù mén bù xià bài,liè zuò wéi wèn chǐ。
坐定即解襟,勿复事簪履。zuò dìng jí jiě jīn,wù fù shì zān lǚ。
主人殊草草,款接颇有致。zhǔ rén shū cǎo cǎo,kuǎn jiē pǒ yǒu zhì。
炉香既芳馥,瓶花亦明媚。lú xiāng jì fāng fù,píng huā yì míng mèi。
园蔬时不乏,旨蓄或数器。yuán shū shí bù fá,zhǐ xù huò shù qì。
有牲即割牲,无牲即蔬食。yǒu shēng jí gē shēng,wú shēng jí shū shí。
幸能了曲檗,浊醪可常继。xìng néng le qū bò,zhuó láo kě cháng jì。
兴来酒莫辞,酒尽兴乃已。xīng lái jiǔ mò cí,jiǔ jǐn xīng nǎi yǐ。
献酬忘主宾,呼答惟汝尔。xiàn chóu wàng zhǔ bīn,hū dá wéi rǔ ěr。
醉便相枕藉,醒复恣谐戏。zuì biàn xiāng zhěn jí,xǐng fù zì xié xì。
散步互拍肩,叫跳共把臂。sàn bù hù pāi jiān,jiào tiào gòng bǎ bì。
谑浪无不有,但戒涉訾议。xuè làng wú bù yǒu,dàn jiè shè zī yì。
里多广长舌,无胫走千里。lǐ duō guǎng zhǎng shé,wú jìng zǒu qiān lǐ。
我辈亦谑浪,彼辈辄猜忌。wǒ bèi yì xuè làng,bǐ bèi zhé cāi jì。
已往勿絮数,未来勿较计。yǐ wǎng wù xù shù,wèi lái wù jiào jì。
形骸既尽捐,冷暖岂宜异。xíng hái jì jǐn juān,lěng nuǎn qǐ yí yì。
细微勿芥蒂,披沥穷底里。xì wēi wù jiè dì,pī lì qióng dǐ lǐ。
勿作今人态,常有古人意。wù zuò jīn rén tài,cháng yǒu gǔ rén yì。
已称山林交,勿失山林气。yǐ chēng shān lín jiāo,wù shī shān lín qì。
此语期不谖,久要乃可恃。cǐ yǔ qī bù xuān,jiǔ yào nǎi kě shì。
赋闲园主人,如斯而已矣。fù xián yuán zhǔ rén,rú sī ér yǐ yǐ。

张萱

明松江府上海人,字德晖,号颐拙。弘治十五年进士。官至湖广布政司参议,主粮储。立法禁处侵尅等积弊,忤巡抚意,遂引疾致仕。 张萱的作品>>

猜您喜欢

奉和太史瀔阳赵老师游罗浮诗六章宿冲虚观

张萱

落日千山寂,高天万木清。luò rì qiān shān jì,gāo tiān wàn mù qīng。
相期拾瑶草,有梦绕层城。xiāng qī shí yáo cǎo,yǒu mèng rào céng chéng。
泻月今宵酒,吹风何处笙。xiè yuè jīn xiāo jiǔ,chuī fēng hé chù shēng。
山灵应见待,欹枕不胜情。shān líng yīng jiàn dài,yī zhěn bù shèng qíng。

奉和太史瀔阳赵老师游罗浮诗六章宿冲虚观

张萱

扶筇登叠嶂,蜡屐步高霞。fú qióng dēng dié zhàng,là jī bù gāo xiá。
为寻方外侣,来问野人家。wèi xún fāng wài lǚ,lái wèn yě rén jiā。
磴曲云常卧,林深日易斜。dèng qū yún cháng wò,lín shēn rì yì xié。
呼朋频命酒,同咽月中华。hū péng pín mìng jiǔ,tóng yàn yuè zhōng huá。

奉和太史瀔阳赵老师游罗浮诗六章宿冲虚观

张萱

避地曾遗世,逃名但索居。bì dì céng yí shì,táo míng dàn suǒ jū。
五株陶令柳,万卷邺□□。wǔ zhū táo lìng liǔ,wàn juǎn yè。
石髓和云煮,芝田带月锄。shí suǐ hé yún zhǔ,zhī tián dài yuè chú。
亦知吾道拙,便觉□情疏。yì zhī wú dào zhuō,biàn jué qíng shū。

奉和太史瀔阳赵老师游罗浮诗六章宿冲虚观

张萱

地僻尘应断,山空翠欲浮。dì pì chén yīng duàn,shān kōng cuì yù fú。
吹霜岚瘴少,溥露树阴稠。chuī shuāng lán zhàng shǎo,pǔ lù shù yīn chóu。
百折羊肠曲,千盘鸟道修。bǎi zhé yáng cháng qū,qiān pán niǎo dào xiū。
诗成意萧飒,不是赋悲秋。shī chéng yì xiāo sà,bù shì fù bēi qiū。

奉和太史瀔阳赵老师游罗浮诗六章宿冲虚观

张萱

未向墉城去,闲游桂海间。wèi xiàng yōng chéng qù,xián yóu guì hǎi jiān。
绮霞垂彩袖,香雾染新鬟。qǐ xiá chuí cǎi xiù,xiāng wù rǎn xīn huán。
不是望夫石,非同倚市颜。bù shì wàng fū shí,fēi tóng yǐ shì yán。
惟看明月下,幽意似相关。wéi kàn míng yuè xià,yōu yì shì xiāng guān。

