古诗词

题桑直阁江山胜概图

王佐

我昔趋神京,道出匡庐峰。wǒ xī qū shén jīng,dào chū kuāng lú fēng。
手持绿玉杖,遍踏金芙蓉。shǒu chí lǜ yù zhàng,biàn tà jīn fú róng。
是时秋高天气肃,最爱秋声满岩谷。shì shí qiū gāo tiān qì sù,zuì ài qiū shēng mǎn yán gǔ。
万顷湖光带白蘋,九叠屏风挂飞瀑。wàn qǐng hú guāng dài bái píng,jiǔ dié píng fēng guà fēi pù。
结巢便欲栖云间,夔龙趋赴鹓鸾班。jié cháo biàn yù qī yún jiān,kuí lóng qū fù yuān luán bān。
才名用世果何有,赢得归来双鬓班。cái míng yòng shì guǒ hé yǒu,yíng dé guī lái shuāng bìn bān。
至今梦想烟霞趣,拟托毫缣写情素。zhì jīn mèng xiǎng yān xiá qù,nǐ tuō háo jiān xiě qíng sù。
君家此图谁所摹,似我当时旧游处。jūn jiā cǐ tú shuí suǒ mó,shì wǒ dāng shí jiù yóu chù。
远山缥缈如游龙,好处尽在烟岚中。yuǎn shān piāo miǎo rú yóu lóng,hǎo chù jǐn zài yān lán zhōng。
晴波落日曳澄练,枯林老叶鸣秋风。qíng bō luò rì yè chéng liàn,kū lín lǎo yè míng qiū fēng。
屠苏高下林间起,水色山光画图里。tú sū gāo xià lín jiān qǐ,shuǐ sè shān guāng huà tú lǐ。
软红无路到柴扉,空翠常时扑书几。ruǎn hóng wú lù dào chái fēi,kōng cuì cháng shí pū shū jǐ。
中流放棹知何人,锦袍坐岸方乌巾。zhōng liú fàng zhào zhī hé rén,jǐn páo zuò àn fāng wū jīn。
若非高洁鲁连子,应是风流贺季真。ruò fēi gāo jié lǔ lián zi,yīng shì fēng liú hè jì zhēn。
我生垂老愿未酬,鲁人讵识东家丘。wǒ shēng chuí lǎo yuàn wèi chóu,lǔ rén jù shí dōng jiā qiū。
图中胜概倘易致,便从此地营菟裘。tú zhōng shèng gài tǎng yì zhì,biàn cóng cǐ dì yíng tú qiú。

王佐

明广东海丰人。永乐中举人。入国子监,以学行闻。擢吏科给事中。器宇凝重,奏对详雅,为宣宗所知,超拜户部侍郎,巡视太仓、临清、德州诸仓积弊。正统七年进尚书,调剂国用,节缩有方。死于土木之变。 王佐的作品>>

猜您喜欢

麻竹笋谢友兄陈汝谐

王佐

莫怪频参玉版师,眉山学士旧相知。mò guài pín cān yù bǎn shī,méi shān xué shì jiù xiāng zhī。
可怜一种真禅味,四百年来识者谁。kě lián yī zhǒng zhēn chán wèi,sì bǎi nián lái shí zhě shuí。

五指水

王佐

五指分山列四州,一支北上最当头。wǔ zhǐ fēn shān liè sì zhōu,yī zhī běi shàng zuì dāng tóu。
建瓴泻下朝东水,去与琼州作上流。jiàn líng xiè xià cháo dōng shuǐ,qù yǔ qióng zhōu zuò shàng liú。

咏金鸡岭

王佐

闻说云中好养鸡,仙人家住武陵溪。wén shuō yún zhōng hǎo yǎng jī,xiān rén jiā zhù wǔ líng xī。
何年海上朝三岛,鸡放云峰顶上啼。hé nián hǎi shàng cháo sān dǎo,jī fàng yún fēng dǐng shàng tí。

