古诗词

吴江雪舟三山进士林谨夫父子微时所作图也

王佐

冻云阁空寒滴滴,玉龙阴受玄冥檄。dòng yún gé kōng hán dī dī,yù lóng yīn shòu xuán míng xí。
天门剪水散六花,点缀山河作琼碧。tiān mén jiǎn shuǐ sàn liù huā,diǎn zhuì shān hé zuò qióng bì。
随风片片大如掌,飞入林稍窣窣响。suí fēng piàn piàn dà rú zhǎng,fēi rù lín shāo sū sū xiǎng。
饥鸟冻鹊蹲不飞,江天短日黄滉漭。jī niǎo dòng què dūn bù fēi,jiāng tiān duǎn rì huáng huàng mǎng。
吴侬牵舟絙綷绝,天寒指直不得结。wú nóng qiān zhōu huán cuì jué,tiān hán zhǐ zhí bù dé jié。
乾坤惨淡风凄凄,此时愁心千万折。qián kūn cǎn dàn fēng qī qī,cǐ shí chóu xīn qiān wàn zhé。
三山客子将雏远,日恒苦寒衣带缓。sān shān kè zi jiāng chú yuǎn,rì héng kǔ hán yī dài huǎn。
雏年十三解父意,强作欢娱诉情款。chú nián shí sān jiě fù yì,qiáng zuò huān yú sù qíng kuǎn。
所诉夫何如,若云此景那可无。suǒ sù fū hé rú,ruò yún cǐ jǐng nà kě wú。
人披王恭鹤羽氅,天开滕王蝴蝶图。rén pī wáng gōng hè yǔ chǎng,tiān kāi téng wáng hú dié tú。
乘兴泛剡溪,寻梅游西湖。chéng xīng fàn shàn xī,xún méi yóu xī hú。
海岛饥牧羊,灞桥寒骑驴。hǎi dǎo jī mù yáng,bà qiáo hán qí lǘ。
谁知白屋有隐士,闭门僵卧饥欲死,守宰不呼终不起。shuí zhī bái wū yǒu yǐn shì,bì mén jiāng wò jī yù sǐ,shǒu zǎi bù hū zhōng bù qǐ。
此时饥寒且莫忧,古来贫贱皆如此。cǐ shí jī hán qiě mò yōu,gǔ lái pín jiàn jiē rú cǐ。
纥千山头岂生处,冻雀忍死不飞去。gē qiān shān tóu qǐ shēng chù,dòng què rěn sǐ bù fēi qù。
将降大任先苦之,此时舜说初基绪。jiāng jiàng dà rèn xiān kǔ zhī,cǐ shí shùn shuō chū jī xù。
父闻此语翻然起,击节叹赏三不已。fù wén cǐ yǔ fān rán qǐ,jī jié tàn shǎng sān bù yǐ。

王佐

明广东海丰人。永乐中举人。入国子监,以学行闻。擢吏科给事中。器宇凝重,奏对详雅,为宣宗所知,超拜户部侍郎,巡视太仓、临清、德州诸仓积弊。正统七年进尚书,调剂国用,节缩有方。死于土木之变。 王佐的作品>>

猜您喜欢

竹枝词

王佐

竹林塘西越女归,双双采莲歌夕晖。zhú lín táng xī yuè nǚ guī,shuāng shuāng cǎi lián gē xī huī。
兰舟荡桨忽分去,两岸风花高下飞。lán zhōu dàng jiǎng hū fēn qù,liǎng àn fēng huā gāo xià fēi。

竹枝词赠两墩为乐老之章四首

王佐

莫笑风前两鬓丝,老来偏爱竹枝词。mò xiào fēng qián liǎng bìn sī,lǎo lái piān ài zhú zhī cí。
若将年纪方彭祖,八十方才是小儿。ruò jiāng nián jì fāng péng zǔ,bā shí fāng cái shì xiǎo ér。

竹枝词赠两墩为乐老之章四首

王佐

试遣云英唱我词,我词便是璞墩诗。shì qiǎn yún yīng chàng wǒ cí,wǒ cí biàn shì pú dūn shī。
璞墩风月无边景,还是青春年少时。pú dūn fēng yuè wú biān jǐng,hái shì qīng chūn nián shǎo shí。

竹枝词赠两墩为乐老之章四首

王佐

碌碌红尘四十年,归来仍被世情牵。lù lù hóng chén sì shí nián,guī lái réng bèi shì qíng qiān。
昨朝闲到桐墩下,信有人间快活仙。zuó cháo xián dào tóng dūn xià,xìn yǒu rén jiān kuài huó xiān。

竹枝词赠两墩为乐老之章四首

王佐

两朵能行白牡丹,妒花风雨忍相残。liǎng duǒ néng xíng bái mǔ dān,dù huā fēng yǔ rěn xiāng cán。
主人不吝东风面,明日还来一倚栏。zhǔ rén bù lìn dōng fēng miàn,míng rì hái lái yī yǐ lán。

