古诗词

哀神君二首

王佐

肃然风气下灵长,不说神君在未央。sù rán fēng qì xià líng zhǎng,bù shuō shén jūn zài wèi yāng。
万有纷纷浑漫兴,先几的的炳难藏。wàn yǒu fēn fēn hún màn xīng,xiān jǐ de de bǐng nán cáng。
士林谩讶惊人句,世主无求却老方。shì lín mán yà jīng rén jù,shì zhǔ wú qiú què lǎo fāng。
千古茂陵秋草没,此生应不遇刘郎。qiān gǔ mào líng qiū cǎo méi,cǐ shēng yīng bù yù liú láng。

王佐

明广东海丰人。永乐中举人。入国子监,以学行闻。擢吏科给事中。器宇凝重,奏对详雅,为宣宗所知,超拜户部侍郎,巡视太仓、临清、德州诸仓积弊。正统七年进尚书,调剂国用,节缩有方。死于土木之变。 王佐的作品>>

猜您喜欢

珍珠麦

王佐

汉师南下扫妖氛,胜瘴轻身亦著勋。hàn shī nán xià sǎo yāo fēn,shèng zhàng qīng shēn yì zhù xūn。
利口苦遭梁驸马,知心还是马将军。lì kǒu kǔ zāo liáng fù mǎ,zhī xīn hái shì mǎ jiāng jūn。
可怜荒服多奇产,辜负中兴有圣君。kě lián huāng fú duō qí chǎn,gū fù zhōng xīng yǒu shèng jūn。
千载寥寥效忠意,谩醺山叟睡闲云。qiān zài liáo liáo xiào zhōng yì,mán xūn shān sǒu shuì xián yún。

刺桐

王佐

东君三月剪猩红,分着枝头片片工。dōng jūn sān yuè jiǎn xīng hóng,fēn zhe zhī tóu piàn piàn gōng。
海国乡村随处有,田家门巷一般同。hǎi guó xiāng cūn suí chù yǒu,tián jiā mén xiàng yī bān tóng。
离披风火欲生焰,烂熳晴霞几闹空。lí pī fēng huǒ yù shēng yàn,làn màn qíng xiá jǐ nào kōng。
地迥幸无车马到,闲看花候毕农功。dì jiǒng xìng wú chē mǎ dào,xián kàn huā hòu bì nóng gōng。

荔枝

王佐

火珠压树红离离,五月炎州荔熟时。huǒ zhū yā shù hóng lí lí,wǔ yuè yán zhōu lì shú shí。
买树有时来野老,窥枝终日戒群儿。mǎi shù yǒu shí lái yě lǎo,kuī zhī zhōng rì jiè qún ér。
红尘不媚烟花笑,玄圃深韬玉雪肌。hóng chén bù mèi yān huā xiào,xuán pǔ shēn tāo yù xuě jī。
昨向祝融求再熟,点头惟与后年期。zuó xiàng zhù róng qiú zài shú,diǎn tóu wéi yǔ hòu nián qī。

椰子

王佐

累累青子压秋房,千尺高株挂碧苍。lèi lèi qīng zi yā qiū fáng,qiān chǐ gāo zhū guà bì cāng。
清庙周罍云捧得,渑池秦缶化陶将。qīng miào zhōu léi yún pěng dé,miǎn chí qín fǒu huà táo jiāng。
涵濡璞玉精英嫩,美满金茎滴露香。hán rú pú yù jīng yīng nèn,měi mǎn jīn jīng dī lù xiāng。
欲和金茎餐玉屑,茂陵曾有寿生方。yù hé jīn jīng cān yù xiè,mào líng céng yǒu shòu shēng fāng。

野茶

王佐

谁识炎州一种茶,天教灵产閟烟霞。shuí shí yán zhōu yī zhǒng chá,tiān jiào líng chǎn bì yān xiá。
建溪斗美非吾事,阳羡先尝自一家。jiàn xī dòu měi fēi wú shì,yáng xiàn xiān cháng zì yī jiā。
闽客错猜龙换骨,国风休咏鼠无牙。mǐn kè cuò cāi lóng huàn gǔ,guó fēng xiū yǒng shǔ wú yá。
陆生谩有茶经著,谁识炎州一种茶。lù shēng mán yǒu chá jīng zhù,shuí shí yán zhōu yī zhǒng chá。

和李本德槟榔叹

王佐

居货无如此货奇,十州俗尚总相宜。jū huò wú rú cǐ huò qí,shí zhōu sú shàng zǒng xiāng yí。
定交两姓轻盟血,坐易千金似折枝。dìng jiāo liǎng xìng qīng méng xuè,zuò yì qiān jīn shì zhé zhī。
繁实独超南国产,孤根不受北方泥。fán shí dú chāo nán guó chǎn,gū gēn bù shòu běi fāng ní。
琼农本有天然利,飓母秋风自适时。qióng nóng běn yǒu tiān rán lì,jù mǔ qiū fēng zì shì shí。

寄张翙

王佐

闻君新制槟榔扇,几欲求观未有因。wén jūn xīn zhì bīn láng shàn,jǐ yù qiú guān wèi yǒu yīn。
坐拥定如聃老子,行持应类吕仙人。zuò yōng dìng rú dān lǎo zi,xíng chí yīng lèi lǚ xiān rén。
编蒲织锦千般旧,剪月裁云一样新。biān pú zhī jǐn qiān bān jiù,jiǎn yuè cái yún yī yàng xīn。
安得芸窗来一握,手挥三伏播秋旻。ān dé yún chuāng lái yī wò,shǒu huī sān fú bō qiū mín。