金鸡夜鸣

王佐

闻道金鸡半夜鸣,九重颁诏欲宽征。wén dào jīn jī bàn yè míng,jiǔ zhòng bān zhào yù kuān zhēng。
年来正苦征科急,安得金鸡叫一声。nián lái zhèng kǔ zhēng kē jí,ān dé jīn jī jiào yī shēng。

鹦鹉杯

王佐

海不扬波三载来,飞潜蠢动在春台。hǎi bù yáng bō sān zài lái,fēi qián chǔn dòng zài chūn tái。
枯螺托质为鹦鹉,去作南山万寿杯。kū luó tuō zhì wèi yīng wǔ,qù zuò nán shān wàn shòu bēi。

梁老桥

王佐

梁老修桥前代前,至今遗泽似当年。liáng lǎo xiū qiáo qián dài qián,zhì jīn yí zé shì dāng nián。
我行欲觅云仍问,四顾山荒石路偏。wǒ xíng yù mì yún réng wèn,sì gù shān huāng shí lù piān。

波萝蜜

王佐

硕果何年海外传,香分龙脑落琼筵。shuò guǒ hé nián hǎi wài chuán,xiāng fēn lóng nǎo luò qióng yán。
中原不识此滋味,空看唐人异木篇。zhōng yuán bù shí cǐ zī wèi,kōng kàn táng rén yì mù piān。

蛱蝶

王佐

山花一朵色幽闲,自恃幽姿懒出山。shān huā yī duǒ sè yōu xián,zì shì yōu zī lǎn chū shān。
若到上阳媒蝶幸,滕王错置画图间。ruò dào shàng yáng méi dié xìng,téng wáng cuò zhì huà tú jiān。

王佐

问花已漏青皇籍,何事频开九夏红。wèn huā yǐ lòu qīng huáng jí,hé shì pín kāi jiǔ xià hóng。
花性向阳心独盛,耻同桃李竞春风。huā xìng xiàng yáng xīn dú shèng,chǐ tóng táo lǐ jìng chūn fēng。

攀枝花

王佐

焰焰烧空出化炉,一春花信最先孚。yàn yàn shāo kōng chū huà lú,yī chūn huā xìn zuì xiān fú。
看花未暇评牛李,且醉东风听鹧鸪。kàn huā wèi xiá píng niú lǐ,qiě zuì dōng fēng tīng zhè gū。

馀甘

王佐

直友久来方见益,危言过后始思忠。zhí yǒu jiǔ lái fāng jiàn yì,wēi yán guò hòu shǐ sī zhōng。
吁嗟山果能回味,自觉迟迟味不穷。xū jiē shān guǒ néng huí wèi,zì jué chí chí wèi bù qióng。

知风草

王佐

造化无端亦有偏,世间无限好英贤。zào huà wú duān yì yǒu piān,shì jiān wú xiàn hǎo yīng xián。
何如小草无情物,独与天机测妙玄。hé rú xiǎo cǎo wú qíng wù,dú yǔ tiān jī cè miào xuán。

石蟹

王佐

李相口藏心里剑,晋公身作眼中丁。lǐ xiāng kǒu cáng xīn lǐ jiàn,jìn gōng shēn zuò yǎn zhōng dīng。
何如化石枯螃蟹,身死犹存济物情。hé rú huà shí kū páng xiè,shēn sǐ yóu cún jì wù qíng。

益智子

王佐

花开三节去年丰,今岁无花苦岁凶。huā kāi sān jié qù nián fēng,jīn suì wú huā kǔ suì xiōng。
益智不如多益饱,免教饥馁怨春丛。yì zhì bù rú duō yì bǎo,miǎn jiào jī něi yuàn chūn cóng。

益智子

王佐

百万闾阎冻馁家,只因征敛丧生涯。bǎi wàn lǘ yán dòng něi jiā,zhǐ yīn zhēng liǎn sàng shēng yá。
农谈畎亩知何事,却向深山责野花。nóng tán quǎn mǔ zhī hé shì,què xiàng shēn shān zé yě huā。