古诗词

哀神君二首

王佐

肃然风气下灵长,不说神君在未央。sù rán fēng qì xià líng zhǎng,bù shuō shén jūn zài wèi yāng。
万有纷纷浑漫兴,先几的的炳难藏。wàn yǒu fēn fēn hún màn xīng,xiān jǐ de de bǐng nán cáng。
士林谩讶惊人句,世主无求却老方。shì lín mán yà jīng rén jù,shì zhǔ wú qiú què lǎo fāng。
千古茂陵秋草没,此生应不遇刘郎。qiān gǔ mào líng qiū cǎo méi,cǐ shēng yīng bù yù liú láng。

王佐

明广东海丰人。永乐中举人。入国子监,以学行闻。擢吏科给事中。器宇凝重,奏对详雅,为宣宗所知,超拜户部侍郎,巡视太仓、临清、德州诸仓积弊。正统七年进尚书,调剂国用,节缩有方。死于土木之变。 王佐的作品>>

猜您喜欢

哭姐夫谢氏

王佐

判袂沙头过六年,遽应此别是终天。pàn mèi shā tóu guò liù nián,jù yīng cǐ bié shì zhōng tiān。
招魂那待还修郢,酬酒偏怜隔越燕。zhāo hún nà dài hái xiū yǐng,chóu jiǔ piān lián gé yuè yàn。
何氏诸甥谁是忌,谢家昆仲我名玄。hé shì zhū shēng shuí shì jì,xiè jiā kūn zhòng wǒ míng xuán。
他时再到陶村下,肺腑摧刀泪迸泉。tā shí zài dào táo cūn xià,fèi fǔ cuī dāo lèi bèng quán。

挽沙文远

王佐

旧游先达重文林,底事如君叹陆沉。jiù yóu xiān dá zhòng wén lín,dǐ shì rú jūn tàn lù chén。
海岛此时闻薤露,夜台何处梦商霖。hǎi dǎo cǐ shí wén xiè lù,yè tái hé chù mèng shāng lín。
龟趺积雨新苔长,马鬣西风宿草深。guī fū jī yǔ xīn tái zhǎng,mǎ liè xī fēng sù cǎo shēn。
为此衰词吊存没,愧无佳句重南金。wèi cǐ shuāi cí diào cún méi,kuì wú jiā jù zhòng nán jīn。

挽那邕冯教谕先生

王佐

忆昔为儿未十龄,趋庭委贽拜先生。yì xī wèi ér wèi shí líng,qū tíng wěi zhì bài xiān shēng。
仅能雪案涂鸦舞,已许朝阳作凤鸣。jǐn néng xuě àn tú yā wǔ,yǐ xǔ cháo yáng zuò fèng míng。
寂寞荒苔封讲席,凄凉抔土闭佳城。jì mò huāng tái fēng jiǎng xí,qī liáng póu tǔ bì jiā chéng。
东风吹泪看遗稿,尺许枯藤无限情。dōng fēng chuī lèi kàn yí gǎo,chǐ xǔ kū téng wú xiàn qíng。

和李司训看破椰子

王佐

千颗云房落浑沦,园丁择嫩请尝新。qiān kē yún fáng luò hún lún,yuán dīng zé nèn qǐng cháng xīn。
擎来玉碗倾甘露,看取金刀削软银。qíng lái yù wǎn qīng gān lù,kàn qǔ jīn dāo xuē ruǎn yín。
更讶坤灵钟笋玉,别为天一閟纯真。gèng yà kūn líng zhōng sǔn yù,bié wèi tiān yī bì chún zhēn。
暮年招得桐乡老,日对南园作主宾。mù nián zhāo dé tóng xiāng lǎo,rì duì nán yuán zuò zhǔ bīn。

桐乡夏景

王佐

槟榔花开满院香,雨馀窗下纳微凉。bīn láng huā kāi mǎn yuàn xiāng,yǔ yú chuāng xià nà wēi liáng。
西滩新水涨寒绿,南亩早禾标晚芒。xī tān xīn shuǐ zhǎng hán lǜ,nán mǔ zǎo hé biāo wǎn máng。
鹦鹉来催新陇麦,杜鹃叫插上旬秧。yīng wǔ lái cuī xīn lǒng mài,dù juān jiào chā shàng xún yāng。
白头林下无馀事,端为年年景物忙。bái tóu lín xià wú yú shì,duān wèi nián nián jǐng wù máng。

和丘公五指山诗

王佐

坤轴南回地尽头,巨灵见掌镇中洲。kūn zhóu nán huí dì jǐn tóu,jù líng jiàn zhǎng zhèn zhōng zhōu。
打开放水澄环海,擘列分山观四州。dǎ kāi fàng shuǐ chéng huán hǎi,bāi liè fēn shān guān sì zhōu。
一朵金莲擎碧落,五株玉笋泮清秋。yī duǒ jīn lián qíng bì luò,wǔ zhū yù sǔn pàn qīng qiū。
明时维岳颂神降,还继嵩高咏有周。míng shí wéi yuè sòng shén jiàng,hái jì sōng gāo yǒng yǒu zhōu。

和丘公五指山诗

王佐

南桥月色泛清波,每度春宵韵更多。nán qiáo yuè sè fàn qīng bō,měi dù chūn xiāo yùn gèng duō。
蜃阁春涛漱海黛,鳌山飞焰灿银河。shèn gé chūn tāo shù hǎi dài,áo shān fēi yàn càn yín hé。
花迎素女传香粉,曲奏钧天洽笑歌。huā yíng sù nǚ chuán xiāng fěn,qū zòu jūn tiān qià xiào gē。
长伴不知春有梦,何须载酒问春婆。zhǎng bàn bù zhī chūn yǒu mèng,hé xū zài jiǔ wèn chūn pó。