戊戌客南雄

王佐

寂寞江城晚,依依独立时。jì mò jiāng chéng wǎn,yī yī dú lì shí。
回风低雁鹜,返照散旌旗。huí fēng dī yàn wù,fǎn zhào sàn jīng qí。
家在无人问,愁来只自知。jiā zài wú rén wèn,chóu lái zhǐ zì zhī。
几回挥涕泪,忍诵《北征》诗。jǐ huí huī tì lèi,rěn sòng běi zhēng shī。

忆舍弟彦常

王佐

庭草秋仍绿,江枫晚渐稀。tíng cǎo qiū réng lǜ,jiāng fēng wǎn jiàn xī。
年光随水去,事业与心违。nián guāng suí shuǐ qù,shì yè yǔ xīn wéi。
远海犹传箭,殊方未授衣。yuǎn hǎi yóu chuán jiàn,shū fāng wèi shòu yī。
翩翩南去雁,故作一行飞。piān piān nán qù yàn,gù zuò yī xíng fēi。

?湖春水

王佐

几宵红杏雨,此日?湖滨。jǐ xiāo hóng xìng yǔ,cǐ rì hú bīn。
水满兼天涌,凫轻逐浪奔。shuǐ mǎn jiān tiān yǒng,fú qīng zhú làng bēn。
离离青草色,浩浩洞庭春。lí lí qīng cǎo sè,hào hào dòng tíng chūn。
烟渚谁横艇,能无去越人。yān zhǔ shuí héng tǐng,néng wú qù yuè rén。

登高山西塔和刘守韵

王佐

红树秋千仞,珠林岭半边。hóng shù qiū qiān rèn,zhū lín lǐng bàn biān。
登临香积阁,徙倚夕阳天。dēng lín xiāng jī gé,xǐ yǐ xī yáng tiān。
世事横双眼,流光照暮年。shì shì héng shuāng yǎn,liú guāng zhào mù nián。
茫茫云峤外,何处是林泉。máng máng yún jiào wài,hé chù shì lín quán。

竹溪书院

王佐

绿竹映阶除,溪光四座俱。lǜ zhú yìng jiē chú,xī guāng sì zuò jù。
乾坤百年事,风雨半床书。qián kūn bǎi nián shì,fēng yǔ bàn chuáng shū。
老逐齐讴后,遥迎楚些馀。lǎo zhú qí ōu hòu,yáo yíng chǔ xiē yú。
先生今已矣,风韵想歌鱼。xiān shēng jīn yǐ yǐ,fēng yùn xiǎng gē yú。

舟次金陵和丁郎中席间韵

王佐

君才如倚马,我意似亡羊。jūn cái rú yǐ mǎ,wǒ yì shì wáng yáng。
闽海朱幡贵,江天白发长。mǐn hǎi zhū fān guì,jiāng tiān bái fā zhǎng。
三春淮上舫,一笑客边觞。sān chūn huái shàng fǎng,yī xiào kè biān shāng。
感此二难念,中情岂敢忘。gǎn cǐ èr nán niàn,zhōng qíng qǐ gǎn wàng。

春寒

王佐

阴雨连旬月,穷愁泥杀人。yīn yǔ lián xún yuè,qióng chóu ní shā rén。
花心向默默,柳眼对津津。huā xīn xiàng mò mò,liǔ yǎn duì jīn jīn。
冻笔虫书懒,洪炉兽炭亲。dòng bǐ chóng shū lǎn,hóng lú shòu tàn qīn。
自从元日起,无日见阳春。zì cóng yuán rì qǐ,wú rì jiàn yáng chūn。

弘治二年述职泊南京上新河和大里府吴守韵

王佐

浩浩大江流,行人古渡头。hào hào dà jiāng liú,xíng rén gǔ dù tóu。
万年初日丽,六代暮烟愁。wàn nián chū rì lì,liù dài mù yān chóu。
吴楚舟航地,唐虞岳牧秋。wú chǔ zhōu háng dì,táng yú yuè mù qiū。
紫宸仍昨梦,北望绿云浮。zǐ chén réng zuó mèng,běi wàng lǜ yún fú。

题松坞黄公传后兼挽谢翰林修撰铎

王佐

松坞高人传,桃溪小篆文。sōng wù gāo rén chuán,táo xī xiǎo zhuàn wén。
事归周柱史,名入晋徵君。shì guī zhōu zhù shǐ,míng rù jìn zhēng jūn。
漓气雕淳古,新铭惬旧闻。lí qì diāo chún gǔ,xīn míng qiè jiù wén。
太丘孙子辈,吾友见陈群。tài qiū sūn zi bèi,wú yǒu jiàn chén qún。

挑灯杖

王佐

阳彩沉冥处,微躯致用时。yáng cǎi chén míng chù,wēi qū zhì yòng shí。
触焚甘首碎,尽烬与心期。chù fén gān shǒu suì,jǐn jìn yǔ xīn qī。
退止常依坎,行趋只向离。tuì zhǐ cháng yī kǎn,xíng qū zhǐ xiàng lí。
功成随旦夜,用舍自相宜。gōng chéng suí dàn yè,yòng shě zì xiāng yí。
3201234567»