古诗词

西园公清福图歌

张萱

此中有人人不识,半生清福世难匹。cǐ zhōng yǒu rén rén bù shí,bàn shēng qīng fú shì nán pǐ。
出门不问阴与晴,两鬓蓬松常戴笠。chū mén bù wèn yīn yǔ qíng,liǎng bìn péng sōng cháng dài lì。
路行不问平与陂,两脚踉踾惟着屐。lù xíng bù wèn píng yǔ bēi,liǎng jiǎo liáng fú wéi zhe jī。
彳亍岂畏行泥中,褰衣却似防荆棘。chì chù qǐ wèi xíng ní zhōng,qiān yī què shì fáng jīng jí。
茫茫天地大如许,尔状胡为偏局蹐。máng máng tiān dì dà rú xǔ,ěr zhuàng hú wèi piān jú jí。
共说前身是岁星,目光烱烱能射人。gòng shuō qián shēn shì suì xīng,mù guāng jiǒng jiǒng néng shè rén。
便便腹中何所有,有物不合时人情。biàn biàn fù zhōng hé suǒ yǒu,yǒu wù bù hé shí rén qíng。
相逢开口但长笑,如狂如醉如顽冥。xiāng féng kāi kǒu dàn zhǎng xiào,rú kuáng rú zuì rú wán míng。
年过半百未为老,自叹避人胡不蚤。nián guò bàn bǎi wèi wèi lǎo,zì tàn bì rén hú bù zǎo。
彷徨四顾将何之,土木形骸殊潦倒。páng huáng sì gù jiāng hé zhī,tǔ mù xíng hái shū lǎo dào。
岂从湘水问三闾,岂向商山寻四皓。qǐ cóng xiāng shuǐ wèn sān lǘ,qǐ xiàng shāng shān xún sì hào。
接舆荷蒉岂尔徒,易羖饭牛何足道。jiē yú hé kuì qǐ ěr tú,yì gǔ fàn niú hé zú dào。
有母有子且有孙,饘粥有田居有村。yǒu mǔ yǒu zi qiě yǒu sūn,zhān zhōu yǒu tián jū yǒu cūn。
独无朋友及兄弟,一形一影相盘桓。dú wú péng yǒu jí xiōng dì,yī xíng yī yǐng xiāng pán huán。
无名无字并无姓,不衣不履亦不冠。wú míng wú zì bìng wú xìng,bù yī bù lǚ yì bù guān。
非儒非老复非佛,寤寐周孔怀玙璠。fēi rú fēi lǎo fù fēi fú,wù mèi zhōu kǒng huái yú fán。
有时焚香读内景,有时合掌皈空门。yǒu shí fén xiāng dú nèi jǐng,yǒu shí hé zhǎng guī kōng mén。
好水好山时汗漫,渔人□泽耕让畔。hǎo shuǐ hǎo shān shí hàn màn,yú rén zé gēng ràng pàn。
入群鸟兽皆不惊,爱憎何事犹相半。rù qún niǎo shòu jiē bù jīng,ài zēng hé shì yóu xiāng bàn。
人之君子人小人,呼马呼牛那可问。rén zhī jūn zi rén xiǎo rén,hū mǎ hū niú nà kě wèn。
此图一出满堂哄,亦知状貌非凡庸。cǐ tú yī chū mǎn táng hǒng,yì zhī zhuàng mào fēi fán yōng。
庙廊城市无此辈,烟霞丘壑时能容。miào láng chéng shì wú cǐ bèi,yān xiá qiū hè shí néng róng。
按图试去问老圃,老圃不识问老农。àn tú shì qù wèn lǎo pǔ,lǎo pǔ bù shí wèn lǎo nóng。
溪边老渔拍掌问,戴笠着屐来何从。xī biān lǎo yú pāi zhǎng wèn,dài lì zhe jī lái hé cóng。
春梦婆子却惊答,可是学士苏坡翁。chūn mèng pó zi què jīng dá,kě shì xué shì sū pō wēng。
世人争欲问其状,暗中模索难为工。shì rén zhēng yù wèn qí zhuàng,àn zhōng mó suǒ nán wèi gōng。
清福古今只有两,是耶非耶将无同。qīng fú gǔ jīn zhǐ yǒu liǎng,shì yé fēi yé jiāng wú tóng。
吁嗟乎,是耶非耶将无同,东坡老子西园公。xū jiē hū,shì yé fēi yé jiāng wú tóng,dōng pō lǎo zi xī yuán gōng。

张萱

明松江府上海人,字德晖,号颐拙。弘治十五年进士。官至湖广布政司参议,主粮储。立法禁处侵尅等积弊,忤巡抚意,遂引疾致仕。 张萱的作品>>

猜您喜欢

题文休承折枝梅花图

张萱

东皇着意散琼瑶,管领阳和尔独饶。dōng huáng zhe yì sàn qióng yáo,guǎn lǐng yáng hé ěr dú ráo。
谁折一枝传老笔,却勾春色满冰销。shuí zhé yī zhī chuán lǎo bǐ,què gōu chūn sè mǎn bīng xiāo。