和丘公五指山诗

王佐

曾听经声学点头,披鳞带甲半沉浮。céng tīng jīng shēng xué diǎn tóu,pī lín dài jiǎ bàn chén fú。
须髯直驾潮初度,骨力犹翻水未流。xū rán zhí jià cháo chū dù,gǔ lì yóu fān shuǐ wèi liú。
蓑笠不惊江上钓,飞鸣空狎浪中鸥。suō lì bù jīng jiāng shàng diào,fēi míng kōng xiá làng zhōng ōu。
云行万顷毫光射,展翮风生十二洲。yún xíng wàn qǐng háo guāng shè,zhǎn hé fēng shēng shí èr zhōu。

和丘公五指山诗其一

王佐

三四点排当北斗,亿千年耸印南溟。sān sì diǎn pái dāng běi dòu,yì qiān nián sǒng yìn nán míng。
懒旋杓尾随旬朔,休讶魁头省六星。lǎn xuán biāo wěi suí xún shuò,xiū yà kuí tóu shěng liù xīng。
月夜寒光常落落,霜天秀色自青青。yuè yè hán guāng cháng luò luò,shuāng tiān xiù sè zì qīng qīng。
文昌星照珠崖郡,近在东南第几亭。wén chāng xīng zhào zhū yá jùn,jìn zài dōng nán dì jǐ tíng。

挽李司训

王佐

诗坛谁复话先登,地下修文注未曾。shī tán shuí fù huà xiān dēng,dì xià xiū wén zhù wèi céng。
玉树照人翻落寞,金声掷地尚鏦铮。yù shù zhào rén fān luò mò,jīn shēng zhì dì shàng cōng zhēng。
世无好瑟丝弦断,我为知音肺腑崩。shì wú hǎo sè sī xián duàn,wǒ wèi zhī yīn fèi fǔ bēng。
四十心丧齐下泪,夜窗霏雨洒寒灯。sì shí xīn sàng qí xià lèi,yè chuāng fēi yǔ sǎ hán dēng。

怀归

王佐

万卷书生刘鲁风,闲来无事不从容。wàn juǎn shū shēng liú lǔ fēng,xián lái wú shì bù cóng róng。
香风不动松花老,宿雨初收草木浓。xiāng fēng bù dòng sōng huā lǎo,sù yǔ chū shōu cǎo mù nóng。
莫把文章动蛮貊,悔将名利役疏慵。mò bǎ wén zhāng dòng mán mò,huǐ jiāng míng lì yì shū yōng。
人生到处知何似,泛剡寒宵兴一蓬。rén shēng dào chù zhī hé shì,fàn shàn hán xiāo xīng yī péng。

解友兄王宗一

王佐

几人回首愧朝班,此客空弹贡禹冠。jǐ rén huí shǒu kuì cháo bān,cǐ kè kōng dàn gòng yǔ guān。
江国草花三月暮,客毡风雨十年寒。jiāng guó cǎo huā sān yuè mù,kè zhān fēng yǔ shí nián hán。
闲来觅句空搔首,老去悲秋强自宽。xián lái mì jù kōng sāo shǒu,lǎo qù bēi qiū qiáng zì kuān。
万事看来忙不得,不如高卧且加飧。wàn shì kàn lái máng bù dé,bù rú gāo wò qiě jiā sūn。

飓母

王佐

断虹饮海日光微,西北崇朝气惨悽。duàn hóng yǐn hǎi rì guāng wēi,xī běi chóng cháo qì cǎn qī。
飓母呼风千里至,土皇伤木万山悲。jù mǔ hū fēng qiān lǐ zhì,tǔ huáng shāng mù wàn shān bēi。
掀天坐看乾坤变,剥地浑惊海岳移。xiān tiān zuò kàn qián kūn biàn,bō dì hún jīng hǎi yuè yí。
最是桐乡心独苦,三间茅屋可能支。zuì shì tóng xiāng xīn dú kǔ,sān jiān máo wū kě néng zhī。

圆山村

王佐

胜概圆山水竹村,故家文献百年存。shèng gài yuán shān shuǐ zhú cūn,gù jiā wén xiàn bǎi nián cún。
书香济美今如昔,科第光华祖又孙。shū xiāng jì měi jīn rú xī,kē dì guāng huá zǔ yòu sūn。
酒兴诗情惟岁月,水遭山独自乾坤。jiǔ xīng shī qíng wéi suì yuè,shuǐ zāo shān dú zì qián kūn。
白头慢忆通家旧,世难无因一过门。bái tóu màn yì tōng jiā jiù,shì nán wú yīn yī guò mén。

落笔峒

王佐

路入烟霞一洞深,悄无鸡犬昼沉沉。lù rù yān xiá yī dòng shēn,qiāo wú jī quǎn zhòu chén chén。
老僧尚有栖禅迹,游客时闻击磬音。lǎo sēng shàng yǒu qī chán jì,yóu kè shí wén jī qìng yīn。
石窍漏天三百丈,井泉到海几千寻。shí qiào lòu tiān sān bǎi zhàng,jǐng quán dào hǎi jǐ qiān xún。
仙家景象人难道,天遣悬崖落笔吟。xiān jiā jǐng xiàng rén nán dào,tiān qiǎn xuán yá luò bǐ yín。