五原桥

王佐

飓风驱雨日相连,极目琼西水接天。jù fēng qū yǔ rì xiāng lián,jí mù qióng xī shuǐ jiē tiān。
百堵环封皆已矣,一虹驾壑自依然。bǎi dǔ huán fēng jiē yǐ yǐ,yī hóng jià hè zì yī rán。
天教水府分番守,地禁阳侯不敢前。tiān jiào shuǐ fǔ fēn fān shǒu,dì jìn yáng hóu bù gǎn qián。
过客至今三百载,声声和尚口中传。guò kè zhì jīn sān bǎi zài,shēng shēng hé shàng kǒu zhōng chuán。

东皋诗社

王佐

东皋诗社海南边,每到相思在眼前。dōng gāo shī shè hǎi nán biān,měi dào xiāng sī zài yǎn qián。
山屐踏残椰子雨,墅筵开趁荔枝天。shān jī tà cán yē zi yǔ,shù yán kāi chèn lì zhī tiān。
竹篱茅舍偏多景,短咏长吟又几联。zhú lí máo shě piān duō jǐng,duǎn yǒng zhǎng yín yòu jǐ lián。
近日诗盟谁独步,徐陵孙子最豪颠。jìn rì shī méng shuí dú bù,xú líng sūn zi zuì háo diān。

冯公墓

王佐

滔天洪水势初收,山自凝形水自流。tāo tiān hóng shuǐ shì chū shōu,shān zì níng xíng shuǐ zì liú。
孰为陶公安福地,误令今古聚蝇头。shú wèi táo gōng ān fú dì,wù lìng jīn gǔ jù yíng tóu。
江山信美非吾土,试看周人重首丘。jiāng shān xìn měi fēi wú tǔ,shì kàn zhōu rén zhòng shǒu qiū。
紫袋金鱼零落□,□□□□□□□。zǐ dài jīn yú líng luò,。

哀使君

王佐

末路谁当国步艰,琼州节概似常山。mò lù shuí dāng guó bù jiān,qióng zhōu jié gài shì cháng shān。
心悬北极天应远,血洒南荒地尽斑。xīn xuán běi jí tiān yīng yuǎn,xuè sǎ nán huāng dì jǐn bān。
上帝亦哀麟凤死,中原今放犬羊还。shàng dì yì āi lín fèng sǐ,zhōng yuán jīn fàng quǎn yáng hái。
使君忠义言难尽,只把哀辞滴泪删。shǐ jūn zhōng yì yán nán jǐn,zhǐ bǎ āi cí dī lèi shān。

哀百姓

王佐

舆图二百尽皇州,宋室遗民尚有不。yú tú èr bǎi jǐn huáng zhōu,sòng shì yí mín shàng yǒu bù。
松柏谁扪共客腹,弦歌未散鲁公头。sōng bǎi shuí mén gòng kè fù,xián gē wèi sàn lǔ gōng tóu。
忠魂几许随波恨,孤旅三千特地投。zhōng hún jǐ xǔ suí bō hèn,gū lǚ sān qiān tè dì tóu。
那道深仁炎赵录,无端气脉向兹收。nà dào shēn rén yán zhào lù,wú duān qì mài xiàng zī shōu。

浮海

王佐

试将我意问冯夷,士子何辜苦祸之。shì jiāng wǒ yì wèn féng yí,shì zi hé gū kǔ huò zhī。
不放禹门看鲤化,却教瀛海觅鲸骑。bù fàng yǔ mén kàn lǐ huà,què jiào yíng hǎi mì jīng qí。
云梯莫步波心月,丹桂难攀影里枝。yún tī mò bù bō xīn yuè,dān guì nán pān yǐng lǐ zhī。
手把香醪无土滴,白头空有泪双垂。shǒu bǎ xiāng láo wú tǔ dī,bái tóu kōng yǒu lèi shuāng chuí。

浮海

王佐

阳候密窥天帝睡,大开水府弄蛟螭。yáng hòu mì kuī tiān dì shuì,dà kāi shuǐ fǔ nòng jiāo chī。
风云卷海乾坤变,波浪翻天日月凄。fēng yún juǎn hǎi qián kūn biàn,bō làng fān tiān rì yuè qī。
文焰乱随奎璧漾,龙王误作宝珠嬉。wén yàn luàn suí kuí bì yàng,lóng wáng wù zuò bǎo zhū xī。
盍援子弄父兵例,天拟阳侯五百笞。hé yuán zi nòng fù bīng lì,tiān nǐ yáng hóu wǔ bǎi chī。

刘二守百可园

王佐

富贵机关已透参,菜根淡里有馀甘。fù guì jī guān yǐ tòu cān,cài gēn dàn lǐ yǒu yú gān。
君能一事可为百,我味两言恒叹三。jūn néng yī shì kě wèi bǎi,wǒ wèi liǎng yán héng tàn sān。
谪客晚晴时著屐,园丁春雨日携篮。zhé kè wǎn qíng shí zhù jī,yuán dīng chūn yǔ rì xié lán。
知君百可无不可,拔去菜根应亦堪。zhī jūn bǎi kě wú bù kě,bá qù cài gēn yīng yì kān。