古诗词

九月十二日儿孙扶侍登狮峰醉归放笔

张萱

老人觔力济胜难,老脚却欲常登山。lǎo rén jīn lì jì shèng nán,lǎo jiǎo què yù cháng dēng shān。
寻幽独往不挂杖,振衣竟日穷跻攀。xún yōu dú wǎng bù guà zhàng,zhèn yī jìng rì qióng jī pān。
天南一峰立江面,嵂崒万仞云霞间。tiān nán yī fēng lì jiāng miàn,lǜ zú wàn rèn yún xiá jiān。
人言此峰是狮子,云霞若缀拳毛斑。rén yán cǐ fēng shì shī zi,yún xiá ruò zhuì quán máo bān。
百兽惟狮雄且武,钩瓜锯牙能食虎。bǎi shòu wéi shī xióng qiě wǔ,gōu guā jù yá néng shí hǔ。
城中有虎已择人,白骨支撑莽如堵。chéng zhōng yǒu hǔ yǐ zé rén,bái gǔ zhī chēng mǎng rú dǔ。
狗亦学虎殊咆哮,嗟狮垂头不回顾。gǒu yì xué hǔ shū páo xiāo,jiē shī chuí tóu bù huí gù。
更闻上有古灵湫,勺水曾将神物贮。gèng wén shàng yǒu gǔ líng jiǎo,sháo shuǐ céng jiāng shén wù zhù。
三年一吐颔中珠,能为科名卜其数。sān nián yī tǔ hàn zhōng zhū,néng wèi kē míng bo qí shù。
探渊久欲撄其鳞,底事蹄涔数杯土。tàn yuān jiǔ yù yīng qí lín,dǐ shì tí cén shù bēi tǔ。
天飞岂亦常泥蟠,穴处能无鳅鳝侮。tiān fēi qǐ yì cháng ní pán,xué chù néng wú qiū shàn wǔ。
骊兮狮兮奈若何,孤青顽碧空嵯峨。lí xī shī xī nài ruò hé,gū qīng wán bì kōng cuó é。
羊肠诘曲驾灌木,鸟道偪侧盘云萝。yáng cháng jí qū jià guàn mù,niǎo dào bī cè pán yún luó。
呼儿且扫一拳石,覆掌幸有双仙螺。hū ér qiě sǎo yī quán shí,fù zhǎng xìng yǒu shuāng xiān luó。
燮台拾薪炊不托,炳焯敲石烹酥陀。xiè tái shí xīn chuī bù tuō,bǐng chāo qiāo shí pēng sū tuó。
侧弁光莹跪进酒,稚尧绕膝歌傞傞。cè biàn guāng yíng guì jìn jiǔ,zhì yáo rào xī gē suō suō。
东来两水皆西注,跳波却送斜阳去。dōng lái liǎng shuǐ jiē xī zhù,tiào bō què sòng xié yáng qù。
两点东西未了青,羊城烟翠鹅城树。liǎng diǎn dōng xī wèi le qīng,yáng chéng yān cuì é chéng shù。
扶胥海口罗浮西,孤刹亭亭屹天柱。fú xū hǎi kǒu luó fú xī,gū shā tíng tíng yì tiān zhù。
我曾梦草新宫铭,西望蓬莱杳何许。wǒ céng mèng cǎo xīn gōng míng,xī wàng péng lái yǎo hé xǔ。
六鳌已驾三山来,树拥云归不知处。liù áo yǐ jià sān shān lái,shù yōng yún guī bù zhī chù。
归云酿雨雨不飞,扑衣云片疑春絮。guī yún niàng yǔ yǔ bù fēi,pū yī yún piàn yí chūn xù。
前山雨过后山晴,雨逐云归人逐雨。qián shān yǔ guò hòu shān qíng,yǔ zhú yún guī rén zhú yǔ。
眼力却笑脚力慵,酒魔转苦诗魔攻。yǎn lì què xiào jiǎo lì yōng,jiǔ mó zhuǎn kǔ shī mó gōng。
重阳昨日妒风雨,今来我欲乘蜺虹。zhòng yáng zuó rì dù fēng yǔ,jīn lái wǒ yù chéng ní hóng。
屐痕已破螺子绿,雪鬓笑插萸房红。jī hén yǐ pò luó zi lǜ,xuě bìn xiào chā yú fáng hóng。
谁云登山灾可避,我却局地途终穷。shuí yún dēng shān zāi kě bì,wǒ què jú dì tú zhōng qióng。
自怜数遇择人虎,凭谁唤起蟠泥龙。zì lián shù yù zé rén hǔ,píng shuí huàn qǐ pán ní lóng。
吁嗟乎,东华尘土北窗风,草露石火将无同。xū jiē hū,dōng huá chén tǔ běi chuāng fēng,cǎo lù shí huǒ jiāng wú tóng。
儿曹慎莫负老脚,得酒便把金芙蓉。ér cáo shèn mò fù lǎo jiǎo,dé jiǔ biàn bǎ jīn fú róng。
相期岁岁千秋日,日日同登狮子峰。xiāng qī suì suì qiān qiū rì,rì rì tóng dēng shī zi fēng。