题文休承折枝梅花图

张萱

檀心玉质雪精神,桃李争妍总后尘。tán xīn yù zhì xuě jīng shén,táo lǐ zhēng yán zǒng hòu chén。
月下香魂留半影,已知绝代有佳人。yuè xià xiāng hún liú bàn yǐng,yǐ zhī jué dài yǒu jiā rén。

题周之冕牡丹双雉图

张萱

绮石崚嶒玉露漙,名花擎出五云团。qǐ shí léng céng yù lù tuán,míng huā qíng chū wǔ yún tuán。
为寻牧犊援琴处,免得三郎带笑看。wèi xún mù dú yuán qín chù,miǎn dé sān láng dài xiào kàn。

题周之冕牡丹双雉图

张萱

疆疆须避艾如张,见妒都因锦作裆。jiāng jiāng xū bì ài rú zhāng,jiàn dù dōu yīn jǐn zuò dāng。
莫逐骁媒争麦垄,且呼伏雉傍花王。mò zhú xiāo méi zhēng mài lǒng,qiě hū fú zhì bàng huā wáng。

题张元春秋山策蹇图

张萱

数椽高傍碧崔巍,万叠矗云一径开。shù chuán gāo bàng bì cuī wēi,wàn dié chù yún yī jìng kāi。
乱石溪边人策蹇,不知何处看山回。luàn shí xī biān rén cè jiǎn,bù zhī hé chù kàn shān huí。

题张元春秋山策蹇图

张萱

临流老树影交加,曲磴穿林日欲斜。lín liú lǎo shù yǐng jiāo jiā,qū dèng chuān lín rì yù xié。
却喜健蹄归路熟,洞门犹未锁烟霞。què xǐ jiàn tí guī lù shú,dòng mén yóu wèi suǒ yān xiá。

题董玄宰见赠九岳长青图

张萱

遥闻十岳镇齐州,结发曾期汗漫游。yáo wén shí yuè zhèn qí zhōu,jié fā céng qī hàn màn yóu。
却笑白头犹未到,窜身惟在一罗浮。què xiào bái tóu yóu wèi dào,cuàn shēn wéi zài yī luó fú。

题董玄宰见赠九岳长青图

张萱

披图何事首重搔,为忆名山入梦劳。pī tú hé shì shǒu zhòng sāo,wèi yì míng shān rù mèng láo。
万仞芙蓉青九点,年来紫气为谁高。wàn rèn fú róng qīng jiǔ diǎn,nián lái zǐ qì wèi shuí gāo。

题董玄宰见赠九岳长青图

张萱

婚嫁犹羁愧向禽,室中惟鼓少文琴。hūn jià yóu jī kuì xiàng qín,shì zhōng wéi gǔ shǎo wén qín。
众山已觉能相应,何必游踪再讨寻。zhòng shān yǐ jué néng xiāng yīng,hé bì yóu zōng zài tǎo xún。

题董玄宰见赠九岳长青图

张萱

当年游兴最飞骞,杖底烟霞已饱餐。dāng nián yóu xīng zuì fēi qiān,zhàng dǐ yān xiá yǐ bǎo cān。
一壑一丘堪自老,于今九岳即西园。yī hè yī qiū kān zì lǎo,yú jīn jiǔ yuè jí xī yuán。

题钱叔宝归渔图

张萱

湖光滉漾岸萦回,隔岸归渔笑语来。hú guāng huàng yàng àn yíng huí,gé àn guī yú xiào yǔ lái。
若得织梭沐挂壁,恐令白日走风雷。ruò dé zhī suō mù guà bì,kǒng lìng bái rì zǒu fēng léi。

题钱叔宝归渔图

张萱

渔家茅舍柳阴浓,桥影双双一镜中。yú jiā máo shě liǔ yīn nóng,qiáo yǐng shuāng shuāng yī jìng zhōng。
人已收罾□拽网,想应忙趁鲤鱼风。rén yǐ shōu zēng zhuāi wǎng,xiǎng yīng máng chèn lǐ yú fēng。

题唐伯虎山水

张萱

地僻秋凉客到稀,僧雏何事帚频挥。dì pì qiū liáng kè dào xī,sēng chú hé shì zhǒu pín huī。
庭空可是云常满,恐傍蒲团冻不飞。tíng kōng kě shì yún cháng mǎn,kǒng bàng pú tuán dòng bù fēi。

题唐伯虎山水

张萱

野寺危桥锁碧湍,岑楼僧定白云寒。yě sì wēi qiáo suǒ bì tuān,cén lóu sēng dìng bái yún hán。
三时礼拜三时扫,莫遣尘根惹讲坛。sān shí lǐ bài sān shí sǎo,mò qiǎn chén gēn rě jiǎng tán。

题居士贞仿倪云林小景用士贞及文休承韵

张萱

流云绝壁逗微风,万顷烟光淡欲空。liú yún jué bì dòu wēi fēng,wàn qǐng yān guāng dàn yù kōng。
不为扁舟寻范蠡,生涯原在钓车中。bù wèi biǎn zhōu xún fàn lí,shēng yá yuán zài diào chē zhōng。