古诗词

西园公清福图歌

张萱

此中有人人不识,半生清福世难匹。cǐ zhōng yǒu rén rén bù shí,bàn shēng qīng fú shì nán pǐ。
出门不问阴与晴,两鬓蓬松常戴笠。chū mén bù wèn yīn yǔ qíng,liǎng bìn péng sōng cháng dài lì。
路行不问平与陂,两脚踉踾惟着屐。lù xíng bù wèn píng yǔ bēi,liǎng jiǎo liáng fú wéi zhe jī。
彳亍岂畏行泥中,褰衣却似防荆棘。chì chù qǐ wèi xíng ní zhōng,qiān yī què shì fáng jīng jí。
茫茫天地大如许,尔状胡为偏局蹐。máng máng tiān dì dà rú xǔ,ěr zhuàng hú wèi piān jú jí。
共说前身是岁星,目光烱烱能射人。gòng shuō qián shēn shì suì xīng,mù guāng jiǒng jiǒng néng shè rén。
便便腹中何所有,有物不合时人情。biàn biàn fù zhōng hé suǒ yǒu,yǒu wù bù hé shí rén qíng。
相逢开口但长笑,如狂如醉如顽冥。xiāng féng kāi kǒu dàn zhǎng xiào,rú kuáng rú zuì rú wán míng。
年过半百未为老,自叹避人胡不蚤。nián guò bàn bǎi wèi wèi lǎo,zì tàn bì rén hú bù zǎo。
彷徨四顾将何之,土木形骸殊潦倒。páng huáng sì gù jiāng hé zhī,tǔ mù xíng hái shū lǎo dào。
岂从湘水问三闾,岂向商山寻四皓。qǐ cóng xiāng shuǐ wèn sān lǘ,qǐ xiàng shāng shān xún sì hào。
接舆荷蒉岂尔徒,易羖饭牛何足道。jiē yú hé kuì qǐ ěr tú,yì gǔ fàn niú hé zú dào。
有母有子且有孙,饘粥有田居有村。yǒu mǔ yǒu zi qiě yǒu sūn,zhān zhōu yǒu tián jū yǒu cūn。
独无朋友及兄弟,一形一影相盘桓。dú wú péng yǒu jí xiōng dì,yī xíng yī yǐng xiāng pán huán。
无名无字并无姓,不衣不履亦不冠。wú míng wú zì bìng wú xìng,bù yī bù lǚ yì bù guān。
非儒非老复非佛,寤寐周孔怀玙璠。fēi rú fēi lǎo fù fēi fú,wù mèi zhōu kǒng huái yú fán。
有时焚香读内景,有时合掌皈空门。yǒu shí fén xiāng dú nèi jǐng,yǒu shí hé zhǎng guī kōng mén。
好水好山时汗漫,渔人□泽耕让畔。hǎo shuǐ hǎo shān shí hàn màn,yú rén zé gēng ràng pàn。
入群鸟兽皆不惊,爱憎何事犹相半。rù qún niǎo shòu jiē bù jīng,ài zēng hé shì yóu xiāng bàn。
人之君子人小人,呼马呼牛那可问。rén zhī jūn zi rén xiǎo rén,hū mǎ hū niú nà kě wèn。
此图一出满堂哄,亦知状貌非凡庸。cǐ tú yī chū mǎn táng hǒng,yì zhī zhuàng mào fēi fán yōng。
庙廊城市无此辈,烟霞丘壑时能容。miào láng chéng shì wú cǐ bèi,yān xiá qiū hè shí néng róng。
按图试去问老圃,老圃不识问老农。àn tú shì qù wèn lǎo pǔ,lǎo pǔ bù shí wèn lǎo nóng。
溪边老渔拍掌问,戴笠着屐来何从。xī biān lǎo yú pāi zhǎng wèn,dài lì zhe jī lái hé cóng。
春梦婆子却惊答,可是学士苏坡翁。chūn mèng pó zi què jīng dá,kě shì xué shì sū pō wēng。
世人争欲问其状,暗中模索难为工。shì rén zhēng yù wèn qí zhuàng,àn zhōng mó suǒ nán wèi gōng。
清福古今只有两,是耶非耶将无同。qīng fú gǔ jīn zhǐ yǒu liǎng,shì yé fēi yé jiāng wú tóng。
吁嗟乎,是耶非耶将无同,东坡老子西园公。xū jiē hū,shì yé fēi yé jiāng wú tóng,dōng pō lǎo zi xī yuán gōng。

张萱

明松江府上海人,字德晖,号颐拙。弘治十五年进士。官至湖广布政司参议,主粮储。立法禁处侵尅等积弊,忤巡抚意,遂引疾致仕。 张萱的作品>>

猜您喜欢

题沈启南小幅山水

张萱

野情自密世情疏,万壑千崖一草庐。yě qíng zì mì shì qíng shū,wàn hè qiān yá yī cǎo lú。
永日小楼坐秋色,奇人相对读奇书。yǒng rì xiǎo lóu zuò qiū sè,qí rén xiāng duì dú qí shū。