奉和太史瀔阳赵老师游罗浮诗六章宿冲虚观

张萱

缥缈三峰外,峨峨峰上峰。piāo miǎo sān fēng wài,é é fēng shàng fēng。
未尝烦汉禅,更幸免秦封。wèi cháng fán hàn chán,gèng xìng miǎn qín fēng。
拔地东溟秀,摩天南戒宗。bá dì dōng míng xiù,mó tiān nán jiè zōng。
中宵即见日,天外尚疏钟。zhōng xiāo jí jiàn rì,tiān wài shàng shū zhōng。

广陵邗沟怀古

张萱

不尽邗沟水,微茫日夜流。bù jǐn hán gōu shuǐ,wēi máng rì yè liú。
潮连扬子渡,烟接海门秋。cháo lián yáng zi dù,yān jiē hǎi mén qiū。
树影浮荒堞,蝉声到客舟。shù yǐng fú huāng dié,chán shēng dào kè zhōu。
兴亡无限意,落木共悠悠。xīng wáng wú xiàn yì,luò mù gòng yōu yōu。

广陵弩台怀古

张萱

遗镞闻耕叟,登台伤客心。yí zú wén gēng sǒu,dēng tái shāng kè xīn。
初烟扶岸上,片雨隔溪深。chū yān fú àn shàng,piàn yǔ gé xī shēn。
往事随芳草,秋风生远林。wǎng shì suí fāng cǎo,qiū fēng shēng yuǎn lín。
南朝一沟水,呜咽到如今。nán cháo yī gōu shuǐ,wū yàn dào rú jīn。

广陵九曲池怀古

张萱

水调新声尽,池荒遍绿苔。shuǐ diào xīn shēng jǐn,chí huāng biàn lǜ tái。
晚云疏远树,野色上高台。wǎn yún shū yuǎn shù,yě sè shàng gāo tái。
径草闲能碧,篱花寒未开。jìng cǎo xián néng bì,lí huā hán wèi kāi。
空怜蛙阁阁,曾杂管弦来。kōng lián wā gé gé,céng zá guǎn xián lái。

冬日过韩寅仲尊生斋留酌

张萱

暝色薄前楹,清尊晚复倾。míng sè báo qián yíng,qīng zūn wǎn fù qīng。
长贫非罪岁,吾道且尊生。zhǎng pín fēi zuì suì,wú dào qiě zūn shēng。
树有知还鸟,栏馀未落英。shù yǒu zhī hái niǎo,lán yú wèi luò yīng。
秋光浑不尽,蟋蟀两三声。qiū guāng hún bù jǐn,xī shuài liǎng sān shēng。

古滕道中得家报

张萱

正有他乡泪,惊逢故国人。zhèng yǒu tā xiāng lèi,jīng féng gù guó rén。
计程三阅月,问信一舒颦。jì chéng sān yuè yuè,wèn xìn yī shū pín。
紫气东来合,浮云北望频。zǐ qì dōng lái hé,fú yún běi wàng pín。
无端杨柳色,偏逐马蹄新。wú duān yáng liǔ sè,piān zhú mǎ tí xīn。

胡忠父先生归自五羊不获省试辄有江湖之想作此奉讯

张萱

江上初归客,秋风泣路岐。jiāng shàng chū guī kè,qiū fēng qì lù qí。
无从问季主,且欲学鸱彝。wú cóng wèn jì zhǔ,qiě yù xué chī yí。
生计游应减,风尘老自知。shēng jì yóu yīng jiǎn,fēng chén lǎo zì zhī。
雄心当未耗,莫讶鬓边丝。xióng xīn dāng wèi hào,mò yà bìn biān sī。

胡忠父先生归自五羊不获省试辄有江湖之想作此奉讯

张萱

相逢皆失意,之子独狂歌。xiāng féng jiē shī yì,zhī zi dú kuáng gē。
自笑吹竿去,其如按剑何。zì xiào chuī gān qù,qí rú àn jiàn hé。
人归芳草合,门掩落花多。rén guī fāng cǎo hé,mén yǎn luò huā duō。
尚喜侯葩在,时能载酒过。shàng xǐ hóu pā zài,shí néng zài jiǔ guò。

过陈二酉绿水园时二酉客金陵

张萱

尔曳长裾去,余蓬短鬓来。ěr yè zhǎng jū qù,yú péng duǎn bìn lái。
晚风吹杞柳,野鸟伴蒿莱。wǎn fēng chuī qǐ liǔ,yě niǎo bàn hāo lái。
看竹何须主,怀人独上台。kàn zhú hé xū zhǔ,huái rén dú shàng tái。
开尊聊极目,秋色不堪裁。kāi zūn liáo jí mù,qiū sè bù kān cái。

送韩伯声令宣化

张萱

已翥云间舄,今乘海上桴。yǐ zhù yún jiān xì,jīn chéng hǎi shàng fú。
为儒称信史,作吏得名区。wèi rú chēng xìn shǐ,zuò lì dé míng qū。
野色浮葭菼,秋声到蟪蛄。yě sè fú jiā tǎn,qiū shēng dào huì gū。
悬知下车日,紫气满苍梧。xuán zhī xià chē rì,zǐ qì mǎn cāng wú。
14691234567»