张萱

明松江府上海人,字德晖,号颐拙。弘治十五年进士。官至湖广布政司参议,主粮储。立法禁处侵尅等积弊,忤巡抚意,遂引疾致仕。 张萱的作品>>

猜您喜欢

重过桐江钓台留题

张萱

缁川亦是钓璜馀,错把安车拟副车。zī chuān yì shì diào huáng yú,cuò bǎ ān chē nǐ fù chē。
干象犹堪频入梦,君房空奏一函书。gàn xiàng yóu kān pín rù mèng,jūn fáng kōng zòu yī hán shū。

重过桐江钓台留题

张萱

欲屈狂奴作汉臣,交情总是白头新。yù qū kuáng nú zuò hàn chén,jiāo qíng zǒng shì bái tóu xīn。
垂竿莫说前贤误,文叔于今非故人。chuí gān mò shuō qián xián wù,wén shū yú jīn fēi gù rén。

方处士玄英祠留题

张萱

芙蓉七里郁苍苍,百尺双台一瓣香。fú róng qī lǐ yù cāng cāng,bǎi chǐ shuāng tái yī bàn xiāng。
怪底先生诗句好,数椽原傍汉严光。guài dǐ xiān shēng shī jù hǎo,shù chuán yuán bàng hàn yán guāng。

方处士玄英祠留题

张萱

桐江东去是通津,共把奚囊贮陌尘。tóng jiāng dōng qù shì tōng jīn,gòng bǎ xī náng zhù mò chén。
却叹长安车满载,总输千古属闲人。què tàn zhǎng ān chē mǎn zài,zǒng shū qiān gǔ shǔ xián rén。

谢义士皋羽祠留题

张萱

高台白日哭忠魂,一剑长怀未报恩。gāo tái bái rì kū zhōng hún,yī jiàn zhǎng huái wèi bào ēn。
请把严滩添旧泪,好随明月到崖门。qǐng bǎ yán tān tiān jiù lèi,hǎo suí míng yuè dào yá mén。

谢义士皋羽祠留题

张萱

青山独洒秦庭泪,绿水应怜博浪狙。qīng shān dú sǎ qín tíng lèi,lǜ shuǐ yīng lián bó làng jū。
为问桐江春到日,鹃声亦是五坡无。wèi wèn tóng jiāng chūn dào rì,juān shēng yì shì wǔ pō wú。

赠月儿

张萱

五柳园中花正飞,东方犹自惜芳菲。wǔ liǔ yuán zhōng huā zhèng fēi,dōng fāng yóu zì xī fāng fēi。
笑将一束缠头锦,却为它人作嫁衣。xiào jiāng yī shù chán tóu jǐn,què wèi tā rén zuò jià yī。

赠月儿

张萱

歌馆初逢即目成,陟将心事许卿卿。gē guǎn chū féng jí mù chéng,zhì jiāng xīn shì xǔ qīng qīng。
自怜老去无金屋,笑杀伶玄浪得名。zì lián lǎo qù wú jīn wū,xiào shā líng xuán làng dé míng。

赠月儿

张萱

榕溪渡口木兰船,欲去还留更可怜。róng xī dù kǒu mù lán chuán,yù qù hái liú gèng kě lián。
惜别正须郎一顾,试将误曲唱尊前。xī bié zhèng xū láng yī gù,shì jiāng wù qū chàng zūn qián。

赠月儿

张萱

刺史空闻说断肠,胸前雪妒鬓边霜。cì shǐ kōng wén shuō duàn cháng,xiōng qián xuě dù bìn biān shuāng。
心情忍作秋云薄,一任飞花自主张。xīn qíng rěn zuò qiū yún báo,yī rèn fēi huā zì zhǔ zhāng。

赠月儿

张萱

新腔休谱白头吟,一曲离筵恨转深。xīn qiāng xiū pǔ bái tóu yín,yī qū lí yán hèn zhuǎn shēn。
为报使君原有妇,相逢不是惜黄金。wèi bào shǐ jūn yuán yǒu fù,xiāng féng bù shì xī huáng jīn。

赠月儿

张萱

红线如何别薛郎,座中谁是冷朝阳。hóng xiàn rú hé bié xuē láng,zuò zhōng shuí shì lěng cháo yáng。
魂销百尺楼头句,博得闲情闹一场。hún xiāo bǎi chǐ lóu tóu jù,bó dé xián qíng nào yī chǎng。

赠月儿

张萱

五两风轻日欲西,傍蓬拢鬓背人啼。wǔ liǎng fēng qīng rì yù xī,bàng péng lǒng bìn bèi rén tí。
共怜此别如飞絮,一着狂风便着泥。gòng lián cǐ bié rú fēi xù,yī zhe kuáng fēng biàn zhe ní。

赠月儿

张萱

使君原亦有情痴,何事临岐咏柳枝。shǐ jūn yuán yì yǒu qíng chī,hé shì lín qí yǒng liǔ zhī。
总为五湖秋色好,扁舟久已载西施。zǒng wèi wǔ hú qiū sè hǎo,biǎn zhōu jiǔ yǐ zài xī shī。

赠月儿

张萱

一片柔情百首诗,关情多在恼人时。yī piàn róu qíng bǎi shǒu shī,guān qíng duō zài nǎo rén shí。
赠离惟有罗虬笔,不比红儿比月儿。zèng lí wéi yǒu luó qiú bǐ,bù bǐ hóng ér bǐ yuè ér。