题沈启南小幅山水

张萱

柴门秋净树阴疏,肃肃宵征造友庐。chái mén qiū jìng shù yīn shū,sù sù xiāo zhēng zào yǒu lú。
共向深山无别计,晤言惟有数行书。gòng xiàng shēn shān wú bié jì,wù yán wéi yǒu shù xíng shū。

读两侑丈人说及见和鸿华庵诗却赠

张萱

不烧铅汞不参禅,说到双修便乐天。bù shāo qiān gǒng bù cān chán,shuō dào shuāng xiū biàn lè tiān。
七十耆龄今又八,肉身菩萨地行仙。qī shí qí líng jīn yòu bā,ròu shēn pú sà dì xíng xiān。

读两侑丈人说及见和鸿华庵诗却赠

张萱

君是诗禅我酒禅,莫论成佛与生天。jūn shì shī chán wǒ jiǔ chán,mò lùn chéng fú yǔ shēng tiān。
四时诗酒四时共,却被人呼两个仙。sì shí shī jiǔ sì shí gòng,què bèi rén hū liǎng gè xiān。

题吴仲圭墨竹

张萱

梅花道人何太奇,墨戏往往秋淋漓。méi huā dào rén hé tài qí,mò xì wǎng wǎng qiū lín lí。
成竹胸中已十丈,萧萧只写两三枝。chéng zhú xiōng zhōng yǐ shí zhàng,xiāo xiāo zhǐ xiě liǎng sān zhī。

题吴仲圭墨竹

张萱

根蟠顽碧影捎云,一日谁能少此君。gēn pán wán bì yǐng shāo yún,yī rì shuí néng shǎo cǐ jūn。
半幅鹅溪数竿玉,好将秋色笑平分。bàn fú é xī shù gān yù,hǎo jiāng qiū sè xiào píng fēn。

题吴仲圭墨竹

张萱

谁写潇湘一段秋,却疑坡老学湖州。shuí xiě xiāo xiāng yī duàn qiū,què yí pō lǎo xué hú zhōu。
欲知此物能医俗,好问当年王子猷。yù zhī cǐ wù néng yī sú,hǎo wèn dāng nián wáng zi yóu。

题王孟端枯木竹石用韵

张萱

亭亭老干伴新筠,铁屈槎枒石抱根。tíng tíng lǎo gàn bàn xīn yún,tiě qū chá yā shí bào gēn。
但得岁寒长晤对,何须春色到柴门。dàn dé suì hán zhǎng wù duì,hé xū chūn sè dào chái mén。

离支社题壁

张萱

红云堆里水晶丸,仙液填囊沁齿寒。hóng yún duī lǐ shuǐ jīng wán,xiān yè tián náng qìn chǐ hán。
我爱杜陵能解事,人前不肯说甜酸。wǒ ài dù líng néng jiě shì,rén qián bù kěn shuō tián suān。

离支社题壁

张萱

石蜜蒲萄莫浪争,侧生踪迹本孤生。shí mì pú táo mò làng zhēng,cè shēng zōng jì běn gū shēng。
从它上国无知己,却免红尘触热行。cóng tā shàng guó wú zhī jǐ,què miǎn hóng chén chù rè xíng。

离支社题壁

张萱

陈紫方红次第尝,蔡公偏爱宋公香。chén zǐ fāng hóng cì dì cháng,cài gōng piān ài sòng gōng xiāng。
老人不识甜酸味,多少新人□□娘。lǎo rén bù shí tián suān wèi,duō shǎo xīn rén niáng。

离支社题壁

张萱

园公种树老堪怜,瞥见星苞树树悬。yuán gōng zhǒng shù lǎo kān lián,piē jiàn xīng bāo shù shù xuán。
为报忠州呆太守,白头得吃已三年。wèi bào zhōng zhōu dāi tài shǒu,bái tóu dé chī yǐ sān nián。

香玉洞题壁

张萱

世人皆解爱梅花,我爱梅花却当家。shì rén jiē jiě ài méi huā,wǒ ài méi huā què dāng jiā。
种向窗前伴孤枕,为勾霜月影窗纱。zhǒng xiàng chuāng qián bàn gū zhěn,wèi gōu shuāng yuè yǐng chuāng shā。

香玉洞题壁

张萱

官阁不逢何水部,罗浮错遇赵师雄。guān gé bù féng hé shuǐ bù,luó fú cuò yù zhào shī xióng。
欲随姑射仙人住,却在冰壶濯魄中。yù suí gū shè xiān rén zhù,què zài bīng hú zhuó pò zhōng。

香玉洞题壁

张萱

南枝才放一枝新,有客檐前笑几巡。nán zhī cái fàng yī zhī xīn,yǒu kè yán qián xiào jǐ xún。
为语园丁休浪折,年来不寄陇头人。wèi yǔ yuán dīng xiū làng zhé,nián lái bù jì lǒng tóu rén。